Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

123 1118

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

(Đang ra)

Thoát Khỏi Khách Sạn Bí Ẩn

쿠크루

Sử dụng những phước lành được ban tặng lúc đầu, họ phải len lỏi qua các căn phòng, đôi khi phải hy sinh bản thân để đổi lại khả năng thành công cao hơn.

139 1501

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

(Đang ra)

My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

氷高悠 ; Yuu Hidaka

"Onii-san, chúc mừng anh đã lấy được vợ. Người này sẽ trở thành vợ anh.

118 13394

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

88 1341

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

290 9506

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

(Đang ra)

Shangri-La Frontier ~ Kusoge Hunter, Kamige ni Idoman to su~

Kata Rina

["tỷ lệ đụng quái trong game thánh sao lại có thể vô lí thế......?" ]

288 5005

[WN] Tập 3 - Chương 114: Lời Mời

Sau khi trở về phòng làm việc của Therese, tôi tiếp tục làm kiếm ma thuật. Ngày hôm sau, tôi cũng cùng ba cô nàng đến phòng làm việc của Therese, tiếp tục công việc.

"Zieg, sao rồi?"

Leonora đến gần, ngó vào xem.

"Suôn sẻ. Chắc ngày mai là xong."

Tôi có cảm giác sẽ làm ra được một thanh kiếm ma thuật tốt.

"Ồ ồ. Vậy sau đó cậu được nghỉ hai ngày à?" 

"Ừ." 

"Hẹn hò đi~"

Hẹn hò à...

"Đi đâu?" 

"Đi mua quà lưu niệm đi."

A...

"Trưởng chi nhánh có cần không? Nghe nói ông ấy là người Kinh đô." 

"Tiện tay mua một ít cũng tốt, phải không? Với lại còn chú Rubert và cậu Lutz, những người đã phải vất vả vì chúng ta nữa."

Cũng phải... Tuy không phải lỗi của chúng tôi, nhưng bên họ cũng vất vả lây.

"Đi thôi." 

"Ừ, đi thôi. Erika và Adele thấy sao?"

Leonora hỏi ý kiến hai người.

"Được ạ. Em cũng phải mua quà cho gia đình." 

"Nhân dịp này, mọi người cùng đi chơi cho vui."

Chúng tôi đang quyết định kế hoạch thì tiếng gõ cửa vang lên trong phòng.

"Mời vào~"

Tôi vừa đáp lời, cửa mở, không hiểu sao Trưởng ban Tổng bộ lại bước vào phòng.

"Chào Zieg và đám phụ nữ của cậu."

Hể, không thể chào hỏi một cách ý tứ hơn được à?

"A, Trưởng ban. Lâu rồi không gặp."

Adele đứng dậy, cúi đầu chào.

"Ể? Trưởng ban ạ?" 

"A, ra đây là..."

Erika và Leonora cũng đứng dậy.

"Tôi là Erika Lindtner thuộc Chi nhánh Reet." 

"Tôi là Leonora von Retzelt."

Hai người tự giới thiệu rồi cúi đầu chào.

"Ừ... ta là Claudia Zettel."

Trưởng ban Tổng bộ gật đầu.

"Thưa Trưởng ban, có việc gì vậy?" 

"Đúng là một kẻ nôn nóng."

Tôi không muốn bị chính bà nói câu đó đâu.

"Chính bà là người gọi tôi đến Tổng bộ nha." 

"Ừm, ta đến không phải vì công việc. Các cậu, tối nay có rảnh không?"

Tối nay?

"Bọn tôi định ăn tối ở khách sạn." 

"Tối nay ta đãi, cứ đi đi." 

"Hả? Tại sao?" 

"Tại sao... Ể? Cậu vừa nói 'tại sao' à?"

Ừm?

"Tôi có nói gì lạ sao?" 

"Điểm lạ là cậu lại thắc mắc việc đi ăn cùng ta, sư phụ và cũng là người đỡ đầu của cậu." 

"Bà nói vậy chứ tôi chưa từng đi ăn ngoài với bà lần nào..."

Tôi đã ở nhờ nhà bà ấy, nên đương nhiên là được ăn cơm ở nhà. Nhưng chưa một lần nào được dẫn đi đâu cả.

"Ể? Nói mới nhớ, ta không có ký ức nào về việc đi ăn với cậu." 

"Thưa Trưởng ban, là do ngài Zieg đã từ chối hai, ba lần đó ạ."

Helen trả lời.

"A~, đúng rồi, đúng rồi. Ta đã nói sẽ dẫn đi ăn mừng nhập học mà cậu lại từ chối."

Có à? Tôi còn chẳng có ký ức nào về việc được mời.

"Ừm... mà đó có phải là việc đáng để ăn mừng không?" 

"A, cậu đã nói vậy rồi từ chối đó."

Thật sự không có ký ức nào...

"Ể, vậy thì chúng ta đi thôi... Khoan đã? Lúc nãy bà có nói 'các cậu' phải không?" 

"Có." 

"Chẳng lẽ có cả ba cô nàng này nữa?" 

"Là đệ tử của cậu mà. Mời đi ăn có gì lạ? Huống hồ họ đã từ một nơi xa xôi đến đây."

Nếu đã nói vậy thì...

"Trưởng ban, xin bà bịt tai lại một chút... Mấy người, sao đây? Nếu muốn từ chối thì cứ từ chối."

Trưởng ban Tổng bộ dùng hai tay bịt tai lại, tôi liền hỏi ý kiến ba người.

"Dù gì cũng là người cùng môn phái, chào hỏi là việc cần làm ạ." 

"Đúng đó. Hơn nữa, bà ấy còn là người đứng đầu tổ chức của chúng ta." 

"Không có lý do gì để từ chối cả."

Không có à...

"Ăn cơm với cấp trên là tệ nhất còn gì? Người này không hiền như Trưởng chi nhánh đâu." 

"Là do cậu lờ đi hết sự dịu dàng của ta thôi."

Đã bảo bịt tai lại rồi mà.

"Tôi đã ra lệnh cấm lạm dụng quyền lực ở nơi làm việc mà." 

"Ta có làm vậy đâu. Cậu nghĩ ta là hạng người gì?"

Hạng sư phụ đã giáng chức đệ tử của mình đến Reet.

"Vậy thì đi... Bà đãi nhé?" 

"Đương nhiên. Muốn đi đâu?"

Đi đâu...

"Sao đây? Người này có nhiều tiền, đi chỗ đắt đỏ cũng được đó."

Tôi lại quay sang bàn với ba người.

"Ừm... mấy quán yêu cầu trang phục trang trọng thì... với lại bọn em đã quyết định lần đầu tiên sẽ đi khách sạn Side với anh Zieg." 

"Mấy chỗ sang chảnh ở Kinh đô, cậu Zieg cũng dẫn đi được mà." 

"Chỗ bình thường là được rồi."

Được ăn miễn phí mà... Không, đằng nào mấy người này cũng được ăn miễn phí...

"Thưa Trưởng ban, một nơi nào đó không đắt đỏ, bình thường thôi." 

"Vậy thì đi ăn buffet ở phía Nam nhé. Kiểu đó là nhanh gọn nhất."

Tôi hiểu, tôi hiểu. Mỗi người cứ chọn món mình thích là được.

"Vậy được không?"

Tôi hỏi lại ba người.

"Buffet à..." 

"Lại là một trận chiến nguy hiểm nhỉ." 

"Bữa sáng ngày mai cũng có nữa, phải cẩn thận mới được."

Mấy người này, từ lúc đến Kinh đô toàn ăn với ăn.

"Thưa Trưởng ban, chỗ đó đi." 

"Hiểu rồi. Đến giờ tan làm ta sẽ đến đón. Ta sẽ cho xe đưa đi."

Có xe thì tốt quá.

"Nhờ cả vào bà." 

"Cảm ơn bà ạ." 

"Bọn tôi xin nhận bữa ăn này ạ~" 

"Cả tôi cũng được đi, thật xin lỗi ạ."

Ba người họ lên tiếng cảm ơn.

"Ừ. Vậy, cố gắng làm việc nhé."

Trưởng ban Tổng bộ nói rồi rời khỏi phòng.

"Bữa ăn ở khách sạn thành buffet rồi." 

"Buffet cũng đáng mong chờ ạ." 

"Cũng phải... À, phải gọi điện cho khách sạn hủy bàn mới được." 

"Nhưng mà, có hơi căng thẳng một chút nhỉ."

Giá mà họ từ chối. Người đó tôi đã biết từ xưa, sợ bà ấy lại nói ra những chuyện không cần thiết...