Nogizaka Haruka no Himitsu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ta Lấy Thân Nữ Nhi Tại Yêu Võ Đang Ma Vương

(Đang ra)

Ta Lấy Thân Nữ Nhi Tại Yêu Võ Đang Ma Vương

Mê Mang Tiểu Trùng

Chú thích: Thiên tai thứ tư, không có CP, không có nam chính.

15 120

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

312 8939

Tôi là lãnh chúa gian ác của quốc gia giữa các vì sao!

(Đang ra)

Tôi là lãnh chúa gian ác của quốc gia giữa các vì sao!

Mishima Yomu

Liệu Liam có thể trở thành một lãnh chúa gian ác một cách bình an vô sự không?

52 46

Ông chú quê mùa trở thành kiếm thánh - Về việc dù tôi chỉ là một sư phụ kiếm thuật ở vùng quê hẻo lánh, nhưng các đệ tử thành đạt lại không chịu buông tha cho tôi

(Đang ra)

Ông chú quê mùa trở thành kiếm thánh - Về việc dù tôi chỉ là một sư phụ kiếm thuật ở vùng quê hẻo lánh, nhưng các đệ tử thành đạt lại không chịu buông tha cho tôi

Sagasaki Shigeru

Beryl, người không nhận thức được sức mạnh của mình, dần dần cho thế giới biết đến sức mạnh đó khi được bao quanh bởi các đệ tử biết về sức mạnh của anh. Đặc biệt là khi không có ý thức về nó.

10 12

Tập 10 - Chương 7

Trên tay tôi là một cuốn sách nhỏ.

Nó được làm bằng giấy chất lượng cao, dày chỉ chừng mười trang, bên trên có ghi dòng chữ 『Sổ tay chuyến dã ngoại của trường』.

「……」

Chuyến dã ngoại của trường sẽ diễn ra trong hai tuần nữa.

Đây là cuốn sổ tay vừa dùng để thông báo, vừa dùng để hướng dẫn mà tôi nhận được ở trường cách đây không lâu.

「…………」

Vừa nhìn nó, tôi vừa âm thầm hạ quyết tâm.

Lần đó thì không thể, nhưng ở một nơi như thế này… có lẽ mình sẽ lấy hết được can đảm.

Mình sẽ bày tỏ tình cảm với Nogizaka-san, và rồi… biết đâu sau đó, cả với Yuuto nữa…

「…………ッ」

Chỉ nghĩ đến thôi mà lồng ngực đã đập thình thịch.

Tiếng tim đập vang lên ồn ào bên tai, mặt tôi nóng bừng như lửa đốt.

Cảm giác này… dù là trong cuộc thi piano ở London hay trận chung kết giải đấu Naginata, tôi cũng chưa từng trải qua…

「Có lẽ… mình đã nghiêm túc đến thế…」

Tôi thì thầm và khẽ thở ra.

Khi nhẹ nhàng nhắm mắt lại, hình ảnh hiện lên trong tâm trí tôi là cậu bạn ngồi bàn bên cạnh.

Gương mặt của Yuuto… trông có phần cộc cằn và vụng về, nhưng lại dịu dàng đến vô cùng.

Hình ảnh ấy cứ chập chờn, chẳng thể nào rời khỏi tâm trí tôi.

「……」

Thành thật mà nói, có lẽ sẽ không được đâu.

Có khi tỏ tình xong, tôi cũng chỉ nhận lại được một vẻ mặt khó xử mà thôi.

Nhưng──

「Mình không muốn bỏ cuộc… khi còn chưa làm gì cả…」

Tôi không muốn bỏ cuộc khi trận đấu còn chưa bắt đầu.

Tôi không muốn tự mình chấp nhận rồi tuyên bố đầu hàng.

Bởi vì làm thế… cũng chẳng khác gì chạy trốn.

「……」

── Cố, cố lên nào, mình ơi!

Tôi tự nhủ với bản thân trong lòng như thế, rồi lại một lần nữa cúi xuống nhìn cuốn 『Sổ tay chuyến dã ngoại của trường』.