Buổi chiều, Martina cũng gia công gỗ cùng chúng tôi. Đến tối, tôi đưa cho con bé bài kiểm tra rồi để nó ra về. Chúng tôi trở lại chi nhánh, rồi về nhà và sinh hoạt như thường lệ.
Tuần này, chúng tôi xen kẽ giữa việc đóng tàu ở xưởng và làm các yêu cầu thông thường ở chi nhánh. Kể cả Martina, việc gia công gỗ cũng tiến triển không gặp trở ngại gì. Công việc tuy chậm nhưng diễn ra thuận lợi. Cuối tuần, chúng tôi đến xưởng tàu, vừa làm việc vừa để Martina, người đã đến từ sáng sớm, phụ giúp.
"~Này, làm việc tốt chứ?"
Nghe thấy có tiếng gọi, tôi ngẩng mặt lên và thấy Trưởng chi nhánh đã đến.
"A, chào ngài."
"Tiến triển tốt chứ... mà, mát thật."
Trưởng chi nhánh đang đi về phía này, nhưng ông ấy dừng lại và nhìn xung quanh.
"Vì tôi dùng được phép thuật mà."
"Có cả phép thuật như vậy à?"
Chắc không có đâu nhỉ? Phép thuật của thế giới này toàn là phép thuật tấn công.
"Vì tôi không chiến đấu nên đã cải tiến nó thành những phép thuật như thế này. Tôi có thể đun sôi nước ngay lập tức đó."
"Với một cựu quân nhân như ta, đây là sự lãng phí tài năng..."
Một quân nhân như ông ấy chắc sẽ nghĩ nên dùng nó vào việc chiến đấu.
"Tôi xin kiếu mấy vụ chiến tranh nhé."
"Vậy à... cũng đúng... A, quà cho các cậu đây. Ta nghĩ trời còn nóng lắm nên đã mua nước trái cây."
Trưởng chi nhánh nói rồi đưa cho tôi một cái túi giấy. Bên trong có 5 ly nước trái cây bằng giấy.
"Tôi cảm ơn ngài."
5 ly, vậy là có cả phần của Martina...Trưởng chi nhánh đúng là một người tuyệt vời...
"Trưởng chi nhánh, chúng em cảm ơn ạ!"
"Cảm ơn~"
"Tôi cảm ơn ạ."
Ba cô gái lên tiếng cảm ơn. Tôi cầm lấy một ly giấy và dùng phép thuật.
"Đây."
Dùng phép xong, tôi đưa cho Martina.
"Ể? Có cả phần của em ạ?"
"Có 5 ly mà."
Chắc không phải là phần của Trưởng chi nhánh đâu nhỉ.
"A, em cảm ơn ạ."
"Lời đó nên nói với Trưởng chi nhánh ấy."
"Cháu... cháu cảm ơn Trưởng chi nhánh ạ."
Martina nói hơi nhỏ tiếng. Chắc con bé sợ Trưởng chi nhánh.
"Ta không phụ giúp được gì nên chỉ làm được vậy. Thôi, uống đi."
"Vâng ạ... Lạnh quá!"
Martina giật mình.
"Cả làm lạnh cũng được à?"
Thấy phản ứng của Martina, Trưởng chi nhánh hỏi tôi.
"Làm lạnh còn dễ hơn nữa."
Tôi nói rồi làm lạnh nước trái cây, đưa cho ba cô gái.
"Ồ, lạnh quá."
"Cậu Zieg tuyệt vời!"
"Đúng là không có gì mà anh không làm được."
Câu đó lần trước cũng nghe rồi.
"Rồi, rồi."
Tôi cũng làm lạnh phần của mình rồi uống một ngụm, sau đó lấy ra chiếc cốc đáy nông của Helen và rót vào.
"Oa... cảm ơn ngài."
Helen vui vẻ uống ly nước trái cây mát lạnh.
"A, cả phần cho mèo nữa à..."
"Vâng, Helen không uống nhiều nên không sao đâu."
Hai chúng tôi chia nhau là được. Phải, đó chính là gia đình.
"Mà này Zieg, tiến độ của con tàu thế nào rồi?"
"Thuận lợi. Không có vấn đề gì cả."
"Vậy à... Nếu cậu đã nói vậy thì chắc là vậy. Cứ tiếp tục tiến hành nhé."
"Vâng."
Có vấn đề gì đâu. Tuy là thuyền ma thuật, nhưng chỉ là tàu hậu cần, ngoài động cơ ra thì không khác tàu thường là mấy.
"À mà, hôm nay là ngày lĩnh tiền thưởng đó."
"A, vậy sao?"
Quên mất.
"Phải đó. Đừng có quên. Đây."
Trưởng chi nhánh đưa cho tôi bảng kê chi tiết.
"Của các cô đây."
Trưởng chi nhánh cũng đưa cho ba cô gái.
"Em cảm ơn ạ!"
"Ồ, cuối cùng cũng có~"
"Cảm ơn ngài. Để xem..."
Thấy ba cô gái bắt đầu xem, tôi cũng nhìn vào bảng kê của mình.
"Hừm..."
Chà, cũng tầm này. Chắc chủ yếu là thành quả từ lúc tôi chuyển đến... Mùa đông chắc sẽ tăng thêm một chút.
"Ồ... Ồ?"
"Nhiều quá, phải không?"
"Đúng là..."
Ba cô gái nghiêng đầu nhìn nhau.
"Nhiều là vì chúng ta có các yêu cầu khẩn cấp và yêu cầu chế tạo ma kiếm, lãi rất đậm. Việc xây lại chi nhánh cũng không do chúng ta trả."
Nếu ngân sách của chúng tôi phải chi trả cho tiền xây lại chi nhánh, chắc đã bị cắt thưởng rồi.
"Gần như đều nhờ anh Zieg cả..."
"Chúng ta có đóng góp được nhiều đâu nhỉ?"
"Tôi còn vào giữa chừng nên cả ma kiếm lẫn yêu cầu khẩn cấp đều không liên quan..."
Ừ.
"...Ngài Zieg, hãy nói gì đi ạ."
Helen thì thầm vào tai tôi.
"Đó là thành quả của cả đội. Một mình tôi không thể hoàn thành được, tất cả là nhờ có sự cố gắng của các cô."
Nói vậy đúng chưa nhỉ?
"Anh Zieg..."
"Sư phụ..."
"Anh trưởng thành rồi..."
Có vẻ đúng rồi. Mà, ma kiếm và yêu cầu khẩn cấp thì gần như tôi làm, nhưng những việc khác lại là thành quả của ba cô gái.
"Là do các cô đã trưởng thành với tư cách một nhà giả kim đó. Cấp bậc cũng tăng, lương chắc cũng tăng rồi."
Chỉ cần tăng một bậc thôi, tiền lương cũng đã tăng khá nhiều rồi.
"Ồ... trưởng thành!"
"Là nhờ sư phụ đó~"
"May mà tôi đã chuyển đến đây."
Rồi, rồi.
"...Có nên tổ chức tiệc chúc mừng không?"
Tôi hỏi xác nhận với Helen.
"...Nhân dịp này, hãy tổ chức đi ạ. Không cần phải quán đắt tiền, chúng ta đi ăn ngoài thôi."
Để Erika nấu thì cũng tội ẻm.
"Vừa có tiền thưởng, mai lại là ngày nghỉ. Hôm nay chúng ta đi ăn ngoài nhé? À, quán bình thường thôi."
Nói đúng hơn là cái quán hay dùng cho tiệc chào mừng. Ngoài quán đó ra tôi có biết quán nào đâu.
"Em nghĩ là được đó ạ!"
"Hura~"
"Đi thôi ạ."
Ba cô gái vui vẻ gật đầu.
"Trưởng chi nhánh cũng đi chứ?"
"Không, ta xin kiếu. Các cậu cứ vui vẻ với nhau đi. Thôi, ta về chi nhánh đây. Tiếp tục nhờ các cậu nhé."
"Cứ giao cho chúng tôi."
Trưởng chi nhánh gật đầu rồi ra về, tôi liền nhìn sang Martina.
"Em... không đi à."
"Dạ vâng. Bữa tối em sẽ ăn cùng mẹ ạ."
Thì, cũng phải.
"Được rồi, vậy làm cho xong việc hôm nay thôi. A, Martina, quà cho em đây."
Tôi đưa cho Martina bài kiểm tra Vật lý ngày hôm nay.
"Em cảm ơn anh. Anh Zieg, xin lỗi ạ, anh có thể xem giúp em việc luyện kim quặng đồng được không?"
À, còn chuyện đó nữa.
"Hừm... Ngày mai em có rảnh không?"
"Ngày mai ạ? Em cũng không có việc gì đặc biệt."
"Vậy thì em cũng tham gia buổi học bài đi. Anh sẽ xem cho em ở đó."
Ngày mai cũng sẽ học bài ở nhà Erika.
"Được ạ?"
"Erika, được không?"
Tôi hỏi xác nhận chủ nhà.
"Tất nhiên rồi ạ. Martina, cùng nhau học nhé."
Thánh nữ của chúng ta không hề tỏ vẻ khó chịu.
"Em cảm ơn ạ. Vậy xin làm phiền mọi người."
"Vậy cứ đến giờ thì qua nhà Erika ở phía sau chi nhánh nhé."
"Vâng ạ."
Sau đó, chúng tôi quay lại làm việc, đến chiều tối thì tạm biệt Martina và quay về chi nhánh.