Phần 1
Chẳng biết tự khi nào... ta đã nhận ra mình là một kẻ chẳng ai cần đến?
Vào một ngày chớm thu chín năm về trước.
Lux đã tham dự buổi yến tiệc được tổ chức tại Đế đô.
Buổi lễ kéo dài suốt năm ngày, cầu xin Thiên Đế và tổ tiên phù hộ cho Đế quốc giành thắng lợi trong chiến tranh, giữ vững nền cai trị.
Gần ba trăm quý tộc, bao gồm cả các thành viên hoàng gia, đều đã tề tựu đông đủ, chờ đợi yến tiệc khai mạc. Đây là lần thứ hai Lux tham dự một sự kiện như thế này.
Từ tòa thành nguy nga nhìn xuống là cả một Đế đô rực rỡ ánh đèn.
Bữa tiệc được tổ chức tại một đại sảnh xa hoa, lộng lẫy tựa như trong truyện cổ tích.
Thế nhưng, chẳng hiểu vì sao, bầu không khí nơi đây lại khiến lòng Lux dấy lên một cảm giác bất an.
Ông nội cậu là Wade, một người rất sáng suốt, từng nhận định rằng Đế quốc, với việc vung tiền quốc khố một cách bừa bãi, đã chọc giận toàn thể dân chúng.
Bản thân cậu cũng bắt đầu hoài nghi, rằng phụ hoàng Diseld có lẽ đã chẳng còn chút tình thương nào dành cho đứa con trai thứ bảy này nữa.
Sau khi vào lâu đài, mẫu hậu của cậu chỉ chào hỏi qua loa rồi để mặc Lux lại một mình, đoạn đi vào một phòng khác để chăm sóc cho Airi đang ốm.
Và thế là, Lux chỉ còn trơ trọi một mình giữa không gian hoa lệ đến chói lòa.
"Xin chào buổi tối."
Đúng lúc đó, một giọng nói cất lên gọi Lux.
Trước mặt cậu là một người đàn ông trung niên có vóc người khá thấp.
Với vẻ mặt hiền hậu, ông ta tự giới thiệu mình tên là Dalto, một người quen của mẫu hậu cậu.
Cụ thể hơn, người vợ quá cố của ông vào năm ngoái vốn rất thân thiết với mẹ của Lux.
Ông là một đại thương gia đứng đầu tập đoàn Aingram, đang chuẩn bị chuyển đến Đế đô nên nhân tiện ghé qua chào hỏi.
"Vậy, vậy ạ."
Đối với một Lux còn nhỏ tuổi, những chuyện này thật chẳng có gì thú vị.
Cậu chỉ đáp lại vài câu xã giao cho phải phép của một thành viên hoàng tộc mà thôi.
Tuy nhiên——
"Vậy để ta giới thiệu các con gái của ta với ngài. Đây là trưởng nữ Relie, còn đây là thứ nữ Philluffy. Lần này cuối cùng ta cũng đưa được chúng nó theo cùng."
Ông vừa nói vừa chỉ tay về phía hai cô bé đang khoác trên mình bộ lễ phục xinh đẹp.
"Cô em Philluffy bằng tuổi với Điện hạ đấy ạ. Như ngài thấy, con bé là một đứa trẻ ngoan hiãn. Mong rằng hai đứa sẽ hòa thuận với nhau. Chúng tôi sẽ ghé thăm mẫu hậu của ngài sau."
Lux lịch sự cúi đầu.
"......Rất vui được làm quen."
Cô bé với gương mặt vẫn còn nét trẻ con trong bộ váy sáng màu vô cùng vừa vặn, cứ thế dùng đôi mắt vô cảm nhìn Lux không rời.
Aingram Philluffy.
Và cùng với cuộc gặp gỡ cô bé mang một khí chất bí ẩn ấy, câu chuyện của hai người họ đã bắt đầu.