Bầy châu chấu khổng lồ không chỉ chặn đứng cuộc xâm lược của quân châu Âu mà còn tàn phá nặng nề khắp nửa phía bắc đảo chính Nhật Bản. Lũ côn trùng háu đói này càn quét thảm thực vật, từ cây nông nghiệp cho đến cây cỏ tự nhiên, đồng thời làm tê liệt gần như toàn bộ hệ thống giao thông và cơ sở hạ tầng. Tầm nhìn bị che khuất khiến xe cộ không thể lưu thông. Ở những nơi đường dây điện chưa bị gặm đứt, các trạm biến áp lại gặp sự cố đoản mạch, kéo theo thiệt hại trên diện rộng hơn nữa. Ấy vậy mà cơn thịnh nộ của bầy châu chấu vẫn chưa dừng lại. Trong suốt nhiều ngày, chúng gặm nhấm trụi lủi cả vùng nông thôn rồi theo gió bay ra Thái Bình Dương, tiến vào một khu vực nơi tấm gương lõm quy mô thiên văn của Màn Chắn Longinus đang hội tụ ánh dương. Giữa những sắc cầu vồng của dải cực quang nhiều tầng, cả bầy châu chấu bị thiêu rụi thành tro bụi. Đám mây châu chấu tách ra thành nhiều cơn lốc xoáy khổng lồ, cuộn mình lên ngày một cao hơn như thể đang đuổi theo chính thứ ánh sáng bùng cháy từ thân xác chúng.
Như để đánh dấu cho sự kết thúc của đại dịch này, Gương Longinus bắt đầu mất đi khả năng phản chiếu, và mặt trăng đã trở lại.
Sau nhiều ngày thiêu đốt một vệt dài trên khắp Địa Cầu, tấm gương ấy dần tan biến như một gợn sóng lụi tàn, bởi sự can thiệp từ những Evangelion của Asuka và Cinq.
Một lần nữa, nhân loại lại được ngước nhìn lên mặt trăng.
Sự biến mất không thể lý giải của khối vật chất trong vỏ Trái Đất vẫn tiếp diễn, và hành tinh vẫn đang co lại. Lục địa châu Á và tiểu lục địa Ấn Độ dịch chuyển về phía bắc rồi chìm dần, trong khi đại dương dâng lên nuốt chửng các hòn đảo ở Tây Thái Bình Dương. Những đợt triều cường ập đến tận bờ biển phía nam của vùng Kanto ở Nhật Bản. Bất chấp—hay đúng hơn là chính vì—những thảm họa liên tiếp trên quy mô toàn cầu, nhiều người vẫn vui mừng khi thấy mặt trăng quay về vị trí vốn có của nó trên bầu trời.
Ít ra thì, họ nghĩ, mặt trăng vẫn không hề thay đổi.