Kẹo giả kim của Gisele

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

(Đang ra)

Tôi sẽ đỡ tất cả đòn tấn công bằng "Parry", Kẻ mạnh nhất thế giới vì hiểu lầm mà chỉ muốn trở thành một mạo hiểm giả

Nabeshiki

Cuối cùng, người đàn ông ấy, giờ đây đã có thể đỡ được cả ngàn nhát kiếm gỗ mà không cần phải vung kiếm, chợt nghĩ.Dù có nỗ lực đến mức nào đi chăng nữa, mình cũng không thể đạt được kết quả mà mình m

17 101

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

(Đang ra)

Tôi không đời nào chịu để phép thuật biến thành con gái

悲殇的秋千

Một linh hồn đến từ thế giới khác đã tiến vào cơ thể anh.Anh học được ma pháp, lại sở hữu ký ức ba trăm năm của dị giới.

36 48

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

42 68

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

281 5889

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

515 1619

Ngoại Truyện + Short Story Kỉ Niệm - 【SS Kỷ niệm xuất bản LN Vol 1】 Tiệc trà ở Chuồng Rồng

「Món parfait đặc biệt này, háo hức quá đi~」

「Ừm~. Trông ngon tuyệt cú mèo!」

Dù đang tíu tít trò chuyện với Giselle, ánh mắt Taa-chan vẫn dán chặt vào giỏ đồ trên tay. Nó đang cố hết sức để giữ thăng bằng cho món ‘Parfait Đào và Hồng trà’ mà ông chủ quán đã ưu ái làm cho.

Nhân tiện, trong giỏ của Taa-chan là một chiếc ly thấp bé xinh xắn, được ông chủ chuẩn bị riêng để nó có thể dễ dàng cầm bằng một tay. Trên đỉnh ly, một miếng đào ngâm si-rô và một lá bạc hà được đặt một cách duyên dáng. Trông nó thật đáng yêu.

Trong khi đó, Giselle đang ôm một chiếc tô sứ ngoại cỡ. Phần này là dành cho Bác Rồng đây.

Vì không tìm được nắp đậy hay chiếc giỏ nào vừa vặn, nên cô đành phủ tạm một tấm vải lên trên.

Tuy nguyên liệu bên trong giống hệt nhau, nhưng phần của Bác Rồng được dự tính sẽ đổ ra đĩa khi đến nơi. Tựa như một chiếc bánh ‘scoop cake’ với các lớp nguyên liệu được xếp chồng lên nhau thật đầy đặn, món parfait phiên bản khổng lồ này tỏa ra một mùi thơm quyến rũ ngay cả khi còn được che dưới lớp vải.

Cố nén lại cảm giác muốn nhảy chân sáo vì sung sướng, cả hai rảo bước thật nhanh về phía Guild Vận chuyển, lòng thì đã đến nơi từ lâu.

「Chào buổi chiềaaaa~」

「Chào buổi chiều.」

Sau khi chào hỏi mọi người trong Guild Vận chuyển, cả hai hướng thẳng đến Chuồng Rồng.

Nghe tiếng, Bác Rồng đang nằm dài liền uể oải ngóc đầu dậy. Nhưng ngay khi phát hiện ra thứ gì đó trên tay Giselle, bác lập tức bật tỉnh, vẻ mặt hớn hở ra mặt.

「Có đồ ăn! Có phần của ta không?!」

「Dạ có ạ. Chiếc tô lớn này là của Bác Rồng ạ.」

「Giselle, Taa-chan. Chào mừng hai người. Đến đúng lúc lắm. À, hai người ngồi chờ một lát, tớ đi chuẩn bị trà ngay đây.」

Dolan vừa nói vừa dẫn họ đến một bộ bàn ghế chưa từng thấy trước đây.

Xem ra cậu đã chuẩn bị sẵn để mọi người cùng ăn quà vặt. Tấm khăn trải bàn trơn màu không một vết bẩn, rõ ràng là mới được mang ra dùng cho ngày hôm nay.

Từ trước đến nay, mỗi lần uống trà, họ đều ở trong phòng của Giselle hoặc đi ra ngoài. Đây là lần đầu tiên họ có một buổi tiệc trà ngay tại Chuồng Rồng. Dù đã làm phiền Dolan phải chuẩn bị bàn ghế, nhưng Giselle vẫn cảm thấy có chút háo hức. Được uống trà cùng Bác Rồng cũng thật tuyệt. Taa-chan thì vui ra mặt, bắt đầu giới thiệu về món quà vặt.

「Ông chủ quán đó, ông ấy làm một cái thật to để cho Bác Rồng cũng được ăn thật nhiều đó~」

「Tấm lòng của tên người phàm đó cũng đáng khen đấy.」

「Ngươi mà nói kiểu đó, lần sau tôi sẽ bảo ông chủ đừng làm phần cho cậu nữa đâu.」

「…Ta khen mà. Đã nói rồi thì mau chuẩn bị phần của ta đi chứ!」

「A, để tớ chuẩn bị cho. Dolan, tớ mượn chiếc đĩa của Bác Rồng được không?」

「Phiền cậu quá.」

「Dạ không sao. Mọi người cùng ăn mới ngon chứ ạ.」

Cô nhận lấy chiếc đĩa phẳng cỡ lớn.

Giselle dùng thìa lách một vòng quanh miệng tô, úp chiếc đĩa lên trên, rồi ‘hự’ một tiếng, dứt khoát lật ngược lại. Chiếc tô to bằng cả khuôn mặt cô, dùng một tay để đỡ cũng hơi nặng. Nhưng với một người đã quen chế tác vô số vật phẩm như Giselle, chuyện này chỉ là muỗi. Cô lắc nhẹ vài cái rồi nhấc chiếc tô ra. Tức thì, một mái vòm parfait tuyệt đẹp hiện ra.

「Ồ!」

Đôi mắt Bác Rồng sáng rực hơn cả lúc nãy.

Taa-chan thì thậm chí còn chảy cả nước miếng ròng ròng. Trông nó như thể sắp lao vào đến nơi. Nhưng Taa-chan là một tinh linh ngoan ngoãn, sẽ không giành đồ của người khác. Thay vào đó, nó mang chiếc ly của mình ra và khoe với Bác Rồng: 「Phần của Taa-chan cũng ngon lắm đó~」

「Ừm. Cả hai đều trông ngon mắt cả. Mà này, món hôm nay khác với món sandwich trái cây lần trước à?」

「Lần này là parfait đào và hồng trà ạ. Giữa các lớp bông lan hồng trà là kem tươi và đào ngâm si-rô đặc biệt đấy ạ.」

「Đào à. Đào là một thứ tuyệt vời.」

Bác Rồng chậm rãi gật gù, như thể đang nhấm nháp lại hương vị trong ký ức.

Xem ra Bác Rồng rất thích đào.

「Đến mức mà hồi đó tôi cản thế nào cũng không nghe, ăn cho lắm vào để rồi đau bụng.」

「Ực…」

「Taa-chan cũng phải cẩn thận đừng ăn nhiều quá nhé.」

「Dạaaaa~」

Taa-chan giơ tay lên, ngoan ngoãn trả lời.

Giselle cũng là một người cực kỳ mê đồ ăn ngon. Cô tự nhủ mình cũng phải cẩn thận để không ăn quá độ.

「Nào, trà cũng đã chuẩn bị xong rồi, chúng ta ăn thôi.」

「Cảm ơn cậu.」

Trong lúc mọi người nói chuyện, Dolan đã chuẩn bị xong trà từ lúc nào. Ba tách trà nóng hổi đã được đặt sẵn trên bàn. Giselle đỡ Taa-chan ngồi lên ghế, rồi cũng ngồi xuống chiếc ghế mà Dolan đã kéo ra giúp mình.

Và rồi, cầm lấy ly và thìa, cô bắt đầu khám phá món parfait đặc biệt của ông chủ.

Ngay khi cho miếng đầu tiên vào miệng, đôi má cô bất giác giãn ra.

「Ngon quá đi~」

「Bông lan hồng trà… lần đầu tớ được ăn đấy, mà ngon ghê.」

「Vị đào hợp với bánh một cách lạ lùng, cứ tan ngay trong miệng.」

Quả không hổ là ông chủ.

Món này ngon đến mức có thể bắt đầu bán ở quán trọ ngay từ hôm nay. Cả ba cứ thế cắm cúi ăn, quên cả trò chuyện, chỉ tập trung vào việc đưa thìa lên miệng.

「Phải ghi nhớ tên của tên người phàm kia mới được.」

Bác Rồng, người đã ăn xong trước nhất, lẩm bẩm.

Xem ra bác rất ưng ý món này. Giselle nhìn sang, đối lập với chiếc đĩa sạch bong sáng bóng, miệng Bác Rồng lại dính đầy kem và vụn bánh. Dolan dường như cũng nhận ra, cậu bật cười khúc khích.

「Thích thì tôi biết rồi, nhưng cũng đừng ăn vội thế chứ. Miệng dính tùm lum cả rồi kìa.」

「Gì cơ?!」

Bị Dolan chỉ ra, Bác Rồng tiếc của, liền lè chiếc lưỡi to của mình ra liếm một đường sạch sành sanh. Thấy vậy, Taa-chan cũng bắt chước, quờ quạng lên miệng mình. Nhưng rồi nó liền xịu mặt xuống, trông vẻ thất vọng.

「Của Taa-chan không có…」

Xem ra nó tưởng rằng mình cũng có thể ăn được phần kem dính trên miệng.

「Taa-chan, em ăn một ít phần của chị không?」

「Được không ạ?」

「Ừm. Tuy là chị ăn dở rồi.」

Nói đoạn, Giselle xắn một phần parfait từ ly của mình sang ly của Taa-chan. Dù chỉ là một chút, nhưng vẻ mặt của nó liền bừng sáng thành một nụ cười rạng rỡ.

「Giselle, em cảm ơn chị ạ.」

Giselle dịu dàng xoa đầu Taa-chan đang nói lời cảm ơn.

「Này cậu nhóc.」

「Tôi không cho đâu nhé.」

「Ta đã nói gì đâu?!」

「Không cần nghe cũng biết. Ngươi ăn đủ rồi.」

「Cơ thể của ta to hơn cậu nhóc nhiều!」

Bác Rồng hờn dỗi đáp.

Để không bị giành mất, Dolan vội vàng ăn nốt phần parfait còn lại của mình.

Trông cậu có chút trẻ con. Đó là một dáng vẻ mà cậu không bao giờ thể hiện khi chỉ có hai người với Giselle. Nụ cười hạnh phúc bất giác nở trên môi cô khi được thấy một khía cạnh mới mẻ và đáng yêu này của Dolan.

Giá mà sau này mọi người lại có thể cùng nhau ăn uống vui vẻ như thế này nữa nhỉ.So với tay nghề của ông chủ thì còn kém xa, nhưng có lẽ tự mình làm thử một lần cũng không tệ.

Nghĩ vậy, Giselle khẽ nhấp một ngụm trà.

=====

Lời tác giả:

Cuốn sách "Kẹo giả kim của Giselle" đã chính thức phát hành ngày hôm nay~(´▽ `)

Bìa sách là hình minh họa tuyệt đẹp của họa sĩ LINO-sensei!Sách được phát hành đồng thời cả bản điện tử và bản giấy, nên mình rất vui nếu các bạn có thể đón em nó về theo hình thức tiện lợi nhất.

Hãy cùng ủng hộ cả phiên bản manga đã bắt đầu được đăng tải nhé!

↓ Trang series của HJ Novels

https://firecross.jp/hjnovels/series/562

↓ PV cũng đã được thực hiện! (Người dẫn chuyện: Kawai Azumi-sama)

https://youtu.be/AVIN63us1Hw?si=xCmB_WMU34L6Kp7a