Người mà thích tôi lại chỉ có mình cậu ư?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Hoàn thành)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

90 151

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

15 47

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

159 351

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

254 4535

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

300 1385

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

(Đang ra)

Yuri Tama: From Third Wheel to Trifecta

toshizou

Giờ thì Yotsuba chỉ còn một lựa chọn: giữ kín chuyện "hẹn hò hai nơi" đầy tai hại này, và cố hết sức khiến cả hai cô bạn gái của mình được hạnh phúc nhất có thể!

19 52

Quyển 7 - Chương Kết 2: Cuối Cùng Tôi Thành Ra Thế Này

7ff8243c-a8a7-40d8-b862-9c7ccfe100aa.jpg

「Phù... May mà thoát nạn.」

「Hử?」

Mở mắt ra vì cảm giác có gì đó cứ chọc chọc vào má, tôi thấy Panzee đang lạnh tanh dí bím tóc của cô ấy vào mặt tôi.

Ơ... bây giờ là sau giờ học đúng không nhỉ? Tại tự nhiên buồn ngủ quá nên tôi mới ngủ thiếp đi...

「...Cô đang làm cái quái gì vậy?」

「À, tôi vừa giải cứu cậu khỏi một đối thủ mới vừa bí mật xuất hiện đó.」

Cái con bé này đang nói cái gì vậy chứ?

Tôi chỉ đơn thuần là ngủ thôi. Làm gì có đối thủ nào xuất hiện chứ.

Không, nhưng mà... hình như tôi đã mơ một giấc mơ kỳ lạ nào đó... ơ?

「Tôi... đã mơ thấy gì ấy nhỉ?」

「Có lẽ không cần cố gắng nhớ lại đâu nhỉ?」

Ưm... Cô nói thế lại càng khiến tôi muốn nhớ ra.

Được rồi! Phải cố gắng hết sức để nhớ lại...

「Thôi, bỏ đi! Đằng nào cũng có gì to tát đâu! Đằng nào cũng chỉ là mơ mà!」

「Haizz... Đúng là đồ vô tư, chẳng biết tôi đã vất vả thế nào...」

「À, xin lỗi nhé.」

「Cũng chẳng sao. Mà Joro-kun này, tôi có một chuyện muốn nói với cậu.」

「Hử? Chuyện gì?」

Cũng chẳng sao đâu, nhưng tôi cứ thấy Panzee vội vàng đánh trống lảng.

Cứ như thể cô ấy không muốn tôi nhắc đến chuyện giấc mơ nữa vậy. Mà chuyện cô ấy muốn nói là gì nhỉ?

「Thật ra thì... hôm nay, lớp tôi có một học sinh chuyển trường đến.」

「Ồ...」

Ơ, cái chiêu này cô đã dùng rồi mà...

Một học sinh chuyển trường bất ngờ đến lớp tôi rồi làm những chuyện kinh khủng với tôi ấy mà...

「Joro, Panzee. Hai cậu đang nghỉ giải lao à?」

「Ơ? Tsubaki, sau giờ học cậu không có việc sao?」

「Hôm nay tôi chỉ cần chỉ đạo qua điện thoại thôi nên tôi nghỉ rồi. Định đến giúp thư viện... nhưng không cần nữa à?」

「Đâu có. Cảm ơn cậu đã đến. Tôi rất vui.」

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến. Vừa lúc đó, cựu học sinh chuyển trường Tsubaki đã xuất hiện ở thư viện.

Cô ấy ngồi xuống cạnh tôi với vẻ bình tĩnh, trông cứ như tranh vẽ vậy.

Nhắc mới nhớ, hình như tôi chưa bao giờ thấy Tsubaki hoảng loạn cả.

Cô ấy có vẻ rất nhạy cảm với một vài điểm yếu nhất định, nhưng ngoài ra thì gần như không có gì. Thành thật mà nói, cô ấy còn có vẻ điềm tĩnh hơn cả Panzee nữa.

Trong trận cãi nhau của Himawari và các cô gái khác hôm nọ, cô ấy đã hòa giải rất khéo léo và dẹp yên mọi chuyện, đúng là một người đáng tin cậy. Theo một nghĩa nào đó, có thể nói cô ấy là người tôi tin tưởng nhất.

Đấy, trong số chúng tôi, chỉ có Tsubaki là tôi thấy chẳng có vẻ gì là đang che giấu bí mật đen tối hay u ám gì cả, đúng không?

「Vậy, hai cậu đang nói chuyện gì thế?」

「Chúng tôi vừa nói chuyện về việc có một học sinh chuyển trường đến lớp tôi.」

Tiện thể, điều đó cũng có nghĩa là cô bé đó cùng lớp với Shiba nữa đấy.

Panzee và Shiba, thật ra là học cùng lớp.

Nhưng nếu là lớp khác thì tôi chắc sẽ không liên quan gì đâu.

Thế thì, nói thật là, chẳng quan tâm...

「Tìm thấy rồi. ...Kisaragi Joro.」

Ơ? Hình như có giọng nói nghiêm nghị của một cô gái từ phía sau vọng đến, là ai vậy nhỉ?

À... Panzee vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh, còn Tsubaki thì... Tsubaki, cậu sao vậy!?

Cậu đang thể hiện vẻ mặt lộ rõ sự thù địch chưa từng thấy kia kìa!!

Rốt cuộc là ai đứng sau lưng tôi vậy...?

「À! Cô là...」

Vừa quay phắt ra sau, tôi đã giật bắn mình. Lý do tại sao tôi lại kinh ngạc đến thế thì đơn giản thôi.

Là vì tôi biết người phụ nữ đang đứng đó là ai.

Thân hình bốc lửa, mái tóc dài uốn lượn. Đôi mắt sắc như ngọn giáo có thể đâm xuyên đối thủ. Có lẽ, đây chính là học sinh chuyển trường mà Panzee nói hôm nay đã đến lớp cô ấy.

Và rồi...

「C, cô chủ quán yakitori!!」

Chính là cô chủ quán yakitori đã che giấu tôi khi tôi chạy trốn Himawari và Cosmos trong trận chung kết giải đấu khu vực năm nay! Không ngờ người này lại chuyển đến trường mình!

Mà này, hóa ra lại bằng tuổi tôi...

「Ừm. Ta yên tâm vì ngươi đã nhớ ra ta. Ngươi có trí nhớ khá tốt đấy.」

Hơn nữa, làm sao mà quên được một cô gái có giọng điệu đặc trưng đến thế chứ.

Nhưng rốt cuộc tại sao cô ấy lại đến tìm tôi? Tôi muốn hỏi muốn chết mà khó quá.

Bởi vì cô chủ quán yakitori đang nhìn Tsubaki bằng ánh mắt sắc lẹm...

「Và, ngươi cũng ở đây sao. Chủ quán kushikatsu năng nổ... Yoki Chiharu, biệt danh Kushikatsu-zaa!」

「Không ngờ cậu lại đến đây đấy. Chủ quán yakitori hoạt bát... Motoki Chitoyo, biệt danh Toristan!」

「Hừm. Quả nhiên ta và cô bị xuyên qua bởi sợi dây định mệnh không thể cắt đứt.」

Ừm. Nhìn kiểu gì cũng thấy hai người này quen mặt nhau. Hơn nữa, chắc chắn là không thân thiết gì.

Nhắc mới nhớ, trong lễ hội mùa hè năm nay Tsubaki có nói thoáng qua. Cô ấy có một đối thủ quán yakitori có mối duyên nợ kỳ lạ nào đó... Thì ra đó chính là cô Motoki này đây.

「Cậu đến đây... Điều đó có nghĩa là...」

「Ngươi hiểu nhanh thật đấy, ta mừng. ...Đúng vậy! Cuộc Thánh chiến của chúng ta lại bắt đầu rồi!」

Cô gái này, lần trước gặp cũng đã nghĩ vậy rồi, liệu cô ta có thật sự sống trong cái "thế giới quan" giống mình không nhỉ?

Cái kiểu "thánh chiến" vớ vẩn ấy, ai mà hùa theo...

「Cậu lại muốn đổ máu vô nghĩa sao?」

Kiaaa! Tsubaki lại hùa theo một cách nhiệt tình rồi kìa!

「Hừm. Đúng là trong những cuộc Thánh chiến trước đây, ta đã thua một trăm năm mươi mốt trận...」

Kiểu Pokémon à.

「Nhưng lần này thì khác! Ta hiểu rồi, lý do trước giờ ta không thắng được cô là vì ta chưa có phòng ngự tốt. Nhưng ta đã tìm thấy rồi... tấm khiên mạnh nhất!」

Cái quái gì vậy? Mà hai người này đã chiến đấu kiểu gì vậy chứ... Ặc!

Tôi bị túm cổ áo, rồi bị dựng đứng dậy một cách thô bạo!

「Kisaragi Joro... Nếu lấy người đàn ông này làm khiên, ta sẽ thắng được cô!」

「K, kìa! Làm gì vậy! Buông ra! ...Khụ! Vả lại, khiên là cái gì chứ!?」

「Cậu đang nói cái gì vậy? Chẳng lẽ không phải là cậu sẽ làm việc ở quán của ta, hứng chịu mọi lời phàn nàn của khách hàng sao? Yên tâm đi, tiền lương theo giờ ta sẽ trả hậu hĩnh.」

Tuyệt đối không! Cái vụ xử lý khiếu nại thì tôi đã ngán tận cổ với ông chú nào đó rồi.

「Tiếc thật, nhưng chuyện đó không thể được. Bởi vì Joro đang làm việc ở quán của tôi mà.」

「Cái gì! Yoki Chiharu... cô lại định cướp thứ thuộc về ta nữa sao...」

「Cướp cái gì chứ, ngay từ đầu Joro đã là một người làm thêm rất đáng tin cậy và tiện lợi rồi mà.」

Cô Tsubaki làm ơn bỏ cái từ "tiện lợi" đi hộ tôi nhé. Ừm, còn lại thì tôi vui đấy.

「Vậy thì... đấu đi! Quyết định xem ai mới là chủ nhân xứng đáng của Kisaragi Joro!」

「Đúng như tôi mong muốn. Lại là khởi đầu cho cuộc Thánh chiến giữa chúng ta rồi nhỉ...」

Tsubaki cũng nói "Thánh chiến" kìa! Con bé này, trước đây cũng thế, thỉnh thoảng lại buông ra những lời lẽ hết sức điên rồ, hay nói đúng hơn là phi lý!

Và không hiểu sao, tôi lại bị kéo vào cuộc, chuyện này là sao vậy?

「Vậy thì, hãy bắt đầu nghi thức báo hiệu Thánh chiến bắt đầu nào.」

「Đúng vậy. ...Joro, cậu đứng yên ở đó một chút.」

「Hả? Tôi á?」

Thôi được rồi, dù sao thì có vẻ cũng chẳng bị bắt làm gì kỳ quặc đâu.

Thế là tôi đứng dậy, chuẩn bị sẵn sàng... Khoan, sao thế này?

Hình như Tsubaki và cô Motoki đang từ từ tiến lại gần tôi... 【Chụt】【Chụt】

「Ố! C, các cô... tự nhiên làm cái gì vậy...」

Khoan đã, hai cô gái này đang làm cái quái gì vậy!?

Cả hai cùng lúc dí mu bàn tay của mình vào môi tôi!

Tuy không phải môi chạm môi, nhưng hôn ai đó như thế này thì...

「Thế là nghi thức đã kết thúc. Vậy thì, bắt đầu thôi nào! ...Yoki Chiharu!」

「Đúng như tôi mong muốn! ...Motoki Chitoyo!」

Tôi chẳng hiểu gì cả... Sao tôi lại... hôn nồng nhiệt lên mu bàn tay của hai cô gái kia... Hả!

「...Joro-kun, chuyện này là sao vậy?」

Bím tóc của Panzee đang dựng ngược lên kìaaa! Cô ấy làm thế nào vậy chứ!?

Nhưng Tsubaki và Motoki Chitoyo, những người không hề mảy may nhận ra sự kinh hoàng của tôi, vẫn đang tóe lửa điện nhìn nhau.

...Ừm. Có vẻ hai người họ đang rất hào hứng, tôi sẽ lẻn đi một cách âm thầm.

Thánh chiến gì đó đáng sợ lắm! Thôi thì, chuồn êm, đi như mèo...

「Joroooo~. Tớ giận lắm rồiii~!」

「Hì, hì hì hì. Không ngờ cậu lại thiếu đạo đức đến thế...」

「Đến sớm hơn dự kiến sau khi kết thúc sinh hoạt câu lạc bộ... Thì ra lại gặp được một tin sốt dẻo không ngờ nhỉ~...」

Nhanh quá. Nhanh thật! Cô Himawari, cô Cosmos, cô Asunaro! Các cô đến sớm quá rồi đấy!

Sao tự nhiên hôm nay lại kết thúc sinh hoạt câu lạc bộ hay hội học sinh sớm thế không biết?

「Này này, Joro... Chuyện này, ngay cả tôi có ra tay giúp đỡ thì cũng khó mà giải quyết được...」

À, San-chan cũng đến à. Ừm, không sao đâu. Tôi cũng đang nghĩ y hệt vậy mà.

「K, không thể tin được! Anh... anh đúng là đồ ngốc nghếch!!」

Tiện thể, cô Sazanka thì vừa khóc vừa chạy ra khỏi thư viện.

Toang rồi... Cả nhóm "kiệt xuất" gì đó, hay nói đúng hơn là ánh mắt của E-ko giờ đổi tên thành Iris đáng sợ vãi.

Thế này thì... xong đời rồi...

À mà, nói tóm tắt chuyện gì đã xảy ra với tôi sau đó thì... hình như tôi đã nói ở phần đầu rồi thì phải. Bị bắt quỳ chính tọa ở thư viện, rồi bị mắng té tát gì đó...

Tại sao tôi lại bị kéo vào cái cuộc "thánh chiến" vô nghĩa này, rồi còn phải chịu sự tấn công của lũ "ác quỷ" này chứ?

Vận rủi của tôi vẫn cứ tăng trần như mọi khi...