Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

Aya Hazuki

Dù vậy, đây vốn chỉ là một công việc bán thời gian. Và đã là công việc, thì sớm muộn gì nó cũng sẽ có lúc phải kết thúc…

3 2

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

(Đang ra)

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

Kikuchi Kousei

Tôi nhất định phải tránh điều đó bằng mọi giá! Sau đó, cách duy nhất để thoát ra là đạt được sức mạnh áp đảo thậm chí vượt qua cả nhân vật chính của trò chơi và trở thành người mạnh nhất!

7 121

See You When the Snow Falls

(Đang ra)

See You When the Snow Falls

Onii sanbomber

Một chàng trai , một cô gái, người sống và người chết - họ sẽ được cảm nhận điều gì trên hành trình ngọt ngào và đắng cay của bản thân?

3 2

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

(Đang ra)

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

Niteron

"Konoe-sama... Em sẽ vì người mà làm mọi chuyện!" Đây là câu chuyện về thiếu niên tóc trắng cô độc chẳng có chút khát vọng nào tìm gặp được tình yêu vàng của đời mình.

5 4

Koyanagi-san to

(Đang ra)

Koyanagi-san to

Cùng chung cảnh bị đá, hai người nhanh chóng tìm thấy sự đồng cảm, và rồi…họ đã có một đêm bên nhau.

9 139

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

(Đang ra)

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

Sakuragi Sakura

Những con người không thể thành thật với cảm xúc của chính mình mặc dù tình cảm của họ chắc chắn đã dành cho nhau.

31 4313

[WN] Tập 5 - Chương 174: Hay Đặt Tên Là Erika!

Công việc buổi sáng kết thúc, chúng tôi ăn trưa ngay tại chỗ.

"Năm nhất với năm hai thì tôi làm thư ký, đến năm ba thì làm chủ tịch hội học sinh. Thật ra người được chọn là một bạn khác, nhưng bạn ấy nhút nhát quá nên đã khóc lóc nhờ tôi. Chứ tôi cũng chẳng muốn làm đâu." 

"Em hiểu mà~. Em cũng không từ chối được."

Adele và Erika nhìn nhau đầy thấu hiểu.

"Ồ..."

Nhân dịp này, tôi đã hỏi Adele về chuyện ở trường. Là Leonora đã đề nghị nên xử lý mấy "quả mìn" này đi vì quá phiền phức.

"Mà tại sao cô lại vào hội học sinh?" 

"Hội học sinh của trường phép thuật Kinh Đô vẫn còn giữ lại quy tắc của ngày xưa nên chỉ quý tộc mới vào được. Hơn nữa, lúc tôi nhập học thì chủ tịch hội học sinh lại là người ở lãnh địa bên cạnh, nên người ta đã mời tôi. Tôi không từ chối được."

Chắc là vì quan hệ xã giao, nên không từ chối được à. Làm quý tộc đúng là khổ.

"Nhân tiện hỏi luôn, Marta và Wolf thì sao?"

Hai người bạn cùng lớp đang ở Tổng bộ.

"Hai người đó không ở trong hội học sinh. Họ không phải quý tộc." 

"Vậy thì yên tâm rồi."

Chuyện thời đi học tôi gần như không nhớ gì cả. Không, nói đúng hơn là không có ký ức gì mới phải.

"Adele, nhân dịp này, còn chuyện gì khác nói luôn đi."

Leonora tích cực đi gỡ mìn.

"Ừm... hội học sinh có một hoạt động gọi là vận động chào hỏi, có lẽ chuyện tôi bị lơ là từ lúc đó chăng."

Mình toàn lơ người khác.

"Không phải là tôi lơ, mà là không để vào mắt... à mà, không có gì."

Nói vậy còn tệ hơn.

"Ngài Zieg chỉ là nhút nhát và ngại ngùng thôi ạ~" 

"Chính nó."

Helen thông minh thật.

"Rồi rồi. Mà bỏ qua đi, anh nghĩ sao về hai người kia?" 

"Mệt ở chỗ họ là tiền bối của Erika. Nếu tôi nói lời xúc phạm thì sẽ gây phiền phức cho Erika, đúng không?"

Martina, một hậu bối, cũng là lý do tương tự. Heidemarie, người không vướng vào mấy ràng buộc đó, đã chửi xối xả con bé. Tôi gần như đồng ý với cô ta, nhưng vì lý do này nên cố gắng không nói ra.

"...Ủa, chẳng phải anh đã xúc phạm họ ngay lập tức sao?" 

"Là do bên kia gây sự trước nên không tính." 

"Vậy à?"

Vậy đó.

"À... mọi người không cần phải để ý đến em đâu ạ. Các anh chị ấy là tiền bối, nhưng em biết chi nhánh chúng ta và bên tư nhân không hợp nhau, mà thật lòng thì em cũng không ưa các anh chị ấy lắm." 

"Vậy à?"

Thánh nữ mà cũng có người không ưa à...

"Ừm, phải nói sao nhỉ? Em hơi sợ những người có kiểu nói chuyện lấn át người khác. Hai anh chị đó cứ nói chuyện một chiều, không cho người khác xen vào, làm em hơi khớp."

"Hiểu mà~... Rất hiểu."

Adele cũng đồng cảm.

"...Tôi, có vậy không?"

Leonora ngước lên nhìn tôi với vẻ mặt lo lắng.

"Cô đâu có lấn át."

Tuy nói nhiều, nhưng không có tính áp đặt, ngược lại còn thuộc dạng trầm tính.

"~Chào buổi chiều ạ."

Hửm?

"Martina à."

Martina đang thập thò ở cửa.

"Chào em~" 

"Chào mọi người... Mọi người đang nói chuyện gì vậy ạ?"

Martina đi về phía này và hỏi.

"Chuyện về tiền bối Maraia và tiền bối Walter." 

"Chuyện về gu bạn trai." 

"Chuyện anh Zieg đã lơ chị."

Chắc chắn người nói sai là Leonora.

"H-Hả? Tạm thời thì, anh Zieg, lơ người khác là không được đâu ạ."

Biết rồi.

"Em có biết Maraia và Walter không? Nghe nói là người thừa kế của các xưởng tư nhân trong thị trấn này." 

"Dĩ nhiên là em biết ạ. Họ đều là cựu học sinh của trường em, là những tiền bối ưu tú. A, tiền bối Erika cũng vậy ạ."

Vậy là biết.

"Họ đang ở xưởng tàu gần đây đó. Sao không qua chào hỏi đi?" 

"Dạ thôi, em không cùng khóa nên họ cũng không biết em là ai, ngược lại còn gây phiền hà. Hơn nữa, họ là bên tư nhân, em lại sắp đến Tổng bộ thực tập nên hơi khó mở lời ạ." 

"Vậy à."

Ngoài những người trong môn phái ra, tôi chẳng gọi ai là tiền bối cả.

"Chuyện gu bạn trai là sao ạ?" 

"Là chuyện không thích những người đàn ông quá áp đặt."

Có nói chuyện đó à? Maraia là con gái mà?

"A... chuyện đó có lẽ đúng ạ." 

"Martina cũng phải cẩn thận đó. Đàn ông ở Kinh Đô đáng sợ lắm." 

"V-Vậy ạ?"

Sao lại nhìn tôi? Đúng là tôi từ Kinh Đô đến nhưng...

"Cũng có mấy kẻ chuyên đi lừa gạt mấy cô gái nhà quê chân ướt chân ráo đó." 

"Đáng sợ ở chỗ không thể phát hiện đâu là lời nói dối. Em không được đi một mình đến những nơi nguy hiểm nha."

Nghĩ lại thì, mấy cô này toàn dân nhà quê. Quê của Leonora và Adele thì tôi có nghe qua chứ không biết chi tiết.

"Em sẽ cẩn thận ạ... Còn chuyện anh Zieg lơ người khác là sao ạ?"

Định hỏi hết à?

"Chuyện đó thôi đi. Chuyện ngày xưa rồi." 

"Ể~... Chuyện đó lại khiến em tò mò nhất." 

"Nghe rồi em sẽ khinh anh nên không được." 

"Ể? Nhưng..."

Này...

"Sao lại thế. Anh đang dạy dỗ em rất tử tế mà." 

"Tại vì, nghe nói Thượng đế đã dồn hết điểm vào trí thông minh và ma lực của anh nên những cái khác mới tệ hại..." 

"Ai nói câu đó?"

Chỉ có một người thôi...

"Là sư phụ ạ."

Đúng là Marie rác rưởi.

"Thì Heidemarie cũng vậy thôi. Em cũng nghĩ thế, đúng không?" 

"E-Em không nói xấu sư phụ đâu ạ!"

Không phủ định thì coi như đã nói rồi.

"Thôi được rồi. Đã mất công đến đây rồi, anh sẽ cho em tham gia vào việc đóng tàu." 

"Em sẽ làm gì ạ?" 

"Gia công gỗ. Cỡ như em chắc cũng làm được việc đó."

Gia công gỗ là thứ đầu tiên được học.

"Dạ, nếu chỉ mức đó... nhưng em là người ngoài, lại không có bằng cấp, có được làm không ạ?" 

"Có anh giám sát nên không sao đâu. Con tàu làm xong sẽ đặt tên là tàu Martina."

Lát nữa phải nói với Lutz như vậy.

"Thôi thôi... Tên của em xét về nhiều nghĩa, có vẻ không được may mắn cho lắm. Tên Alexander vừa ngầu vừa hay hơn. Quan trọng nhất là nghe có vẻ tuyệt đối không thể chìm được."

Không, cái tên đó còn xui xẻo hơn nữa. Có thể không chìm, nhưng tôi nghĩ nó sẽ trôi dạt đến một nơi nào đó. 

Hay đặt tên là tàu Erika!