Tuần lễ Vàng cũng đã bước vào giai đoạn cuối...
Hoạt động chống đối (anti) nhắm vào Touko-senpai cũng trở nên gay gắt hơn.
Nơi tệ nhất về anti là bảng tin Miss Muse trên máy chủ nội bộ trường.
Vì về cơ bản chỉ sinh viên Đại học Jouto mới truy cập được, nên bảng tin trang của Touko-senpai có khá nhiều bình luận anti.
Tiếp theo là mục bình luận của WeTube. Có thể thấy rải rác những bình luận như "tỏ vẻ quá đáng", "làm mất hình tượng".
Twitter, nơi được cho là dễ gây bão, cũng có những bình luận anti đáng kể nhưng không đến mức như dự đoán. Chắc không cần phải bận tâm đến mức đó.
Instagram, đúng như người ta nói là "khó lan truyền", hầu như không có bình luận tiêu cực.
Vì vậy, tôi quyết định tập trung đối phó anti ở bảng tin Miss Muse. Phần còn lại thì chờ xem sao.
Là biện pháp đối phó anti đầu tiên, tôi đã tận dụng "Buổi cắm trại dã ngoại chào tân sinh viên của câu lạc bộ".
Câu lạc bộ tổ chức hai buổi BBQ dã ngoại một ngày vào đầu và cuối Tuần lễ Vàng, và tôi đã đăng những hình ảnh về Touko-senpai ở đó lên SNS.
Touko-senpai hoạt động rất nhiệt tình như một phần của sự kiện chào tân sinh viên, bất kể việc tham gia Miss Muse.
Cô ấy rất tích cực, chẳng hạn như mang theo đồ ăn và món tráng miệng đã chuẩn bị trước đến buổi BBQ. Đương nhiên, những hành động này đều được mọi người đón nhận một cách thiện chí.
Rồi tôi thông báo rằng "Tôi sẽ đăng ảnh và video hôm nay lên trang của Touko-senpai trên Miss Muse, mọi người nhớ xem nhé". Bằng cách này, tôi đã dẫn dụ họ đến nơi có anti.
Đúng như dự đoán, nhiều người tham gia đã viết bình luận về những điều thú vị hoặc cảm nghĩ về buổi cắm trại dã ngoại/BBQ vào mục bình luận.
Dù giữa chừng cũng có những bình luận kiểu "đúng là ổ tín đồ của Touko lol", nhưng chúng đã bị vùi lấp trong vô số "bình luận thiện chí dành cho Touko-senpai" áp đảo, và lúc nào không hay, anti cũng ngừng lên tiếng.
Nhân tiện, tôi chỉ nhờ Kazumi-san, Mina-san, Manami-san, Ayaka-san, và Yuri-san "bình luận ủng hộ Touko-senpai khi có anti xuất hiện". Tôi đã dặn là làm sao cho thật đông người và tập trung.
Sức mạnh của các chị em này thật lớn. "Mạng lưới con gái" của họ có sự kết nối rất chặt chẽ.
Vốn dĩ, danh tiếng của Touko-senpai không tồi. Dù tạm thời bị giảm tỷ lệ ủng hộ bởi một đợt "gây bão nhẹ" (dù chưa đến mức đó), nhưng số lượng anti tuyệt đối không nhiều. Đặc biệt, việc cô ấy rất được lòng các bạn nữ là điểm mạnh của Touko-senpai.
Hơn nữa, với mục tiêu "đối đầu Rindou Akane", ý chí chiến đấu của các bạn nữ cũng rất cao.
Chỉ cần ai đó phát hiện ra "bình luận ác ý nhắm vào Touko-senpai", ngay lập tức một loạt bình luận "dập lửa" sẽ xuất hiện.
Tôi chính là người đã xây dựng cái mạng lưới đó.
Ban đầu, trước những bình luận bênh vực đó, anti đã làm ầm lên rằng "chắc là Touko hoặc tín đồ của cô ấy đang hoạt động ngầm", nhưng rồi nó cũng tự nhiên biến mất khi bị lấp đầy bởi các bình luận khác.
Vốn dĩ, một vụ gây bão chỉ xảy ra khi "những kẻ hùa theo" tiếp bước "kẻ châm ngòi".
Và những kẻ hùa theo thì thất thường. Có lúc chúng tiếp tay cho kẻ châm ngòi, có lúc lại về phe đối lập. Thậm chí, đôi khi kẻ châm ngòi còn trở thành mục tiêu bị chỉ trích.
Cứ thế, hoạt động anti nhắm vào Touko-senpai giảm đi đáng kể.
Trong lúc đó, Kazumi-san hỏi tôi.
Đó là lúc buổi BBQ lần thứ hai của câu lạc bộ.
"Isshiki-kun, cậu nói rằng hoạt động anti nhắm vào Touko là một động thái có tổ chức, đúng không?"
"Vâng. Tôi nghĩ là do một nhóm nhỏ người cố ý làm vậy. Tất nhiên là không có bằng chứng."
"Nếu vậy, đó là nhóm nào? Có khi nào là cộng sự của các 'nữ thần' khác trong Miss Muse không?"
"Tôi nghĩ khả năng đó khá cao."
"Isshiki-kun nghĩ là ai?"
Kazumi-san nhìn tôi như muốn dòm vào trong.
Tôi im lặng một lúc. Tôi nghĩ tốt hơn hết là không nên nghi ngờ ai đó một cách dễ dàng, nhưng mà...
"Rindou Akane hay Karen?"
Kazumi-san nói ra điều tôi đang nghĩ.
"Tại sao chị lại nghĩ vậy?"
Tôi hỏi lại như để xác nhận.
"Trong số chín 'nữ thần' của Miss Muse, hai người này là đối thủ lớn nhất của Touko. Hơn nữa, những người xếp từ vị trí thứ tư trở xuống có lượng người theo dõi cách biệt khá xa so với Touko. Em không nghĩ hoạt động anti có thể thu hẹp khoảng cách đó. Vậy thì chỉ có thể là Karen, người có lượng người theo dõi gần với Touko, hoặc Rindou Akane, người ngay trên cô ấy. Đặc biệt, Rindou dường như có ý chí đối đầu cực kỳ mạnh mẽ với Touko."
Xét tình hình hiện tại, quả thực đó là khả năng cao nhất. Nhưng mà...
"Tôi không muốn tin là Karen lại dùng thủ đoạn ngấm ngầm đến mức đó. Mà tôi cũng không dám khẳng định chắc chắn là Rindou-san."
Tôi trả lời như vậy. Hơn nữa, lần trước, khi lượng người theo dõi của Touko-senpai không tăng, Karen còn cố tình gợi ý cho tôi.
Liệu một Karen như thế lại đi dùng thủ đoạn ti tiện vào lúc này để hạ thấp Touko-senpai chăng?
Nghe câu trả lời của tôi, Kazumi-san khoanh tay.
"Ừm, dù sao thì cô ấy cũng là bạn gái cũ của cậu. Tôi hiểu cảm giác không muốn nghĩ xấu về cô ấy... Nhưng dù sao đi nữa, sau này vẫn nên cẩn thận với động tĩnh của hai người đó."
"Không phải ý đó ạ. Chị yên tâm. Tôi tuyệt đối không có ý định bênh vực Karen đâu."
Tôi nói vậy, hơi tức tối một chút.
Ngày đầu tiên đi học sau Tuần lễ Vàng.
Khi tiết học đầu tiên kết thúc, đám bạn cùng lớp với tôi tụ tập lại.
"Này Isshiki. Nghe nói Sakurajima Touko, người mày đang ủng hộ, và Rindou Akane, Miss Jouto Dai năm ngoái, sẽ đọ sức ở trận quyết định đại diện sắp tới đúng không?"
Tôi giật mình trong chốc lát. Sao bọn này lại biết được?
"Đừng có cái vẻ mặt ngạc nhiên thế. Này, Rindou Akane đang bình luận trên Twitter đấy."
Một đứa trong đám đưa điện thoại cho tôi xem.
『Tôi và Sakurajima Touko đã quyết định đọ sức xem ai hơn ai trong trận quyết định đại diện của Miss Muse』
Một đoạn văn ngắn nhưng đủ để thu hút sự chú ý.
Thay vì đăng trong Tuần lễ Vàng, cô ấy lại cố tình đăng vào ngày bắt đầu đi học, chắc là để thu hút sự chú ý?
"Thế, thực tế thì sao? Ai có vẻ sẽ thắng?"
Một đứa khác hỏi tới.
"Làm sao tao biết được. Nhưng tao tin là Touko-senpai sẽ thắng."
"Ồ~, thế à. Thế thì tao cũng thử đặt một cửa cho Sakurajima Touko xem sao?"
"Đặt một cửa? Ý mày là sao?"
Tôi thắc mắc, hỏi thì thằng đầu tiên lên tiếng trả lời.
"Bây giờ mọi người đang cá cược xem 'ai sẽ đứng đầu'."
"Hả? Bọn mày đang làm cái trò đó à?"
"Không chỉ bọn tao đâu. Khắp nơi trong trường đang rộ lên đấy."
"Thậm chí còn có cả máy chủ cá cược riêng, tách biệt với hệ thống trường."
Tôi ôm đầu. Bọn này đúng là không biết người khác nghĩ gì mà.
"Thế, dự đoán hiện tại thế nào?"
"Ứng cử viên sáng giá nhất vẫn là Rindou Akane. Dù sao thì danh hiệu Miss Jouto Dai hai năm liên tiếp là rất mạnh."
"Đối thủ cạnh tranh trực tiếp là Sakurajima Touko. Bởi vì cô ấy vẫn luôn được gọi là 'Miss Jouto Dai ẩn mình'. Trước giờ, chỉ cần cô ấy tham gia là người ta đã chắc mẩm cô ấy sẽ thành Miss Jouto Dai rồi. Cũng có nhiều ý kiến coi cô ấy là ứng cử viên sáng giá nhất."
"Ngựa ô là Mitsumoto Karen. Nhưng cô ấy có những người hâm mộ cuồng nhiệt đi theo. Người ta đang xem xét liệu có khả năng tạo ra cú lật ngược bất ngờ không."
Từng đứa một giải thích cặn kẽ cho tôi.
Thật tình, đổ công sức vào những chuyện vô bổ.
Tuy nhiên, vì đây là một dịp như lễ hội nên cũng có mặt khó tránh.
Thằng giải thích đầu tiên đặt tay lên vai tôi.
"Vì thế, tao nghĩ một thằng như Isshiki, vừa là bạn trai cũ của Mitsumoto Karen, người đứng thứ ba, lại vừa ở cạnh Sakurajima Touko, người đứng thứ hai, chắc phải biết thông tin chính xác chứ."
Những đứa khác cũng ghé sát mặt lại như muốn ép tôi.
"Ở trận quyết định đại diện sẽ có 'Buổi tự PR cuối cùng của nữ thần và bài phát biểu ủng hộ từ người đề cử', rồi bài phát biểu của các nữ thần dưới hình thức 'trả lời câu hỏi từ mọi người' được thu thập từ sinh viên nói chung đúng không? Nếu Isshiki nắm được thông tin gì thì nói cho bọn tao biết đi."
Tôi đứng dậy như muốn hất đám đó ra.
"Tao không có thông tin gì hết. Nhưng như tao đã nói lúc nãy, tao tin là Touko-senpai sẽ thắng, và tao sẽ dốc hết sức vì điều đó. Bây giờ chỉ có thể nói được vậy thôi."
Tôi trả lời vậy rồi đi về phía lối ra để đến lớp học tiếp theo.
...Đúng là trận quyết định đại diện có mức độ chú ý cao thật. Cái này tuyệt đối không muốn thua.
Và điều đó... chắc Rindou Akane cũng nghĩ y như vậy.
Chuyện xảy ra vào buổi trưa ngày hôm đó.
Ishida bị Phòng Công tác Sinh viên gọi vì đăng ký môn học không đủ/sai, nên tôi phải ăn trưa một mình.
Thôi thì thỉnh thoảng ăn một mình cũng tốt.
Và vì tiết học đầu giờ chiều bị hủy, tôi quyết định đến một quán cơm bình dân cách xa trường.
Tôi rất thích món Escallop ở quán đó (món cơm bơ phủ thịt heo cốt lết chiên xù và sốt Demi-glace. Nghe nói ban đầu là món đặc sản địa phương ở Nemuro, Hokkaido).
Hơn nữa, tôi cũng muốn suy nghĩ một mình về trận quyết định đại diện.
Bước vào quán, tôi mua phiếu đồ ăn trước rồi ngồi vào bàn trong cùng.
Nhân viên mang nước đến và lấy phiếu đồ ăn.
Tôi uống một ngụm nước rồi mở máy tính xách tay ra.
...Phải thu thập phiếu bầu trước thứ Bảy tuần này...
Về cơ bản, chỉ sinh viên Đại học Jouto mới có thể bỏ phiếu cho trận quyết định đại diện này.
Việc đăng nhập để bỏ phiếu trực tuyến cũng dùng địa chỉ email của trường làm ID. Do đó, một người không thể có nhiều tài khoản.
Về lượng người theo dõi, Touko-senpai, Rindou Akane và Karen có khoảng 15.000 người, gần như ngang ngửa nhau.
Trong số này, có bao nhiêu người là sinh viên trường mình?
Làm thế nào để thu hút hơn nữa?
Có ai khác có khả năng nắm giữ phiếu bầu không?
Động tĩnh của các ứng viên khác ngoài Rindou và Karen thế nào?
Vô vàn điều hiện lên trong đầu tôi.
...Không biết giờ này Rindou Akane và Karen đang tính toán gì đây? ...
"Ôi, chúng ta hay gặp nhau nhỉ."
Bị bắt chuyện bất ngờ, tôi ngẩng đầu lên.
Ở đó, đứng là Karen, một trong những người tôi vừa nghĩ đến.
"Quán có vẻ đông nhỉ, tớ ngồi đây nhé."
Karen không đợi tôi trả lời, ngồi xuống chiếc ghế đối diện.
Thành ra tôi đang ngồi đối diện Karen tại một chiếc bàn đôi chật hẹp.
Karen đưa phiếu đồ ăn cho nhân viên vừa tới, sau đó bắt chuyện một cách rất tự nhiên.
"Yuu-kun cũng tới quán này à? Chỗ này, món Escallop ngon nhỉ."
Nhưng tôi lườm Karen một cái.
"Đừng có diễn dở tệ nữa. Cậu biết tôi ở đây nên mới đến đúng không?"
Dù sao đi nữa, việc ngẫu nhiên gặp nhau như thế này, lại còn ở một quán cơm bình dân cách xa trường, quá bất tự nhiên. Hơn nữa, đây cũng không phải là một quán ăn thời thượng mà Karen thích.
"Ể? Cậu nghĩ thế à? Cái Karen-chan này lại bám theo Anta đến tận đây á? Tự tin ghê nhỉ."
"Không phải tự tin hay gì. Ngay từ lần gặp ở nhà ăn sinh viên trước đây, tôi cũng đã thấy lạ rồi. Cảm giác như cậu thăm dò thái độ của tôi trước khi nói chuyện vậy."
"Cái đó, chẳng phải là ngẫu nhiên thôi sao?"
"Quán này khá xa trường. Cũng không phải ở ga gần nhất. Sinh viên trường mình hầu như không đến quán này. Huống chi là con gái. Ngay cả tôi cũng chỉ đến được vì Ishida vắng mặt và tiết đầu giờ chiều bị hủy. Thế mà lại tình cờ gặp Karen ở đây, chuyện này quá trùng hợp rồi."
"Hì hì, lộ rồi!"
Karen thè lưỡi ra, khẽ gõ nhẹ vào đầu mình.
"Trước mặt tôi thì giả bộ dễ thương vô ích thôi. Cậu biết là nó không ăn thua rồi mà."
"Cái này không phải là có ăn thua hay không, mà là tạo dựng hình tượng để điều chỉnh tâm trạng của mình thôi."
Karen bình thản đáp lại.
"Sao cậu biết tôi ở đây?"
Cứ thường xuyên gặp Karen thế này, làm sao yên tâm suy nghĩ chiến lược được.
"Đừng có coi thường sức mạnh của KGB nhà Atashi chứ."
"KGB đó là cái gì vậy?"
Tôi vừa uống nước vừa hỏi.
"Là viết tắt của 『Karen-chan, Gambare, BOYS』 đấy."
Phụt. Suýt chút nữa thì tôi đã bật cười.
Con bé này, không biết xấu hổ mà cũng nói ra được chuyện như vậy.
"Cái đó là cái gì?"
"Những chàng trai đáng tin cậy, luôn cổ vũ cho Atashi!"
Ra vậy, đúng là hồi ở câu lạc bộ, con bé này cũng có vài thằng cứ như đám tùy tùng vậy.
Hồi đó, tôi với tư cách là bạn trai cảm thấy khó chịu về chuyện đó, nhưng Karen lại nói "Họ là bạn bè!", nên tôi không thể phản bác.
Chắc với cái kiểu đó, ở khoa hay ở câu lạc bộ mới thành lập của cô ấy cũng có mấy "chàng trai làm 'quân cờ'" tương tự.
"Tôi hiểu là Karen có đám tùy tùng rồi. Thế thì..."
"Đừng dùng cái cách nói tầm thường là 'đám tùy tùng' chứ, Atashi muốn cậu gọi là 'Đội quân hộ vệ'!"
Karen ngắt lời tôi và nói vậy.
...Tôi lại nghĩ "Đội quân hộ vệ" nghe còn tầm thường hơn ấy chứ.
"Còn cái 'Đội quân hộ vệ' đó, cậu điều khiển họ thế nào vậy? Chẳng lẽ cậu dùng thân xác để câu kéo sao?"
Trên SNS cũng chỉ cần ảnh khoe nhẹ là đủ câu rồi. Con bé này hoàn toàn có thể làm thế.
Nhưng Karen dang hai tay ra, làm bộ mặt như muốn nói "Thật là oan ức".
"Vô lễ quá nha~! Atashi không làm chuyện đó đâu. Vốn dĩ idol không ngủ với fan mà."
Idol à? Cậu thành idol từ khi nào vậy?
"Vậy thì 'Đội quân hộ vệ' đó chỉ đơn thuần phục vụ cậu vì thích cậu thôi sao?"
"Đúng vậy. Vì tất cả đều là những chàng trai rất thích Karen mà."
Tội nghiệp thật. Có lẽ tất cả đều bị Karen lừa rồi.
Mà nói thế, trước đây tôi cũng từng là một trong số đó.
Đang nghĩ vậy thì Karen đột nhiên thay đổi biểu cảm.
Từ khuôn mặt giả bộ dễ thương, chuyển sang ánh mắt sắc như rắn đang rình mồi.
"Để thao túng đàn ông á, không được đi đến cùng đâu. Chỉ cần ngủ cùng một lần là họ sẽ nghĩ 'Người phụ nữ của tao'. Tốt nhất là cứ giữ không quá gần không quá xa, khiến họ nghĩ 'chắc vẫn còn cơ hội'."
Haha, nghe nói thẳng thế này ngược lại thấy sảng khoái thật.
"Đúng là người phụ nữ xảo quyệt..."
Tôi vừa ngạc nhiên vừa cười khổ.
Nhưng Karen bình thản lờ đi.
"Phụ nữ ai chẳng thế. Ngay cả Yuu cũng bị mắc bẫy của Atashi rồi còn gì?"
"Cậu đang nói chuyện hồi tôi và cậu còn hẹn hò à?"
Karen lắc đầu.
"Không phải, là về Anta bây giờ ấy. Ý là Touko đang dùng chiêu tương tự để thu hút Anta đấy."
Tôi bực mình lườm Karen.
Nhưng Karen vẫn nở nụ cười đắc thắng.
"Chuyện vừa rồi, mối quan hệ giữa Yuu và Touko hiện tại cũng hoàn toàn phù hợp với nó đấy nhỉ?"
Karen nói với vẻ đắc thắng.
"Tôi và Touko-senpai không phải như thế."
"Chẳng phải là do chính Anta không nhận ra thôi sao? Anta thì say mê Touko. Nhưng Touko lại không cho Anta đụng dù chỉ một ngón tay. Thế mà thỉnh thoảng lại nói lời ngọt ngào để giữ chân Anta không để mất. Cứ khiến Anta nghĩ 'chắc vẫn còn cơ hội?'."
Tôi lườm Karen.
Tôi muốn mạnh mẽ nói "Không phải thế", nhưng có cố gắng chứng minh ở đây bao nhiêu cũng vô ích.
Chỉ cần bị nói 『Nhìn từ bên ngoài thì mối quan hệ giữa tôi và Touko-senpai trông như vậy』là xong rồi.
Và... chính bản thân tôi cũng có điều gì đó cứ day dứt mãi trong lòng.
Không, không phải tôi nghĩ rằng 『Touko-senpai đang giữ chân tôi』 hay gì cả.
Chỉ là bản thân tôi không biết 『Sau này, tôi định sẽ tiếp tục mối quan hệ với Touko-senpai như thế nào?』.
Tôi nghĩ mối quan hệ giữa hai người đã không còn chỉ là đàn anh đàn em nữa.
Nhưng nói là người yêu thì, thật sự, tôi không thể nói được.
Tôi, sau này, phải làm sao đây?
"Đừng lườm dữ thế mà~. Karen sợ quá đi mất~."
Karen làm cái "tư thế giả bộ dễ thương" (hai tay nắm hờ đưa lên miệng, nhún vai) để chọc ghẹo tôi.
"Nói rồi, bỏ cái trò giả bộ dễ thương đó đi. Hơn nữa, cậu có chuyện gì vậy?"
Đủ rồi màn dạo đầu, mau vào vấn đề chính đi.
Đã cố tình nhờ đám tùy tùng điều tra xem tôi đi đâu rồi lặn lội đến đây. Chắc chắn là có chuyện gì đó.
Tôi không có ý định diễn ra cái màn tấu hài dở tệ với con bé này ở chỗ như thế này.
Lúc đó, món Escallop tôi gọi được mang đến.
Gần như cùng lúc, món Escallop của Karen cũng tới.
Lượng này khá nhiều đối với một cô gái.
"Có vẻ như đã xử lý vụ anti của Touko ổn thỏa rồi nhỉ."
Karen vừa chọc chọc vào món Escallop vừa nói vậy.
"Cái vụ đó rốt cuộc là do cậu à?"
Nhưng Karen phủ nhận ngay lập tức.
"Không phải đâu. Atashi không làm gì hết. Chà, có thể là ai đó trong KGB đã làm mà Karen không biết chăng. Ít nhất thì Atashi cũng không liên quan trực tiếp."
Lời này có vẻ không phải nói dối.
"Vậy thì là do Rindou Akane giở trò sao?"
Tôi gắp một miếng cốt lết thái mỏng trên đĩa Escallop cho vào miệng.
"Khả năng đó khá cao. 'Đội quân hộ vệ' của Rindou Akane không thể so sánh với Atashi đâu. Hơn nữa, chính bản thân Rindou ghét Touko chết đi được."
Karen cũng đưa cơm bơ vào miệng.
"Tại sao Rindou Akane lại thù địch Touko-senpai đến mức đó? Dù gì thì cô ấy cũng đã hai lần liên tiếp trở thành Miss Jouto Dai rồi mà."
"Chính vì thế đấy. Suốt thời gian đó, người đàn bà đó vẫn luôn bị nói là 'Nếu Touko tham gia thì Rindou Akane đã không trở thành Miss Jouto Dai'. Kiểu gì mà chẳng tức điên lên được. Hơn nữa, người đó còn tự cao tự đại kinh khủng. Ruột gan hẳn đang sôi lên vì Touko rồi. Có đặt búp bê rơm nguyền rủa cũng không có gì lạ đâu nhỉ."
"Vì thế nên cô ta đang muốn đánh bại Touko-senpai trong Miss Muse này sao?"
"Ừm, đại loại là vậy. Nếu thắng Touko ở trận quyết định đại diện lần này, Rindou Akane có thể khẳng định là 'người đứng đầu trong số các cô gái của Đại học Jouto', cả về danh tiếng lẫn thực lực. Vì thế, người đàn bà đó sẽ làm mọi thứ."
Tôi cảm nhận được sự ác cảm đối với Rindou Akane qua từng câu chữ của Karen.
Nhưng nếu Karen ghét Rindou, thì có một điểm tôi không hiểu được.
"Nhưng Karen. Người đầu tiên lôi kéo Touko-senpai vào Miss Muse là cậu đúng không? Chẳng lẽ Rindou Akane không liên quan sao?"
Karen nhìn tôi và cười "Nhếch". Nụ cười có vẻ rờn rợn.
"À, ai biết được. Chỉ là Atashi và Rindou Akane là đàn chị đàn em cùng khoa mà. Có mối liên hệ cũng chẳng có gì lạ đâu nhỉ?"
"Ý cậu là sao? Cậu đang nghĩ gì..."
Đến đó, Karen vỗ tay hai cái "Bốp, bốp".
"Dừng câu chuyện đó ở đây. Có chuyện quan trọng hơn nhiều."
"Chuyện quan trọng là gì?"
"Anta có thể nghĩ là đã xử lý vụ anti thành công, nhưng Rindou Akane không phải là đối thủ dễ dàng như vậy đâu. Chắc vụ đó chỉ là khởi đầu thôi."
"Tức là Rindou Akane vẫn còn chiêu trò gì đó nữa sao?"
"Nghĩ thế có lẽ tốt hơn đấy. Chắc cô ta có sự cố chấp đến mức đó, và danh hiệu Miss Jouto Dai hai năm liên tiếp cũng không phải là hư danh đâu."
"Gì vậy cái cách nói đó. Như thể hai lần đăng quang đó có gì đó mờ ám ấy..."
Vừa nói đến đó, tôi giật mình.
Karen lặng lẽ nhìn tôi, nhưng ánh mắt rất nghiêm túc.
"Atashi cũng không biết chắc chắn đâu. Nhưng mà, có khả năng có 'chống lưng' đằng sau cũng không có gì lạ. Cái câu lạc bộ ủng hộ Rindou ấy, trước đây cũng có vài người trở thành Miss Jouto Dai rồi. Nghi ngờ thì cũng không thiệt gì đâu."
Lúc nào không hay, Karen đã ăn xong đĩa Escallop.
Con bé này, hóa ra ăn nhiều phết nhỉ.
Karen nói "Thế Atashi đi đây nhé" rồi đứng dậy, tôi gọi lại.
"Lần trước tôi cũng hỏi rồi, tại sao Karen lại nói cho tôi những chuyện như thế? Karen là kẻ thù của chúng tôi, hay là đồng minh?"
Karen ném cho tôi một cái nhìn sắc lẹm.
"Atashi cũng nói rồi mà. 'Muốn Touko làm khuấy động Miss Muse lên'. Ngoài ra thì chẳng có ý nghĩa to tát gì đâu."
Và rồi, cô ấy lại làm bộ mặt giả bộ dễ thương kiểu 『kyurun~』, đưa ngón trỏ đặt bên má.
"Với lại Karen, Rindou-san là đàn chị cùng khoa, còn Touko-san cũng là đàn chị ở câu lạc bộ cũ. Karen muốn mọi người cùng tham gia Miss Muse thật vui vẻ!"
Vừa nói xong, cô ấy quay lưng lại với tôi.
Tôi chỉ ngạc nhiên nhìn Karen rời đi.
Sau khi nghe Karen nói, tôi tìm hiểu về những người đoạt giải Miss và Á hậu Miss Jouto Dai trong mười năm qua.
Khoa, ngành, lớp/phòng nghiên cứu, câu lạc bộ hoặc đội thể thao trực thuộc, v.v.
May mắn là các tài khoản SNS của các ứng viên Miss Jouto Dai đến khoảng năm năm trước vẫn còn, nên tôi có thể từ đó suy luận ra các mối quan hệ bạn bè.
Karen đã nói theo kiểu như việc Rindou Akane được chọn làm Miss Jouto Dai hai năm liên tiếp có gì đó mờ ám.
...Không biết các cuộc thi Miss Jouto Dai trước đây đã quyết định người thắng cuộc như thế nào nhỉ...
Tôi lập tức liên lạc với Kazumi-san và hỏi "Miss Jouto Dai những năm trước như thế nào?".
Kazumi-san nói cô ấy cũng không rõ lắm, và sẽ giới thiệu cho tôi một người biết rõ hơn.
Tôi hẹn gặp ở một quán cà phê gần trường sau khi tiết học thứ năm kết thúc.
Một lúc sau, Touko-senpai đến, và chậm hơn một chút là Kazumi-san cùng một người đàn ông.
"Đây là Miura-san, tiền bối ở lớp chuyên đề, hiện là sinh viên năm nhất sau đại học. Anh ấy từng là thành viên của Hội Nghiên cứu Truyền thông hồi còn học đại học, và cũng tham gia vào việc điều hành Miss Jouto Dai."
Khi Kazumi-san giới thiệu như vậy, Miura-san khẽ giơ tay chào Touko-senpai.
"Chào Touko-san, lâu rồi không gặp. Nghe nói năm nay em tham gia Miss Muse à? Mọi người đang bàn tán xôn xao về chuyện đó đấy."
"Đã lâu không gặp, Miura-san."
Touko-senpai cúi đầu một cách lễ phép.
Tiếp theo, Miura-san nhìn sang tôi.
"Cậu chàng đằng kia là lần đầu gặp nhỉ."
"Rất vui được gặp anh. Em là Isshiki Yuu, sinh viên năm hai khoa Khoa học và Kỹ thuật."
Miura-san ngồi xuống ghế đối diện tôi.
Nhân tiện, Touko-senpai ngồi cạnh tôi, còn Kazumi-san ngồi đối diện cô ấy.
"Thế, muốn hỏi chuyện gì nào?"
Miura-san nhìn Touko-senpai và nói vậy.
Không, người muốn hỏi không phải là Touko-senpai mà là tôi mà.
"Em muốn nhờ anh kể về Miss Jouto Dai những năm trước ạ."
"Về Miss Jouto Dai những năm trước à? Cụ thể là chuyện gì?"
Miura-san làm vẻ mặt khó hiểu.
Tôi cũng bí lời. Chẳng lẽ lại hỏi thẳng tuột "Có phải Miss Jouto Dai trước đây có gian lận gì đó không ạ?".
Huống chi đây lại là người từng tham gia điều hành Miss Jouto Dai, nghe hỏi vậy chắc sẽ khó chịu lắm. Rồi thì những điều có thể hỏi cũng không hỏi được nữa.
"Nếu được, em muốn hỏi về cách thức chọn ra Miss Jouto Dai như thế nào ạ."
"Ừm, chuyện đó thì hỏi tiền bối nào trong câu lạc bộ chắc cũng biết mà."
Miura-san nói mở lời như vậy.
"Về ứng viên thì có tự ứng cử hoặc được đề cử. Ngoài ra, nếu ban tổ chức nghĩ 'muốn người này tham gia', họ cũng sẽ mời. Anh cũng đã mời Touko-san tham gia nhiều lần rồi nhỉ."
Miura-san nhìn về phía Touko-senpai.
Touko-senpai đáp ngắn gọn "Vâng". Có lẽ Touko-senpai không thoải mái với Miura-san chăng?
"Vậy rồi sẽ chọn ra vài người vào vòng chung kết, và từ đó quyết định Miss Jouto Dai đúng không ạ?"
"Đúng vậy. Mỗi năm thường chọn khoảng mười người vào vòng chung kết. Rồi công bố Miss và Á hậu vào dịp lễ hội trường."
"Cách thức quyết định thế nào ạ? Em nghe nói không chỉ dựa vào phiếu bầu đúng không?"
"Cũng tham khảo cả phiếu bầu trực tuyến, nhưng cuối cùng là dựa vào thảo luận giữa các giám khảo. Chuyện này khá vất vả vì ý kiến khó thống nhất lắm. Họp hành đến tận đêm khuya là chuyện thường."
Miura-san có vẻ là người thích nói chuyện. Nếu khéo léo gợi chuyện, anh ấy sẽ nói tuốt luốt.
"Nghĩa là Miss Jouto Dai đã được quyết định từ trước ngày lễ hội trường công bố kết quả sao ạ?"
"Đúng vậy. Quyết định ngay trong ngày khá vất vả, lại còn dễ gây rắc rối. Ở các trường đại học khác, có nơi quyết định bằng cách bỏ phiếu trực tiếp tại địa điểm vào ngày lễ hội trường, nhưng như vậy những câu lạc bộ lớn có thể chiếm hết ghế trong hội trường. Nghe nói cũng có khi xảy ra rắc rối vì chuyện đó."
Ra vậy, là thế đó.
Nhưng chỉ có giám khảo quyết định trong phòng kín, tôi nghĩ cũng dễ gây rắc rối đấy chứ.
"Giám khảo được chọn thế nào ạ?"
"Về cơ bản là thành viên của Hội đồng Câu lạc bộ. Vì Hội đồng được tạo thành từ đại diện các câu lạc bộ, nên ít xảy ra rắc rối nhất."
Tôi quan sát nét mặt và cử chỉ của Miura-san. Anh ấy không có vẻ gì là nói dối.
Nhưng Karen lại nói "có khả năng có 'chống lưng' đằng sau cũng không có gì lạ". Có lẽ đó chỉ là suy đoán thôi sao?
"Dù nói thế, nhưng quả thật vẫn có những câu lạc bộ rất nhiệt tình với cuộc thi sắc đẹp và những câu lạc bộ thì không mấy quan tâm."
Tôi phản ứng với lời nói vu vơ của Miura-san.
"Ý anh là sao ạ? Nghĩa là có những câu lạc bộ có ảnh hưởng đến cuộc thi sắc đẹp sao?"
"Đúng vậy. Các câu lạc bộ như Nghiên cứu Manga hay Nhạc hơi thì không quan tâm đến cuộc thi sắc đẹp, còn Câu lạc bộ Văn học thì phản đối cuộc thi sắc đẹp. Các câu lạc bộ Thể hình hay Leo núi thì vốn dĩ ít thành viên nữ. Vì thế họ không muốn làm những việc phiền phức như làm giám khảo."
"Ngược lại, những câu lạc bộ nào tích cực tham gia vào cuộc thi sắc đẹp vậy ạ?"
"Hội Nghiên cứu Truyền thông mà tôi từng tham gia rất nhiệt tình. Chỉ là với vị trí như là 'đầu mối' của cuộc thi sắc đẹp, thì có một thỏa thuận ngầm là 'không đề cử ứng viên từ câu lạc bộ của mình'. Ngoài ra, những câu lạc bộ nhiệt tình khác là Hội Nghiên cứu Quảng cáo, Hội Nghiên cứu Lên kế hoạch Sự kiện và Câu lạc bộ Làm đẹp, có lẽ là ba câu lạc bộ đó."
"Ba câu lạc bộ đó có cử giám khảo không ạ?"
"Đúng vậy. Không phải lần nào cũng có, nhưng thường là có. Khoảng năm năm gần đây thì cả ba câu lạc bộ đó đều có giám khảo."
Miura-san thật sự là người nói nhiều. Cứ như thể anh ấy đang đợi ai đó hỏi chuyện vậy.
Cảm giác tôi nhận được ở đó là "bản thân cuộc thi sắc đẹp không có gian lận".
Nếu ban điều hành Miss Jouto Dai có gian lận, thì dù là Miura-san cũng sẽ không luyên thuyên kể cho tôi thế này đâu.
Ngược lại, anh ấy chắc sẽ cảnh giác và tránh mặt tôi vì tôi hỏi nhiều chuyện.
Và thế là Miura-san đã mang đến cho tôi một thông tin quan trọng.
"À này, nghe nói giám khảo của Miss Muse năm nay là năm người từng là Miss Jouto Dai trước đây đấy."
"Năm người từng đoạt giải trong quá khứ sao ạ?"
Tôi hỏi lại, Miura-san đáp:
"Đúng vậy. Tất cả đều đã tốt nghiệp rồi. Đương nhiên là năm người trước Rindou Akane."
Anh ấy trả lời với vẻ biết tuốt.
"Anh có biết là Miss Jouto Dai năm nào không ạ?"
"Như tôi vừa nói đấy, là năm người gần nhất trước Rindou Akane."
...Vậy thì là những người đó rồi...
Tôi hình dung trong đầu năm người phù hợp đó.
Đây có lẽ là cơ hội cho mình rồi?
"Họ cũng đủ kiểu nghề nghiệp nhỉ. Biên tập viên nữ của đài truyền hình, phát thanh viên tự do, công ty mỹ phẩm, xuất bản, thời trang. Tôi nghĩ ai cũng tận dụng tốt cuộc thi sắc đẹp để tìm việc đấy."
Tôi nói với Miura-san, người đang kể chuyện một cách hoài niệm.
"Xin lỗi anh, Miura-san. Em có một điều muốn nhờ ạ..."
Sau đó, chúng tôi nghe Miura-san kể chuyện một lúc rồi rời khỏi quán.
Miura-san kể về việc anh ấy đã "khổ sở thế nào với cuộc thi sắc đẹp", nhưng với tôi thì nghe như "khoe khoang nhẹ" vậy.
Cuối cùng, chúng tôi kết thúc buổi gặp gỡ như thể đang ngăn "Miura-san vẫn chưa nói hết chuyện".
Sau đó, tôi, Touko-senpai và Kazumi-san xuống ga Funabashi và vào một tiệm bánh.
Vì ở gần trường đại học, không biết chừng lại bị ai đó nghe được.
"Thế Isshiki-kun, đã nắm bắt được điều gì chưa?"
Người mở lời đầu tiên là Kazumi-san.
"Vâng. Tôi nghĩ có ba thông tin quan trọng."
Tôi vừa sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu vừa bắt đầu nói.
"Đầu tiên là chuyện 『bản thân việc điều hành cuộc thi sắc đẹp không có gian lận』. Nếu ban điều hành có gian lận, anh ấy hẳn đã không luyên thuyên như vậy."
"Đúng là thế thật," Kazumi-san nói.
Nhưng Touko-senpai làm vẻ mặt như có điều thắc mắc.
"'Điều hành thì không' nghĩa là『ở chỗ khác có thể có gian lận』sao?"
"Tôi chưa có được bằng chứng xác thực về điều đó, nhưng đã có manh mối. Đó là việc giám khảo của cuộc thi sắc đẹp thường có nhiều người từ những câu lạc bộ cụ thể."
"Nghĩa là dù việc điều hành không gian lận, nhưng trong phần chấm điểm vẫn có thể có chỗ cho việc thao túng sao."
"Tôi muốn làm rõ điều đó ngay bây giờ."
Nhưng Kazumi-san làm vẻ mặt khó hiểu.
"Việc xác minh chuyện đó có ý nghĩa gì không? Dù sao đó cũng là chuyện của cuộc thi sắc đẹp ngày xưa mà? Giám khảo lần này không phải cử ra từ câu lạc bộ, mà được chọn từ những người từng là Miss Jouto Dai qua các năm. Chắc không liên quan gì đâu nhỉ?"
"Chắc thế sao ạ? Nếu những người thắng cuộc thi sắc đẹp trong quá khứ nhận được sự hỗ trợ từ câu lạc bộ họ thuộc về, thì tôi nghĩ câu lạc bộ đó vẫn có thể gây ảnh hưởng gián tiếp đấy ạ."
Touko-senpai nói như đã hiểu ra.
"Vì thế Isshiki-kun đã nhờ Miura-san 'cho xin thông tin liên lạc của những người từng là Miss Jouto Dai sẽ làm giám khảo', đúng không?"
"Vâng, đúng là thế. Nhưng anh ấy từ chối vì nói đó là thông tin cá nhân nên không thể cho được."
Miura-san đó cũng không phải là người quá buôn chuyện. Chỉ là anh ấy hứa sẽ "truyền đạt thông tin liên lạc của Isshiki-kun, nếu bên kia đồng ý thì họ sẽ liên lạc lại".
Kazumi-san cũng cười khổ.
"Chuyện đó bị từ chối cũng phải thôi nhỉ. Nhưng bên tôi cũng sẽ cố gắng thúc đẩy xem sao. Thế còn những thông tin quan trọng khác là gì?"
"Là những chuyện vừa nói đó ạ. Chuyện 『giám khảo của Miss Muse là năm người từng là Miss Jouto Dai qua các năm』. Rồi chuyện trong quá khứ, giám khảo thường đến từ ba câu lạc bộ: Hội Nghiên cứu Quảng cáo, Hội Nghiên cứu Lên kế hoạch Sự kiện và Câu lạc bộ Làm đẹp."
"Ban điều hành không gian lận. Nhưng giám khảo của cuộc thi sắc đẹp có khả năng bị ảnh hưởng bởi ba câu lạc bộ. Và giám khảo lần này là năm người từng là Miss Jouto Dai qua các năm..."
Touko-senpai làm vẻ mặt suy nghĩ rồi nhìn tôi.
"Chị hiểu ý của Isshiki-kun, nhưng chừng này vẫn chưa đủ để làm đòn quyết định."
"Vâng. Hơn nữa, dù Rindou Akane có đang âm mưu gì đi nữa, chúng ta vẫn chưa thấy cách nào để ngăn chặn."
"Dù sao đi nữa, vẫn muốn biết 'chống lưng' của đối phương là gì. Nếu không thì không thể đoán được nước đi của họ."
Touko-senpai đưa nắm đấm lên cằm, khẽ cắn chặt môi.
"Mà trong trường hợp này, vị trí của Karen thì sao?"
Người hỏi câu đó là Kazumi-san.
"Karen à..."
Tôi cũng không có câu trả lời cho chuyện đó.
Nói đúng hơn là tôi không hiểu Karen đang nghĩ gì.
Việc Karen đã lôi kéo Touko-senpai vào Miss Muse là điều chắc chắn.
Nhưng tôi không hiểu ý đồ của cô ấy. Việc Touko-senpai tham gia Miss Muse hẳn chỉ gây bất lợi cho Karen mà thôi.
Thực tế, Touko-senpai và Karen đang cạnh tranh vị trí thứ hai về lượng người theo dõi. Có lẽ họ cũng đang đua phiếu bầu.
Và người đã gợi ý cho tôi về chuyện lần này cũng là Karen.
Thế mà, con bé đó lại ám chỉ rằng có mối liên hệ với Rindou Akane.
Khó nắm bắt... đó là ý kiến của tôi.
Vốn dĩ là đứa hành động tùy hứng, nhưng đối với Miss Muse thì chắc chắn phải có tính toán gì đó chứ.
Thấy tôi đang suy nghĩ, Kazumi-san nói.
"Một lần, Isshiki-kun thử liên lạc với Karen xem sao? Nếu nói chuyện thật lòng, có thể cậu sẽ hiểu ra điều gì đó."
Mắt Touko-senpai nhìn Kazumi-san, rồi nhìn tôi với vẻ khó tả.
"Liệu có được không ạ? Tôi nghĩ con bé đó sẽ không nói thật lòng với tôi đâu."
"Nhưng cậu là bạn trai cũ của Karen mà? Dù mối quan hệ đã tan vỡ, nhưng qua cách nói chuyện hay biểu cảm, có lẽ cậu sẽ nắm bắt được điều gì đó."
Nhưng con bé đó nói dối như thể hít thở vậy...
Touko-senpai khẽ thở dài "Ha".
"Đúng vậy. Có lẽ nói chuyện với Karen-san một lần cũng tốt đấy. Cô ấy hình như vẫn còn chút tình cảm với Isshiki-kun mà."
Khóe miệng cô ấy khi nói câu đó trông như đang gượng lại.
Có lẽ, những cơ hội để làm gì đó thay đổi lại đến liên tiếp.
Ngày hôm sau, khi tôi đang ăn trưa cùng Ishida ở nhà ăn sinh viên.
"Sau bữa ăn, tao muốn đến Phòng Công tác Sinh viên, đi cùng không?"
"Đi cũng được. Mày đến Phòng Công tác Sinh viên làm gì vậy?"
"Con bé Meiha ấy, nói là năm sau nó muốn thi vào trường mình nên muốn tham gia Open Campus."
"À, Meiha-chan cũng lớp 12 rồi nhỉ. Nghĩ lại thấy nhanh thật đấy. Mới hôm nọ mình còn là học sinh lớp 12."
"Mình hồi đó không đi Open Campus nhỉ."
"Hình như lúc mình nói 'Thử đi xem sao' thì thời gian đăng ký đã hết rồi phải không?"
Ishida gật đầu trước lời đó của tôi.
"Đúng vậy. Thế nên Meiha nói là có Open Campus dành cho học sinh trung học phổ thông vào cả tháng Năm và tháng Tám. Tháng Tám thì nóng nên nếu đi thì đi tháng Năm là tốt nhất."
"Ra vậy."
Nói chuyện như vậy, sau khi ăn xong, chúng tôi lập tức đến Phòng Công tác Sinh viên.
Ishida, sau khi nhận được tập giới thiệu,
"Ừm, việc đăng ký thì là trên web rồi, nên tập giới thiệu này cũng không cần thiết lắm đâu."
nói lẩm bẩm như độc thoại.
"Cho tao xem với."
Ishida đưa tập giới thiệu cho tôi.
"Hế~, lịch trình là thứ Bảy tuần này à."
Ngay giây sau khi nói vậy, mắt tôi bị hút vào một phần nào đó.
"Khoan đã, cái này là ngày Harumatsuri mà. Là ngày diễn ra trận quyết định đại diện Miss Muse!"
"Hả, đâu đâu."
Ishida cũng ghé vào nhìn.
"Ồ~ thật à. Có viết là sau khi tham quan trường sẽ có phần giới thiệu các đội thể thao và câu lạc bộ. Miss Muse cũng được giới thiệu này."
Tôi chú ý đến một câu được viết ở phía dưới nữa.
"Hơn nữa, còn viết là 『Các bạn, những sinh viên tương lai của Đại học Jouto, hãy thử bỏ phiếu cho Miss Muse xem sao?』. Cái này không phải là học sinh trung học phổ thông tham gia Open Campus cũng có thể bỏ phiếu sao?"
"Đúng vậy, cái này có thể hiểu theo nghĩa đó."
Tôi nhìn Ishida.
"Lúc đưa tập giới thiệu này cho Meiha-chan, tao cũng muốn nói chuyện cùng có được không?"
"Ừm, được thôi. Nếu Meiha cũng có thể bỏ phiếu, thì nhờ nó giúp một chút vậy."
"Vì thế nên anh liên lạc với em sao ạ?"
Meiha-chan ngậm ống hút đồ uống, vẻ không hài lòng.
Sau khi xem tập giới thiệu, chúng tôi lập tức liên lạc với Meiha-chan và quyết định gặp em ấy ở địa phương ngay trong ngày.
"Thôi nào Meiha, đừng nói thế. Mày cũng muốn gặp Yuu mà đúng không?"
"Dù có muốn gặp thì cũng không phải vì lý do này."
Meiha-chan quay mặt sang bên.
Chết rồi, cứ thế này thì có tác dụng ngược mất.
"Xin lỗi Meiha-chan. Nhưng dù sao em cũng tham gia Open Campus ngày hôm đó, tiện thể thì anh muốn em bỏ phiếu cho Miss Muse nữa."
"Bỏ phiếu, là cho Touko-san đúng không ạ?"
Meiha-chan trông rõ ràng là "không hào hứng".
"Ừm, thì... đại loại là thế."
Tôi vừa cười gượng vừa trả lời.
"Vốn dĩ chỉ một mình em bỏ phiếu thì cũng chẳng có ý nghĩa gì. Hơn nữa, học sinh trung học phổ thông tham gia Open Campus cũng không được tính là một phiếu chính thức đúng không ạ?"
Chúng tôi đã xác nhận điểm đó với ban tổ chức và vừa giải thích cho Meiha-chan.
Nghe nói, với mục đích để học sinh trung học phổ thông đến tham gia Open Campus được "cảm nhận không khí đời sống sinh viên", người ta đã thiết lập một "khung phiếu bầu dành cho sinh viên tương lai của Đại học Jouto".
Nói đúng ra thì phiếu bầu này không được tính là một phiếu chính thức, nhưng được cộng điểm tham khảo.
Dù sao thì, với chúng tôi, chỉ còn cách cố gắng hết sức những gì có thể làm.
"Đừng nói thế chứ, Meiha. Yuu đã cố tình nhờ vả thế này rồi mà."
Ishida nhấn mạnh vào phần "Yuu đã".
Cái đó, tôi nghĩ không cần làm thế đâu.
Meiha-chan đáp lại cùng tiếng thở dài "Ha".
"Em hiểu rồi. Em sẽ bỏ phiếu cho Touko-san vào ngày Open Campus."
"May quá! Cảm ơn em!"
Tôi bất giác nói vậy, mắt Meiha-chan sáng lên.
"Đổi lại, em có một điều kiện. Anh có đồng ý không ạ?"
Điều kiện? Không biết em ấy sẽ nói gì đây.
"Nếu... nếu điều kiện đó có thể đáp ứng được..."
"Chuyện đơn giản thôi. Sắp có kỳ thi giữa kỳ rồi, em muốn được anh kèm học."
Tôi thở phào nhẹ nhõm.
"Gì chứ, chuyện đó thôi sao. Đương nhiên là đồng ý rồi."
"Địa điểm là nhà Yuu-san. Anh dạy riêng cho em, chỉ hai người thôi ạ."
"Hả, ở nhà tôi, chỉ hai người thôi á?"
Tôi bất giác nhìn sang Ishida.
Ishida cũng mắt tròn xoe.
"Anh không thích sao?"
Meiha-chan nói vậy, ánh mắt như đang đe dọa.
"Không... không phải là không thích..."
"Đổi lại, em cũng sẽ đi cùng bạn bè, nên anh hãy nhờ họ bỏ phiếu cho Touko-senpai nữa nhé."
"Ừ, ừ, anh hiểu rồi. Giúp ích nhiều lắm."
Meiha-chan mỉm cười rạng rỡ.
"Vậy thì, thế là giao kèo hoàn thành rồi nhé!"
"Ừ, ừm."
Ishida nói với tôi, người đang lúng túng lắp bắp.
"Tạm thời, tao sẽ giữ bí mật với bố mẹ."