Kanojo ga Senpai ni NTR-reta no de, Senpai no Kanojo wo NTR-masu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

(Đang ra)

Kẻ ngây thơ, người từng trải, và câu chuyện tình của hai chúng ta

Nagaoka Makiko

Kashima Ryuuto là một cậu nam sinh tẻ nhạt, buồn chán. Trong một trò chơi trừng phạt, cậu đã bị buộc phải tỏ tình với Shirakawa Runa, cô nàng nữ sinh nổi tiếng nhất trường.

51 63

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

(Đang ra)

Kiếm Tu Vay Nợ, Không Trả Được Đành Hóa Kiếm Nô

柠檬不咋甜诶

“Vậy nên, ngài có thể nghe tôi nói hết lời và đừng… đừng cởi áo được không?! Tôi đến để hỗ trợ…”

10 20

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

152 167

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

252 4535

29-Sai dokushin wa isekai de jiyū ni ikita… katta.

(Đang ra)

29-Sai dokushin wa isekai de jiyū ni ikita… katta.

Ryuto

Câu chuyện kể về một người đàn ông 29 tuổi, độc thân, được chuyển đến thế giới khác và cố gắng sống một cuộc đời tự do tự tại. Tuy nhiên, kế hoạch của anh nhanh chóng đổ bể khi ngay ngày đầu tiên đã b

28 116

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

292 1369

Volume 3 - Chương 12: Buổi họp Quyết định Đại diện

"Thưa quý vị, cuối cùng thì 'Cuộc thi Miss Muse lần thứ nhất', Buổi họp Quyết định Đại diện mà mọi người hằng mong đợi sắp được diễn ra!"

Người MC bước lên sân khấu và cất cao giọng.

Trên bục, nhìn từ phía khán đài, bên phải là năm vị giám khảo, bên trái là chín nữ sinh viên được chọn vào Miss Muse đang ngồi thành hai hàng.

Tôi đứng ở cánh gà bên phải sân khấu (phía sau tấm màn che ở cạnh sân khấu), nhìn từ phía khán đài. Cùng với tôi là những người đề cử các nữ thần khác.

Địa điểm lần này là giảng đường. Lượng người tham dự khá đông. Thêm vào đó, cũng như lần trước, buổi quyết định này được truyền hình trực tiếp trên mạng.

Sở dĩ gọi là "Buổi họp quyết định" thay vì "Cuộc chiến quyết định" có lẽ là để thể hiện sự cân nhắc từ phía ban tổ chức về việc "không xếp thứ hạng".

"Đầu tiên, tôi xin giải thích quy trình quyết định người đại diện. Trước hết, chúng ta sẽ có 'Bài phát biểu ủng hộ từ người đề cử' và 'Phần tự PR cuối cùng của chính các nữ thần' từ chín nữ thần hiện tại. Sau khi kết thúc phần này, chúng tôi sẽ thu hẹp còn ba người, và những người đó sẽ lần lượt chọn 'những câu hỏi từ mọi người' đựng trong phong bì, sau đó có bài phát biểu trả lời những câu hỏi đó."

Mọi người đều lắng nghe với vẻ mặt nghiêm túc. Tất nhiên, tôi cũng là một trong số đó.

Mặc dù phương pháp chấm điểm đã được công bố từ trước, nhưng không biết liệu có gì thay đổi vào phút cuối không.

Tôi tập trung toàn bộ tinh thần vào tai để không bỏ sót một từ, một câu nào.

"Trước tiên, chúng tôi sẽ chấm điểm trên thang tối đa 50 điểm dựa trên tỷ lệ phiếu bầu trực tuyến. Tiếp theo, năm vị giám khảo sẽ cho điểm cộng, mỗi người tối đa 10 điểm, tổng cộng sẽ quyết định người đại diện dựa trên tổng điểm trên thang 100 điểm."

Điều này cũng giống như giải thích trước đó. Không có gì thay đổi cả.

"Nữ thần được chọn làm đại diện sẽ hợp tác trong các hoạt động quảng bá truyền tải sức hấp dẫn của trường, quảng cáo cho các doanh nghiệp liên kết hoặc làm người trải nghiệm sản phẩm, phỏng vấn tạp chí, v.v. Ngoài ra, trong trường hợp có yêu cầu cụ thể về các lĩnh vực như âm nhạc, mỹ thuật, chúng tôi sẽ nhờ các nữ thần thuộc lĩnh vực tương ứng, không phụ thuộc vào việc họ có phải là đại diện hay không, xin quý vị lưu ý điều này."

Nói xong, người MC dùng lòng bàn tay chỉ về phía hàng ghế giám khảo ở bên phải sân khấu.

"Tiếp theo, tôi xin giới thiệu Ban Giám Khảo của Buổi họp Quyết định Đại diện Miss Muse lần thứ nhất. Họ là những người đã đoạt giải Grand Prix Miss Jouto Dai lần thứ 24..."

Người MC lần lượt giới thiệu những người chiến thắng Miss Jouto Dai từ lần thứ 24 đến lần thứ 20.

Tôi nhìn lại những người đó một lần nữa.

Có người trông lộng lẫy, có người lại dễ thương, cũng có người mang vẻ thanh thoát.

Và chính họ đang nắm giữ chiếc chìa khóa quyết định cho cuộc thi đại diện này.

Người MC cất cao giọng hơn nữa.

"Bây giờ, đầu tiên xin mời người đề cử của 'Nữ thần Âm nhạc' Umino Mizuki-san, Kanda Nobuhiko-san lên bục có bài phát biểu ủng hộ ạ!"

Trên màn hình lớn phía sau bục, video giới thiệu về 'Nữ thần Âm nhạc' được chiếu từ máy chiếu.

Một nữ sinh trong hàng ghế các nữ thần đứng dậy, bước ra giữa sân khấu và cúi chào thật sâu.

"Mizuki-cha~n!", "Thánh nữ Violin!"

Từ phía khán đài, đội cổ vũ của cô ấy đã hò reo.

Cô ấy đặt violin lên vai và lướt cung đàn trên dây một cách duyên dáng.

'Nữ thần Âm nhạc', 'Nữ thần Mỹ thuật', 'Nữ thần Văn học', 'Nữ thần Kịch nghệ', 'Nữ thần Vũ đạo', 'Nữ thần Ca hát'.

Những người trên bục, khi đến lượt mình, đều đứng dậy khỏi chỗ ngồi và bước ra giữa sân khấu để tự PR, biểu diễn tài năng trước khán giả.

Những người đề cử cũng lần lượt lên bục để có bài phát biểu ủng hộ nữ thần mà họ đề cử.

Cùng lúc đó, các bình luận ủng hộ trên mạng liên tục hiện lên trên màn hình phía sau.

Rồi đến lượt 'Nữ thần Quyến rũ', Karen.

Người đề cử của cậu ấy là một nam sinh từng ở câu lạc bộ chúng tôi năm ngoái. Chắc là một trong những người vây quanh Karen.

Từ phía khán đài, tiếng đồng ca "K・A・R・E・N, Karen!" vang lên.

Ai cũng tập hợp được đội cổ vũ riêng của mình nhỉ.

Là phần tự PR cuối cùng, Karen đã đáng yêu biểu diễn bốn đoạn nhảy 30 giây theo phong cách KitKot ngay trên sân khấu.

Cậu ấy uốn éo cơ thể như một idol, theo nhịp tiếng cổ vũ của đội mình.

Cuối cùng, cậu ấy tạo hình trái tim trước ngực, rồi như thể đẩy nó ra để kết thúc màn trình diễn.

Cậu ấy có thể trở thành idol underground ngay bây giờ không nhỉ? ...Thật sự, cậu ấy giỏi thật đấy.

Bài phát biểu ủng hộ cho Karen kết thúc. MC thông báo.

"Tiếp theo, xin mời người đề cử của 'Nữ thần Trí tuệ' Sakurajima Touko-san, Isshiki Yuu-san, lên bục ạ!"

Tôi bước ra bục, nơi ánh đèn sân khấu chiếu rọi, từ phía sau màn che.

Quả nhiên là căng thẳng.

Nhận micro từ MC, tôi cúi chào ban giám khảo trước, sau đó cúi chào về phía khán đài.

Bên cạnh tôi, Touko-senpai, người vừa bước ra giữa sân khấu từ chỗ ngồi trên bục, đang đứng cùng. Tôi thấy cô ấy cũng đang cúi chào một cách cẩn thận.

「「「……「「「Tōko-sa~n!」」」……」」」

Từ phía khán đài, những tiếng gọi lớn tên Touko-senpai vang lên.

Tôi nhìn thấy một nhóm người mặc áo happi sặc sỡ đang cất cao giọng.

Còn có cả những người đang vẫy đèn hóa học, vẫy quạt cổ vũ nữa!

Chắc phải gần năm mươi người nhỉ? Trung tâm của nhóm đó chính là Ishida.

Cậu ấy đã nói "Cứ giao việc cổ vũ cho tao!", nhưng là bằng cách này sao?

Tôi thật sự ngưỡng mộ vì cậu ấy đã tập hợp được nhiều người như vậy, ngay cả đội cận vệ của Karen cũng không làm được đến mức này đâu.

Nhìn sang bên cạnh, tôi thấy Touko-senpai mặt đỏ bừng và cúi xuống.

Có lẽ hơi quá rồi.

Nhưng với sự cổ vũ này, phe anti sẽ khó mà lên tiếng được.

Và có vẻ như cả hội trường đã sôi động hẳn lên. Từ khắp nơi, tôi nghe thấy tiếng cười xen lẫn tiếng cổ vũ cho Touko-senpai. Mọi người chắc đều nghĩ rằng nó rất phù hợp với không khí lễ hội.

Tuyệt vời, không khí rất tốt.

"Xin chào, tôi là Isshiki Yuu, người đề cử của Sakurajima Touko-san vừa được giới thiệu."

Tôi nghe thấy tiếng la ó từ đâu đó, 『Thằng ngủ với bồ người khác đêm Giáng Sinh!』, nhưng tôi không quan tâm.

"Lần này, cô ấy được chọn là 'Nữ thần Trí tuệ'. Thật sự là một nữ thần rất phù hợp với hình ảnh mà mọi người nghĩ về Touko-san."

「「「……「「「Đúng vậy!」」」……」」」 Tiếng cổ vũ cũng vang lên.

"Touko-san là người đứng đầu khoa về thành tích, GPA 3.7, TOEIC 900 điểm ngang ngửa người bản ngữ, và kiến thức phong phú đến mức thời cấp ba được gọi là 'Nữ thần Thư viện'."

Trên màn hình lớn phía sau, nhiều bức ảnh 'Touko-senpai thật ngầu' do Mina-san chụp đã được chiếu.

"Và như mọi người thấy, vẻ đẹp dịu dàng và thanh thoát, hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu 'Nữ thần Trí tuệ'."

Tôi đưa tay chỉ vào những bức ảnh đó.

"Nhưng đó chỉ là một khía cạnh nhỏ của cô ấy. Con người thật của cô ấy, hoàn toàn khác. Ở cuộc thi Miss Muse này, cô ấy đã cho thấy một sức hấp dẫn tự do của mình."

Những bức ảnh 'series hẹn hò' do tôi chụp, và 'series cosplay' do Ishida chụp, hiện lên như đang nhảy múa trên màn hình, khuôn mặt Touko-senpai với nụ cười đáng yêu tràn ngập khắp màn hình.

"Trí tuệ, và sự đáng yêu tự nhiên đối lập với nó. Hơn nữa, sức hấp dẫn tự do phá vỡ hình ảnh cũ kỹ, đó chính là vẻ đẹp của Touko-san mà tôi muốn giới thiệu!"

"Ô~!", "Đúng vậy!", "Tōko-sa~n!"

Ngoài tiếng cổ vũ từ hội trường, nhiều bình luận khác cũng xuất hiện trên màn hình.

>Touko-chan đáng yêu, tuyệt vời nhất

>Sự khác biệt thật dễ thương~!

>Lần này tôi cũng trở thành fan của Touko-chan rồi!

Đối với những bình luận đó, tôi cố gắng lắc đầu từ trái sang phải với vẻ mặt thật sự tiếc nuối.

"Tôi rất muốn cho mọi người thấy vẻ đáng yêu của Touko-san nhiều hơn nữa, nhưng tiếc là thời gian không còn đủ. Phần còn lại xin xem trên web nhé."

Tôi nghe thấy một vài tiếng cười khúc khích rất nhỏ từ hội trường. Ồ, trượt rồi sao?

"Tại đây, để phù hợp với danh hiệu 'Nữ thần Trí tuệ', tôi sẽ phỏng vấn và Touko-san sẽ trả lời bằng tiếng Anh. Xin đừng lo lắng, lời nói của Touko-san sẽ được nhận diện bằng giọng nói và hiển thị bản dịch tiếng Nhật trên màn hình phía sau. Câu hỏi của tôi sẽ bằng tiếng Nhật."

Hội trường cười ồ lên. Tôi không cố ý làm mọi người cười ở đây đâu nhỉ.

Tôi chuyển ánh mắt từ khán đài về phía Touko-senpai.

"Touko-san, tại sao bạn lại tham gia Miss Muse lần này?"

《Điều quan trọng nhất là nhận được sự ủng hộ của mọi người trong câu lạc bộ. Tiếp theo là nghe nói Miss Muse không xếp thứ hạng mà đánh giá dựa trên cá tính》

Touko-senpai trả lời bằng tiếng Anh trôi chảy. Phát âm thật chuẩn xác. Câu nói được nhận diện bằng giọng nói cũng hiển thị chính xác trên màn hình.

"Tham gia Miss Muse lần này, điều gì khiến bạn nhớ nhất?"

《Cùng mọi người hướng về một mục tiêu chung là kỷ niệm đáng nhớ nhất. Em đã nhận ra những khía cạnh của bản thân mà trước đây chưa biết. Cosplay rất vui》

"Bạn có tiếp tục tham gia các cuộc thi sắc đẹp nữa không?"

《Cái đó thì hơi khó. Cuộc sống yên tĩnh phù hợp với em hơn》

"Nghe nói Touko-san đang rất nỗ lực học ngoại ngữ, bạn đang học những ngôn ngữ nào vậy?"

《Hiện tại là tiếng Anh, tiếng Trung và tiếng Pháp. Em cũng đang bắt đầu học tiếng Đức và tiếng Tây Ban Nha, muốn thành thạo ở mức độ nào đó trước khi tốt nghiệp. Tương lai em muốn học nhiều ngôn ngữ khác nữa. Như tiếng Ả Rập, tiếng Ấn Độ và các ngôn ngữ Đông Nam Á》

Từ khán đài, tiếng hỏi "Nhiều thế sao?" vang lên. Tôi cũng đồng ý kiến.

"Bạn có vẻ đang học rất nhiều ngôn ngữ. Có lý do gì cho điều đó không?"

《Tiếng Anh và tiếng Trung vì tình hình hiện tại. Tiếng Pháp và tiếng Đức vì được sử dụng rộng rãi ở khu vực Châu Âu. Còn tiếng Tây Ban Nha là ngôn ngữ có số người nói đứng thứ ba trên thế giới, và em nghĩ tiếng Hindi, tiếng Thái, tiếng Indonesia/Malaysia sẽ ngày càng quan trọng trong kinh doanh với Nhật Bản》

Đúng lúc đó. Đột nhiên, một người đàn ông ngồi phía trước hội trường đứng dậy và hỏi lớn.

"Bạn muốn thực hiện ước mơ nào bằng cách sử dụng nhiều ngôn ngữ đó?"

Có vẻ là một sinh viên quốc tế đến từ Đông Nam Á. Thực ra chúng tôi không nhận câu hỏi từ khán đài.

Nhưng trong khi tôi còn đang lúng túng, Touko-senpai đã trả lời bằng tiếng Anh.

《Em muốn trở thành người có thể hoạt động trên trường quốc tế. Và đây là một ước mơ về sở thích thôi, nhưng một ngày nào đó em muốn đi vòng quanh thế giới bằng thuyền buồm》

Lần này, một người đàn ông khác đứng dậy.

"**** ************。 **********?"

Gì thế, tôi không hiểu người này đang nói gì cả.

Tôi nhìn lên màn hình phía sau.

Dòng chữ tiếng Trung đã hiện lên ở đó. Cùng lúc đó, bản dịch tiếng Nhật cũng xuất hiện.

>Bạn thật xinh đẹp. Đàn ông nước nào cũng sẽ thích bạn. Bạn thích kiểu đàn ông ở nước nào?

Ngay lúc đó, Touko-senpai mỉm cười và trả lời.

"******~"

Có vẻ như Touko-senpai đã trả lời bằng tiếng Trung.

Và... không hiểu sao cô ấy lại nhìn tôi.

Ơ, cái gì? Ở đây tôi phải nói gì sao? Tôi hoàn toàn không hiểu gì cả?

Tôi giật mình và nhìn lại màn hình, nơi đáng lẽ đang hiển thị bản dịch tiếng Nhật.

>Cảm ơn.

>Em nghĩ tính cách quan trọng hơn quốc gia.

>Người biết nghĩ cho cảm xúc của đối phương, người em muốn ở bên khi mệt mỏi, người luôn ở cạnh em.

>Người như thế là... của em.

Đúng lúc đó, màn hình chuyển cảnh. Tôi đã không đọc được đến cuối.

Lý do là rất nhiều người từ khán đài bắt đầu đồng loạt đặt câu hỏi.

Tôi hoàn hồn lại và gọi vào hội trường.

"Xin lỗi. Chúng tôi không nhận câu hỏi từ khán đài. Xin mọi người giữ im lặng. Vẫn còn đang trong phần phỏng vấn ạ!"

Lời nói của tôi đã khiến tiếng ồn trong hội trường lắng xuống. Một vài người tỏ vẻ bất mãn nhưng cũng đành chịu.

Tôi lại cầm micro và quay sang Touko-senpai.

"Touko-san quan tâm nhất đến điều gì? Và trong tương lai, bạn muốn làm nghề gì?"

Touko-senpai lại trả lời bằng tiếng Anh.

《Điều em quan tâm nhất là nóng lên toàn cầu và ô nhiễm đại dương. Xin phép bỏ qua lý do chi tiết, nhưng một phần liên quan sâu sắc đến 'muốn đi vòng quanh thế giới bằng thuyền buồm' mà em vừa nói. Vì vậy, em muốn làm một công việc liên quan đến năng lượng. Một công việc giảm thiểu khí CO2 nhất có thể và tận dụng năng lượng tái tạo. Bằng cách đó, em muốn góp phần đưa xã hội tiến gần hơn một chút đến sự bền vững》

Lời nói của Touko-senpai được dịch và hiển thị trên màn hình.

Xem xong, hội trường im lặng đến mức khó tin, khác hẳn với sự ồn ào ban nãy.

Rồi, một tràng pháo tay vang dội bùng nổ từ hội trường.

Có vẻ như phần tự PR của Touko-senpai đã thành công.

Trên nền tiếng vỗ tay đó, tôi kết thúc phần trình bày của mình.

"Xin cảm ơn sự cổ vũ của quý vị. Phần tự PR của Sakurajima Touko-san và bài phát biểu ủng hộ của tôi xin kết thúc tại đây. Cuối cùng..."

Tôi ngắt lời.

"Bền vững, khả năng duy trì. Điều này thật quan trọng, phải không ạ? Trong bất kỳ xã hội nào, bất kỳ việc gì, việc duy trì là rất quan trọng. Và để làm được điều đó, chúng ta không được mắc kẹt trong những suy nghĩ và ràng buộc cũ kỹ như trước đây. Chúng ta cần phải luôn suy nghĩ về những phương pháp tốt hơn, những điều mình tin là đúng. Với sự công bằng và chính trực."

Nói rồi, tôi nhìn về phía hàng ghế giám khảo.

Có vẻ họ vẫn chưa nhận ra rằng những lời này là dành cho họ.

Nhưng, ngay sau đó... họ sẽ buộc phải đối mặt một cách nghiêm túc với những lời này.

...Tuy nhiên, chắc họ sẽ không nhận ra đây là lời cảnh báo từ tôi...

Phần còn lại, chỉ còn cách theo dõi diễn biến của buổi quyết định đại diện này.

Bài phát biểu ủng hộ kết thúc, tôi di chuyển đến cánh gà bên trái.

Trong lúc đó, tôi quan sát biểu cảm và từng cử chỉ, hành động của các giám khảo.

Hầu hết họ đều nhìn vào điện thoại của mình cùng lúc.

Và biểu cảm của ba trong số họ đã thay đổi.

...Quả nhiên, không sai...

Tôi đưa mắt nhìn Ishida đang ngồi ở phía khán đài.

Ishida, khi mắt chúng tôi chạm nhau, nở nụ cười ranh mãnh và giơ ngón cái lên đáp lại.

Có vẻ như mọi việc đã diễn ra suôn sẻ theo kế hoạch.

Ba vị giám khảo đã trở nên bồn chồn.

Nhưng họ đang ở trên bục. Không thể hỏi ý kiến ai được.

...Đến đây vẫn theo kế hoạch...

Trên sân khấu, người đề cử của Rindou Akane, 'Nữ thần Biểu hiện', đã bắt đầu bài phát biểu ủng hộ.

Người đề cử đã ra sức hô vang rằng cô ấy, người đã liên tục giành chiến thắng Miss Jouto Dai trong hai năm, là một người phụ nữ xuất sắc đến nhường nào, nhưng nội dung bản thân lại không thực sự gây ấn tượng.

Tuy nhiên, phần tự PR của Rindou Akane lại cực kỳ mạnh mẽ.

Ngoài người đề cử, hai người đàn ông khác cũng bước lên bục, và từ hai bên, họ xé toạc chiếc váy rộng rãi của Rindou Akane.

Ngay lập tức, một bộ trang phục hở hang lộ rõ đường nét cơ thể xuất hiện bên dưới.

Đó là một chiếc áo hai dây ngắn có viền ren như thể là áo ngực bikini.

Phần dưới là chiếc váy xuyên thấu trông như váy pareo của bộ bikini.

Tôi đã nghĩ rằng đây là vòng thi áo tắm dành riêng cho cô ấy.

Và Rindou tạo dáng như thể khoe khoang thân hình tuyệt vời của mình.

Từ khán đài, tiếng reo hò vang dội của các nam sinh viên bùng nổ. À, đối với nam sinh thì điều này chắc chắn sẽ làm họ phấn khích. Về mặt thu hút sự chú ý, thì mục đích của cô ấy đã đạt được.

Hơn nữa, phe Rindou cũng có vẻ đã tập hợp được số lượng người khá lớn với tổ chức chặt chẽ, từ phía khán đài, tiếng hô "Tốt lắm", "Tuyệt vời nhất!", "Rindou-san là số một" được hô lên đúng lúc.

Còn bản thân cô ấy thì sao...

Có lẽ cô ấy tuyệt đối tự tin vào màn trình diễn và sự sắp đặt của mình, nên đang mỉm cười nhếch mép đầy thách thức.

Đôi mắt đó liếc nhìn về phía Touko-senpai.

Cô ấy trông như thể đã nắm chắc chiến thắng.

...Nhưng sự sắp đặt đó, đã bị phá vỡ rồi đấy...

Tôi thầm thì trong lòng.

Phần tự PR và bài phát biểu ủng hộ của Rindou Akane kết thúc, người MC đứng giữa sân khấu cầm micro.

"Như vậy, phần tự PR và bài phát biểu ủng hộ từ người đề cử của cả chín nữ thần đã hoàn thành. Từ đây, chúng tôi sẽ chọn ra ba người đứng đầu dựa trên phiếu bầu từ công chúng. Và ba nữ thần được chọn sẽ có bài phát biểu cuối cùng, sau đó ban giám khảo sẽ chấm điểm để quyết định người đại diện."

Ngay cả tôi, khi nghe lời giải thích của MC, cũng thấy tim đập thình thịch.

Dựa trên số người theo dõi, tôi nghĩ Touko-senpai chắc chắn sẽ nằm trong top 3, nhưng vẫn không biết điều gì có thể xảy ra.

Tuy nhiên, ở giai đoạn này, khả năng phe Rindou hoặc nhóm Karen thao túng là rất thấp.

"Vậy thì, người đầu tiên. 5896 phiếu, Mitsumoto Karen-san!"

Từ phía khán giả, tiếng reo hò "Wa~a!", "Karen-cha~n!" vang lên.

Karen cũng đứng dậy và cúi chào khán giả với nụ cười rạng rỡ.

Nhưng ngay khoảnh khắc ngồi xuống, có vẻ như cậu ấy đã liếc nhìn về phía tôi đang ở cánh gà.

"Người thứ hai, với số điểm gần như tương đương, Rindou Akane-san! 5901 phiếu!"

Rindou Akane có vẻ không hài lòng với số điểm đó, nên cô ấy chỉ ngồi cúi đầu mà không đứng dậy.

Tuy nhiên, biểu cảm của cô ấy vẫn không thay đổi.

"Cuối cùng, người thứ ba là... Sakurajima Touko-san! 6209 phiếu!"

"Wow!", "Tuyệt!", "Đúng là Touko-san!"

Từ phía khán đài, tiếng reo hò lớn vang lên.

Touko-senpai cũng đứng dậy khỏi ghế và cúi chào một cách cẩn thận đáp lại tiếng reo hò đó.

Ishida và mọi người trong câu lạc bộ ở phía khán đài cũng nhảy cẫng lên vì vui sướng.

Tôi cũng cảm thấy rất vui. Những nỗ lực cho đến giờ đã được đền đáp.

Tôi nhìn sang Rindou Akane để xem phản ứng của cô ấy. Tôi nghĩ cô ấy sẽ tỏ vẻ hối hận.

Quả thật, Rindou Akane có hơi tỏ vẻ tiếc nuối.

Nhưng... cô ấy vẫn giữ vẻ mặt tin chắc vào chiến thắng của mình.

Có vẻ như cô ấy rất tự tin vào điểm số của ban giám khảo sắp tới.

Tiếp theo, tôi nhìn sang Karen.

Và Karen cũng... tỏ ra bình thản như không có vấn đề gì.

Tôi cảm thấy nghi ngờ.

Đúng là tôi đã nói với Karen về một chuyện.

Nhưng đó không phải là chuyện Karen sẽ thắng Touko-senpai.

Chuyện gì thế này? Phe Rindou còn có thủ đoạn gì nữa sao?

Như thể cắt ngang suy nghĩ của tôi, lời nói của MC vang lên.

"Với số điểm từ phiếu bầu công chúng, Sakurajima Touko-san được 40 điểm, Rindou Akane-san được 38 điểm, và Mitsumoto Karen-san cũng được 38 điểm."

Hiểu rồi, phiếu bầu công chúng tối đa là 50 điểm.

Như vậy, sự khác biệt từ phiếu bầu công chúng chỉ khoảng hai điểm. Với sự chênh lệch nhỏ như thế này, điểm của ban giám khảo có thể dễ dàng lật ngược tình thế.

"Vậy thì xin mời ba vị, vui lòng tiến lên phía trước ạ?"

Người MC khuyến khích họ bước ra giữa sân khấu.

Nhưng cả Rindou Akane và Karen đều không đứng dậy ngay lập tức.

Touko-senpai nhìn sang hai người kia, nhưng đành phải là người đầu tiên đứng dậy và bước lên phía trước.

Theo sau, Rindou và Karen cũng tiến lên và đứng cạnh nhau.

Trên sân khấu, một tấm bảng trắng đã được kéo ra, và ba chiếc phong bì được dán chặt bằng nam châm trên đó.

"Tiếp theo, ba nữ thần sẽ có bài phát biểu dưới hình thức 'trả lời những câu hỏi từ mọi người'. Xin mời mỗi người tự chọn một phong bì mình thích."

Người MC nói vậy và chỉ vào tấm bảng trắng.

Touko-senpai, người đứng gần tấm bảng trắng nhất, tiến lên và cầm lấy một phong bì.

Nhưng Rindou Akane, người đứng ngay phía sau, đưa tay ra như thể điều đó là hiển nhiên.

Touko-senpai nhìn cô ấy và đưa chiếc phong bì vừa cầm cho Rindou Akane.

Rindou đưa nó tiếp cho Karen.

Touko-senpai cầm lấy chiếc phong bì tiếp theo.

Rindou Akane có vẻ không đợi được, nên cô ấy cầm lấy chiếc phong bì còn lại trên tấm bảng trắng.

"Vậy thì xin mời ba nữ thần công bố. Thứ tự công bố sẽ được quyết định bằng con xúc xắc này. Nếu ra 1 hoặc 6, Sakurajima Touko-san sẽ công bố trước, nếu ra 2 hoặc 5, Rindou Akane-san sẽ công bố trước, nếu ra 3 hoặc 4, Mitsumoto Karen-san sẽ công bố trước. Bắt đầu nào."

Người MC nói vậy và tung xúc xắc.

Thứ tự công bố được quyết định là Karen, Touko-senpai, Rindou Akane.

Karen bước ra giữa sân khấu, mở phong bì và cầm micro.

"À~, câu hỏi dành cho tôi là 'Bạn thích mẫu đàn ông như thế nào ạ?'!"

Karen đọc lên và đáng yêu nghiêng đầu.

"À~, khó nhỉ. Karen giỏi tìm ra điểm tốt của người mình thích lắm~. Có lẽ Karen sẽ thích bất cứ ai nếu tìm được điểm tốt của họ~"

Hội trường bật cười rộ lên.

Bài phát biểu của Karen kết thúc, Touko-senpai, người thứ hai, đứng ở giữa sân khấu.

Đúng lúc đó. Tôi thấy Rindou Akane, người đứng phía sau, liếc nhìn Touko-senpai và mỉm cười trong thoáng chốc.

Trong đầu tôi, một luồng điện chạy qua.

Tại sao Rindou Akane lại hé lộ một nụ cười như vậy với Touko-senpai vào thời điểm này.

...Không lẽ, chính bài phát biểu này có bẫy gì đó?...

Ví dụ, có một câu hỏi cực kỳ bất lợi cho Touko-senpai?

Nhưng nội dung câu hỏi được bỏ trong phong bì, không thể xem trước được.

Hơn nữa, những phong bì đó được dán trên tấm bảng trắng, và Touko-senpai đã tự chọn và cầm lấy.

Nếu MC là người phát, thì có thể sắp đặt một câu hỏi cụ thể để đưa cho Touko-senpai, nhưng lần này thì không.

...Vậy, rốt cuộc là gì?

Touko-senpai đứng ở giữa sân khấu.

Phía sau cô ấy, Rindou Akane lại nở một nụ cười thách thức.

Cứ như thể "những gì sắp xảy ra khiến cô ta cực kỳ vui sướng".

Touko-senpai mở phong bì.

"Câu hỏi dành cho tôi là 'Bạn đã trải qua đêm Giáng Sinh năm ngoái như thế nào ạ?'"

Tôi giật mình.

Đêm Giáng Sinh năm ngoái, tức là 'Ngày X'.

Touko-senpai đã vạch trần vụ ngoại tình của Kamokura Tetsuya tại bữa tiệc Giáng Sinh của câu lạc bộ và tuyên bố chấm dứt mối quan hệ.

Và sau đó, cô ấy đã đi khách sạn cùng tôi.

...Tôi phải nói điều đó trước mặt đông đảo mọi người sao?...

Giữa tôi và Touko-senpai, không có gì xảy ra dù chúng tôi đã đi khách sạn.

Nhưng sự thật đó đã không được nói với mọi người xung quanh.

Tôi đã bị Kamokura cắm sừng bởi bạn gái của mình, Karen, và để trả thù, tôi bị cho là đã 'cắm sừng cho Kamokura với bạn gái lúc đó của hắn là Touko-senpai'.

Dù có tuyên bố "Chúng tôi chỉ trả đũa hai kẻ ngoại tình", tôi không nghĩ điều đó sẽ được chấp nhận tại đây.

Với tư cách là gương mặt đại diện của trường đại học, điều này chắc chắn sẽ là một điểm trừ.

...Hay là, ở đây tôi nói ra sự thật "Tôi và Touko-senpai không có gì cả!"...

Tôi suýt chút nữa đã bước lên phía trước.

Nhưng người đã kìm lại hành động đó của tôi... không ai khác chính là Touko-senpai.

Touko-senpai nhìn tôi bằng ánh mắt tĩnh lặng. Bình tĩnh, nhưng đầy tự tin.

Ánh mắt đó như nói "Hãy tin em".

"Đêm Giáng Sinh năm ngoái là một ngày đặc biệt đối với tôi."

Touko-senpai quay mặt về phía trước và nói rõ ràng như vậy.

"Tôi nghĩ đó là một ngày mà nhiều suy nghĩ đã chất chồng lên nhau, và tôi đã có thể đưa ra một câu trả lời."

Khán đài đang xì xào. Tất nhiên, vì họ biết chuyện về 'Ngày X'.

"Tôi là người nhút nhát. Vì vậy, tôi có thể nói rằng tôi đã đóng vai một con người được mọi người kỳ vọng, vì sợ bộc lộ cảm xúc thật của mình."

Touko-senpai tiếp tục nói mà không quan tâm đến sự xì xào của khán giả.

"Nhưng để có được ngày hôm đó, tôi đã có những người bạn đã giúp đỡ tôi. Trong số đó, có một người mà tôi có thể gọi là 'người đồng đội', đã trở thành chỗ dựa tinh thần cho tôi."

Giọng nói nhẹ nhàng của Touko-senpai truyền đi như những làn sóng nhỏ khắp giảng đường.

"Người đó cùng tôi trải qua nỗi đau trong lòng, cùng tôi nương tựa, và cùng nhau đạt được một mục tiêu. Tôi rất biết ơn người đó, và người đó cũng đã đáp lại sự biết ơn của tôi."

Nhờ lời nói của Touko-senpai, tiếng xì xào trong hội trường đã lặng lẽ biến mất.

"Dù ở bên nhau bao nhiêu năm, dù là người yêu hay thậm chí là vợ chồng, cũng có những người không thể thấu hiểu. Trong cuộc đời gặp gỡ bao nhiêu người, liệu ta có thể gặp được bao nhiêu người thực sự đáng tin cậy?"

Lúc nào không hay, hội trường đã im lặng như tờ. Mọi người đều đang lắng nghe lời nói của Touko-senpai.

"Đối với tôi, có được một người thực sự đáng tin cậy như vậy là món quà Giáng Sinh tuyệt vời nhất. Dù người khác có đồn đại hay chế giễu thế nào đi nữa, tôi nghĩ 'mình đã tìm được một người mình hoàn toàn tin tưởng, mình không cô đơn', đó là một đêm Giáng Sinh như vậy."

Nói rồi, Touko-senpai nhẹ nhàng cúi đầu.

Lúc đó, hội trường chìm trong im lặng.

Mọi người đều bị lay động bởi "lời nói từ trái tim" của Touko-senpai.

Bản thân tôi, cũng không có gì để nói.

Đối với Touko-senpai, việc người khác đồn đại hay chế giễu về Ngày X thế nào không phải là vấn đề.

"Chỉ cần tôi và Touko-senpai tin tưởng lẫn nhau là đủ". Chỉ đơn giản là như vậy.

Đối lại điều đó... có lẽ tôi cũng nên đưa ra kết luận.

Không, bản thân tôi, trong thâm tâm cũng cảm thấy không hài lòng với mối quan hệ hiện tại.

...Nhưng tôi sợ rằng 'mối quan hệ hiện tại với Touko-senpai' sẽ tan vỡ...

Từ hội trường, tôi nghe thấy một tiếng vỗ tay.

Dần dần, tiếng vỗ tay tăng lên thành hai, ba tiếng, và cuối cùng, một tràng pháo tay lớn bùng nổ từ khắp hội trường.

Có lẽ sẽ không còn ai nói gì về chuyện Ngày X nữa.

Tiếng vỗ tay lắng xuống, MC như sực nhớ ra và thúc giục Rindou Akane, người cuối cùng, lên phát biểu.

Câu hỏi trong phong bì của Rindou Akane, người thứ ba, là "Bạn chú trọng điều gì khi là Miss Muse?".

Rindou rất tự nhiên nói rằng cô ấy luôn "không quên trau dồi bản thân".

Và nói rằng "bất kỳ viên ngọc nào nếu không được mài dũa, cũng chẳng khác gì viên thủy tinh tầm thường".

Tiếng vỗ tay vang lên, nhưng không hiểu sao lại cảm thấy trống rỗng một cách kỳ lạ.

Ba bài phát biểu kết thúc, người MC lại bước ra giữa sân khấu cầm micro.

"Tiếp theo, chúng tôi xin công bố kết quả cuối cùng từ ban giám khảo. Xin mời các vị giám khảo, vui lòng giơ bảng điểm của mình lên ạ."

Tất cả các giám khảo đều gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc.

Tôi cũng nhìn họ với ánh mắt sắc bén.

"Vậy thì, trước hết là điểm số của Mitsumoto Karen-san. Xin mời lần lượt giơ bảng điểm từ trái sang ạ!"

Các cựu người chiến thắng Miss Jouto Dai, với tư cách là giám khảo, lần lượt giơ bảng điểm lên.

"8 điểm, 8 điểm, 8 điểm, 8 điểm, 8 điểm. Tổng cộng 40 điểm. Kết hợp với phiếu bầu công chúng là 78 điểm!"

Khi MC đọc lên, trên màn hình phía sau hiện lên dòng chữ lớn "Mitsumoto Karen: 78".

"Tiếp theo, Sakurajima Touko-san. 8 điểm, 9 điểm, 8 điểm, 9 điểm, 8 điểm. Tổng cộng 42 điểm. Kết hợp với phiếu bầu công chúng là 82 điểm!"

Từ hội trường, tiếng "Ồ~" vang lên.

Và trong mắt Rindou một tia sáng gay gắt lóe lên.

"Cuối cùng, điểm số của Rindou Akane-san là!"

Các giám khảo lần lượt giơ bảng điểm từ trái sang.

"8 điểm, 7 điểm, 8 điểm, 8 điểm, 8 điểm! Tổng cộng 39 điểm. Kết hợp với phiếu bầu công chúng là 77 điểm!"

"Tại, tại sao chứ!"

Rindou Akane hét lên với vẻ mặt không thể tin được!

Tuy nhiên, tiếng hét đó bị chìm trong tiếng vỗ tay và reo hò vang dội từ hội trường.

Ngay cả MC cũng không để ý đến lời của Rindou, và cao giọng tuyên bố.

"Vậy thì người đại diện đầu tiên của Miss Muse đã được quyết định! Đó là Sakurajima Touko-san, sinh viên năm ba khoa Kỹ thuật Hệ thống Thông tin! Xin quý vị dành tặng cô ấy một tràng pháo tay nồng nhiệt!"

Từ phía khán đài, một tràng pháo tay vang dội bùng nổ.

"Vậy thì, Sakurajima Touko-san. Một lần nữa xin mời bạn có bài phát biểu với tư cách là người đại diện."

MC đưa micro cho Touko-senpai.

Rindou Akane nhìn cô ấy với ánh mắt và vẻ mặt như thể sắp nuốt chửng đến nơi.

Tôi thấy nắm đấm siết chặt của cô ta đang run lên vì tức giận.

Touko-senpai bước ra giữa sân khấu, sau một chút do dự, cô ấy ngẩng mặt lên.

"Xin cảm ơn tất cả mọi người, vì đã ủng hộ một người như tôi lần này. Thành thật mà nói, ban đầu tôi đã do dự khi tham gia Miss Muse, nhưng giờ tôi nghĩ đó là một kinh nghiệm tốt. Tôi thật sự đã rất vui."

Đến đó, Touko-senpai ngắt lời một chút. Khi cô ấy ngẩng mặt lên lần nữa, biểu cảm đã đầy ý chí mạnh mẽ.

"Tuy nhiên, tôi nhận thấy tính cách của mình không phù hợp với việc xuất hiện trước đám đông. Do đó, tôi rất vui lòng chấp nhận vinh quang được chọn làm đại diện, nhưng tôi xin từ chối các hoạt động quảng bá và vai trò cô gái linh vật. Vì tôi nhận ra rằng có rất nhiều người phù hợp hơn tôi."

MC mắt tròn xoe, "Eh".

Hội trường lại bắt đầu xì xào.

Tuy nhiên, Touko-senpai vẫn tiếp tục nói mà không bận tâm.

"Miss Muse ban đầu là sự kiện 'khám phá những cá tính và sức hấp dẫn đa dạng'. Lần này, tôi nghĩ ai cũng có cá tính và sức hấp dẫn tuyệt vời. Và tôi đã biết rằng có những người sẽ càng tỏa sáng hơn khi xuất hiện trước công chúng. Người có thể làm điều đó không phải là tôi."

Touko-senpai cúi đầu thật sâu.

"Tôi biết mình đang nói những điều tùy tiện, nhưng vì những lý do trên, tôi xin từ chối các hoạt động quảng bá và hợp tác quảng cáo với các doanh nghiệp."

Nói xong, Touko-senpai trả micro cho MC và trở về chỗ ngồi cũ của các nữ thần.

Một vài thành viên khác trong ban tổ chức chạy đến chỗ MC đang tỏ vẻ bối rối.

Năm người đàn ông trên bục thảo luận với nhau. Ánh mắt họ nhìn Touko-senpai đầy vẻ bàng hoàng.

Từ phía khán đài, tiếng xì xào vang lên "Eh, Touko-san từ chối hoạt động quảng bá sao?", "Vậy thực chất, ai sẽ là gương mặt của Miss Muse?", "Có lẽ là người đứng thứ hai?", "Người đứng thứ hai lần này là..."

Đúng lúc đó, một tiếng "Vâng ạ!" vang lên.

Một nữ sinh trong hàng ghế các nữ thần hăng hái giơ tay lên. Đó là Karen.

"Nếu Touko-san, người đứng đầu, từ chối làm cô gái linh vật, tôi có thể ứng cử được không?"

Cậu ấy đã nói như vậy.

Thành thật mà nói, tôi đã tròn mắt. Thật có gan khi tự mình đề xuất trong tình huống này.

Tim cậu ấy được làm bằng hợp kim titan sao?

Không... hay đây mới chính là mục tiêu ban đầu của Karen?

Như thể xác nhận suy nghĩ của tôi, hội trường có vẻ chấp nhận đề xuất của Karen.

"Đúng rồi", "Karen-chan đứng thứ hai mà nhỉ", "Nếu Touko-san đứng đầu từ chối, Karen-chan làm cô gái linh vật là hợp lý thôi", "Là Nữ thần Quyến rũ mà, có khi lại hợp đấy chứ".

Những tiếng nói như vậy vang lên từ khắp nơi.

Ban tổ chức cũng tỏ vẻ như gặp được thuyền lúc qua sông, trông rất nhẹ nhõm khi nghe đề xuất của Karen.

Sau khi MC và các thành viên ban tổ chức trao đổi vài lời, họ tiếp tục công bố.

"À..., Sakurajima Touko-san, người đã trở thành đại diện Miss Muse, vừa tuyên bố ý muốn từ chối các hoạt động quảng bá như vừa rồi. Do đó, vai trò người quảng bá của năm nay, chúng tôi sẽ nhờ Mitsumoto Karen-san, người đứng thứ hai. Xin mời Mitsumoto Karen-san tiến lên phía trước."

Từ phía khán đài, tiếng vỗ tay vang lên một lần nữa, và Karen bước ra giữa sân khấu với nụ cười rạng rỡ.

"Ngoài ra, chúng tôi cũng mong các nữ thần khác sẽ hợp tác khi có yêu cầu về hoạt động quảng bá trong lĩnh vực sở trường của mình hoặc làm người trải nghiệm sản phẩm từ các doanh nghiệp..."

Trong khi MC vẫn đang nói lời biện minh, tôi đứng ở cánh gà nhìn Touko-senpai với sự hài lòng và thấu hiểu.

"Vô hiệu, vô hiệu! Không thể nào có cuộc quyết định đại diện như thế này được!"

Ngay sau khi buổi quyết định đại diện kết thúc, tiếng hét chói tai của một người phụ nữ vang lên phía sau sân khấu.

Đó là Rindou Akane.

"Hãy tuyên bố làm lại buổi quyết định đại diện ngay đi! 'Có lỗi trong quá trình chấm điểm lần này. Chúng tôi sẽ tổ chức lại buổi quyết định đại diện Miss Muse'!"

Xung quanh cô ta, là MC và bốn thành viên ban tổ chức Miss Muse, năm cựu Hoa khôi Jouto Dai làm giám khảo, và chín nữ thần cùng những người đề cử tham gia lần này.

Tôi là một trong số họ và đang chứng kiến tình huống này.

"Kết quả chấm điểm lần này hoàn toàn bất hợp lý! Không thể nào xảy ra chuyện này được! Chắc chắn, chắc chắn có lỗi nào đó. Nếu không, thì là do có người gây cản trở..."

"'Có người gây cản trở' ư, cô đang nói ai đã gây cản trở điều gì vậy?"

Người nói câu đó là một trong những giám khảo, Hoa khôi Jouto Dai lần thứ 23.

Rindou Akane liếc nhìn bà ấy bằng ánh mắt sắc lẹm.

Tuy nhiên, bà ấy vẫn tiếp tục mà không chút sợ hãi.

"Hay Rindou-san, cô biết mình đã làm điều gì khiến người khác phải gây cản trở sao?"

"Không liên quan đến bà!"

"Sao lại không liên quan? Nếu nghĩ đến chuyện cô đã nhờ ba trong số các giám khảo cho mình điểm cao."

Biểu cảm của Rindou thay đổi. Nhưng cô ta vẫn mạnh miệng đáp trả.

"Bà đang nói gì vậy? Bằng chứng đó ở đâu?"

"Người đã thu thập bằng chứng đó là tôi."

Nói rồi tôi bước lên phía trước.

"Cô đã biết rằng ba câu lạc bộ: Hội Nghiên cứu Quảng cáo, Hội Nghiên cứu Lập kế hoạch Sự kiện, và Câu lạc bộ Thẩm mỹ, có ảnh hưởng lớn trong các cuộc thi sắc đẹp trước đây. Và cô đã lợi dụng việc ba câu lạc bộ này hợp tác đưa ra giám khảo để có lợi thế trong việc quyết định người chiến thắng Miss Jouto Dai."

Rindou Akane quay sang nhìn tôi. Khuôn mặt thanh tú của cô ta vặn vẹo một cách khó coi.

"Tất nhiên, dù có ảnh hưởng, không có nghĩa là họ có thể kiểm soát hoàn toàn. Ban tổ chức đã không liên quan đến chuyện đó. Thực tế, trong số năm người ở đây, Hoa khôi lần thứ 21 và 23 đã trở thành Miss Jouto Dai nhờ được đề cử từ các câu lạc bộ không liên quan đến ba câu lạc bộ đó."

Hai vị giám khảo đó gật đầu.

"Vì vậy, ban nãy tôi đã nhờ gửi một email ẩn danh đến tất cả các giám khảo về chuyện đó. 'Đã có sự can thiệp từ các câu lạc bộ cụ thể trong việc chọn ra người chiến thắng Miss Jouto Dai trước đây'."

"Rồi sao nữa chứ. Đó chỉ là bằng chứng tình thế thôi. Một câu lạc bộ quy mô lớn, nhiệt tình với cuộc thi sắc đẹp, có ảnh hưởng mạnh mẽ là chuyện đương nhiên mà. Chừng đó thì làm sao là bằng chứng gian lận được?"

"Có nội dung chỉ đạo cụ thể về điều đó. Không ai khác chính là Rindou-san tự nói ra đấy."

Tôi lấy ra chiếc IC recorder.

"Đêm qua, Rindou-san đã gọi Karen ra, phải không? Cô đã nói 'Nếu cần thiết, hãy vạch trần chuyện xảy ra ở bữa tiệc Giáng Sinh năm ngoái'. Lúc đó, cô đã nói 'Ban giám khảo là những cựu Miss Jouto Dai, nhưng ba trong số họ đã giành chiến thắng nhờ sức mạnh của câu lạc bộ đề cử. Tôi biết điều đó nên họ không thể chống lại tôi. Tôi đã chỉ đạo ba giám khảo đó cho điểm để Sakurajima Touko thua và tôi thắng'. Tôi đã ghi âm lại cảnh đó."

Nghe vậy, Rindou hét lên. "Karen!"

Lúc đó, Karen làm đôi mắt đáng yêu và chu môi ra.

"Em xin lỗi, Onee-sama. Nhưng dù nghe lời chị nói, em cũng không chắc chắn Karen có thể trở thành Miss Jouto Dai năm sau hay không. Vì vậy, Karen đã nghe lời Yuu-kun nói. 'Nên có một phương án bảo hiểm'."

"Bảo hiểm gì chứ, cô..."

Rindou bật ra tiếng nói như thể sự tức giận đang sôi sùng sục.

"Đổ lỗi cho Karen cũng vô ích thôi. Hơn nữa, tôi không hề nhờ ban giám khảo 'cho Touko-senpai thắng'. Tôi chỉ viết 'xin hãy chấm điểm công bằng'. Nếu công bằng, thì không có lý do gì để chê trách cả."

"Đứa bé này nói đúng đấy."

Hoa khôi Jouto Dai lần thứ 24 lên tiếng.

"Chúng tôi nhận được email ẩn danh. Trong đó không hề viết 'hãy cho ai thắng'. Vì vậy, chúng tôi đã chấm điểm mà không thiên vị Sakurajima Touko, Rindou Akane, hay Mitsumoto Karen."

Các giám khảo khác cũng bắt đầu nói.

"Cô có nghĩ bài phát biểu của mình hay hơn của Sakurajima Touko không? Chỉ cần nhìn thái độ của khán đài là rõ ràng rồi còn gì."

Nghe vậy, Rindou giật mình nhìn Touko-senpai.

"À phải rồi. Cô, cô đã biết câu hỏi trong phong bì rồi, đúng không?"

Touko-senpai bình tĩnh gật đầu.

"Vâng."

"Nếu vậy thì người gian lận là Sakurajima Touko, cô đấy! Rõ ràng là không thể biết nội dung trong phong bì trước được!"

Rõ ràng là cô ta đang cố gắng kiếm cớ để chê trách Touko-senpai trong lúc bối rối, nhưng tôi cũng băn khoăn tại sao Touko-senpai lại có vẻ biết nội dung câu hỏi.

Nhưng Touko-senpai cười một cách bình tĩnh.

"Người đã cho em biết điều đó chính là Rindou-san, chị đấy ạ."

"Gì cơ, ý cô là sao?"

"Thái độ của chị rất bất thường. Thông thường, Rindou-san luôn là người đầu tiên bước lên trước và luôn đứng ở vị trí nổi bật. Nhưng khi lấy phong bì, chị lại để em đi trước. Có thể suy luận rằng chị có lý do để làm như vậy."

"Rồi sao?"

Rindou nói như vậy, nhưng khuôn mặt cô ta đã trắng bệch.

"Em là người đầu tiên lấy phong bì, phải không ạ? Nhưng chị đến sau đã thúc giục em đưa phong bì đó cho chị. Trong tình huống đó, nếu chị chìa tay ra, em không thể không đưa được."

Tôi nhớ lại cảnh lúc đó. Đúng là như Touko-senpai nói. Rindou, người đứng ngay sau Touko-senpai, đã chìa tay ra và nhận lấy phong bì mà Touko-senpai vừa cầm.

"Chiếc phong bì đó được đưa thẳng cho Karen-san. Em nghĩ là theo hình thức tiếp sức, nhưng chiếc phong bì tiếp theo mà em lấy vẫn giữ nguyên, còn chị thì cầm lấy chiếc phong bì còn lại trên tấm bảng trắng. Lúc đó em đã nghĩ, 'Đây là Magician's Choice'."

"Magician's Choice?"

Tôi hỏi lại, Touko-senpai nhìn tôi và giải thích.

"Một kỹ thuật ảo thuật. Là phương pháp khiến đối phương tưởng rằng mình tự chọn, nhưng thực ra ảo thuật gia đã định trước lá bài nào sẽ được chọn rồi."

Touko-senpai vẽ hình lên tấm bảng trắng nơi những phong bì được dán. Cô khoanh tròn chữ A.

"Trong ba chiếc phong bì A, B, C, chị muốn em chọn A. Nếu em, người đến đầu tiên, chọn A, thì hai người còn lại sẽ chọn những cái khác và thế là xong."

Tiếp theo cô ấy khoanh tròn chữ B.

"Nếu em chọn B, Rindou-san sẽ nhận lấy nó và đưa cho Karen-san. Tiếp theo, nếu em chọn A, Rindou-san sẽ lấy C. Nếu em chọn C, giống như trường hợp trước, Rindou-san sẽ nhận lấy C và để A lại cho em. Bằng cách này, thoạt nhìn thì có vẻ như em tự chọn phong bì, nhưng thực tế là Rindou-san đang điều khiển để em chọn phong bì đó."

Rindou Akane tỏ vẻ hối hận.

"Rindou-san hẳn đã biết trước cái nào là 'phong bì đêm Giáng Sinh', phải không ạ? Vì câu hỏi được thu thập từ mọi người, nên chỉ cần huy động đồng bọn gửi thật nhiều là được."

Ồ, hóa ra cơ chế là như vậy.

Nhưng tôi vẫn còn một câu hỏi.

"Biết rõ đến mức đó, tại sao Touko-senpai lại chọn chiếc phong bì bất lợi cho mình?"

"Có hai lý do. Một là vì những phong bì khác thì không thể đoán trước được câu hỏi."

Touko-senpai giơ hai ngón tay lên hình chữ V.

"Chiếc phong bì mà Rindou-san đã cố gắng đến mức đó để em lấy. Có thể suy đoán nội dung bên trong là một câu hỏi bất lợi cho em. Vậy thì trong tình huống này, câu hỏi nào khiến em khó trả lời nhất? Suy nghĩ đến mức đó, em biết ngay đó là câu hỏi liên quan đến Ngày X, phải không? Em đã đoán trước rằng chị sẽ sử dụng nó."

"Hiểu rồi, vậy còn lý do thứ hai là gì?"

"Muốn nhân cơ hội này để giải quyết vấn đề đó. Em nghĩ rằng nếu tự mình nói rõ ràng, sẽ không còn ai đào xới chuyện này nữa. Mặc dù em đã suy nghĩ rất nhiều về cách truyền đạt câu chuyện đêm đó một cách khéo léo."

Ồ, hóa ra là vậy.

Tôi cảm thấy nụ cười tự nhiên nở trên môi.

Tôi đã bận tâm đến việc cuộc quyết định đại diện Miss Muse này được chấm điểm công bằng.

Nhưng Touko-senpai còn hơn thế nữa, cô ấy đã nghĩ ra cách lợi dụng cái bẫy mà Rindou Akane đã giăng ra để giải quyết rắc rối của chúng tôi.

Thật sự không còn lời nào để nói ngoài sự thán phục.

Hoa khôi Jouto Dai lần thứ 23, một trong những giám khảo, đã nói.

"Giờ thì cô đã hiểu rồi chứ, Rindou Akane. Chúng tôi hoàn toàn chấm điểm công bằng. Và cô đã thua Sakurajima Touko trên cơ sở đó. Không chỉ thua về vị trí đại diện Miss Muse, mà còn thua cả về chiến lược nữa."

Khuôn mặt Rindou Akane đỏ bừng, nhìn chúng tôi với vẻ mặt hung dữ tột độ.

Đó là khuôn mặt không chỉ như Dạ Xoa mà còn như Hannya.

"Nhớ lấy. Chuyện này chưa kết thúc đâu."

Nói xong bằng giọng nói âm u vọng lại, cô ta quay lưng bỏ đi.

Cứ thế, 'Buổi họp Quyết định Đại diện Miss Muse' đã kết thúc.

Trong lúc các thành viên Hội đồng Câu lạc bộ đang dọn dẹp hội trường, Touko-senpai tiến lại gần tôi.

"Isshiki-kun, vất vả rồi nhé."

Cô ấy nói với vẻ mặt tươi sáng.

"Touko-senpai mới là người vất vả ạ. Vậy là mọi chuyện đã kết thúc thật rồi."

"Thật sự, từ giờ em có thể ngủ ngon rồi~"

Touko-senpai thở ra một hơi sâu như thể đang hít thở thật sâu.

"Áp lực đến thế sao ạ. Nhưng cách Touko-senpai nhìn thấu 'cái bẫy câu hỏi' cuối cùng cũng thật tài tình. Em đã nghĩ 'đúng là Touko-senpai' ạ."

"Không không, một mình em không làm được đâu. Chính vì Isshiki-kun đã nghĩ ra chiến lược để em có thể vào được vòng quyết định, và còn can thiệp để ban giám khảo chấm điểm công bằng, nên bài phát biểu của em mới có thể phát huy tác dụng vào lúc quyết định đó."

Nói rồi, Touko-senpai nở nụ cười rạng rỡ với tôi.

Tôi thấy mình chẳng giúp được đến mức đó, nhưng khuôn mặt vui vẻ của Touko-senpai khiến lòng tôi rộn ràng.

"Vẫn thân thiết như mọi khi nhỉ~, hai người đó."

Một giọng nói cất lên.

Quay lại, đó là Karen.

"Karen-san, tôi cũng phải cảm ơn cậu nữa. Và xin lỗi vì đã đẩy cho cậu vai trò phiền phức đó."

Touko-senpai nói vậy và cúi đầu.

"Ơi ơi, không có gì đâu ạ! Vì mục đích ban đầu của tôi là trở thành cô gái linh vật của Miss Muse mà. Có cái này thì tôi có thể kết nối với doanh nghiệp và truyền thông, cũng có ích cho việc tìm việc làm nữa. Tôi mới là người phải cảm ơn Touko-senpai mới đúng."

Karen cũng trả lời bằng vẻ mặt vui vẻ.

Tôi thở phào nhẹ nhõm. Có vẻ như lời này của Karen không dối trá.

"Nhưng mà, Karen, lần này sao cậu lại giúp Touko-senpai vậy?"

Đó là điều tôi băn khoăn nhất.

Phương pháp quảng bá trên mạng, thông tin liên lạc của các cựu Miss Jouto Dai, và cuối cùng là bản ghi âm bằng chứng của Rindou Akane.

Nếu không có sự giúp đỡ của Karen, tôi không biết cuộc quyết định đại diện này sẽ đi đến đâu nữa.

Karen đưa ngón trỏ lên môi và làm vẻ mặt khó hiểu.

"Ừm~, Karen đâu có giúp Touko-senpai đâu~. Karen là hậu bối của Rindou-san, và đã hành động theo lời của Rindou-san mà~"

Tuy nhiên, Karen nở nụ cười tinh nghịch.

"Nhưng như đã nói trước đây, Karen là đồng minh số một của chính mình mà~. Lời hứa hẹn năm sau thì chẳng biết thế nào, nên tôi muốn có cái 'bảo hiểm' như Yuu-kun nói ấy mà. Với lại, nếu năm nay có thể trở thành cô gái linh vật nổi bật nhất Miss Muse thì chẳng phải tốt hơn sao. Vì tôi biết Touko-senpai dù có trở thành đại diện cũng sẽ từ chối làm người quảng bá mà."

"Eh?"

Karen nói rằng 'đã biết Touko-senpai sẽ từ chối làm cô gái linh vật' sao?

Nhưng Touko-senpai vẫn giữ nguyên nụ cười, mặc cho sự ngạc nhiên của tôi.

"Vậy sao. Karen-san cũng hiểu em nữa. Em rất vui."

"Mà tôi cũng chẳng có ý định thân thiết gì với Touko-senpai đâu nhé~"

Ai đó gọi tên Karen. Có vẻ là một người của ban tổ chức.

"Vậy thì Karen, bây giờ có buổi chụp ảnh rồi."

"Vâng ạ, vậy thì hẹn gặp lại sau."

Karen chạy đi mất trước khi tôi kịp nói gì.

Touko-senpai "khẽ khúc khích" cười một cách thích thú.

"Karen-san cũng không phải dạng vừa đâu nhỉ. Không ngờ cậu ấy đã nghĩ đến mức đó."

"Đúng vậy ạ..."

Tôi khẽ gật đầu.

Nhưng tôi không cười nổi.

Karen... Với thái độ như chẳng nghĩ ngợi gì, không biết cậu ấy đã tính toán đến mức nào nữa.

...Có lẽ người chiến thắng thực sự lần này, chính là Karen...

Tôi đã nghĩ như vậy.

Nói thật... phụ nữ đáng sợ thật.