Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

(Đang ra)

Cô bạn cùng lớp xinh đẹp này, sẵn sàng trả tiền chỉ để được làm bạn với tôi.

Aya Hazuki

Dù vậy, đây vốn chỉ là một công việc bán thời gian. Và đã là công việc, thì sớm muộn gì nó cũng sẽ có lúc phải kết thúc…

3 2

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

(Đang ra)

Chuyển sinh thành quý tộc phản diện và lười biếng, tôi trở thành kẻ mạnh nhất học viện

Kikuchi Kousei

Tôi nhất định phải tránh điều đó bằng mọi giá! Sau đó, cách duy nhất để thoát ra là đạt được sức mạnh áp đảo thậm chí vượt qua cả nhân vật chính của trò chơi và trở thành người mạnh nhất!

7 121

See You When the Snow Falls

(Đang ra)

See You When the Snow Falls

Onii sanbomber

Một chàng trai , một cô gái, người sống và người chết - họ sẽ được cảm nhận điều gì trên hành trình ngọt ngào và đắng cay của bản thân?

3 2

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

(Đang ra)

Lỗ hổng trong trái tim anh không thể lấp đầy bằng sự tái sinh

Niteron

"Konoe-sama... Em sẽ vì người mà làm mọi chuyện!" Đây là câu chuyện về thiếu niên tóc trắng cô độc chẳng có chút khát vọng nào tìm gặp được tình yêu vàng của đời mình.

5 4

Koyanagi-san to

(Đang ra)

Koyanagi-san to

Cùng chung cảnh bị đá, hai người nhanh chóng tìm thấy sự đồng cảm, và rồi…họ đã có một đêm bên nhau.

9 139

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

(Đang ra)

"Cậu không thể hôn được, phải chứ?" Khi tôi khiến cô bạn thuở nhỏ luôn trêu chọc mình hiểu chuyện, cô ấy đột nhiên trở nên dễ thương hơn nhiều

Sakuragi Sakura

Những con người không thể thành thật với cảm xúc của chính mình mặc dù tình cảm của họ chắc chắn đã dành cho nhau.

31 4314

[WN] Tập 5 - Chương 176: Tính Toán > Tình Cảm

Sau khi quay lại chi nhánh, chúng tôi dọn dẹp rồi nhà ai nấy về. Một lúc sau, cả bọn lại tập trung rồi đi đến quán ăn quen thuộc.

"Cạn ly~!" 

"Ừ, cạn ly."

Chúng tôi cụng ly, uống một ngụm, rồi bắt đầu ăn các món đã gọi.

"Có tiền thưởng rồi, vui quá đi~"

Leonora mỉm cười uống rượu vang.

"Tớ còn nhận được nhiều hơn mình nghĩ nữa."

Adele thấm thía gật đầu.

"Vậy à? Tớ cứ nghĩ ở Kinh Đô sẽ nhận được nhiều lắm chứ." 

"Thì nhân viên tiếp tân mà. Không có lương theo năng lực, tiền thưởng gần như ở mức thấp nhất."

Cũng tệ thật. Làm ở quầy tiếp tân căng thẳng vô cùng vậy mà phúc lợi chả được bao nhiêu…

"Cô được nhận phụ cấp bằng cấp mà, đúng không?"

Adele đã tự học để lấy bằng cấp 9, dĩ nhiên phải được nhận.

"Thì cũng có. Nhưng chính điều đó lại càng làm bản thân thảm hại hơn. Vì mình chẳng làm được việc gì xứng đáng với cái bằng đó cả."

Thì...

"Nói ra thì hơi quá, nhưng em cũng không thích như vậy."

Erika tỏ vẻ mặt khó xử.

"Đúng không? Vì vậy chị mới nộp đơn xin điều chuyển. Đúng là một quyết định chính xác." 

"Em rất vui vì có chị Adele đến đây."

Liệu sẽ có ngày mình nói được một câu tinh tế như vậy không nhỉ?

"Cảm ơn em. Giờ vừa có lương theo năng lực, vừa có tiền thưởng. Quan trọng nhất là công việc rất có ý nghĩa. Anh Zieg, cảm ơn anh đã mời tôi." 

"Không có gì. Nếu lúc đó cô không ra tiễn, chắc mọi chuyện đã không được như bây giờ. Tôi cũng phải cảm ơn cô."

Nếu không có ngày đó, có lẽ tôi đã không nhận ra mình là một con người tệ hại đến mức nào. Thật đáng buồn.

"Nghe lãng mạn quá." 

"Phải đó~ A, cậu Zieg, cuối tuần rồi đó, Sophie sao rồi?"

Leonora hỏi.

"Chẳng có liên lạc gì cả, im re. Không biết có đến thật không nữa?" 

"Hay thử gọi cho Trưởng ban Tổng bộ?" 

"Phiền lắm, không gọi đâu."

Thế nào cũng bảo 'quay về Kinh Đô đi'.

"Nếu cứ thế này mà không đến thì phần động cơ tính sao?" 

"Chắc là để tôi làm nhỉ? Không, như vậy cũng phiền phức. Có lẽ phải đi mua thôi, dù lợi nhuận sẽ giảm một chút."

Đây là thành phố cảng, chắc phải có bán mấy thứ đó chứ.

"Vậy có đảm bảo lợi nhuận không? Dù đây là chi nhánh Tổng bộ, nhưng làm ăn thua lỗ cũng gay go đó."

"Chuyện đó thì không sao. Vẫn có đủ lãi."

Mà, không biết bên tư nhân có mua động cơ không nhỉ?

"Vậy thì được. Cố gắng lên nào~"

Cứ làm vậy đi.

"Tôi thì lại lo bên tư nhân hơn. Hai người tiền bối của Erika đó."

Maraia và Walter à.

"Kệ bọn họ đi. Chẳng ảnh hưởng gì đến chúng ta, cũng chẳng liên quan." 

"Tuy không gọi là 'kẻ thù truyền kiếp', nhưng cũng là đối thủ cạnh tranh mà."

Cạnh tranh?

"Chúng ta là người của Hiệp hội. Chuyện các công ty tư nhân cạnh tranh với nhau, hay họ xem chúng ta là cái gai trong mắt thì có, chứ chúng ta không bao giờ cạnh tranh với tư nhân cả. Họ có thể nhận yêu cầu với giá rẻ hơn chúng ta, hay hét giá cao hơn cũng là tự do của họ. Chúng ta chỉ cần làm công việc tốt nhất với mức giá đã được Hiệp hội quy định... Cô muốn tôi nói thêm một, hai câu nữa không?"

Không chỉ một, hai câu mà là rất nhiều...

"Nói đi." 

"Không biết con nào thằng nào, nếu muốn tuyên chiến với tôi thì ít nhất cũng phải vượt qua cấp 3. Hơn nữa, còn là người thừa kế nhỉ? Tôi không quan tâm người điều hành công ty là cha hay mẹ, nhưng ít ra cũng phải trưởng thành cái đã, rồi hẵng ra gió."

Một kẻ bán chuyên mà cũng dám tuyên chiến à.

"Chỉ có điểm đó là anh không bao giờ thay đổi nhỉ... Biết đâu cha mẹ của họ là một nhà giả kim cực kỳ ưu tú thì sao?"

Hả?

"Nhớ cho kỹ. Dù có nhà giả kim ưu tú đến đâu xuất hiện, thì chung quy cũng chỉ dưới trướng của tôi thôi." 

"Không có ai có thể sánh ngang với ngài Zieg đâu ạ!"

Đúng là như vậy.

"Anh Zieg ngầu quá~!" 

"Tôi lại thích cái sự tự tin tràn đầy của cậu Zieg lắm đó~" 

"Quả là người 100 điểm về công việc."

Nhân cách cũng muốn lên 50 điểm ghê.

"Thôi, thực tế chúng ta chỉ cần tập trung vào công việc của mình là được. Đây là lần đầu tiên đóng tàu, hãy làm ra một sản phẩm thật tốt."

Ngay cả tôi cũng là lần đầu đóng tàu. Tuy đã ở trong Đội Chế Tác Phi Thuyền, nhưng tôi không phải là đội trưởng. Nghĩ lại thì, đội trưởng là chồng của chị Corinna, mặt mũi ra sao cũng không nhớ rõ lắm.

"Còn khoảng bao lâu nữa thì làm xong ạ?"

Erika hỏi.

"Còn nhiều yếu tố bất định lắm... Không biết Sophie có đến không, mà có đến thì cũng không biết việc đặt hàng nguyên liệu cho động cơ mất bao lâu. Nếu được, anh muốn hoàn thành trong lúc Martina còn ở đây..."

Hơi khó nhỉ?

"Martina ạ?" 

"Ừ. Anh cũng để con bé phụ giúp mà, đúng không? Tuy anh nghĩ con bé sẽ đi theo con đường dược phẩm dưới trướng Heidemarie, nhưng những việc như thế này chắc chắn sẽ giúp nó tự tin hơn. Huống hồ, con bé lại nói là thích biển, đây còn là sản phẩm của quê hương nữa."

Bằng Nhà giả kim Quốc gia là một thử thách cực kỳ khó khăn. Ngoài kiến thức ra, nó còn đòi hỏi tài năng tuyệt đối về ma thuật và kỹ thuật, tôi nghĩ chắc còn khó hơn cả những bằng cấp khó nhất ở kiếp trước của tôi. Để một đứa ngốc như con bé đậu được đúng là một việc mò kim đáy bể. Chắc sẽ có lúc con bé cảm thấy nản lòng, nhưng tôi vẫn mong con bé sẽ vượt qua và thi đậu.

"Anh Zieg, nói gì thì nói, anh vẫn rất quan tâm đến Martina nhỉ." 

"Cậu Zieg tốt bụng mà~" 

"Anh đã trưởng thành rồi..."

...Đó là một sự tính toán đấy. Lỡ nếu sau này con bé trưởng thành dưới trướng Heidemarie và quay về Reet, biết đâu nó sẽ vào làm cho chúng tôi. Sau khi được Heidemarie sửa lại cái tính ngốc, tôi dự định sẽ mời Martina phiên bản nâng cấp về làm cho chi nhánh, dù có kiêm nhiệm với việc gia đình cũng được. Vì vậy, tôi mới muốn con bé có một trải nghiệm hoàn thành công việc ở chi nhánh này.

"...Vì cùng là người trong môn phái mà."

Cố gắng lắm mới nặn ra được một câu...