「Vậy là tạm ổn.」
Samuel lẩm bẩm trong khi tay thoăn thoắt giải quyết công văn. Nhưng dù có nhanh đến mấy, anh biết chắc sau bữa trưa, núi giấy tờ sẽ còn cao hơn cả buổi sáng.
「Ra ngoài vận động một chút vậy.」
Anh vươn vai, duỗi người một cái thật sảng khoái. Vớ lấy thanh kiếm dựng ở góc phòng, vị hoàng tử tiến thẳng ra sân tập. Kiếm thuật của Samuel cũng thuộc hàng cừ khôi, đến độ các hiệp sĩ trong đội cũng phải nể phục vài phần.
Nhưng nói vậy thôi chứ anh chẳng hề có ý định theo đuổi con đường kiếm đạo. Lại càng không phải luyện tập để tự vệ. Anh làm vậy chỉ để giải tỏa căng thẳng và mong có một giấc ngủ ngon.
Bí mật này mà để đám lính mới biết được, chắc họ sẽ sốc đến mức suy sụp mất. Vì thế, trong nội bộ đội hiệp sĩ, đây đã trở thành một chủ đề cấm kỵ.
「Ta vào tập cùng được chứ?」
「Điện hạ!」
Đám tân binh không biết sự tình thì hướng về Samuel với ánh mắt lấp lánh ngưỡng mộ, còn những hiệp sĩ từ cấp trung trở lên thì lập tức nghiêm trang trở lại. Riêng những người thâm niên lâu năm thì chẳng còn chút căng thẳng nào, thậm chí họ còn mừng ra mặt vì sự ghé thăm của vị hoàng tử giúp họ duy trì được sự tập trung cần thiết.
Nhưng dạo gần đây, việc Samuel thường xuyên ghé sân tập không chỉ để vận động cho dễ ngủ.
Mà còn là để báo cáo cho Phụ hoàng về sự tiến bộ vượt bậc của đội hiệp sĩ.
Nói vậy chứ không phải họ vừa nhúng tay vào việc gì mờ ám. Lý do cho sự lớn mạnh này chỉ đơn giản là nhờ Kẹo giả kim mới được đưa vào sử dụng gần đây.
Mỗi ngày một viên sau buổi tập, mệt mỏi không còn tích tụ, giúp thể lực của các hiệp sĩ được cải thiện đáng kể.
Chẳng bao lâu nữa, có lẽ anh sẽ không thể tùy tiện giao đấu với họ được nữa rồi.
Điều đó vừa có chút nuối tiếc, lại vừa đáng để mong chờ. Đại hội kiếm thuật năm nay xem ra sẽ rất đáng xem.
Sự thay đổi lớn không chỉ diễn ra trong đội hiệp sĩ.
Việc có thêm nhiều tài năng mới gia nhập cũng khiến các Nhà giả kim thuật Vương cung hừng hực khí thế.
Ngoài ra, nghe đâu Guild Dược sĩ sau khi biết đến sự tồn tại Kẹo giả kim của Giselle cũng đang tích cực nghiên cứu hơn bao giờ hết.
Đất nước này đang ngày một khởi sắc.
Mà người châm ngòi cho tất cả lại chỉ là một nhà giả kim thuật nhỏ bé. Trớ trêu thay, chính cô lại chẳng hề hay biết gì về sức ảnh hưởng của mình.
Điểm đó, thật giống Giselle.
---
Sau khi có lại những giấc ngủ ngon, Samuel đã có một buổi giao đấu sảng khoái với các hiệp sĩ.
Năm trận, ba thắng. Anh vẫn còn trên cơ đám lính mới, nhưng tài năng của họ đã bắt đầu chớm nở. Tháng tới chưa chắc đã thắng được. Có lẽ phải tập luyện nghiêm túc hơn một chút.
Anh tắm rửa sạch sẽ rồi dùng bữa trưa.
Buổi chiều, anh lại tiếp tục vùi đầu vào đống giấy tờ, tiện thể xem qua những lời mời dự tiệc trà và dạ hội.
Samuel sắp ngấp nghé tuổi ba mươi. Kể từ khi hủy hôn, dù anh đã năm lần bảy lượt tuyên bố không có ý định kết hôn, số lượng tiểu thư nhắm đến ngôi vị hoàng tử phi vẫn chẳng hề thuyên giảm. Chỉ mong họ sớm nản lòng mà thôi, anh thầm nghĩ.
Anh bất giác buông một tiếng thở dài não ruột.Nhưng xã giao cũng là một phần quan trọng của công việc. Dù lòng chẳng muốn, anh vẫn vừa đối chiếu lịch trình vừa soạn thư hồi đáp.
「Ồ, của Melina đây mà.」
Lẫn trong chồng thư từ các tiểu thư là một phong thư từ cô em gái. Cô bé vừa lên đường du học cách đây không lâu nhưng rất chăm chỉ viết thư về nhà.
Hầu hết nội dung là một danh sách những thứ con bé muốn có, nhưng qua đó có thể thấy em gái anh đã dần quen với cuộc sống nơi đất khách. Những món đồ này, hẳn là để tặng cho những người bạn mới quen.
Khi thấy dòng chữ "Kẹo giả kim" cũng nằm trong danh sách, một nụ cười bất giác nở trên môi anh. Xem ra Melina cũng muốn ủng hộ Giselle theo cách của riêng mình. Anh sẽ sắp xếp gửi đi ngay khi có thể.
---
Anh nghỉ ngơi một lát rồi giải quyết nốt phần việc còn lại trong ngày.
Vừa đứng dậy định về phòng thì có tiếng gõ cửa. Trên tay người hầu là một gói đồ lạ mắt.
「Hoàng tử Samuel, xin thất lễ ạ.」
「Ta cứ ngỡ lá thư lúc nãy đã là công văn cuối cùng của ngày hôm nay rồi chứ...」
「Thưa, đây là thư và quà của cô Giselle và Taa-chan ạ.」
「Từ hai người họ sao?」
Anh có nghe nói khi đặt hàng, vật trang trí sẽ được gửi kèm Kẹo giả kim, nhưng ngày hẹn vẫn còn xa. Thấy lạ, anh mở gói quà ra.
「Đây là... vải?」
Bên trong là một tấm vải lớn.
Khi mở ra, anh nhận ra họa tiết trên đó giống hệt giấy gói của loại Kẹo giả kim phục hồi thể lực mà anh yêu thích.
Anh gấp tấm vải lại rồi xem qua lá thư. Và rồi, đôi mắt anh mở to kinh ngạc.
Vì ngoài những dòng chữ của Giselle, còn có một mẩu giấy nhỏ với nét chữ của một đứa trẻ.
『Cảm ơn vì chanh và mật ong. Ngon lắm ạ!』
Nét chữ non nớt này chắc chắn là của Taa-chan rồi. Trong thư, Giselle cũng giải thích đây là món quà cảm ơn cho chanh và mật ong mà anh đã gửi.
Cô còn hướng dẫn rằng nếu dùng tấm vải này bọc quanh gối, rồi lấy ruy băng buộc hai đầu lại, nó sẽ biến thành một chiếc vỏ gối hình viên kẹo. Một ý tưởng thật thú vị.
Trước món quà bất ngờ, anh bất giác nghiền ngẫm xem có ẩn ý gì không. Một thói quen thật xấu.
Nhưng nếu đây là một vở kịch do Taa-chan đạo diễn, anh cũng sẵn lòng sắm một vai. Dù có bị giật dây, thì hẳn cũng chỉ xoay quanh những chuyện liên quan đến Giselle mà thôi.
Dạo gần đây, anh cũng đang tìm kiếm những vật phẩm giúp ngủ ngon khác ngoài chiếc đèn của Giselle. Nhưng cũng giống như nguyên nhân của chứng mất ngủ, anh vẫn chưa tìm ra được thứ gì khả quan.
Qua sự việc lần này, anh đã thấm thía sự nguy hiểm của việc phụ thuộc vào duy nhất một thứ.
Lần này, anh đã may mắn tìm được Giselle và một vật thay thế. Nhưng nếu cô ấy đã đi đến một nơi xa xôi ngoài tầm với thì sao?
Samuel sẽ chẳng thể làm gì được.Anh sẽ lại phải tiếp tục ôm lấy nỗi thống khổ và sự cáu kỉnh của những đêm trắng.
Giselle từ chối làm đèn vì những lý do chính đáng, cô không có lỗi. Ngay cả Kouto, kẻ đã sa thải cô, cũng vậy.
Lỗi là ở chính bản thân anh, kẻ đã vô thức phụ thuộc vào một thứ duy nhất, rồi an phận cho rằng sự tồn tại của nó là điều hiển nhiên.
Anh sẽ không lặp lại sai lầm đó nữa.
Hơn nữa, nếu đằng nào cũng bị "dẫn dắt", chi bằng cứ chủ động bước theo xem sao.
Nghĩ theo một cách khác, tấm vải này cũng là một sợi dây liên kết mà Taa-chan đã chuẩn bị sẵn cho anh với Giselle và mọi người. Anh sẽ phải khéo léo để không bị coi là phiền phức, đồng thời tìm một món quà thật xứng đáng để đáp lễ.
Nhưng việc tìm quà đáp lễ cũng không quan trọng bằng giấc ngủ lúc này.
「Chuẩn bị cho ta hai sợi ruy băng trắng được không?」
「Thần hiểu rồi ạ.」
Tối nay anh sẽ thử ngay chiếc vỏ gối mới.
Viên Kẹo giả kim khổng lồ này, chắc chắn cũng sẽ đưa Samuel vào một chuyến du hành êm ái đến những giấc mơ ngọt ngào.
=====Lời tác giả:Trong phần ngoại truyện này, mình đã để hai nhân vật được mọi người nhắc đến rất nhiều trong phần bình luận xuất hiện đó!
Đó là một Taa-chan vui vẻ viết thư sau khi được uống nước chanh ngon & một vị Hoàng tử đã tìm lại được giấc ngủ ngon và có thêm nhiều vật phẩm mới, đang liếc mắt kiếm tìm những mối nhân duyên trong tương lai~(_ ´ ▽ ` _)
Bổ sung ngày 23/10/2024:Tác phẩm đã được quyết định xuất bản thành sách bởi HJ Novels và chuyển thể thành manga bởi Comic Fire!Phiên bản sách giấy sẽ có thêm các chương ngoại truyện hoàn toàn mới, nên mình sẽ rất vui nếu các bạn đón đọc nhé (´▽ `)