Hầu hết mọi chuyện trên đời đều xảy ra mà chẳng hề có điềm báo trước.
Không, thực ra thì có lẽ đâu đó vẫn tồn tại những dấu hiệu tương ứng, nhưng phần lớn chúng ta đều không thể nhận ra vào thời điểm quyết định. Mãi cho đến sau này, ta mới vỡ lẽ và tự nhủ: "À, ra cái đó chính là nó."
Chuyện này dường như đúng trong mọi hoàn cảnh thì phải.
Dù là sự việc xảy ra ngay bên cạnh hay ở một nơi nào đó xa xôi, tất cả đều như nhau cả.
「……」
Thậm chí, có khi khởi nguồn càng ở gần thì lại càng khó nhận ra.
Với những thứ lúc nào cũng hiện hữu ngay trước mắt, ta lại càng khó chú ý đến những thay đổi nhỏ nhặt, đứt quãng như vậy.
Ví như chuyện không nhận ra sự thay đổi tinh tế trên kiểu tóc của đứa bạn cùng lớp ngày nào cũng gặp vậy.
「……」
Mà thôi, những chuyện tầm đó thì không nhận ra cũng chẳng có vấn đề gì to tát.
Đối phương chắc cũng chẳng mong mình để ý, mà ngược lại, có khi còn có những thay đổi họ không muốn bị phát hiện ấy chứ (ví dụ như tóc tai bù xù lúc mới ngủ dậy chẳng hạn).
Nhưng trên đời này lại tồn tại những chuyện không thể cho qua dễ dàng như thế, những chuyện mà ta buộc phải nhận ra…
「…………」
Chà, mình lại vừa lảm nhảm mấy thứ khó hiểu rồi.
Tóm lại, như mọi khi, điều tôi muốn nói cuối cùng là: một sự kiện đầy rẫy bất ngờ, mà những điềm báo của nó gần như không thể nhận ra, đã xảy đến với chúng tôi vào nửa cuối tháng Hai này.