Sau khi Therese và Sophie đi, tôi quay lại chi nhánh rồi ngồi vào ghế.
"Ể? Chị Therese và cô Sophie đâu rồi ạ?"
Erika lên tiếng hỏi.
"Họ bảo ăn trưa xong sẽ quay lại. Hình như họ mang máy chiết xuất và máy phân giải đến thật."
"Ồ, cuối cùng cũng có rồi ạ!"
"Ừ. Chúng ta cũng ăn trưa thôi."
Vừa đúng 12 giờ.
"Vâng ạ. Em đi pha trà."
"A, chị giúp một tay."
Erika vừa đứng dậy, Adele đã cùng đi với em ấy về phía bàn để bộ ấm trà.
"Cậu Zieg, cô Sophie đó cố tình đến đây chỉ để mang máy chiết xuất và máy phân giải thôi à?"
Leonora hỏi.
"Không, nghe nói là lệnh của Trưởng ban Tổng bộ. Bảo cô ta đến xem các cô thế nào."
"Đúng là một bà mẹ kế phiền phức..."
Tôi chỉ muốn được yên thân.
Chúng tôi ăn trưa, rồi thảnh thơi nghỉ ngơi. Trong lúc đó, tôi đọc cuốn sách đã mua hôm trước, và nhận ra rằng đối phó với trẻ con đúng là một việc vô cùng khó khăn. Lát sau, đồng hồ điểm 1 giờ, giờ nghỉ trưa kết thúc. Đúng lúc đó, Therese và Sophie xuất hiện ở quầy tiếp tân.
"Phiền ghê, sao không tự vào đi."
Tôi lười ra đón nên chỉ vẫy tay. Hai người họ liền đi qua quầy rồi tiến vào trong.
"Cũng được đó chứ. Quả là hàng mới xây."
"Phải đó."
Sophie nhìn quanh quất, Therese gật đầu đồng ý.
"Tại nó bị cháy mà."
Mà còn là do Augusto nữa.
"Hừm... À, tôi mang máy chiết xuất và máy phân giải đến rồi, đặt ở đâu đây?"
"Để ở góc trong kia đi."
Tôi đứng dậy, dẫn Sophie vào phía trong.
"Ở đây được chưa?"
"Ừ."
"Vậy, tôi lắp đặt đây."
Sophie dùng không gian ma thuật lấy ra hai thiết bị, rồi bắt đầu công đoạn gọi là "điều chỉnh cuối cùng".
"Điều chỉnh gì vậy?"
"Cũng không có gì... chỉ là kiểm tra thôi. Anh nên khen tôi vì phải đi công tác chỉ vì việc này đó."
Đúng là vất vả thật.
"Cô đi về trong ngày à?"
"Trong ngày. Lên chuyến bay cuối cùng vào buổi chiều, đến Kinh Đô là tối mịt. Rồi mai lại đi làm."
"Nghỉ ngơi đi."
"Đồng nghiệp của tôi nghỉ thai sản rồi, nên không được."
Ở đâu cũng vất vả nhỉ.
"Chỗ chúng tôi cũng vậy, tình trạng thiếu nhân lực đúng là nghiêm trọng."
"Tại kỳ thi khó quá đó. Cứ như vậy, người ta chạy sang khu vực tư nhân hết là phải."
Chuyện đó thì...
"Đã vậy còn nghỉ thai sản nữa. Căng thật."
Nhà giả kim toàn là phụ nữ nên thường có những chuyện như vậy.
"Đành chịu thôi. Chuyện này không liên quan đến anh, nhưng phụ nữ là vậy đó. Tôi thì chẳng có ý định đó đâu, nhưng tương lai không ai biết trước được, những lúc thế này phải giúp đỡ lẫn nhau. Nếu không thì đất nước sụp đổ mất."
Nói thì hơi quá, nhưng cũng đúng.
"Cô không có bạn trai à?"
"Không ngờ lại có ngày bị anh hỏi câu này... Nếu có thì tôi đã chẳng đậu được cấp 5. Mấy tháng nay tôi chỉ có làm việc và học thôi."
Ra là đã nỗ lực đến mức đó.
"Đừng có cố quá rồi lại giống Therese đó."
"Không có đâu. Đậu cấp 5 rồi, tạm thời tôi sẽ ăn chơi... Rồi, máy chiết xuất xong rồi đó."
Có vẻ việc điều chỉnh máy chiết xuất đã hoàn tất.
"Erika, cho anh ít cỏ giải độc."
"Vâng ạ."
"Dùng thử à? Cho tôi xem với, xem với."
"Tôi cũng muốn xem."
Ba cô gái kéo đến.
"Sophie, cô chỉ cho họ cách dùng đi."
"Đệ tử của anh mà. Tôi còn bận điều chỉnh máy phân giải."
Sophie lại bắt đầu loay hoay với cái máy phân giải.
"Mà, nói là cách dùng chứ cũng chỉ bỏ nguyên liệu vào rồi bấm nút thôi. Erika, em bỏ cỏ giải độc vào bình rồi thử xem."
"Vâng ạ."
Erika mở cánh cửa của cái máy trông như lò vi sóng, đặt bình chứa cỏ giải độc vào trong rồi đóng lại.
"Là nút này phải không anh?"
"Đúng rồi."
"Vậy em bấm nhé."
Erika bấm nút, cái máy phát ra tiếng "vù vù" rồi bắt đầu khởi động.
"Như vậy là có thể chiết xuất được thành phần của cỏ giải độc. Máy phân giải thì có thể biến quặng sắt thành sắt."
"Sẽ tiết kiệm được thời gian lắm đây."
"Đúng là tiện ích của văn minh."
"Nguyên lý của nó là gì vậy nhỉ?"
Nguyên lý thì tôi không biết, vì tôi không phải chuyên gia máy móc.
Trong lúc tôi đang giải thích, từ máy chiết xuất phát ra tiếng "bíp, bíp".
"Xong rồi đó."
"Nhanh thật... Ồ, đúng rồi! Tuyệt quá!"
Erika mở máy chiết xuất ra, bên trong bình là một dung dịch màu tím.
"Thì, nó là như vậy đó. Cứ tự nhiên dùng thử đi."
"Chúng ta có cỏ ma lực mà phải không ạ?"
"Ở trên kệ đó. Em đi lấy ngay!"
"Hay là bỏ thử thảo dược vào xem."
Ba cô gái bắt đầu nghịch ngợm, tôi liền đi về phía ghế sofa nơi Therese đang ngồi.
"Trông vui vẻ thật."
Therese mỉm cười hiền hậu nhìn ba cô gái.
"Vì từ trước đến giờ toàn là làm thủ công mà."
"Ban đầu, làm như vậy là tốt nhất. Quen với máy móc quá sẽ làm kỹ thuật đi xuống, trước khi đậu được cấp 6 thì nên làm thủ công."
Công nhận. Mà thôi, mấy thứ đơn giản như quặng sắt hay cỏ ma lực thì không cần làm thủ công nữa, dùng máy là được rồi.
"A~, mệt quá. Tại sao Sophie tôi đây lại phải làm những việc thế này chứ."
Sophie sau khi điều chỉnh xong, liền ngồi xuống cạnh Therese, than vãn y như Dorothee.
"Vất vả cho cô rồi. Tận hưởng chuyến bay nhé."
"Tôi ngủ suốt chuyến bay mà. Với lại lúc về là trời tối rồi."
Đúng là một chuyến đi không vui vẻ gì mấy.
"Đã mất công đến đây rồi thì ở lại chơi vài ngày có phải hơn không. Đồ ăn ở đây ngon lắm đó."
"Lúc nãy tôi cũng nghĩ vậy. Cá tươi ngon thật."
Có vẻ bữa trưa họ đã ăn cá.
"Ở Kinh Đô thì toàn cá sông hoặc cá muối thôi."
"Ừm... Này, Zieg. Anh không định quay về Tổng bộ à?"
"Chắc là vậy."
Ít nhất thì hiện tại tôi không có ý định đó.
"Haizz... Ra là vì vậy."
Hử?
"Sao thế? Heidemarie và Chris à?"
"Chuyện đó đó. Phiền chết đi được."
"Kệ họ đi. Ai trở thành Trưởng ban kế nhiệm cũng có khác gì đâu."
"Đối với chúng ta thì như thế, chứ số người không thuộc môn phái đông hơn áp đảo. Gần đây Tổng bộ đang xôn xao hết cả lên."
Trưởng ban vẫn còn rất khỏe và làm việc rất tốt mà... Nói cứ như bà ấy sắp chết không bằng.
"Tôi thấy ai lên làm cũng không khác nhau nhiều đâu."
"Chắc không? Nếu vậy thì thà để anh làm Trưởng ban kế nhiệm còn dễ thở hơn nhiều."
"Vậy à? Tôi bị ghét lắm mà."
"Làm sếp thì phải chịu bị ghét. Hơn nữa, anh còn theo chủ nghĩa thực tài tuyệt đối hơn cả Trưởng ban, nên không cần phải suy nghĩ những chuyện thừa thãi. Nịnh bợ cũng chẳng có tác dụng gì."
Đúng là không có thật. Tôi không tham gia tiệc tùng, có thời gian cho chuyện đó thì thà làm việc còn hơn.
"Hay là trong môn phái chúng ta thống nhất phương hướng đi? Tôi thấy Chris là được rồi đó."
"Tôi sẽ ủng hộ Heidemarie. Chris có thế lực quý tộc quá mạnh."
Nội bộ đã chia rẽ rồi kìa.
"Cô không ghét Heidemarie à?"
"Ghét chứ nhưng chuyện nào ra chuyện đó. Tôi không để tình cảm cá nhân xen vào một chuyện quan trọng như vậy đâu."
Đáng nể thật. Tuổi còn nhỏ mà đã suy nghĩ được vậy.
"Thôi kệ đi. Chúng ta cũng không cần phải chia rẽ theo làm gì."
"Đúng vậy. Mong là họ tự giải quyết với nhau. Thôi, tôi đi tham quan đến chiều rồi về. Làm phiền rồi nhé."
"A, tôi đi cùng."
Sophie và Therese đứng dậy.
"Gợi ý cho cô là ngọn núi ở phía Tây nhé."
Đi leo núi đi, cô nương yếu ớt.
"Hai ngày liên tiếp thì chết mất~"
"A, thì ra đó là lý do dáng đi của chị trông kỳ cục vậy à..."
Sophie tỏ vẻ chán nản.
"Bị cô Heidemarie lôi đi đó."
"Marie rác rưởi... Con mụ đó dùng được phép thuật nên chắc là đã bay hoặc dùng tóc để đi cho khỏe rồi."
"Bảo sao tôi thấy cô ấy leo nhanh thế..."
Xin chia buồn.