Ore ga Suki nano wa Imouto dakedo Imouto ja Nai

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

83 184

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

58 12

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

357 4251

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

Nagano Bunzaburou

Hỗ trợ mấy tân binh mộng mơ bằng đống bánh kẹo vừa rẻ vừa bí ẩn, tiện thể có khi còn cưa đổ luôn một chị phù thủy yandere... nào, cùng nhau cố gắng nào!

30 88

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

352 1932

Quyển 5 - Chương 7: Lời Bạt

Nếu thích các tác phẩm của chúng mình, xin hãy theo dõi chúng mình trên mạng xã hội, tham gia Discord và ủng hộ trên Patreon nhé:

http:// https://discord.gg/e4BJxX6https://www.patreon.com/CClawTrans

“Xin hãy cho con giành được giải đặc biệt…!”

Vẫn như mọi khi, tôi khẽ lẩm bẩm lời cầu nguyện nho nhỏ trước khi nhấn nút “Gửi”. Đã gần hết tháng Giêng rồi, và tôi vừa gửi tác phẩm mới nhất của mình đến Ryuusei Publishing để dự thi cuộc thi Light Novel sắp tới của họ.

“…Phù. Tuy sát nút hạn chót, nhưng cuối cùng mình cũng kịp hoàn thành.”

Mục tiêu lần này của tôi là nhấn mạnh và làm bật lên vai trò cùng tính cách của nhân vật nữ chính. Dù không dễ dàng như tôi mong đợi, nhưng tôi đã thu thập đủ tư liệu và hoàn thành tác phẩm. Phần lớn là nhờ vào những nghiên cứu mà tôi đã thực hiện bấy lâu nay.

…Mặc dù tôi thực sự muốn tạo hình nhân vật nữ chính dựa trên Suzuka, nhưng không biết cô bé có đáng yêu như tôi kỳ vọng không nhỉ? Bình thường, khi gửi bài dự thi (mặc dù lần nào cũng bị loại từ vòng sơ khảo), tôi luôn miệng nói “Lần này nhất định mình sẽ thắng, chắc chắn luôn!”, nhưng lần này thì tôi thực sự không dám chắc.

“Dù sao thì mình nghĩ sự đáng yêu của Suzuka cũng đã tỏa sáng rực rỡ đấy chứ. Chỉ là ở khía cạnh cô bé làm mẫu cho nhân vật thôi nhé!”

Lại nữa rồi, mình đang bào chữa cho ai thế này? Thôi thì đã gửi đi rồi, giờ cũng chẳng thể thay đổi được gì nữa. Tạm thời thì cứ chờ đợi thôi. Từ trước đến nay tôi chưa từng dùng ai làm mẫu cả, nên lần này tốn thời gian hơn hẳn. Mặc dù đã viết Light Novel được một thời gian rất dài rồi, nhưng tôi vẫn cảm thấy cực kỳ mệt mỏi.

“…Thôi, nghỉ ngơi một lát đã.”

Tôi ngả người ra ghế, vươn vai. Đúng lúc đó, tôi nghe thấy tiếng gõ cửa, rồi giọng Suzuka cất lên:

“Onii-chan, anh có rảnh không ạ?”

“À, có chứ.”

Suzuka rụt rè bước vào phòng tôi. Sau khi hiểu lầm giữa hai anh em được hóa giải và làm lành, chúng tôi đã trở nên thân thiết hơn… Hoàn toàn là nói dối. Thật ra chúng tôi vẫn y hệt như trước. À mà, dù sao thì chúng tôi cũng không còn là trẻ con nữa, nên việc thân thiết như hồi nhỏ là điều gần như bất khả thi. Nhưng ít nhất, tôi cảm thấy bức tường ngăn cách giữa hai anh em đã biến mất. Chắc là sẽ cần thêm thời gian để không khí gượng gạo này tan biến hoàn toàn.

“À, anh đang bận viết sao?” Cô bé hỏi khi thấy tôi ngồi trước máy tính.

“Không, anh vừa hoàn thành bản thảo và gửi đi rồi.”

“À, vậy là anh xong rồi. Đó là tác phẩm mà em làm mẫu cho nhân vật nữ chính, đúng không ạ?” Suzuka hỏi, má hơi ửng hồng.

“Đ-Đúng vậy. Nhờ có em nên anh mới hoàn thành được.”

“Ư-Ưm, em cũng muốn xem… cái bản thảo đó.”

“A-Anh thực sự không muốn cho em xem đâu… Ngại lắm.”

Thử nghĩ mà xem. Để chính em gái ruột của mình đọc một câu chuyện mà tôi viết, trong đó cô bé về cơ bản là nhân vật nữ chính? Chỉ nghĩ đến thôi cũng đủ khiến tôi rùng mình rồi!

“K-Không công bằng! Em có quyền được đọc chứ, vì em là người mẫu của anh mà!”

Nhưng tôi chẳng có cách nào từ chối lập luận đầy hợp lý này của Suzuka.

“Đ-Được rồi… Em đến đây vì chuyện đó à?”

Khi tôi gần như muốn khóc, Suzuka khẽ “À” một tiếng, như thể cô bé vừa nhớ ra điều gì đó.

“K-Không ạ. Chuyện đó chúng ta sẽ tính sau. Có một chuyện em muốn nhờ anh, Onii-chan…”

“Chuyện gì vậy?”

“Là về ngày mai. Anh có thể dẫn em đi tham quan trường anh được không ạ?”

“…Hả?”

Tôi không hề ngờ Suzuka lại hỏi điều này, nên tôi sửng sốt.

…Hả? G-Gì cơ? Dẫn cô bé đi tham quan trường tôi á?

“T-Tại sao?”

“Để thi tuyển sinh chứ sao. Cuối tháng này là thi rồi, đúng không ạ? Anh cũng biết mà, vì anh cũng từng thi rồi mà.”

Nghe vậy, tôi đáp lại: “Ừ-Ừm…”

Đúng rồi, ngày mai không có buổi học nào vì họ phải chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh.

À… Ra vậy. Thi tuyển sinh à? Tôi…

Tôi hoàn toàn quên béng mất. Dĩ nhiên là tôi chẳng có lý do gì để từ chối cả, thế là tôi mở miệng định đáp lời. Nhưng rồi—

"...Hả?" Cả người tôi chết đứng.

…Khoan đã? Thi tuyển? Suzuka? Hả? Hảảả?!

"ÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁÁH!?"

Suzuka giật thót mình khi tôi hét lên.

"Thi tuyển á?! Em á?! Vào trường của anh á?!"

"V-Vâng... Đúng vậy..."

"Không...! Nhưng...! Hảảả?! T-Tại sao chứ?!"

"Anh hai, bình tĩnh lại đi ạ. Em là học sinh cấp hai năm ba mà, nên tháng tư năm nay là em sẽ thành học sinh cấp ba rồi! Đương nhiên là em phải thi tuyển chứ!"

"N-Nhưng khoan đã! Em vẫn đang