Ore ga Ojou-sama Gakkou ni “Shomin Sample” Toshite Rachirareta Ken

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Hoàn thành)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

567 5232

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

187 969

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

288 6369

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

278 5517

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

397 6161

Kẹo giả kim của Gisele

(Đang ra)

Kẹo giả kim của Gisele

Shiba

Một câu chuyện fantasy về việc chế tác tự do và vui vẻ của Giselle, một nhà giả kim thuật vô cùng tài năng mà không hề hay biết, cùng với Tinh linh mềm mại Taa-chan, xin được phép bắt đầu

94 417

Quyển 11 - Chương 25: Halleluja

Hôm nay, ngày mùng 6 tháng 10.

Là sinh nhật tôi.

Nói đến ngày sinh nhật thì tôi cũng lờ mờ nhận ra đôi chút, nhưng rốt cuộc thì mọi thứ vẫn diễn ra như thường lệ mà thôi. Ít ra tôi cảm nhận là vậy.

Và hôm nay, tại Học viện Seika cũng thế.

Tôi vẫn bị Miyuki gọi dậy như mọi khi, ăn sáng rồi lên lớp.

Thế nhưng, có điều gì đó khác lạ so với mọi ngày.

Cụ thể là các tiểu thư trông không hề giống bình thường một chút nào.

Họ tỏ ra quá đỗi "bình thường" đến mức lại thành ra bất thường.

Đến giờ học thì ngồi ngay ngắn, giờ nghỉ giải lao thì rôm rả chuyện trò "Ưm ưm. Hihihi" một cách sôi nổi... nhưng không ai nhắc lấy một lời về ngày sinh nhật của tôi cả.

Cả lớp học như chìm trong bầu không khí "Tuyệt đối không được cười" của chương trình tổng kết cuối năm vậy. (Tức là bầu không khí ngột ngạt, ai cũng cố nhịn cười dù có chuyện buồn cười xảy ra)

Tôi cũng chẳng buồn lên tiếng thắc mắc, cứ thế mà đón lấy giờ tan học.

Giờ đây, tôi đang ngồi trên giường trong phòng mình, tay cầm lá thư mời.

Cả khu ký túc xá vắng lặng không một bóng người, toàn bộ tòa nhà chìm trong tĩnh mịch lạ thường. Điều này cũng bất thường nốt.

Bên ngoài cửa sổ, trời đã sẩm tối.

Năm giờ rưỡi. Đây là giờ ghi trên thư sẽ có người đến đón tôi về.

—?

Có tiếng động.

Tôi tò mò mở cửa sổ, nhìn về phía phát ra âm thanh.

Tôi thấy một cỗ xe ngựa xa hoa đang đậu trước cổng ký túc xá.

…Hả?

Không lâu sau, tiếng bước chân vọng lại từ hành lang, đang tiến về phía này.

Cốc, cốc.

Tiếng gõ cửa vang lên rồi cánh cửa mở ra.

"Xin phép."

Hai nữ hầu lạ mặt bước vào, cúi rạp người chào tôi.

" "Công tử Kimito. Hôm nay, chúng tôi xin long trọng chúc mừng ngài." "

Giọng hai người hòa vào làm một.

"…Vâng, cảm ơn rất nhiều."

"Tiếp theo, xin phép được giúp công tử Kimito thay đồ."

Một trong hai người đặt chiếc hộp đang ôm trong tay lên chiếc bàn thấp, rồi khéo léo mở nó ra.

Bên trong là bộ lễ phục đuôi tôm màu trắng.

"…Hả?"

Két—, cùng với tiếng hí của ngựa, cỗ xe dừng lại.

Tôi đã thay chiếc lễ phục đuôi tôm trắng tinh, ngồi trên chiếc xe ngựa êm ái như nệm bông, rồi như Lọ Lem mà bị đưa đi.

Nữ hầu tiểu thư mở cửa xe,

"Mời ngài."

Nghe lời thúc giục, tôi đứng dậy và bước xuống xe ngựa.

"…………"

Khu hội trường rộng lớn từng được dùng trong Vũ hội Cô dâu Tháng Sáu đang tỏa ra ánh đèn lộng lẫy.

Và rồi, hai bên lối vào, đứng đầy các tiểu thư trong trang phục giống hệt lính trong truyện tranh.

"Sẵn sàng!"

Theo khẩu lệnh, xoẹt! Họ đồng loạt chĩa những thứ trông như súng đồ chơi lên trời.

"Bắn (Fire)!"

Đoàng!!

Đúng là đồ thật rồi.

"Mời ngài lối này."

Trong làn khói súng mịt mù, nữ hầu tiểu thư vẫn tỏ ra bình thản dẫn lối cho tôi.

Thật lòng mà nói, tôi sắp tè ra quần rồi, nhưng vì lòng tự trọng của đàn ông, tôi cố tỏ ra bình thường mà bước đi.

"…Vừa rồi là gì vậy?"

"Là súng chào mừng ạ."

"…Thế à."

Các tiểu thư ở hai bên vẫn giữ nguyên tư thế chào, bất động.

Nhắc mới nhớ, trường này có cả câu lạc bộ bắn súng mà…

Tôi theo sau nữ hầu tiểu thư, bước lên bậc thềm lối vào.

Đột nhiên, tôi nhận ra sao người dẫn đường lại không phải là Miyuki. Nếu là bình thường, chắc chắn Miyuki, nữ hầu riêng của tôi, sẽ đến đón mới phải.

Sau khi bước lên bậc thềm cuối cùng, nữ hầu tiểu thư đứng sang một bên, cung kính chờ lệnh.

Và rồi, cánh cửa phía đối diện mở ra đúng lúc, cứ như thể có mắt xuyên thấu vậy.

Tiếng hát "Hallelujah" vang lên.

Hallelujah~~

Ở sâu trong đại sảnh, dàn hợp xướng thiếu nữ ngoại quốc mặc đồ trắng đang mở to miệng ca hát.

Hallelujah~~

Cái cảm giác sang trọng, chân thực đặc trưng của âm thanh mộc (acapella) vang vọng khắp tòa nhà.

Hallelujah~~

Thảm đỏ trải dài như dẫn lối.

Hallelujah~~

Hai bên thảm, các tiểu thư trong bộ dạ phục nở nụ cười rạng rỡ, đứng thành hàng.

Halle—lu—jah~~~~

Tôi hạ tầm mắt, có bốn tiểu thư mẫu giáo hóa trang thành thiên thần, duyên dáng cúi chào tôi như những vũ công ballet.

Hallelujah

Tôi bối rối nắm lấy tay một trong những "thiên thần" đang chìa tay về phía tôi. Rồi bị bàn tay nhỏ đó kéo đi, tiến về phía trước. (Dàn đồng ca đang hát chương Hallelujah trong Oratorio Messiah của Handel.)

Hai "thiên thần" đi trước dẫn đường, rải cánh hoa từ những chiếc giỏ. Tôi bước đi trên những cánh hoa trắng và hồng.

"Hôm nay xin long trọng chúc mừng ngài!"

Các tiểu thư đồng loạt vỗ tay.

"Chúc mừng công tử Kimito!"

"Chúc mừng ngài!"

Giống hệt cái kết của EVA vậy.

Giữa tiếng "Hallelujah", những cánh hoa bay lượn trên bức tranh trần nhà. Còn tôi, trong bộ lễ phục đuôi tôm trắng tinh, được những đứa trẻ mẫu giáo hóa trang thành thiên thần dẫn đường.

Miyuki đứng trên bục chủ trì nghi lễ ở phía sâu.

Cái cô em gái đã nói rằng sẽ tổ chức sinh nhật tuyệt vời nhất cho tôi.

Tôi khẽ lườm Miyuki một cái, ra vẻ trêu chọc, nhưng Miyuki dường như không hề để ý, chỉ tập trung vào tín hiệu liên lạc truyền đến qua tai nghe.