CHIẾC VẬN TẢI CƠ KHỔNG LỒ của Liên Hợp Quốc đã hạ cánh xuống sân bay Daikan ở Hakone. Một cánh tay cần cẩu kéo tấm bạt in phù hiệu quân đội Hoa Kỳ ra khỏi kiện hàng trên máy bay. Nhân viên tại sân bay dã chiến cứ ngỡ sẽ được thấy một gã khổng lồ hình người bị trói chặt trong tư thế nằm ngửa để vận chuyển. Nhưng thứ họ thấy lại hoàn toàn khác.
「Cái quái gì thế kia?」 ai đó trong đám đông hỏi.
Gã khổng lồ trông có vẻ hình người, nhưng lại đang ở trong tư thế chống cả tay và chân xuống đất. Khi Entry Plug được cắm vào — ở một góc khác hẳn so với thông thường — và gã khổng lồ bắt đầu di chuyển, hình dáng đó đột nhiên chẳng còn giống con người chút nào.
Di chuyển bằng cả bốn chi, gã khổng lồ mang trong mình những chuyển động mượt mà, đặc trưng của loài thú bốn chân. Chuyển động của nó chảy từ chân trước đến thân mình rồi tới chân sau mà không có bất kỳ sự phân định rõ ràng nào. Các đầu ngón tay và ngón chân của nó thuôn lại thành những điểm nhọn hoắt.
Một Q.R. Signum cung cấp năng lượng cấm cho gã khổng lồ.
「Đó là Eva của Mỹ à?」 một nhân viên mặt đất hỏi.
Xem ra, người Mỹ đã nối gót Heurtebise của châu Âu và tự mình sở hữu một Q.R. Signum. Nguồn gốc thân xác của con Eva này không rõ ràng lắm, chỉ biết nó không giống bất kỳ Evangelion sản xuất hàng loạt nào đã mất tích sau trận chiến tại Trụ sở Nerv ba năm về trước.
「Vũ khí của nó là gì?」 một người khác hỏi. 「Cái của nợ đó thì cầm vũ khí kiểu gì khi tay còn phải chống xuống đất?」
Từ vị trí của mình trong trung tâm chỉ huy, Aoba đang quan sát Eva của Hoa Kỳ cập bến sân bay Daikan.
Anh gọi Fuyutsuki lại. 「Con Eva đó trông có vẻ chuyên về cận chiến. Ông có nghĩ ý đồ của họ là dựa vào quân đội để yểm trợ hỏa lực không?」
「Theo thống kê, phần lớn các cuộc xung đột của chúng ta đều là giáp lá cà. Vả lại, sẽ có rất nhiều hỗ trợ tầm xa sẵn có.」
「Họ muốn gọi cái thứ đó là Eva thì tùy, nhưng tôi không chắc mình có thể coi nó là một Eva được.」
Fuyutsuki chậc lưỡi. 「Tôi phải nhắc cậu đừng vội đánh giá qua vẻ bề ngoài. Tư lệnh Ikari cũng đồng tình với quan điểm của Seele rằng một Eva không còn hình người thì cũng mất đi lý do tồn tại.」
「Ý ông là để diễn một vai được định sẵn bởi một huyền thoại nào đó ư? Thật nực cười.」 Aoba lắc đầu và thở dài. 「Chắc tôi không còn nói thế được nữa, khi mà chúng ta đang sống giữa những sự kiện mang màu sắc thần thoại. Mẹ kiếp, ba năm trước, chúng ta còn tận mắt chứng kiến một sơ đồ khổng lồ của Cây Sự Sống hiện ra từ hư không cơ mà.」
Khi Maya yêu cầu Nerv Hoa Kỳ chia sẻ dữ liệu về biến đổi gen để tạo ra các phi công Eva tương thích theo yêu cầu, không ai ngờ người Mỹ lại đưa ra bằng chứng cho sự thành công của dự án bằng một chuyến thăm trực tiếp.
Ngày diễn ra trận chiến cuối cùng đã được ấn định. Một tuần trước chiến dịch, Nerv Hoa Kỳ đột nhiên xuất hiện sau một thời gian dài ở ẩn và tuyên bố họ sẽ đóng vai trò lực lượng dự bị. Trên đường đến Nga, phân đội đã dừng chân tại Nerv Nhật Bản để tiếp nhiên liệu và chào hỏi.
Phi công Eva kêu một tiếng meo.
Six lập tức tỏ ra hứng thú. Cô bé nhìn chằm chằm vào người phi công, một cô gái tóc màu hạt dẻ có chiều cao gần bằng mình.
Một người đàn ông trong quân phục sĩ quan kỹ thuật giới thiệu người phi công. 「Đây là Mari.」
Dù có vẻ trạc tuổi Six, cô bé lại chính là phi công Evangelion mà người Mỹ đã bí mật biến đổi gen.
「Trông cô bé cũng bình thường mà,」 Hyuga nói. 「Một cô bé loài người.」
Nhưng anh vừa dứt lời, miệng đã há hốc ra. Trên đỉnh đầu cô bé có hai cục u trông như tai mèo mà anh cứ ngỡ là một loại vỏ bọc thẩm mỹ nào đó cho bộ tai nghe giao diện. Nhưng đôi tai mèo đó vừa giật giật.
「Ờ… có lẽ không hoàn toàn bình thường,」 Hyuga nói.
Thứ ban đầu trông dễ thương bỗng trở nên kỳ dị.
Không phải Nerv Nhật Bản có quyền chỉ trích ai về việc can thiệp vào cơ thể con người. Nhưng con người vốn là những sinh vật ích kỷ và có khả năng đạo đức giả đến mức phi thường.
Có lẽ đọc được phản ứng của Hyuga, viên sĩ quan liền giải thích.
「Cô bé vẫn có tai người ở hai bên đầu. Chúng tôi không cố ý tạo ra đôi tai kia. Để loại bỏ các vấn đề về kết nối tinh thần giữa Eva và phi công, chúng tôi đã tăng cường bản năng động vật của Evangelion. Qua các bài kiểm tra đồng bộ lặp đi lặp lại, đặc điểm thể chất của loài vật đã bắt đầu biểu hiện trên người phi công.」
Tư lệnh Katsuragi cúi người xuống ngang tầm mắt của Mari. 「Rất vui được gặp cháu, Mari. Cháu cảm thấy thế nào?」
「Cháu ổn,」 cô bé nói. 「Cả bầy của cháu cũng vậy.」
*Bầy của con bé?* Misato nghĩ. *Ý nó là đội của mình sao?*
Viên sĩ quan kỹ thuật thở dài và lắc đầu. 「Cô bé nghĩ rằng những con vật khác đang sống bên trong mình như những cá thể riêng biệt.」
「Không phải bên trong cháu,」 cô bé sửa lại. 「Họ ở cùng cháu.」
Viên sĩ quan trông có vẻ bực bội. 「Dĩ nhiên đó là chuyện nhảm nhí.」
Nhưng có một người và một con chó lại tin lời cô bé.
「Sướng nhé!」 Six nói, mắt lấp lánh.
「Gâu!」 Azuchi sủa.
Đôi cánh quá dài của chiếc vận tải cơ khổng lồ chao đảo khi nó quay vòng trên đường băng, trở lại nơi nó vừa đáp xuống. Động cơ của nó gầm lên, tăng công suất để cất cánh. Sau khi máy bay được tiếp nhiên liệu, đoàn tùy tùng của Eva Hoa Kỳ kết thúc màn giới thiệu vội vã và lên máy bay trở lại. Không chậm trễ thêm, chiếc máy bay cất cánh, hướng mũi về khu vực tập kết ở Nga.
「Fuyutsuki, tại sao ông nghĩ họ lại dừng chân ở đây?」 Misato hỏi. 「Họ có thể bay qua Bắc Băng Dương mà không cần tiếp nhiên liệu. Họ đã phải đi chệch hướng một đoạn xa về phía tây này để đến đây.」
「Có thể họ đang ra tín hiệu tích cực về yêu cầu của chúng ta đối với công nghệ của họ, nhưng tôi không thể nói chắc. Dù sao đi nữa, họ đang đưa con Eva của mình ra ánh sáng, nên tôi chắc rằng họ muốn tạo ấn tượng tốt. Cô đã tính họ bao nhiêu cho số nhiên liệu máy bay quý giá mà họ chở đi trên chiếc vận tải cơ đó?」
「Cứ coi như đây là thị trường của người bán đi.」