Vào lúc quá trưa, khi công việc kinh doanh của Kunon trở nên ổn định.
"Như này ha?"
Gật đầu một cái, Kunon đặt bút xuống.
Lý do mà cậu đã bỏ qua chuyến viễn chinh mà bản thân cực kỳ muốn tham gia của phái Điều Hòa chính là vì thứ đang ở trước mắt cậu lúc này. Đây là danh sách công việc cậu muốn làm trong năm học này — chính xác hơn là những dự án phát triển, nghiên cứu và thực nghiệm có phần mơ hồ mà cậu muốn thực hiện, nên cậu quyết định viết chúng ra giấy.
Trọng yếu nhất là mục tiêu chính của năm nay. Cơ mà, đây vẫn chỉ là những ý tưởng trên giấy mà thôi, còn làm được hay không thì cậu cũng không chắc. Những vấn đề như: mất bao nhiêu thời gian, công sức, cần bao nhiêu người, ai là người phù hợp — vẫn cần phải suy nghĩ kỹ càng trước khi bắt tay vào làm.
"...."
[Giờ thì, mình nên làm gì đây?]
Sau khi nhìn vào từng mục một, nếu có ý tưởng nào hay, cậu sẽ chọn nó.
Một, chế tạo thuyền cao tốc.
Chính xác thì không phải là thuyền, mà là một ma đạo cụ có tác dụng tăng tốc cho thuyền. Dù cho hôm qua, sau khi nhìn thấy con tàu bay, cậu có hơi mất hứng, nhưng suy cho cùng thì thứ đó đã vượt xa định nghĩa “tàu” rồi — nó là một cái gì đó hoàn toàn khác biệt.
Thứ mà Kunon muốn tạo ra là một con thuyền bình thường có thể chạy trên mặt nước — như sông, hồ, hoặc biển. Nếu thành công, đây có thể trở thành một thương vụ kinh doanh lớn.
Cao Tốc Thuyền vốn đã tồn tại, vì các Phong Ma Thuật Sư có thể tạo ra vận tốc cho nó. Nhưng nếu dùng ma đạo cụ, thì các ma thuật sư không chuyên về Phong cũng có thể khiến thuyền di chuyển với tốc độ cao.
Nếu hoàn thiện được, cậu nghĩ rằng bản thân có thể lập ra công ty vận chuyển. Còn không, chỉ cần bán ma đạo cụ chuyên gia tốc cho thuyền cũng đã có giá trị.
Hai, bồi dưỡng Linh Thảo.
Thánh Nữ đang giữ thế độc quyền vì có khả năng nuôi dưỡng và phát triển Linh Thảo. Kunon đang suy nghĩ liệu một Thủy Ma Thuật Sư như cậu có thể làm được điều tương tự hay không.
Cơ duyên đến từ vụ Nuôi Trồng Thủy Canh lần trước — kết quả và thành quả còn vượt xa cả mong đợi. Dựa vào đó, cậu muốn thử xem liệu mình có thể phát triển được không.
Tuy nhiên, vẫn có nhiều vấn đề khác liên quan đến chuyện này, chẳng hạn như phải mất rất nhiều thời gian để chờ giống cây trưởng thành. Trên hết là cậu sẽ phải tốn không ít tiền để mua cây giống hoặc hạt giống Linh Thảo.
Dù cảm thấy rằng có lẽ vẫn còn quá sớm, nhưng cậu nhận ra rằng bản thân có thể thực hiện nó song song với các thực nghiệm khác. Bắt đầu với quy mô nhỏ, sau đó mới tiến tới mô hình lâu dài.
Nếu chỉ trồng 1, 2 hạt giống rồi quan sát tình hình thì cũng không đến nỗi tệ.
Ba, điều tra Thánh Địa.
Trên thế giới có một nơi đặc biệt tên là Thánh Địa — Thánh Vực. Nói một cách đơn giản thì đó là “vùng đất chứa dạng ma lực đặc biệt”.
Chỉ ở những vùng đất như vậy mới có thể gieo trồng ra được các loại thực vật đặc biệt và Linh Thảo. Kunon muốn tận mắt chứng kiến nơi đó, dù cậu chẳng thể nhìn thấy gì.
--- Với Kunon, cậu hứng thú với nguồn nước ở Thánh Địa - Thánh Vực. Phần đất đai thì kệ đi. Chẳng phải vì nước mà nó mới sở hữu danh xưng “Thánh Địa - Thánh Vực” hay sao?
Vậy còn nguồn nước ở đó thì sao? Nếu nước ở đó cũng đặc biệt, thì cậu nghĩ rằng nhất định phải điều tra nó. Sau đó sẽ cố gắng tái hiện lại bằng Thủy Ma Thuật.
"... Ừm."
Với một mình cậu hiện tại thì chỉ có ba việc này là có thể hoàn thành được. Còn những việc khác thì một mình cậu lại không đủ sức để thực hiện.
[Nếu có nhờ vả giúp đỡ thì cũng phải bàn bạc với nhau để tính ra thời gian biểu cho mấy tháng sau luôn.]
Giống như vụ Ma Đới Hộp vào năm ngoái.
"Giờ thì trồng thử Linh Thảo thôi."
Công việc hiện tại mà cậu có thể thực hiện ngay chính là nó. Cậu cũng đã có ý tưởng từ trước rồi, nên sau khi chuẩn bị xong thì việc còn lại chỉ là chờ đợi.
"Được rồi." — Ngay lúc cậu đứng dậy thì có ai đó gõ cửa.
"Chào, Kunon-kun."
Sau khi trả lời “xin mời”, người bước vào lại chính là giáo viên đầu tiên của cậu — cô Jennie.
"A, người đẹp đây rồi. Hôm nay thật khó khăn khi cô phải sống với vẻ đẹp khiến cho Nữ Thần Sắc Đẹp cũng phải ghen tị ạ."
"Ừm, em nói gì cô chả hiểu."
Cô Jennie chỉ nói vài câu để bỏ qua câu đùa của Kunon.
"Em bận à?"
"Giờ thì không sao ạ. Dĩ nhiên, nếu vì cô thì có bận cách mấy em cũng sẽ cố gắng tạo ra thời gian rảnh ạ."
"Tạo ra thời gian rảnh... Cô hỏi thật, em có ổn không?"
Cô Jennie cố xác nhận thêm một lần nữa, và Kunon vẫn nói rằng bản thân vẫn ổn.
"Chỉ đúng lúc em đang suy nghĩ nên làm chuyện gì trước thôi ạ.... À, với em thì thật tệ nếu để phái nữ đứng nói chuyện với mình như thế.
Xin mời cô vào bên trong, cô cứ ngồi đối diện em là được ạ."
Jennie lịch sự từ chối cậu, vừa nghĩ [Cái căn phòng bừa bộn này có chỗ ngồi à?]
"Cô chỉ tới đây để mang theo lời của cô Satori thôi."
Với lý do cá nhân thì cô cũng muốn hỏi thăm xem đứa học trò của mình dạo này như thế nào. Cơ mà, trông có vẻ bận nên cô quyết định chỉ chuyển lời giùm rồi đi về.
"Cô Satori ạ?"
'Satori' — chỉ cần nghe đến cái tên đó thôi, ánh mắt dưới lớp bịt mắt ấy đã thay đổi sắc thái.
"Cô mang đến lời nhắn từ vị Đọa Thiên Sứ rơi xuống mặt đất và bị Nữ Thần Sắc Đẹp đố kỵ ư?"
"À đúng vậy đó, chính giáo viên Đọa Thiên Sứ đó đấy."
Giờ thì cô Jennie bắt đầu thấy phiền.
"Này, em vẫn còn nhớ con côn trùng lần trước chứ?"
"Bọ Nhảy Nước ạ? Dĩ nhiên là em còn nhớ ạ."
"Phần thực nghiệm quan trọng đã xong, nên lần này sẽ thử nghiệm thực địa. Vì vậy bà ấy hỏi: 'Kunon có muốn tham gia để xử lý những việc vặt không?'"
"--- Em đi! Em sẽ đi ạ! .... À, quên mất phải hỏi lịch trình trước đã, nếu không thì em cũng không chắc là có tham gia được không."
Lời mời từ người cậu kính ngưỡng — cô Satori. Chính Kunon còn định đồng ý đến tận hai lần. Cơ mà...
Giống như chuyến viễn chinh lần trước, nếu đi về trong ngày hay chỉ trọ lại 1, 2 đêm thì cậu rất muốn đi.
Nhưng nếu bị kéo dài thì cậu cần phải chuẩn bị nhiều thứ, cho nên cậu khá khó xử khi đột ngột được mời.
"A, cô cũng không biết nữa.
Bởi vì cô phải lên lớp nên không thể đi được, do vậy cô cũng chẳng hỏi kỹ càng... Nếu em hứng thú thì có thể hỏi trực tiếp bà ấy thử xem."
"Em hiểu rồi ạ."
Rồi cả Kunon lẫn cô Jennie đều quyết định cùng nhau đi đến phòng nghiên cứu của cô Satori.