Phản Bội Phẩm Cách

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Phần 5: Bí mật bị phơi bày - Chương 28: Chuyện bên lề 03

"Chuyến tàu đến Windsbury sắp khởi hành! Chuyến tàu đến Windsbury sắp khởi hành!"

Nhà ga đông đúc, nghịt người qua lại.

"Đừng đẩy nữa, các người có định đè bẹp một bà già không?"

Eliza ôm tay Chloe, bà hét lên trong giận dữ, chen qua đám đông. Người phụ nữ trẻ gầy gò chống gậy, không thể phân biệt được với người già. Chloe giữ mũ trùm đầu che lấy khuôn mặt.

Leng keng!

Trước đầu tàu chuông reo inh ỏi, Chloe dường như không thể đứng vững. Trưởng ga dùng loa phóng thanh, hô to thông báo tàu đến.

"Chuyến tàu cuối cùng đến Windsbury sắp khởi hành! Hành khách mau chóng lên tàu!"

Chloe cố gắng leo lên cầu thang với sự hỗ trợ của Eliza.

"Hãy nhận lấy này."

Eliza đưa cô chiếc túi hành lý bà ta soạn sẵn. Ở lối lên tàu, nơi hành khách đang đẩy cô, Chloe nhìn Eliza một lúc. Có lẽ cô không bao giờ gặp lại bà ấy.

Khuôn mặt che khuất, chỉ để lộ mỗi đôi mắt, Chloe gật đầu tỏ vẻ biết ơn. Eliza cũng gật đầu lại, trên khuôn mặt nhăn nheo nở một nụ cười.

"Thượng lộ bình an!!"

Đúng lúc đó, Chloe trông thấy một người đàn ông, dáng hình quen thuộc dừng lại một chút ngay giữa đám đông, đưa mắt nhìn về hướng này.

"......."

Đôi mắt Chloe mở to, cô quay phắt lại nắm chặt cây cột. Người đàn ông đội một chiếc mũ khá to, song cô không thể nào không nhận ra. Damien, người đáng lẽ ra phải ở thủ đô, giờ đây lại đứng tại đó. Chắc chắn đó là anh ấy.

Tim đập dữ dội hệt như là cô đang chạy. Tay cô ướt đẫm mồ hôi, đôi chân yếu ớt cảm giác như muốn khuỵu xuống. Khi mũ trùm đầu rơi ra, những hành khách khác trên tàu khẽ liếc nhìn cô. Chloe khó khăn đẩy nhẹ họ ra, cô gần như không thể nào đi vào. Bàn tay run run như một cây dương trước gió, vội vã kiểm tra chỗ ngồi bên trên tấm vé. Tấm vé cô đã kiếm được bằng cách đưa thêm nhiều tiền cho một người lạ trước ga.

"Anh kia! Nhanh nhanh về chỗ ngồi đi! Cho tôi kiểm tra vé tàu!"

Đột nhiên, khoang tàu trở nên hỗn loạn, giọng của quản lý nhà ga nghe đang bối rối. Chloe nhanh chóng mang lại mũ trùm, nhắm nghiền mắt lại. Làm ơn, xin Chúa hãy giúp cô ấy. Có tiếng bước chân dồn dập, dừng lại ngay bên cạnh cô.

"Tôi quên mất lấy hành lý!!"

Giọng nói vội vàng hét lên, thật may không phải chồng cô. Người đàn ông có bộ râu đỏ mặc bộ vest không vừa vặn, ông ta cúi đầu nhìn cô, người đang giữ chặt cây gậy.

"Tôi xin lỗi, thưa bà. Tôi để hành lý dưới ghế rồi đã xuống tàu..."

Chloe đứng dậy im lặng, hít một hơi sâu, nhìn ông thu dọn túi xách bên ghế đối diện. Mồ hôi nhễ nhại trên bộ râu đỏ, ông ta sau đó nhìn cô và cười.

"Tôi xin lỗi. Chúc bà một chuyến đi vui vẻ nhé!"

Người đàn ông nhanh chóng xuống tàu, ông giữ vẻ mặt xấu hổ khi nhìn Chloe. Cô tránh ánh mắt ông ta và chỉ chú mục phía trước.

Leng keng!

Sau tiếng còi lớn, đoàn tàu cuối cùng bắt đầu di chuyển. Một đêm gió lạnh, dễ dàng trông thấy xuyên qua cửa sổ, khu rừng bạch dương như dài bất tận dần dần hiện ra. Chloe thở ra làn hơi khô khốc, lặng lẽ quan sát rừng cây khẳng khiu, những ngọn cây cao chĩa lên nhọn hoắt trong khoang hạng ba chật ních bởi người.

Nụ cười cay đắng, nhàn nhạt hiện trên khuôn mặt Chloe, phản chiếu mờ nhạt qua cửa sổ tàu.

Cô cũng giấu mặt, song đến cuối cùng chỉ có mình cô nhận ra đối phương. Từ trước đến nay, những vụ cá cược với người đàn ông kiêu ngạo, Chloe chưa bao giờ dành phần thắng. Thế nhưng lần này đã khác.

Ngài thua rồi, Damien.

Chloe khẽ cử động môi, thì thầm nhẹ nhàng. Hình ảnh bàn tay anh nắm dây cương, con ngựa đang phi nước đại về lâu đài Birch bất giác hiện lên trong tâm trí cô. Bàn tay thẳng tắp, đẹp đẽ của Damien, dễ dàng bóp cổ người khác một cách đau đớn, cũng đồng thời khiến họ oà lên sung sướng. Bàn tay đó vĩnh viễn không chạm đến cô được nữa.

Tôi hy vọng ngài sẽ thích món quà của tôi, Công tước.

Trong thế giới hoàn hảo mà ngài tạo ra, người không hoàn hảo như tôi biến mất cũng chẳng sao cả.

Tiếng cười khô khốc thoát ra khỏi môi Chloe. Có vẻ tuyết sẽ sớm rơi. Trời đêm đầy mây, dày đặc sương mù đến nỗi cô không nhìn nổi một inch phía trước. Hệt như điềm báo về một tương lai vẫn chưa xác định rồi sẽ xảy ra với cô.

Dẫu vậy, thế cũng ổn thôi.

Chloe Verdier đã phá vỡ kế hoạch hoàn hảo của Damien Ernst von Thisse.