My Plain-looking Fiancee is Secretly Sweet with me

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

165 4470

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

(Đang ra)

Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

萦云见阁

Tiền đề là đối phương trao cho mình toàn bộ...

43 253

B.A.D.

(Đang ra)

B.A.D.

Ayasato Keishi

Một câu chuyện kỳ ảo, bí ẩn, tàn khốc, đau đớn, xấu xí và đẹp đẽ chuẩn bị khai màn!

82 2800

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

(Đang ra)

Cô tiểu thư quý tộc đi du học nước ngoài, nhưng tại sao lại chỉ toàn học cách làm dâu?

Sakuragi Sakura

Nửa năm sau, Lily du học đến trường cấp ba của Sota, thậm chí còn chọn nhà cậu ấy để ở nhờ. Bối rối trước cuộc hội ngộ bất ngờ và cảnh sống chung, Sota thắc mắc: "Tại sao cậu lại đến Nhật Bản?" Mặt đỏ

23 1747

Tập 6 - Chương 9: Còn gì hợp với trang phục vu nữ hơn kính và tóc đuôi ngựa không?

Sau lễ khai giảng học kỳ ba, Nihara-san và Masa đến nhà tôi.

Vì một chút hiểu nhầm nhỏ nên đã có lúc mọi chuyện hơi rối rắm, nhưng cuối cùng thì...

Tôi cũng đã kể được cho Masa biết rằng hôn thê của tôi là Watanae Yuuka và em ấy cũng chính là Izumi Yuuna.

Rằng tôi và Yuuka đính hôn là do bố mẹ hai bên sắp đặt.

Tóm lại, tôi đã truyền đạt cho Masa gần hết mọi chuyện.

"Haa~… Thì ra là vậy. Ở trường thì Watanae-san nghiêm túc, về nhà lại là mỹ nữ hoạt bát. Hơn nữa còn là diễn viên lồng tiếng của Izumi Yuuna nữa. Rồi bỗng một ngày, vì chuyện sắp đặt hôn nhân của phụ huynh mà thành hôn thê với Yuuichi. Giờ thì sống chung luôn rồi…"

Sau khi nhắc lại lời giải thích của tôi thành tiếng—Masa liền túm cổ áo tôi và lắc mạnh.

"Gì vậy trời, nghe như cốt truyện galgame ấy!? Dù người ta nói sự thật kỳ lạ hơn tiểu thuyết, nhưng cũng phải có giới hạn chứ!?"

"…Tao cũng nghĩ thế. Nếu đổi vai, chắc tao cũng nói y chang."

Bị lắc tới lắc lui, tôi cảm thấy như vừa giác ngộ điều gì đó.

Dù nghĩ lại vẫn thấy khó tin và vô lý… nhưng đó là sự thật, không cách nào khác được.

"Thôi nào Kurai, dừng lại đi. Dù có lắc Sakata thì tình hình cũng không thay đổi được đâu?"

"…Ờ thì, đúng là vậy nhưng mà."

Khi bị Nihara-san nói vậy, Masa buông tay khỏi cổ áo tôi.

Sau một tiếng thở dài thật sâu, thằng này liền lẩm bẩm.

"Yuuichi đúng là kín tiếng quá đấy. Dù hiểu là có lý do phức tạp, nhưng nếu Nihara cũng biết thì lẽ ra nên nói sớm cho tao biết chứ."

"…Vụ đó thì… xin lỗi. Chính vì mày là fan hardcore của ‘Alice Stage’, nên tao mới khó mở lời rằng tao đính hôn với Izumi Yuuna…"

"Đồ ngốc."

Masa nói như phun ra, rồi vỗ nhẹ lên đầu tôi.

Sau đó, Masa giơ nắm đấm ra trước,

…chạm khẽ vào ngực tôi.

"Hãy tin bạn bè nhiều hơn. Dù mày hẹn hò với ai, dù có tạo ra bao nhiêu ‘quá khứ đen tối’ đi nữa, tao cũng không quan tâm. Bọn mình đâu có mối quan hệ hời hợt đến mức dễ đứt chỉ vì mấy chuyện cỏn con chứ?"

"…Ừ. Xin lỗi mày thật đấy, Masa."

Tôi cũng giơ nắm đấm ra và… chạm nhẹ vào ngực Masa.

"Từ giờ tao sẽ không giấu gì nữa."

"Đó là điều đương nhiên, đồ ngốc."

Masa nói cộc lốc nhưng vẫn cười rất vui.

Nhìn thằng này như thế, tôi cũng bất giác mỉm cười theo.

Thấy vậy, Yuuka vỗ tay lách tách.

"Hay thật đấy, tình bạn giữa con trai… tuyệt quá! Nhìn thôi cũng thấy moe rồi đó~"

"…Vừa nói ‘moe’ đấy hả? Có phải đang ám chỉ kiểu BL gì đó không vậy?"

"…Không đâu~ Là kiểu ‘moe’ như bùng cháy đam mê ấy~"

Trúng tim đen rồi.

Tôi biết Yuuka cũng quan tâm đến mấy thể loại kiểu đó, nhưng làm ơn đừng lôi tôi vào thế giới BL được không?

"Nhưng mà... bất ngờ thật đấy. Watanae-san cũng là một otaku khá nghiêm túc nhỉ?"

Nhìn Yuuka đang lấp lánh mắt vì hứng thú, Masa thốt lên.

Yuuka hơi lúng túng nhưng vẫn trả lời:

"Ừ... Mình cũng thích ‘Năm bát bún’, rồi cũng xem kha khá anime mùa này. BL thì… một chút thôi. N-nói chung là... manga và anime… mình rất thích!!"

"Và mình thì cực kỳ mê tokusatsu! Bộ đang hot nhất bây giờ là ‘Hanami Gundan Mankaiger’, sắp bước vào trận chiến cuối cùng đấy!!"

Cứ theo dòng nói chuyện, đến lượt Nihara-san cũng tự thú luôn.

Nhìn góc mặt cô ấy, tôi nhớ lại câu nói đầy tâm huyết từ lần trước:

Dù là bạn bè hay chỉ đùa giỡn, việc xem thường tokusatsu mà mình yêu quý là điều không thể tha thứ.

Vì vậy, để trân trọng cả tokusatsu lẫn bạn bè, cô ấy giấu sở thích của mình.

Việc Nihara-san thừa nhận hôm nay, chắc là vì cô ấy tin rằng Masa không phải loại người xem thường sở thích của người khác.

Nhưng không chỉ thế… cũng nhờ Yuuka đã dũng cảm bước một bước trước, nên Nihara-san mới có thêm can đảm để bước tiếp — tôi nghĩ vậy.

"Ồ, thật á!? Hai cậu máu lửa ghê!! Riêng tôi thì yêu điên cuồng ‘Love Idol Dream! Alice Stage☆’ đó! Và tôi sẽ mãi yêu Ranmu-sama cho đến cuối đời!!"

Và Masa hoàn toàn không có ý né tránh khi nghe những lời chia sẻ đó.

Việc chấp nhận sở thích của nhau và thấu hiểu nhau thật lòng — tưởng dễ mà khó.

Nhưng tôi nghĩ, hôm nay bốn chúng tôi đã thực hiện được điều đó.

"Đúng rồi, Kurai-kun là fan của Ranmu-senpai mà. Cả biểu diễn lẫn phong thái ngoài đời, Ranmu-senpai thực sự rất ngầu mà~!"

"—!! Th-thật sao... Watanae-san còn từng hợp tác cùng Ranmu-senpai trong ‘Yura★Kaku’ nữa chứ... quá ghê gớm. M-mà, có thể xin chữ ký của Ranmu-sama giùm tôi được không nhỉ!?"

"Không được đâu~ Mà nè, mình cũng là diễn viên lồng tiếng đấy nhé~ Bỏ qua mình mà chỉ xin chữ ký của Ranmu-senpai thì vô lễ quá đi!!"

"Thôi mà, Yuuka-chan. Kurai có idol khác, nhưng người luôn thuỷ chung, cổ vũ cho Yuu-chan đang ngồi ngay đây còn gì?"

"…Ehehe! Yuu-kun, em yêu anh lắm!!"

"Này… Yuuka! Không được!! Chỉ vì cao hứng mà ôm anh trước mặt người khác thì—"

"Này Yuuichi... tao có nói là hãy tin bạn bè. Nhưng tao chưa bao giờ nói là được phép khoe khoang tình cảm, rắc cơm chó ngay trước mặt tao đâu đấy!! Đồ riajuu đáng ghét!!"

Cuối cùng, tôi bị Masa khóa cổ.

Bị trêu chọc bởi cả Nihara-san lẫn Masa.

Nhưng khác với hồi cấp hai, giờ đây chúng tôi… có thể cùng cười và trò chuyện thoải mái như thế này.

Sau khi bốn người chia sẻ mọi điều, chúng tôi đến ngôi đền gần nhà.

Tuy đã đi lễ đầu năm cùng nhau vào mùng một, nhưng vì Yuuka nhất định đòi “cũng phải đi cùng Momo-chan nữa cơ!”, nên tụi tôi lại đến đền lần nữa. Dù như thế không còn gọi là “lần đầu” nữa.

"Ôô~ Yuu-chan, hợp quá luôn!! Nhìn như vu nữ thật sự ấy chứ!"

"C-có thật không…?"

Do hôm nay vừa mở đầu học kỳ mới nên đền khá vắng.

Tại khuôn viên đền ấy, Yuuka nhìn tôi bằng ánh mắt ngượng ngùng.

Dù qua lớp kính khiến ánh mắt có vẻ sắc hơn, nhưng vẻ mặt dịu dàng khiến em ấy không còn quá nghiêm nghị như ở trường.

"Th-thấy sao hả Yuu-kun… về bộ đồ vu nữ của em ấy…"

Đây là Yuuka chế độ “ở trường” hoàn hảo với kính & tóc đuôi ngựa.

Cộng thêm bộ đồ vu nữ do chính vu nữ thật trong đền giúp mặc.

"Này Yuuichi, nói câu gì lãng mạn tí đi. Trong game, mày chọn im lặng là gãy cờ đấy?"

"Đừng đùa, đồ ngốc."

Phớt lờ lời chọc ghẹo của Masa bên cạnh, tôi thì thầm:

"Hợp lắm đấy."

Nghe vậy, Yuuka mỉm cười dưới cặp kính, khẽ đung đưa người:

"Ehehe~ Được Yuu-kun khen rồi♪"

"Nhưng mà, chị vu nữ ơi ~ Sao em không được mặc đồ vu nữ vậy~?"

"Xin lỗi nhé. Tại đền chúng tôi cấm tóc nhuộm nâu với trải nghiệm mặc đồ vu nữ. Dù chỉ là trải nghiệm, nhưng trước mặt thần linh cũng cần trang nghiêm…"

"Ôi trời. Giá mà mượn tóc giả của Isami-kun được thì còn hy vọng…"

Nihara-san lẩm bẩm tiếc nuối.

Nhưng không chỉ vì tóc nhuộm đâu… với phong thái gyaru thế kia thì không hợp chút nào với vu nữ cả…

Ngôi đền này thường tổ chức trải nghiệm mặc đồ vu nữ.

Người tham gia sẽ mặc hakama trắng-đỏ và học cách hành lễ như vu nữ thực thụ.

Yuuka và Nihara phát hiện ra hoạt động này liền hào hứng đăng ký.

Do lượng khách vắng nên vu nữ thật nhanh chóng giúp mặc đồ, và kết quả là Yuuka trở thành vu nữ thực thụ.

Vì tóc nổi bật không được phép, nên Nihara chỉ đứng nhìn.

"Xin mời."

Vu nữ thật trao nhành ngọc cho Yuuka, em ấy nhận lấy một cách trịnh trọng.

Dù bình thường có thể lộ vẻ căng thẳng, nhưng với kính & tóc đuôi ngựa — giống chế độ trường học,

Yuuka có thể giữ được nét mặt bình tĩnh nhờ vào cặp kính thần kỳ ấy.

…Cặp kính kia có phép thuật thật cũng không chừng?

"Yuu-chan, đẹp quá trời luôn… ôi, tim mình đập thình thịch nè."

"Đeo kính lên là lại thấy như Watanae-san bình thường. Còn diễn viên lồng tiếng thì là Izumi Yuuna, ở nhà thì là Watanae-san luôn tươi cười… đúng là ảo diệu thật."

Nihara và Masa đều nói cảm nhận của mình.

Yuuka thì được trao một chiếc chuông chỉ thấy ở đền.

Khi em ấy tiến đến gần chỗ ba người bọn tôi đang ngồi chờ…

Với gương mặt vô cảm, em ấy liếc xuống nhìn.

"Ờm… lần đầu thấy vu nữa trừng mắt như thế đấy?"

"Trước mặt thần linh. Im lặng đi, Sakata-kun."

Vu nữ mà trừng mắt thì hơi lạ đấy.

Chắc là do căng thẳng quá mà mặt cứng đơ thôi. Với Yuuka thì dễ hiểu.

*Xoeng xoeng xoeng.*

Yuuka lắc chuông trên đầu chúng tôi.

"Cầu mong được kết hôn với Ranmu-sama, cầu mong được kết hôn với Ranmu-sama, Ranmu-sama với—"

"…Đây không phải sao băng đâu. Coi chừng bị thần phạt đấy."

Tôi chỉnh đốn tên ngốc Masa đang lảm nhảm.

Rồi bất giác nhìn sang Nihara-san bên cạnh.

Cậu ấy đang ngồi nghiêm chỉnh, tay đặt lên đùi, mắt nhắm yên tĩnh.

Một lời cầu nguyện nghiêm túc — điều hiếm thấy ở cô nàng gyaru luôn tươi cười này.

"…Mọi người thấy sao nhỉ?"

Sau khi hạ chuông, Yuuka nghiêng đầu hỏi.

"Ừ. Như vu nữ thật luôn đó, Yuuka."

"…Ehehe… *khụ*! Cảm ơn nhé, Sakata-kun."

Hình như tôi vừa thấy một vu nữ thả lỏng mặt mũi trước thần linh…

Đúng lúc đó, Nihara-san mở mắt, cười rạng rỡ với Yuuka.

"Yuu-chan, tuyệt vời lắm luôn! Nhất định là cực kỳ linh nghiệm rồi!!"

"Fufuun~♪ Quét dọn~ quét dọn~♪"

"Ờm… phiền bạn ngừng hát khi đang quét dọn."

"A… x-xin lỗi ạ!"

Sau khi thư giãn, Yuuka vô tư vừa quét vừa hát và bị nhắc nhở.

Em ấy làm mặt “Tehe” dưới cặp kính — thật hiếm thấy.

Điều đó chứng tỏ, với nhóm bạn này, em ấy đã thực sự thoải mái.

—Từ ký ức đau thương thời sơ trung, Yuuka từng luôn ngại giao tiếp với người khác.

Nhưng nhờ các sự kiện như lễ hội văn hóa, du lịch ngoại khoá, bữa tiệc cuối kỳ hai…

Em ấy đã dần dần bộc lộ bản thân hơn.

Nhìn Yuuka tiến về phía trước như thế, tôi bất giác nhớ lại lời của bố em ấy:

—Yuuichi-kun. Yuuka đã nhận được gì từ cháu?

Đúng vậy.

Tôi đã thề sẽ vượt qua quá khứ, để có thể trả lời được câu hỏi ấy.

Là “người chồng”, tôi muốn cùng Yuuka tiến về phía trước.

"Này, Sakata? Sao mà trông lặng lẽ thế? Chắc lại đang đến giờ ‘cần ngực’ à? Muốn vùi mặt vào ngực mình không~?"

Nihara-san buông mấy câu đùa vô tư như thường lệ.

Nhưng lần này, tôi không đáp lại bằng lời trêu đùa.

—Điều tôi cần vượt qua nhất chính là chuyện xảy ra hồi năm ba sơ trung.

Nếu cứ né tránh mãi, tôi sẽ không thể nào trả lời được câu hỏi của bố Yuuka.

Nghĩ vậy, tôi mạnh dạn quay sang hỏi Nihara-san:

"Này, Nihara-san. Theo cậu thì… tại sao Raimu lại lan tin đồn nói rằng cậu ấy đã từ chối mình?"

—Nghe tôi hỏi, Nihara-san mở to mắt ngạc nhiên.

Và ngay lập tức, nét cười vui tươi thường ngày biến mất.

Thay vào đó… cô ấy trông như sắp khóc đến nơi.

"…Hả? Nihara-san?"

"Ừ nhỉ. Với Sakata… thì đương nhiên phải nghĩ vậy, và chắc chắn đã đau khổ suốt thời gian qua."

"Này, sao tự nhiên không khí nghiêm trọng thế kia?"

Masa tiến lại gần với vẻ mặt khó hiểu.

Sau lưng cậu ấy là Yuuka—vừa kết thúc việc quét dọn—vẫn trong bộ đồ vu nữ.

"Momo-chan, cậu ổn chứ? Trông cậu… có vẻ đang buồn?"

"…Cảm ơn Yuu-chan. Mình chỉ tự mình thế này thôi. Sakata không làm gì cả… thật đấy, cậu ấy không hề làm gì cả."

Gì vậy trời? Nếu định nói thì làm ơn nói rõ ra luôn đi Nihara-san!?

Nhìn xem. Vì cái kiểu lấp lửng ấy mà—

"…Yuuichi. Mày… làm gì con gái à?"

"Làm gì là làm gì!? Tao không có làm gì hết!"

"…Chắc có liên quan đến ngực? Có đúng không—Yuu-kun!?"

"Không liên quan, oan lắm luôn!! Làm ơn Yuuka, đừng vừa làm mặt tức giận vừa ép ngực vào người anh chứ! Có thần đang nhìn đấy!!"

Bị kết án oan một cách vô lý, tôi bị Masa và Yuuka đè đầu ép tội.

—Trong lúc tôi bị hành hạ như vậy,

Nihara-san lặng lẽ dõi theo.

Vẫn giữ nét buồn trong ánh mắt, cô ấy mỉm cười.

"…Sakata này. Về chuyện cậu hỏi hồi nãy… tức là cậu muốn nghe ‘lý do thật sự’, đúng chứ?"

Bối rối trước biểu cảm lạ lẫm của Nihara-san, tôi khẽ gật đầu.

"Ừ. Vì tôi nghĩ không thể cứ mãi trốn tránh ‘lịch sử đen’ đó được."

"Vậy à… hiểu rồi."

Và rồi, Nihara-san cũng gật đầu — giọng hơi run.

"Thật ra… mình cũng đã đến giới hạn của việc giữ ‘bí mật’ này rồi."