Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

Aya Hazuki

Dù vậy, đây vốn chỉ là một công việc bán thời gian. Và đã là công việc, thì sớm muộn gì nó cũng sẽ có lúc phải kết thúc…

3 2

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

(Đang ra)

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

Kikuchi Kousei

Tôi nhất định phải tránh điều đó bằng mọi giá! Sau đó, cách duy nhất để thoát ra là đạt được sức mạnh áp đảo thậm chí vượt qua cả nhân vật chính của trò chơi và trở thành người mạnh nhất!

7 121

See You When the Snow Falls

(Đang ra)

See You When the Snow Falls

Onii sanbomber

Một chàng trai , một cô gái, người sống và người chết - họ sẽ được cảm nhận điều gì trên hành trình ngọt ngào và đắng cay của bản thân?

3 2

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

(Đang ra)

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

Niteron

"Konoe-sama... Em sẽ vì người mà làm mọi chuyện!" Đây là câu chuyện về thiếu niên tóc trắng cô độc chẳng có chút khát vọng nào tìm gặp được tình yêu vàng của đời mình.

5 4

Koyanagi-san to

(Đang ra)

Koyanagi-san to

Cùng chung cảnh bị đá, hai người nhanh chóng tìm thấy sự đồng cảm, và rồi…họ đã có một đêm bên nhau.

9 139

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

(Đang ra)

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

Sakuragi Sakura

Những con người không thể thành thật với cảm xúc của chính mình mặc dù tình cảm của họ chắc chắn đã dành cho nhau.

31 4314

[WN] Tập 5 - Chương 179: Linh Thú

Martina ngồi xuống, đưa hai tay ra trước mặt Ernestine. Thấy vậy, Ernestine liền trèo lên tay, cô bé liền đứng dậy.

"Eru có chịu trở thành linh thú của em không ạ?"

Eru à... Mà, vì là hamster nên cái tên đó nghe còn hợp hơn cái tên vĩ đại kia.

"Không sao cả. Nhưng ngươi phải cho ta ăn đủ 3 bữa. À, còn phải xây nhà nữa. Ta không thể ngủ, nếu đó không phải là một nơi tối tăm và chật hẹp."

Thì hamster mà. Nói là nhà chứ chắc chỉ là một cái hộp gỗ.

"V-Vâng, em hiểu rồi ạ."

"Mà, tại sao ta lại được triệu hồi?" 

"Dạ, là vì em muốn được giúp đỡ trong việc điều khiển ma lực." 

"Hừm... trông ngươi cũng có ma lực kha khá đó... Ồ, vẫn còn là trẻ con à... Thử làm đi."

Linh thú ra lệnh cho chủ nhân.

"A, vâng... Grừừ!"

Martina đặt Ernestine lên vai, giơ tay lên và bắt đầu gồng sức.

"Phụt." 

"Dã man thật..."

Ernestine bật cười, Martina lại chán nản.

"Xin lỗi, xin lỗi. Nhưng ngươi chỉ có ma lực lớn thôi chứ chẳng có tài năng phép thuật gì cả. Đi làm phục vụ ở một nhà hàng nào đó đi." 

"Em sẽ trở thành một nhà giả kim!" 

"Cái gì, nhà giả kim à... trông ngốc thế kia, ta nghĩ không hợp với ngươi đâu..."

Con vật này, là linh thú mà sao độc mồm độc miệng thế.

"Em sẽ trở thành nhà giả kim!" 

"Thôi thì, vì thị nữ của mình, ta sẽ giúp ngươi vậy..."

Ernestine lắc đầu với vẻ "hết cách rồi".

"Xin nhờ cô ạ!"

Chủ tớ đảo lộn hết cả rồi...

"Đây, thử lại lần nữa đi." 

"Nh-Như thế này ạ?"

Martina giơ tay lên. Lần này, có vẻ như ma lực trong cơ thể cô bé đã di chuyển.

"Grừừ... A!"

Nước chảy ra từ tay Martina, làm ướt mặt đất.

"Hừm, cũng chỉ đến thế thôi." 

"L-Làm được rồi..."

Martina kinh ngạc nhìn vào tay mình.

"Chả có gì đáng ngạc nhiên. Chuyện này đứa trẻ con nào ngoài kia cũng làm được." 

"N-Nhưng đây là lần đầu tiên của em. Tại sao tự dưng lại..." 

"Là ta di chuyển ma lực giúp ngươi thôi."

"Eru giỏi quá! Cứ thế này em có thể trở thành nhà giả kim rồi!"

Không, vấn đề lớn nhất của em là lý thuyết. Học bài giùm đi.

"Đồ ngốc. Đừng có tự mãn. Đó là nhờ có sự hỗ trợ của ta thôi. Trên con đường của ngươi, một linh thú như ta chỉ là kẻ hỗ trợ, còn người thực sự bước đi chính là ngươi. Ngươi bây giờ giống như một đứa trẻ sơ sinh đang vui mừng vì được mẹ bế đi thôi."

Hoàn toàn chính xác.

"V-Vâng." 

"Nghe đây... ngươi là đồ vô dụng. Dù gì đi nữa, ngươi vẫn phải tự mình bước đi, lựa chọn con đường, và tiến về phía trước. Nhà giả kim là một con đường rất khắc nghiệt, nhưng cứ yên tâm vì đã có ta ở đây. Phải nghe lời ta cho kỹ vào. Nếu không là rơi xuống vách núi đó, hiểu chưa?"

Nói hay ghê. Tôi thì rơi xuống vách núi rồi này, dù ở dưới có một cái đệm siêu to mềm mại.

"V-Vâng... Em sẽ cố gắng ạ." 

"Tốt, tốt. Vậy thì, ăn cơm thôi. Bữa trưa có gì?"

Ernestine gật đầu hài lòng rồi hỏi Martina.

"Dạ, em đang định đi mua bánh mì..." 

"A, nhân tiện, hay là em ăn trưa chung với bọn chị ở đây luôn đi."

Erika mời Martina.

"Có được không ạ?" 

"Ừ. Ăn chung sẽ ngon hơn đó. Ernestine có món nào kén ăn không ạ?"

Đúng là Erika. Thấy Ernestine trịch thượng như vậy mà vẫn đối đãi tử tế.

"Ta là loài ăn tạp nên không kén món nào. Dù gì cũng là hamster mà."

Còn tự nhận thức mình là hamster à...

"Spaghetti được không ạ?" 

"Ừm... à, không, khoan đã. Nhân tiện, hãy cho ta xem các ngươi có những thứ gì đi. Phải tổ chức tiệc chúc mừng cho phép thuật đầu tiên của thị nữ nhà ta chứ." 

"Vậy thì, mời cô lối này ạ."

Erika cùng với Martina và Ernestine quay về phòng.

"Quan hệ chủ tớ đảo ngược hoàn toàn rồi." 

"Không ngờ vừa gặp mặt, một linh thú đã có thể ra chiêu phủ đầu như vậy."

Helen đồng tình với vẻ chán nản.

"Trịch thượng kinh khủng." 

"Vừa hạ bệ đối phương, vừa thể hiện sự hữu dụng của mình. Lại còn khéo léo bắt người ta phải phục tùng nữa."

Leonora và Adele gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc.

"Chỉ là một con hamster thôi mà..."

Dĩ nhiên rồi, một con hamster trịch thượng như vậy tôi mới thấy lần đầu.

"Linh thú đúng là đa dạng cá tính thật." 

"Cậu cũng muốn có một con à?" 

"Nhà chúng ta có bé Helen rồi còn gì."

Nếu ngay từ đầu nhờ Helen giúp đỡ, có khi tôi đã sống thuận lợi hơn ở Kinh Đô rồi. Nhưng nếu chuyện xảy ra như vậy thì tôi sẽ không ở đây, sẽ không gặp được mấy cô này. A, Adele thì khác.

"Chúng ta về phòng Erika thôi. Helen, không được ăn Ernestine đâu đấy."

Mèo với chuột mà.

"Tôi không ăn đâu ạ. Cảm giác sẽ bị nguyền rủa."

Công nhận...

Chúng tôi quay về phòng Erika, chờ đồ ăn được nấu xong. Sau khi món spaghetti nghêu được dọn ra, mọi người bắt đầu ăn. Trước mặt Ernestine là một đĩa nhỏ chất đầy nghêu.

"Eru có ngon miệng không ạ?"

Martina hỏi Ernestine.

"Ngon lém."

Chắc rồi. Nhét đầy nghêu vào hai túi má luôn mà.

"Tiền bối Erika, ngon lắm ạ, Eru cũng nói là ngon." 

"May quá. Chị làm nhiều lắm đó, ăn bao nhiêu tùy thích nhé." 

"Ha huốn hược hời hến hà hươi hừ hước."

Con hamster này đang nói gì vậy.

"Nuốt xong rồi hãy nói." 

".................."

Im luôn...