Ore to Kanojo no Moe yo Pen

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

(Đang ra)

Hồn ma than khóc muốn giải nghệ

Tsukikage

Liệu Kurai có thể thuận lợi từ bỏ việc làm thợ săn được không!?

61 716

Dinh thự Kusunoki có sân vườn của thần

(Đang ra)

Dinh thự Kusunoki có sân vườn của thần

* Các vị thần và quyến thuộc hầu hết đều có hình dạng thú vật và không hóa thành người.

300 303

Không Tốc Tinh Ngân

(Đang ra)

Không Tốc Tinh Ngân

Đường gia tam thiếu

Tất cả rồi sẽ vây quanh chàng,Để viết lại trang định mệnh huy hoàng.

8 19

Quá được yêu thích phải làm sao bây giờ!

(Đang ra)

Quá được yêu thích phải làm sao bây giờ!

Cấp Nâm Thiêm Ma Cô Lạp

Câu hỏi: Sau khi gầy đi 30 cân rồi phát hiện ra mình là một mỹ nam thì cảm giác như thế nào?Câu trả lời ẩn danh: Sẽ tốn rất nhiều thời gian để ứng phó với những câu hỏi thừa thãi.Người hỏi tiếp: Không

164 408

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

137 5458

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

41 464

Tập 01 - Chương 1

Đã gần một tuần kể từ khi tôi nhập học cấp ba.

Tôi – Kimijima Izumi – bước vào lớp với cái đầu còn lơ mơ vì thiếu ngủ, rồi ngồi xuống chỗ của mình. Nhìn xuống các ngón tay, vẫn còn những vệt mực đen bám chặt vào từng kẽ vân tay, dù đã cố gắng rửa sạch mà không hết.

Cuối cùng, cuối cùng thì công việc đó cũng kết thúc vào hôm qua rồi… Thật là một trận chiến trường kỳ. Dù đầu óc và cơ thể tôi rã rời vì thiếu ngủ triền miên, nhưng lúc này, tôi ngập tràn cảm giác hoàn thành.

“Ồ, Izumi! Truyện tranh xong rồi hả!?”

“...! Ha, Hashimoto!?”

Thấy cậu bạn đang tiến về phía tôi mà vô tư cất tiếng hỏi, tôi vội vàng đưa tay bịt miệng hắn lại. Đó là Hashimoto, thằng bạn "nối khố" từ hồi cấp hai.

“Này mày, tao bảo bao nhiêu lần rồi, đừng có nhắc đến chuyện truyện tranh to tiếng thế chứ! Lỡ người khác nghe thấy thì sao!”

Tôi vội vàng nhìn quanh. Hy vọng là lũ bạn trong lớp không nghe thấy gì…

“Ơ? À – xin lỗi! Tao quên mất mày đang giấu!”

Nghe tôi nói, Hashimoto vẫn cười hềnh hệch, chẳng có vẻ gì là hối lỗi nhiều. Khốn thật, cái thằng đầu óc toàn cơ bắp này… Phải nhắc nó bao nhiêu lần nữa mới chịu hiểu đây.

“Thế nào rồi!? Xong xuôi hết chưa!?”

Quả thực, tôi đang vẽ truyện tranh như lời Hashimoto nói. Tôi vẫn luôn nỗ lực vì ước mơ trở thành một họa sĩ truyện tranh chuyên nghiệp. Trước đây đã từng có lần tôi bị người khác chế giễu vì chuyện vẽ truyện tranh, nên tôi chỉ kể cho duy nhất Hashimoto biết mà thôi.

“Ừ. Cuối cùng thì cũng xong, khoảng năm giờ sáng nay…”

“Ồ! May quá, cuối cùng cũng xong! Có kết quả đăng bài thì nhớ báo tao biết đấy nhé!”

Cuộc nói chuyện của chúng tôi vừa đến đó thì giáo viên chủ nhiệm bước vào, thế là Hashimoto đành quay về chỗ của mình.

Hashimoto là thành viên của câu lạc bộ bóng bầu dục, thân hình vạm vỡ, vẻ ngoài có hơi giang hồ một chút, thoạt nhìn thì trông có vẻ cục cằn đáng sợ, nhưng bên trong thì là một người tốt. Mỗi tội hắn ta hơi ngốc nghếch… Chúng tôi thân nhau từ năm lớp bảy khi học cùng lớp. Hắn thích những bộ truyện tranh thể loại đối kháng kinh điển, rất hợp gu truyện tranh với tôi. Hắn là người duy nhất ủng hộ tôi vẽ truyện tranh.

Đúng vậy, giờ thì là duy nhất…

“…………”

Từ chỗ ngồi thứ hai từ cuối lên gần cửa sổ, tôi hướng mắt về phía cô nữ sinh đang ngồi ở bàn thứ ba từ trên xuống gần hành lang, ngắm nhìn gương mặt nghiêng xinh đẹp, hài hòa của cô ấy.

Tên cô ấy là Kouzuki Minase.

Trong số những nhóm nữ sinh nổi bật của lớp, cô ấy là người thu hút ánh nhìn hơn cả. Mái tóc vàng óng được buộc gọn gàng bằng một chiếc chun xinh xắn. Dù không trang điểm gì thì đường nét khuôn mặt cô ấy đã thanh tú rồi, nhưng cô ấy vẫn nhấn nhá thêm một chút, chiếc váy ngắn để lộ đôi chân thon dài, tuyệt đẹp. Vừa xinh đẹp, vóc dáng chuẩn không cần chỉnh, lại có nhiều bạn bè và là người được yêu thích. Dù là người nổi tiếng nhưng cô ấy lại có tính cách thân thiện, hòa đồng với mọi người, nên có rất nhiều nam sinh bày tỏ sự yêu thích dành cho cô ấy. Ngoại hình trông có vẻ sành điệu, nhưng trái ngược với vẻ ngoài đó, thái độ học tập của cô ấy rất nghiêm túc và thành tích cũng rất xuất sắc… đúng là một cô nàng sở hữu những đặc điểm hoàn hảo như nữ chính trong truyện tranh thiếu niên vậy.

…Còn nhớ hồi tiểu học, cô bé nhỏ nhắn, mảnh khảnh, ít nói, hay ốm yếu, thậm chí còn chẳng nói chuyện với bất kỳ bạn nam nào ngoài tôi… Thế mà sau bao năm gặp lại, cô ấy đã trưởng thành cả về chiều cao lẫn vóc dáng, tính cách cũng như trở thành một người khác vậy, khiến tôi không khỏi kinh ngạc. Với dáng vẻ đó, có bạn trai cũng chẳng có gì lạ phải không?… Hay đúng hơn, với ngoại hình đó mà nói là chưa có thì quả là không thể tin được. Trong khi đó, tôi thì chẳng cao lên là bao, vẫn cứ là thằng mọt truyện tranh nhút nhát chẳng khác gì hồi ấy…

Không biết đang nghĩ gì, Minase bỗng quay mặt về phía tôi. Chỉ trong một khoảnh khắc, mắt chúng tôi chạm nhau. Nhưng ngay giây phút đó, cô ấy vội vàng ngoảnh mặt đi chỗ khác.

—Cứ tưởng đã cùng vào chung cấp ba, lại còn chung lớp… nhưng cuối cùng cô ấy vẫn tránh mặt tôi.

Hiện tại, tôi và cô ấy không thể nói chuyện với nhau vì một biến cố nào đó, nhưng hồi tiểu học chúng tôi từng rất thân thiết. Nhà gần nhau, bố mẹ cũng thân, nên chúng tôi thường xuyên chơi đùa cùng nhau. Tôi cảm thấy mình còn dành nhiều thời gian chơi với Minase hơn cả bạn bè đồng giới.

Giá như chuyện đó không xảy ra…

Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ, bất giác nhìn xa xăm, hồi tưởng lại chuyện đã xảy ra vài năm về trước.