My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

165 4470

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

43 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

82 2800

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

(Đang ra)

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Sakuragi Sakura

Nửa năm sau, Lily du học đến trường cấp ba của Sota, thậm chí còn chọn nhà cậu ấy để ở nhờ. Bối rối trước cuộc hội ngộ bất ngờ và cảnh sống chung, Sota thắc mắc: "Tại sao cậu lại đến Nhật Bản?" Mặt đỏ

23 1747

Tập 6 - Chương phụ đặc biệt: ☆Công việc đầu tiên đầu năm mới☆

“Yuuna nhất định! Sẽ không rời khỏi bên anh đâu nhé?”

“Rồi, OK!”

Người kiểm soát âm thanh vừa nói xong, tôi liền hít một hơi thật sâu và cúi chào dứt khoát.

“Cảm ơn rất nhiều! Năm nay cũng mong được tiếp tục giúp đỡ!!”

Phù… Công việc đầu năm, đã kết thúc tốt đẹp.

Tôi vừa hứng hởi được tý, thì Kurumi-san từ phía sau bỗng bắt chuyện.

“Yuuna, vất vả cho em rồi. Đầu năm ngay lần quay đầu đã diễn tốt đấy nhỉ.”

“Ehehe… Cảm ơn Kurumi-san.”

Kurumi-san ngày hôm nay, cảm giác nay bôi son hồng hơn bình thường.

Mái tóc nâu short bob, áo jacket đen cũng váy ôm cũng toát ra sự trưởng thành.

Đến khi tôi thành người lớn thì cũng muốn giống chị ấy vậy.

“Vậy thì, Yuuna. Tý nữa qua văn phòng nhé.”

“Vâng, em sẽ đi sắp xếp ngay.”

Tôi vừa hoàn thành thu âm lời thoại mới cho Yuuna, liền theo Kurumi-san đến văn phòng.

Khi tới nơi, thì tôi đã gặp Ranmu-senpai đã đến trước.

“Chúc mừng năm mới, Ranmu-senpai!”

“Ờ. Năm nay cũng giúp đỡ nhau nhé… Yuuna.”

Và thế là tôi cùng Ranmu-senpai.

Theo Kurumi-san… đến trước cửa phòng của giám đốc.

Phòng giám đốc à… chắc đây là lần đàu tiên.

Theo lời kể của Kurumi-san, thành tích nổi bật năm ngoái của Yurayura★Kakumei đã khiến giám đốc vui mừng khôn tả, nên mới có buổi gặp mặt đầu năm này.

Tuy rất biết ơn nhưng kiểu buổi gặp mặt uy nghiêm này, căng thẳng quá đi.

Đây chắc là những gì Yuu-kun đã phải trải qua khi gặp bố tôi nhỉ?

“Thưa giám đốc… Xin phép được thất lễ.”

Cùng với bước chân của Kurumi-san.

Tôi và Ranmu-senpai đi vào phòng của giám đốc.

“A, chúc mừng năm mo…”

Nói vấp rồi. Thất bại toàn tập luôn.

Aa… Mình đúng là hậu đậu mà.

“Ahaha. Đúng là thú vị mà, Izumi Yuuna.”

Người trông có vẻ đang cười khoái chí trước mặt tôi, là tổng giám đốc của 60P Production, điều hành cả văn phòng này――giám đốc Rokujou Reika.

Mái tóc nâu ánh sắc vàng, uốn lượn cực kỳ đẹp.

Nốt ruồi dưới mắt phải, đem lại khí chất rất người lớn.

Tuy nói là người trong ngành, nhưng cảm giác cũng có vẻ bình thường.

“Chúc mừng năm mới. Yuuna đã thất lễ rồi, xin lỗi giám đốc Rokujou.”

“Shinomiya Ranmu―Ra vậy, đúng như lời đồn, mỹ nhân lạnh lùng. Nhắc mới nhớ, em ngưỡng mộ Kei đúng không nhỉ?”

“Vâng. Đối với em, cách sống của Matogi Kei―chính là tôn chỉ của em. Giống như cô ấy, em đã đặt cược mọi thứ… và nhắm tới đỉnh cao ngành lồng tiếng.”

Cảm giác như sau lưng của Ranmu-senpai đang bùng lửa vậy…

“―Hiểu rồi.”

Giám đốc Rokujou nhìn về phía cả tôi lẫn Ranmu-senpai bằng đôi mắt lấp lánh.

“Shinomiya Ranmu, và Izumi Yuuna. Đối cực nhau tới mức này, nhưng lại gần gũi. Rất là hiếm gặp. Đúng là… Yurayura★Kakumei đã sinh ra từ phản ứng hoá học tuyệt vời này nhỉ.

Đối cực, nhưng lại gần gũi? Tôi và Ranmu-senpai?

Trước tôi, đang bối rối không ngừng, giám đốc Rokujou liền thả hai vai lên bàn, và nói:

“60P Production, cảm nhận được tiềm năng đến từ Yurayura★Kakumei. Năm nay cũng mong cả hai gặt hái được thành công.”

“…Hà. Căng thẳng quá đi, Ranmu-senpai.”

“Chừng này mà căng thẳng thì chắc chắn không phải tôi. Dù trong bất kỳ tình huống nào, cũng không được làm hỏng vai diễn.”

Đáp lại tôi đầy lạnh lùng. Đúng là Ranmu-senpai mà.

Tôi ngồi ở dãy ghế ngoài sảnh văn phòng, điện thoại hết pin mà cảm thấy chán nản.

“Nhân tiện thì, Yuuna――Giáng sinh thế nào?”

“Vâng? Chuyện giáng sinh ạ?”

Bị hỏi bất ngờ, tôi bỗng thấy căng thẳng.

Bởi Ranmu-senpai, để nhắc nhở bản thân, vì những người senpai đã hy sinh, tất cả vì ước mơ―đã thề sẽ không bao giờ chúc mừng giáng sinh nữa.

Không ngờ rằng lại mở lời về chủ đề giáng sinh sau năm mới.

“Em đã rất vui! Là giáng sinh tuyệt vời nhất đời em!”

“Là do có ‘em trai’ nhỉ?”

“Vâng, ‘em trai’ đã ở bên em, tặng em món quà tuyệt nhất, từ trước tới giờ chưa từng… a.”

Chưa gì đã nói toẹt rồi… Tôi ngốc quá mà.

“Vậy à―Thế tốt rồi.”

655cb936-6fef-4f2f-a4b3-1c2c34e366c1.jpg

Cứ tưởng… đã làm gì đó sai rồi. tôi vội dừng lại.

Nhưng Ranmu-senpai không hiểu sao lại không để động đến việc đó.

Senpai vừa mỉm cười nhẹ nhàng, vừa nói.

“Tôi đã nói sẽ chúc cô và ‘em trai’ có một giáng sinh tuyệt vời mà. Thế nên, giáng sinh năm nay, đối với cô, và cả ‘em trai’ đã trở thành một ngày kỷ niệm tuyệt vời… không có gì hơn vậy đâu.”

“Ranmu-senpai…”

Senpai luôn cật lực và nghiêm khắc, và có phần bí ẩn của tôi.

Nhưng từ khi cùng nhóm và hoạt động với senpai, tôi đã cảm nhận được.

Ranmu-senpai, rất tốt bụng―và luôn nghĩ cho người khác.

Thế nên tôi vừa tôn trọng, vừa yêu quý… đến mức không muốn thua kém.

“Ranmu-senpai! Năm nay cũng cùng nhau… tạo nên những buổi live tuyệt vời nhé!”

Tôi tràn đầy những suy nghĩ đó, vội nói thật to.

Ranmu-senpai cũng nở nụ cười đáp lại.

“Ờ. Năm nay, tôi cũng mong chờ lắm―giúp đỡ lẫn nhau nhé, Yuuna.”