Mayoi Neko Overrun!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

23 185

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

131 1299

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

88 1518

Hundred

(Đang ra)

Hundred

Misaki Jun

Câu chuyện về học viện Slayer mở ra từ đây.

132 182

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

(Đang ra)

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

Zecil

Ma Vương Silvia và những người bạn đồng hành của cô sẽ gián tiếp cứu các thế giới khác để ngăn chặn điều đó, nhưng mà—.

28 29

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1743 22477

Tập 04 - Prologue

Qianyin-zhen——một thị trấn nằm ở khu vực trung tâm của một tỉnh lân cận Tokyo.

Từ Shinjuku, bạn chỉ mất khoảng một giờ di chuyển bằng xe tốc hành Kasumi là có thể đến nơi.

Tại thị trấn nơi sự ồn ào đô thị và tình người dung dị hòa quyện vào nhau ấy, có một tiệm bánh ngọt như thế này—

Chuyên tiệm bánh ngọt phương Tây·Stray Cats.

Gắn bó mật thiết với người dân địa phương, Stray Cats lấy mục tiêu phục vụ cư dân phố mua sắm mà tồn tại, và cửa tiệm này sở hữu hai truyền thuyết lớn.

Một trong số đó là dàn nhân viên xinh đẹp.

Nơi đây không chỉ có cô chủ xinh đẹp đủ sức mê hoặc tất cả đàn ông trong khu phố, mà còn có những thiếu nữ xinh đẹp nhất thị trấn, từng chiến thắng các cuộc thi sắc đẹp, tề tựu về đây, đảm nhận vai trò nữ phục vụ và đầu bếp bánh ngọt cho cửa tiệm.

Truyền thuyết còn lại… chính là số lượng đông đảo "Mèo lạc" trong tiệm.

Thực tế, chỉ cần đứng trong tiệm và nhìn về phía sau, bạn đã có thể thấy ít nhất mười lăm con mèo.

Nhưng đó vẫn chưa phải là tất cả.

Những người mang trong mình sự cô đơn, những người đã lãng quên sự gắn kết với người khác, những người không hiểu rõ bản thân, những người đang nghẹt thở dưới gánh nặng của những nỗi niềm chất chứa… Nơi đây đồng thời cũng là bến đỗ cho tập thể những "Mèo lạc" ấy, là nơi để họ chia sẻ tâm sự.

Và cuối cùng, khi mọi người trở về nhà, trên gương mặt họ đều mang theo nụ cười.

Nếu bạn cảm thấy cô đơn, sao không ghé thăm nơi đây một lần?

Stray Cats, chắc chắn cũng đang chân thành mong chờ sự có mặt của bạn.

Đây là một trong những khách sạn sang trọng bậc nhất thành phố.

Trong căn phòng cao cấp nhìn ra toàn cảnh đường phố, Chris đang vội vàng thay quần áo.

Cậu tùy tiện cởi chiếc áo sơ mi yêu thích đang mặc, ném sang một bên. Sau đó, cậu lấy ra chiếc áo choàng màu hồng chưa từng mặc, giấu dưới đáy vali. Khó khăn lắm cậu mới mặc được nó vào, cài một hàng cúc phiền phức rồi chỉnh lại cổ áo.

Cuối cùng, tay Chris vươn tới chiếc váy xếp ly, ngập ngừng một lúc rồi mới luồn chân vào.

Mặc dù chỉ vỏn vẹn bảy ngày, nhưng đây dù sao cũng là lần đầu tiên cậu du lịch một mình, Chris mong muốn có sự chuẩn bị chu đáo nhất.

Nói gì thì nói, đây là Nhật Bản, phong cách sống hoàn toàn khác so với Mỹ – nơi cậu đã lớn lên.

「A…」

Đang bận rộn chuẩn bị, Chris bỗng dừng lại.

Ánh mắt cậu dừng lại ở chiếc hộp nhỏ đựng trong ba lô.

「Còn bảy ngày nữa là đến Đêm Giáng Sinh, mình nhất định sẽ tìm thấy…」

Lời thì thầm ấy cứ như đang nói cho một ai đó nghe. Sau đó, Chris trân trọng cất chiếc hộp vào ba lô.

「Được rồi, mình nhất định sẽ tìm được!」

Đeo ba lô đứng dậy, Chris quyết tâm và lặp lại một lần nữa.

Theo mỗi bước đi, chiếc váy chưa quen làm cậu cảm thấy bất an dâng lên, nhưng cậu vẫn quyết định không nghĩ nhiều. Chỉ còn một tuần nữa là đến hạn chót, mà manh mối thì gần như bằng không.

Nhưng Chris biết có hai manh mối duy nhất, một “hy vọng” có thể đưa cậu thoát khỏi tình cảnh khó khăn này.

「Thị trấn Suzune… Tsuzuki Otome…」

Đọc lại tên người ấy một lần trong miệng, Chris rời khỏi phòng.

Tiếng nhạc Giáng Sinh từ chiếc TV đang mở vang vọng vô ích khắp căn phòng vắng người.

「Hắt… hắt… hắt xì!」

Chị Otome hắt một cái rõ to.

「Chị, em đã bảo rồi mà, chị chưa thể dậy được đâu!」

「Vẫn nên ngủ thì hơn…」

Nhưng chị Otome chẳng thèm để ý đến sự lo lắng của em và Nozomi, mắt vẫn dán chặt vào TV.

「Nhưng đây là chương trình đặc biệt mà; sao chị có thể bỏ lỡ chứ~~」

『Là Emma Landa! Mọi người thấy không!? Emma Landa nổi tiếng lần đầu tiên đến Nhật Bản!』Phóng viên cầm micro trên màn hình đang cao giọng tường thuật.

Người bị máy quay đuổi theo là một phụ nữ cao gầy trông có vẻ là người nước ngoài.

Vì đeo một chiếc kính râm hơi to nên khó có thể nhìn rõ vẻ mặt cô ấy. Tuy nhiên, dáng vẻ không mấy vui vẻ của cô khi bước đi trong sảnh nhà ga, quả thực toát lên phong thái của một quý cô tầm cỡ thế giới.

「Chẳng hiểu sao, Emma Landa, cho đến nay vẫn chưa từng đến Nhật Bản thì phải~~」

「Cô ấy là ai ạ?」

「Là người hát bài hát chủ đề của bộ phim bom tấn kia đó;」

「Emma Landa, ca sĩ hàng đầu với doanh số CD toàn cầu đạt ba trăm triệu bản, còn được mệnh danh là nữ ca sĩ của thế giới…」

「Đúng đúng, chính là cô ấy! Quả nhiên là Nozomi-chan, cảm ơn em đã giải thích nha~~」

Được khen ngợi và xoa đầu, Nozomi-chan nở một nụ cười giống hệt con mèo đang nằm trên đùi chị.

Đáng yêu thật… Không được, mình không thể để bị cô ấy đánh lừa như vậy được.

「Thôi nào chị, chị mau nằm xuống chăn đi, nhỡ bệnh nặng hơn thì sao? Còn Nozomi, em cũng quay lại làm bánh đi, ở đây cứ để anh lo。」

「Ưm… Em sẽ cố gắng luôn phần của chị Otome.」

「Nozomi-chan làm ơn nha~~」

Thế là Nozomi rời khỏi phòng khách. Anh xin lỗi nha, Nozomi, chị chủ cửa hàng của chúng ta luôn khó trông cậy như vậy đó.

「Takumi đúng là, lo cho chị đến thế sao? Đáng yêu quá đi ☆ Nhưng chị đã chuẩn bị kỹ càng rồi, nên không phải lo đâu~~」

Quả thật, chị đang khoác áo bông chui vào bàn sưởi kotatsu, tay phải cầm một miếng bánh senbei đang ăn dở, trên đùi nằm mấy con mèo đang yên tâm ngủ khò khò. Đây đúng là một bức tranh mùa đông Nhật Bản hoàn hảo, không có bất kỳ góc chết nào.

「Chị nói gì lạ vậy, nếu không nhanh khỏi em sẽ khó xử lắm đó, Giáng Sinh sắp đến rồi đấy?」

「Chị biết chị biết ☆ Xem một chút nữa thôi;」

Nói đến Giáng Sinh, đối với tiệm bánh ngọt thì đó đương nhiên là cơ hội kiếm tiền lớn nhất trong năm.

Và lực lượng chủ chốt khi ấy đương nhiên là bánh kem Giáng Sinh.

Ngoài bánh khúc cây, gần đây bánh sô cô la đen có vị đắng cũng là mặt hàng bán chạy.

Bây giờ chỉ còn mười ngày nữa là đến Đêm Giáng Sinh, cửa hàng chúng ta cũng đã đến lúc bước vào giai đoạn sản xuất hàng loạt, làm sẵn những loại bánh ngọt có thể bảo quản lâu và đông lạnh chúng lại.

Lần này, chị Otome, với tư cách là chủ tiệm kiêm thợ làm bánh ngọt, hiếm hoi dốc hết sức mình — nhưng chỉ kéo dài cho đến khi tắm xong. Vì không cẩn thận bị cảm lạnh sau khi tắm, kết quả là chị ấy bị bệnh luôn.

『Việc Emma Landa đến Nhật Bản lần này, có thể nói là khiến vô số người hâm mộ mong mỏi mòn. Nhưng tại sao trước đây cô ấy vẫn luôn không thực hiện chuyến đi này đến Nhật Bản?』

「Đúng vậy nha~~ Không biết lý do là gì nhỉ?」

Nghe câu hỏi của MC, chị Otome cũng tò mò nghiêng đầu.

『Tuy chỉ là tin đồn, nhưng nghe nói Emma ghét Nhật Bản.』

「Ơ! Như vậy không được rồi, hy vọng sau này Emma có thể thích Nhật Bản~~」

Chị à, làm ơn đừng đối thoại với TV, nhìn chị cứ như người cô đơn vậy.

「Thôi nào chị, chị mau đi ngủ đi. Có chương trình gì cứ ghi hình lại là được mà。」

「Mấy chương trình Emma tham gia, nhớ chú ý giùm chị nha~~」

「Được được được.」

TV lúc này chuyển sang đoạn video tổng hợp hình ảnh Emma, còn lồng thêm nhạc.

「A… Bài này em từng nghe rồi, bài hát Giáng Sinh này khá nổi tiếng đúng không ạ?」

Ngay cả một người chỉ nghe những bài hát của anime hay game do Ieyasu giới thiệu như tôi, cũng từng nghe qua ca khúc nổi tiếng này.

「Bài hát này hay quá ha? Hay là tiệm mình cũng bật bài này đi, mọi người nghe chắc sẽ thích lắm đó。」

「Ưm.」

Giọng hát đẹp hơi khàn, cất lên bản tình ca buồn lấy chủ đề Giáng Sinh.

「Một người hát hay như cô ấy, chúng ta thực sự không hy vọng cô ấy ghét Nhật Bản… Em nói đúng không~~?」

Nghe chị Otome nói với vẻ nuối tiếc, tôi cười gật đầu.

Trong lúc Tsuzuki Takumi đang chăm sóc Otome…

Trong bếp của Stray Cat, ba cô gái đang vai kề vai cùng chiến đấu, bận rộn xử lý sô cô la.

「Tuy làm cái này cũng vui thật… nhưng mà cô đây ban đầu không phải đến để làm hầu bàn sao?」

Người nói câu này là Umenomori Chise với đôi tay dính đầy sô cô la.

「Vì Giáng Sinh là dịp lễ trọng điểm của tiệm bánh ngọt mà. Năm ngoái và năm kia chỉ có mỗi mình làm thêm, thật sự — là mệt chết đi được.」

Serizawa Fumino thành thạo xử lý nguyên liệu, má hơi dính một chút sô cô la, đáp lời.

「…Giáng Sinh.」

Kiriya Nozomi, người đang tập trung cao độ vào một điểm nào đó, khẽ lẩm bẩm bên cạnh.

「Mà này, Serizawa à —」

Chise liếc nhìn Fumino từ một bên, rồi bắt chuyện.

「Cô ở bên Takumi từ nhỏ phải không?」

「C-Cô tự dưng hỏi cái gì vậy hả?」

「Chỉ là tiện miệng xác nhận thôi mà.」

Chise vừa liếm lớp sô cô la dính ở đầu ngón tay, vừa nheo mắt nhìn Fumino.

「Cô không lẽ vì ở bên cậu ta lâu hơn mà tự mãn trong lòng đấy chứ? Cô đây sẽ chỉnh đốn lại cô cho đàng hoàng.」

「Cái gì!? C-C-C-Cô đừng tự dưng nói những lời kỳ quái như thế có được không hả!!」

Fumino đỏ bừng mặt, hoàn toàn hoảng loạn.

「T-Tôi và cậu ta chỉ là nghiệt duyên từ nhỏ thôi! Vì một số yếu tố bất khả kháng, bất đắc dĩ mới trở thành như vậy…」

「Đến nước này rồi mà cô còn nói mấy lời đó làm gì? Hai tháng nay cô cũng rõ rồi đó, cứ giả ngốc thì vô ích thôi, đúng không?」

Nói rồi, Chise lần này quay sang nhìn Nozomi từ một bên.

Và Nozomi cũng cảm nhận được ánh mắt của Chise, quay đầu lại gật nhẹ.

Tháng Mười — Ngày hội thể thao chính thức diễn ra.

Họ đã phát hiện ra một điều… đó là cả ba đều có tình cảm yêu mến Takumi.

Một lời tỏ tình bất ngờ của Nozomi, hóa thành một quả bom —

Ba cô gái nhận ra cả ba đều thầm yêu Tsuzuki Takumi, gây ra một kết cục không ngờ.

Nếu là trong tình huống bình thường, tình địch đột nhiên xuất hiện rất có thể sẽ làm mất lý trí, phát động một cuộc chiến giành giật lớn, thậm chí ngầm dùng tiểu xảo cũng không có gì lạ. Tuy nhiên, ba người họ lại khắc chế lẫn nhau, kết quả là chẳng ai có thể thực hiện hành động cụ thể nào.

「T-Tôi không hề có ý gì với Takumi cả… Cái tình cảm đó chỉ là cái đó thôi mà.」

「Cô dùng nhiều từ ngữ lảng tránh như vậy để nói qua loa, chẳng có tí thuyết phục nào cả đâu nhé.」

Giờ đây Chise cũng dần hiểu ra, Fumino là một cô gái hay nói dối và thiếu thành thật.

Cô ấy phát hiện ra rằng lời nói của Fumino có thể được hiểu là hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ thật của cô ấy — đặc biệt là những lời liên quan đến tình cảm.

Vì vậy, khi Fumino nói như vậy, điều đó có nghĩa là cô ấy đang rao to: 「Tôi thích Takumi nhất nhất nhất!」

「Tóm lại, ba chúng ta bây giờ đứng trên cùng một vạch xuất phát, đúng không?」

「…Hiện đang dẫn trước.」

Nozomi khẽ giơ tay, Fumino và Chise không kìm được quay đầu nhìn chằm chằm cô bé.

「Vì chúng ta sống cùng nhau.」Sau đó, Nozomi lại thản nhiên khẽ nói.

「C-Cái này nếu xếp vào lợi thế, e rằng sẽ mất công bằng…」

Ngay lập tức bị Fumino bác bỏ, và Chise cũng nhanh chóng tiếp sức.

「T-Tôi cũng đồng ý với ý kiến của cô ta! Tóm lại chuyện này ra chuyện này, chuyện kia ra chuyện kia, phải phân định rõ ràng!」

Dù sống cùng nhau, cũng không được lợi dụng điều đó để kéo gần khoảng cách với Takumi nhé!? Hai người dường như muốn nói vậy.

「…Nhưng mà, Fumino trước đây cũng từng sống với Takumi.」

「T-Tôi không phải đã nói rồi sao, đó là vì bất đắc dĩ! Tôi căn bản không thấy đó là lợi thế gì hết —」

「Hả!? Vậy thì suy ra, chỉ có mình cô đây là không hề có lợi thế gì sao!? Sao mấy cô lại thế chứ, ích kỷ quá đi!」

Ba cô gái hoàn toàn không để ý đến mình, bắt đầu kiềm chế lẫn nhau.

Kể từ khi họ bộc lộ những lời nói thật lòng của mình, thoắt cái đã qua hai tháng…

Trước mắt ba cô gái không có bất kỳ hành động cụ thể nào, chỉ hàng ngày bận tâm đến đối phương, mùa lễ hội đầu tiên sắp đến.

Giáng Sinh —

Các phần đã xác định như thời gian, địa điểm, nhân vật… đều được bỏ qua, vấn đề nằm ở việc nên làm gì, ngày đó nên trải qua như thế nào…

Mấy ngày nay, cuộc chiến tình yêu 4W1H (ghi chú 1) đang lặng lẽ diễn ra giữa họ.

Bây giờ chỉ còn mười ngày đếm ngược, tiệm bánh ngọt bước vào mùa cao điểm, theo lẽ thường, các thành viên của hội Những Chú Mèo Lạc nên giúp đỡ chính là cửa hàng đã khó khăn lắm mới vực dậy này.

Tuy nhiên, nỗi phiền muộn của các cô gái thì vô bờ bến, trong đó yếu tố khiến họ đau đầu nhất —

「Quà Giáng Sinh…」

Nghe Nozomi lẩm bẩm một câu, Fumino và Chise chợt rùng mình.

Bầu không khí khó tả của sự ngượng nghịu bao trùm khắp nơi, đúng lúc này —

Một tiếng kẹt kẹt vang lên, cánh cửa thông ra phòng khách bên trong tiệm mở ra.

Nguồn cơn của mọi rắc rối, Tsuzuki Takumi, từ đó xuất hiện.

「Ối, xin lỗi, để dỗ chị Otome ngủ mất khá nhiều thời gian, anh sẽ đến giúp ngay —」

Takumi vừa gãi đầu vừa bước vào, ánh mắt của ba cô gái đồng loạt đổ dồn về phía anh.

「Q-Q-Quá… quá chậm! Cậu quá chậm quá chậm quá chậm quá chậm, quá chậm rồi! Đi chết hai lần đi!」

「Đồ tôi tớ dám bắt chủ nhân làm việc! Đến nước này rồi mà còn không bắt tay sám hối!」

Ngay sau đó, là những lời khiển trách vô cớ (?) của các cô gái bay tới.

Takumi chớp chớp mắt, lần lượt nhìn khuôn mặt ba người, rồi khó hiểu nghiêng đầu.

「…Meo. Takumi, anh đến không đúng lúc rồi.」

Nghe Nozomi nói với vẻ cười khổ, đầu anh lại nghiêng hơn cả lúc nãy.

Những chiếc bánh xếp thành hàng: tủ kính được phun sơn hình bông tuyết với chữ Giáng Sinh.

Ở phía bên kia của bánh và lớp kính, người đi đường tấp nập mặc áo khoác dày chống lạnh, đôi khi dừng lại nhìn vào Stray Cat, trong cái rét đậm tháng Mười Hai này.

Tuy nhiên, lúc này mọi người vẫn chưa biết, mầm mống của một sự náo loạn đang từng bước tiến đến cùng tiếng chuông Giáng Sinh —

---

※Ghi chú 1: Chỉ When (Khi nào), Where (Ở đâu), Who (Ai), What (Cái gì), How (Như thế nào)