KHI TOJI NGHĨ về một nơi nào đó trên vùng núi phía nam Kyoto, anh mường tượng ra một phòng trà trải chiếu tatami và một khu vườn đẹp như tranh vẽ với tiếng lách cách nhịp nhàng của ống tre dẫn nước. Nhưng phần hiện thực duy nhất khớp với trí tưởng tượng của anh chỉ là bộ kimono thường phục của Fuyutsuki.
*Lẽ ra mình không nên phí thời gian xem lại đống báo cáo trên máy bay.*
Fuyutsuki đã để mái tóc bạc của mình dài ra, và trông ông như thể đã sống trong căn nhà cũ này, giữa những núi sách của nó, lâu hơn cả tuổi đời của Toji.
*Ngoại trừ việc mới chỉ ba năm thôi*, Toji tự nhủ.
Tòa nhà này là một công trình kiểu Tây màu trắng với mái ngói dốc và tường ván gỗ trắng, từng là một câu lạc bộ thuộc sở hữu của trường đại học nơi Fuyutsuki giảng dạy. Nơi ở khiêm tốn này sẽ trông càng giống một ngôi trường cũ hơn nữa nếu trong sân có dựng một trạm quan trắc khí tượng.
Nhưng mọi chuyện không chỉ đơn giản có vậy. Nerv đã tu sửa tòa nhà để biến nó thành một căn cứ bí mật. Dù vẻ ngoài không có gì thay đổi, kết cấu của nó giờ đây có khả năng chống chịu động đất (và các thảm họa khác), đồng thời nguồn cung cấp điện, hệ thống sưởi và nước có thể duy trì qua những đợt thiếu hụt tạm thời, một chuyện xảy ra như cơm bữa dạo gần đây.
Fuyutsuki ngồi ở bàn làm việc trước cửa sổ, xung quanh là những chồng sách về nhân chủng học và tôn giáo được sắp xếp gọn gàng nhưng nhiều đến choáng ngợp. Ông đã xoay ghế lại để đối mặt với vị quyền phó tổng tư lệnh, người đã kể cho ông nghe mọi chuyện xảy ra cho đến nay và khiêm tốn thỉnh cầu ông trở lại nhận nhiệm vụ.
Fuyutsuki Kozo từng là thầy và là người cố vấn cho cựu tổng tư lệnh Ikari Gendo. Ba năm trước, ông giữ chức phó chỉ huy dưới quyền Gendo. Vì biết quá nhiều về quá khứ, Cục An ninh Thông tin của Nerv đã giam lỏng ông ở nơi thâm sơn cùng cốc này. Cho đến tận hôm nay, ông vẫn bị giám sát 24/24, kèm theo các biện pháp đối phó với hoạt động do thám của bên thứ ba. Nhưng vị tổng tư lệnh hiện tại, Misato, đã cho ông một mức độ tự do nhất định như một ân huệ cá nhân.
Nhưng tất cả những nỗ lực đó, dù là để hạn chế hay tăng cường sự tự do của ông, cũng chẳng thay đổi được gì nhiều đối với Fuyutsuki. Nhìn vào tình trạng của căn phòng, có thể thấy Fuyutsuki đã dùng thời gian để đọc bộ sưu tập sách khổng lồ và sắp xếp lại các công trình nghiên cứu của mình.
*Gã này bản chất là một học giả. Nếu có gì bất thường, thì chính là cái giai đoạn làm phó tổng tư lệnh cho Nerv đã khiến cuộc đời ông ta trật bánh như một con tàu mất phanh.*
*Mình đang lãng phí thời gian ở đây rồi*, Toji nghĩ.
Nhưng Fuyutsuki lại nói, 「Cậu có thể cho tôi bao lâu để chuẩn bị?」
Toji há hốc miệng và buột miệng trả lời. 「Hả? Ờ, à… Tôi sẽ bay thẳng về bằng một chiếc N2 Flanker, nhưng chúng tôi đã cho một máy bay VTOL hạng nặng túc trực sẵn cho ngài. Ngài chỉ cần báo cho phi công thời gian nào thuận tiện là được.」
*Được rồi!* Toji cố gắng kìm nén sự vui mừng trong lòng, nhưng sự phấn khích vẫn lộ ra qua nét mặt và cử chỉ của anh.
Fuyutsuki đã hình dung rằng một ngày nào đó Nerv có thể sẽ yêu cầu ông quay trở lại. Nhưng ông đã nghĩ người đến sẽ là Misato hoặc Shinji. Trong trường hợp đó, ông đã định bụng sẽ thẳng thừng từ chối. Ông sẽ khó mà tin được rằng họ thực sự cần mình sau ngần ấy thời gian.
Nhưng thay vào đó, người xuất hiện trước cửa nhà ông lại là cậu bé này, Toji. Fuyutsuki biết rất ít về cậu, ngoài việc cậu là Đứa Trẻ Thứ Tư và là phi công thử nghiệm của Eva-03. Theo những gì cậu bé nói, trong vài tuần qua kể từ khi giữ chức phó chỉ huy cho Katsuragi, Nerv đã xoay sở để duy trì kiểm soát tình hình, ít nhất là ở mức tốt nhất có thể.
Phong thái điềm tĩnh và có năng lực của cậu bé khiến Fuyutsuki bất ngờ, và sự kháng cự của ông – dù xuất phát từ do dự hay lòng kiêu hãnh – đều tan biến. Trước cả khi nhận ra sự thay đổi trong lòng mình, ông đã thấy mình chấp nhận lời đề nghị. Ông muốn xem những đứa trẻ mà ông biết ba năm trước giờ đã ra sao.
Fuyutsuki bắt đầu hiểu tại sao Katsuragi lại giao phó vai trò phó chỉ huy cho chàng trai trẻ này. Toji chỉ đơn thuần là một người trung gian, nhưng là một người có lý lịch đã được kiểm tra kỹ lưỡng. Và cậu sẽ chẳng có ích gì nếu không được tiếp cận những thông tin quan trọng và không có khả năng kết nối giữa các phòng ban khác nhau.
Những cá nhân chỉ tài năng trong lĩnh vực của riêng mình thường không hoạt động tốt khi là một tập thể. Tất nhiên, vẫn có những ngoại lệ, nhưng nhìn chung, những người như vậy có xu hướng phối hợp rất tệ. Đối với Fuyutsuki, sự thật đó đã khiến ông thấm thía từ ba năm trước.
*Cậu bé này*, ông nhận ra, *có năng lực xã hội để kết nối mọi người.*
Fuyutsuki cảm thấy nặng gánh bởi món nợ mà ông đã bỏ lại phía sau. Nhưng khi Gendo bị nuốt chửng bởi Trường Thời Gian Tĩnh, Fuyutsuki chỉ đơn giản là mong muốn được giải thoát khỏi tất cả.
*Liệu chàng trai trẻ này, và tất cả mọi người ở Nerv, có thể vượt qua được những tội lỗi mà Ikari và mình đã gây ra không?*
Ông hứng thú muốn biết câu trả lời.