Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

123 1118

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

139 1501

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

118 13394

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

88 1341

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

290 9506

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

288 5005

[WN] Tập 3 - Chương 115: Kết Nối

Chiều tối, sau khi công việc kết thúc, Trưởng ban Tổng bộ đến đón, chúng tôi lên xe rồi hướng đến quán ăn buffet. Được nhân viên dẫn đến bàn, chúng tôi bắt đầu đi lấy thức ăn.

"Chị Leonora, món thịt này là gì ạ?" 

"Đó là thịt cừu non." 

"Ồ! Thịt cừu ạ! Em chưa ăn bao giờ!"

Erika vui vẻ gắp thịt vào đĩa.

"Erika, phải ăn rau trước chứ."

Adele nói vậy, nhưng trên đĩa của cô ấy không có một cọng rau nào.

"Em quên mất! Hay là ăn quả đào này!" 

"Erika, chùm nho này trông cũng ngon đó!" 

"Thật ạ!"

Đào với nho là rau à?

Tôi vừa ngao ngán nhìn đĩa của ba người, vừa quay lại bàn.

"Trông vui vẻ thật..."

Trưởng ban Tổng bộ vừa uống rượu vang vừa nhìn ba cô nàng vẫn còn đang chọn đồ ăn.

"Sáng nào cũng như vậy đó ạ. Bữa sáng ở khách sạn cũng là buffet." 

"Một đám đệ tử và một con mèo ham ăn."

Helen đã bắt đầu chén phần của mình rồi.

"Vậy chẳng phải tốt sao." 

"Ừm..."

Ba cô nàng mang đĩa đầy thức ăn quay lại, rồi bắt đầu ăn.

"Ồ, ngon quá ạ!" 

"Nhiều món lạ ghê, quán này hay thật." 

"Đúng vậy. Lần đầu tôi mới biết đó."

Cả ba người ăn uống với vẻ mặt vui sướng.

"Vậy thì tốt. Đây là quán của người quen. Ta cũng hay dẫn các đệ tử đến đây."

Ồ... Dĩ nhiên, đây là lần đầu tôi đến.

"Cảm ơn bà nhiều ạ!" 

"Cảm kích vô cùng." 

"Xin lỗi vì đã để bà phải bận tâm."

Ba người nói vậy nhưng tay vẫn không ngừng gắp.

"Ừ... Này, Zieg là người thế nào?"

Sao mình có cảm giác không hay...

"Tôi nghĩ anh Zieg là một người tuyệt vời." 

"Anh ấy hoàn toàn không phải người xấu đâu. Ai nói xấu cậu Zieg chẳng qua là không có mắt nhìn người thôi." 

"Ừm... vâng."

Đi khám mắt đi.

"Zieg của ngày xưa mà..."

Trưởng ban Tổng bộ lẩm bẩm với vẻ thấm thía. Tôi tuyệt đối không nói ra điều này, dường như bà ấy đang già đi trông thấy.

"Thưa Trưởng ban, bà quen biết anh Zieg từ hồi anh ấy còn nhỏ phải không ạ? Hồi đó anh ấy là một đứa trẻ thế nào ạ?" 

"Tôi cũng muốn nghe~"

Erika và Leonora trở nên phấn khích, Adele khẽ đặt tay lên vai tôi, ra vẻ đồng cảm.

"Gã này vẫn y như cũ. Một gã đàn ông luôn cho mình là số một, còn người khác đều vô dụng. Ta đã cố tình làm mẫu luyện chế một cách từ tốn cho dễ hiểu, vậy mà nó lại cười khẩy 'Chậm quá...'. Lúc đó nó mới 5 tuổi."

Chắc cũng có chuyện đó nhỉ.

"A ha ha. Chẳng đáng yêu chút nào~" 

"Cậu Zieg không thay đổi gì mấy."

Lúc đó ký ức của tôi đã là người lớn rồi còn gì.

"Này, chuyện quá khứ của tôi còn tiếp diễn nữa không?"

Tôi hỏi Adele.

"Chắc chắn đó là chủ đề chính rồi."

Y như rằng. Vì vậy nên tôi mới không muốn đi...

Sau đó, những câu chuyện khó chịu trong quá khứ tiếp tục được kể ra trong bữa ăn. Tuy nhiên, Erika và Leonora nghe với vẻ rất hứng thú, Adele cũng vừa nghe vừa cười, dù có chút gượng gạo. Ăn uống được một lúc, ba cô nàng đi lấy món tráng miệng.

"Ba đứa trông vui vẻ thật..." 

"Vâng."

Điều đó không thể sai được.

"Zieg, ra ngoài hút thuốc với ta một chút." 

"Bà không đi một mình được à?" 

"Có chuyện muốn nói."

Cuối cùng cũng vào chuyện chính à...

"Đi thôi."

Chúng tôi đứng dậy, đi ra khu vực có gạt tàn thuốc ở bên ngoài. Trưởng ban Tổng bộ châm điếu thuốc đang ngậm trên môi, rồi phả ra một làn khói.

"Cậu cũng hút chứ?" 

"Cho tôi một điếu." 

"Ừ."

Trưởng ban Tổng bộ đưa cho tôi một điếu thuốc, rồi châm lửa giúp, tôi rít một hơi, phả ra làn khói trắng.

"Đúng là không ngon chút nào." 

"Ừm, nó là vậy đó. Cậu cũng hút thuốc à?"

 "Chắc cũng khoảng 40 năm rồi?"

Có một thời kỳ cực kỳ bận rộn, nên tôi đã hút thuốc.

"Vậy à... Cậu thỉnh thoảng lại nói những câu lạ lùng nhỉ." 

"Vì tôi là người kỳ lạ mà."

Có ký ức của kiếp trước là không bình thường rồi.

"Zieg, như lúc nãy ta đã nói, chúng nó là những đứa trẻ ngoan." 

"Như lúc nãy tôi đã nói, vâng."

Tôi sẽ nói đi nói lại bao nhiêu lần cũng được. Họ có những thứ mà tôi không có.

"Chúng có tài năng chứ?" 

"Mới có một hai ngày mà đã làm được cường hóa rồi. Nếu vậy mà không có tài năng thì ai mới có?" 

"Cũng phải... Haizz..."

Trưởng ban Tổng bộ thở dài.

"Tôi đoán chuyện Trưởng ban sắp nói được không?" 

"Ồ, cậu bé thiên tài, nói thử xem?" 

"Vụ chi nhánh của chúng tôi bị cháy... Augusto là kẻ chủ mưu, phải không?" 

"............Không đùa được đâu, cậu này."

Trưởng ban Tổng bộ sững sờ.

"Dù thế nào thì việc kết tội phản nghịch và định tội quá nhanh chóng. Tôi thấy nó giống như một màn thí chốt. Với lại, hôm qua tôi có gặp Augusto, hắn nói 'một cái chi nhánh tồi tàn như vậy'. Tại sao hắn lại biết chi nhánh tồi tàn?"

Đó là một vùng đất hẻo lánh mà ai cũng chỉ biết tên thôi. Hơn nữa, từ 'như vậy' là lời nói của một người đã từng nhìn thấy.

"Tên đó ngốc thật." 

"Đến mức này thì không cứu nổi rồi."

Nhà hắn sắp sụp đổ rồi.

"Giờ tính sao đây... Bằng chứng quan trọng nhất lại không có." 

"Với quyền hạn của Trưởng ban, bà không thể lấy được bài thi của Leonora và Augusto sao?" 

"Được, nhưng để làm gì?"

Vậy thì không có vấn đề gì.

"Bà cứ mang về đây. Tôi sẽ vạch trần sự gian lận của Augusto. Làm được việc đó, chúng ta có thể khám xét nhà hắn phải không? Vậy là xong. Nhà hắn tuy lớn, bình thường không bị khám xét, nhưng gian lận trong một kỳ thi quốc gia được ban hành dưới danh nghĩa của Điện hạ là một trọng tội, nên việc đó là có thể." 

"Hắn không ngờ sẽ bị khám xét nhà nên cũng không phi tang bằng chứng liên quan đến tay nghị viên ở Reet à." 

"Những kẻ có quyền lực tuyệt đối thường như vậy. Việc hắn tự nhúng tay vào để kết tội phản nghịch lại thành gậy ông đập lưng ông, một mũi tên đâm ngược lại chính mình. Vì lừa dối Điện hạ, đó chính là tội phản nghịch không thể chối cãi."

Nhà hắn có lớn đến đâu, chống lại Điện hạ là chấm hết.

"Ta xác nhận lại một lần, cậu làm vậy có ổn không?" 

"Riêng Augusto tôi đã không thèm để vào tầm mắt, mặc kệ hắn muốn làm gì thì làm. Hắn có thăng tiến hay không tôi cũng không có hứng thú. Suy cho cùng cũng chỉ là cấp 5, còn kém cả Chris, Therese, Heidemarie. Nhưng hắn dám đốt Chi nhánh Reet là không thể chấp nhận được. Lại còn dám coi thường và miệt thị Leonora. Tuyệt đối không tha thứ."

Chúng tôi đang ở một nơi xa xôi như Reet, sao không mặc kệ chúng tôi tự sinh tự diệt đi...

"Hiểu rồi... Sáng mai đến phòng ta." 

"Một mình tôi là được phải không?" 

"Ừ. Ta sẽ gọi cả thằng Chris, nhưng không cần gọi ba đứa đệ tử của cậu."

Gọi Chris đến là để Augusto không thể dùng quyền lực quý tộc tự tung tự tác.

"Tôi hiểu rồi... Chúng ta quay lại chứ?"

Tôi dụi điếu thuốc vào gạt tàn.

"Ừ..."

Trưởng ban Tổng bộ cũng dụi điếu thuốc, chúng tôi quyết định quay lại nhà hàng.