Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

Aya Hazuki

Dù vậy, đây vốn chỉ là một công việc bán thời gian. Và đã là công việc, thì sớm muộn gì nó cũng sẽ có lúc phải kết thúc…

3 2

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

(Đang ra)

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

Kikuchi Kousei

Tôi nhất định phải tránh điều đó bằng mọi giá! Sau đó, cách duy nhất để thoát ra là đạt được sức mạnh áp đảo thậm chí vượt qua cả nhân vật chính của trò chơi và trở thành người mạnh nhất!

7 121

See You When the Snow Falls

(Đang ra)

See You When the Snow Falls

Onii sanbomber

Một chàng trai , một cô gái, người sống và người chết - họ sẽ được cảm nhận điều gì trên hành trình ngọt ngào và đắng cay của bản thân?

3 2

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

(Đang ra)

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

Niteron

"Konoe-sama... Em sẽ vì người mà làm mọi chuyện!" Đây là câu chuyện về thiếu niên tóc trắng cô độc chẳng có chút khát vọng nào tìm gặp được tình yêu vàng của đời mình.

5 4

Koyanagi-san to

(Đang ra)

Koyanagi-san to

Cùng chung cảnh bị đá, hai người nhanh chóng tìm thấy sự đồng cảm, và rồi…họ đã có một đêm bên nhau.

9 139

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

(Đang ra)

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

Sakuragi Sakura

Những con người không thể thành thật với cảm xúc của chính mình mặc dù tình cảm của họ chắc chắn đã dành cho nhau.

31 4313

[WN] Tập 5 - Chương 173: Ai Vậy?

"Thôi, sao cũng được. Tóm lại, trước hết hãy bắt đầu từ việc gia công gỗ." 

"Cuối cùng vẫn là gỗ..."

Tại dạo này Adele toàn làm thùng gỗ suốt mà.

"Không thích à? Hay là làm động cơ nhé?" 

"Không đời nào. Độ khó quá cao đối với tôi."

Adele nhìn vào động cơ được vẽ trong bản thiết kế rồi quả quyết gật đầu.

"Phần đó thuộc về máy móc tinh xảo rồi. Mua sẵn động cơ cũng được, nhưng sắp có chuyên gia Sophie nên tôi sẽ để cho con bé làm. Vậy chúng ta sẽ lo phần gỗ. Mà cũng có các bộ phận phải uốn cong, một công việc đòi hỏi độ chính xác đến từng milimet nên độ khó cũng cao đó." 

"Chúng ta cùng cố gắng nào."

Chúng tôi vừa xem bản thiết kế vừa phân chia công việc và bắt đầu.

"Khó hơn em tưởng." 

"Ừm. Bộ phận nào cũng lớn cả." 

"Lại còn đòi hỏi sự tỉ mỉ nữa..."

Cả ba vừa cằn nhằn vừa gia công gỗ.

"Nóng quá..." 

"Ở đây không có điều hòa nhỉ..."

Quả là tiểu thư quý tộc, mới đó đã than vãn rồi. Erika thì đang mỉm cười... à không, nụ cười của Erika cũng đang tắt dần.

"Ice Field."

Thật lòng thì tôi cũng thấy nóng, Helen lại đang nằm bẹp dí ở chỗ máy móc nên tôi đã dùng phép thuật. Ngay lập tức, nhiệt độ giảm xuống, mồ hôi cũng ngừng tuôn.

"Mát quá!" 

"Cậu Zieg tuyệt vời!" 

"Đúng là không có gì mà anh không làm được."

Thì đó, phép thuật là sở trường của tôi mà.

"Sắp sang hè rồi, chỉ mong là không bị say nắng."

Nhiệt độ sẽ ngày càng tăng nên phải cẩn thận. Xưởng tàu này không thông thoáng, và dĩ nhiên là cũng không có điều hòa.

"Gần biển làm em muốn đi bơi ghê, dù em không biết bơi." 

"Hôm nay có cơm hộp Erika làm rồi, nhưng giờ nghỉ trưa chúng ta đi câu cá ăn đi." 

"Ừm, nhờ có món mồi bí ẩn đó mà đã câu được cả đống cá." 

"Tôi nghĩ đó là một ý kiến hay!"

A, Helen sống lại rồi.

Chúng tôi vừa tán gẫu vừa tiếp tục công việc. Đúng lúc đó, tôi thấy hai bóng người đang nhìn vào từ phía cửa cuốn.

"Hửm?"

Đó là một cặp nam nữ tóc đen, trông còn trẻ, chắc cũng sàn sàn tuổi chúng tôi. Và tôi hoàn toàn không có ấn tượng gì.

"A..."

Erika nhận ra ánh mắt của tôi, nhìn về phía hai người họ rồi kêu lên một tiếng. Thấy vậy, Leonora và Adele cũng nhìn theo.

"Chào, Erika." 

"Lâu rồi không gặp nhé."

Hai người họ cất tiếng chào Erika. Người quen à?

"Lâu rồi không gặp các anh chị..."

Erika nói rồi khẽ cúi đầu.

"Chi nhánh các cô cũng nhận yêu cầu đóng tàu à? Hèn gì bên này bị tổn thất nặng như vậy." 

"Em xin lỗi..."

Đừng có xin lỗi chứ...

"À, không phải là chị đang trách em đâu. Mọi người cũng có công việc của mình mà."

Cô gái lên tiếng đỡ lời.

"...Ai vậy?"

Tôi hỏi nhỏ Leonora.

"...Không biết." 

"...Có vẻ là người quen của Erika."

Nếu cả hai người họ cũng không biết thì tôi chắc chắn không biết.

"...Ngài Zieg, chị Erika đang khó xử đó ạ. Chúng ta hãy giúp chị ấy."

Helen, người đã tỉnh táo lại nhờ không khí mát mẻ, lên tiếng khuyên tôi.

"Được rồi... Erika, mấy người này là ai vậy?" 

"A, là các anh chị tiền bối hơn em hai khóa ở trường phép thuật ạ."

À... cũng lờ mờ hiểu ra rồi. Nhưng mà, lần này lại là tiền bối à... Khó đối phó đây.

"Xin thất lễ. Tôi là Ziegwald. Xin hỏi các vị có việc gì không?"

Tạm thời cứ dùng cách nói chuyện xã giao để hỏi.

"Cậu là Ziegwald à." 

"Trông không giống người ưu tú lắm nhỉ."

Hả?

"Bên này đã xưng tên, thì các người cũng nên báo tên đi, đồ vô dụng. Với chút ma lực đó mà cũng dám đánh giá người khác à." 

"Ngài Zieg ơi..."

Bọn họ là nhà giả kim tư nhân. Là kẻ địch nên sao cũng được.

"Chào hỏi hay thật đấy... Tôi là Walter Jansen. Cấp 9." 

"Tôi là Maraia Balzer. Cấp 7. Làm anh nổi giận rồi à?"

Mới cấp 9 với cấp 7 mà dám nói như vậy. Hừm, hơn Erika hai khóa tức là bằng tuổi chúng tôi, xem ra cũng giỏi phết.

"Không hẳn... Bên các người cũng nhận yêu cầu đóng tàu từ thị trấn à?" 

"Phải. Nhà chúng tôi đều kinh doanh xưởng riêng. Mỗi bên nhận một yêu cầu."

Cô nàng tên Maraia trả lời.

"Tư nhân cũng dùng xưởng tàu này à..." 

"Đúng vậy. Bên nào nhận yêu cầu cũng đều dùng ở đây."

Làm chung với cả tư nhân à. Phiền thế.

"Hừm... Vậy có việc gì không? Bên này đang làm việc." 

"Không, cũng không có việc gì đặc biệt. Chỉ là một lời chào hỏi thôi. Tôi biết Hiệp hội đã nhận yêu cầu, nên nghĩ có khi nào Erika cũng ở đây không thôi."

Đến để do thám à?

"Vậy à. Thôi, bên các người cũng cố gắng lên." 

"Vâng. Chúng ta cùng cố gắng nhé." 

"Để xem tài nghệ của nhà giả kim thiên tài từ Kinh Đô đến đâu."

Chắc là đã đọc báo rồi...

"Vâng, vâng..."

Phiền phức.

"Vậy nhé, Erika, cố gắng lên." 

"Chào nhé." 

"A, vâng. Các anh chị cũng..."

Hai người họ chào Erika rồi rời khỏi xưởng tàu.

"Thân nhau à?"

Sau khi hai người họ đi khỏi, tôi hỏi thử.

"Dạ, là các anh chị đã giúp đỡ em rất nhiều. Em từng ở trong hội học sinh ạ..."

H-Hội học sinh? Là cái tổ chức bí ẩn mà tôi nghĩ tốn thời gian không kém gì các câu lạc bộ à?

"Ồ... Erika từng ở trong hội học sinh à. Chị cũng từng tham gia đó."

Ể? Vậy sao? Cùng trường mà không biết luôn...

"Cả hai người giỏi thật đó. Tớ chẳng có ý định tham gia chút nào."

Leonora là niềm hy vọng duy nhất của tôi.

"Vậy hai người vừa nãy cũng ở trong hội học sinh à?" 

"Vâng. Lúc em học năm nhất, chủ tịch hội học sinh là chị Maraia, còn phó chủ tịch là anh Walter ạ."

Chủ tịch hội học sinh. Tôi đến cả chủ tịch hội học sinh trong 3 năm mình đi học còn chẳng nhớ.

"Hừm... không lẽ nào em là chủ tịch hội học sinh năm ba?" 

"Chính là ‘không lẽ nào’ đó đó ạ."

Ồ... Xin lỗi Erika, nhưng anh không thể tưởng tượng ra được.

"A, giống chị."

Hả? Adele từng là chủ tịch hội học sinh? Chết rồi... Lâu lắm mới lại đạp phải mìn. Leonora, đổi chủ đề đi~.

"Cả hai người giỏi thật đó... Vậy hai người kia là học sinh ưu tú à? Cậu Walter thì cùng cấp 9 với chúng ta, còn Maraia thì là cấp 7."

Hay lắm, Leonora!

"Họ đều là những người rất ưu tú ạ. Luôn tranh giành vị trí nhất nhì khối. Nhưng, như hai anh chị đã nói, vì gia đình có kinh doanh xưởng riêng nên họ về nhà làm luôn." 

"Hừm... Vậy đây là một lời tuyên chiến à?"

Leonora nhìn Adele.

"Còn gì nữa? Chắc họ tò mò về anh Zieg, người đang là chủ đề bàn tán trên báo đó."

Đúng là tờ báo đó không tốt chút nào.

"Họ có nói ‘để xem tài nghệ’ nữa..." 

"Cũng có thắng được cậu Zieg đâu mà." 

"Thì cũng phải... Haizz, tự dưng không nói gì nữa... Anh Zieg, tôi biết là anh không nhớ chuyện của tôi rồi, nên đừng có đột ngột im lặng như vậy."

A, bị lộ rồi.