…Lạ thật? Đây là nhà mình mà. Tức là, mình đang mơ rồi…
“Thôi nào, Sōta, chuyện này phải để đến cuối mới nhận ra chứ.”
“Dù cậu nói thế thì mình cũng khó xử lắm…”
Trong mơ.
Nhìn thấy cảnh nhà quen thuộc sau bao ngày xa cách, Sōta bất giác thốt lên suy nghĩ ấy thì bị Kikuno chọc một cái vào trán.
“Vì trực giác của Sōta-kun rất nhạy mà.”
“Akane cũng ở nhà này à, sao cứ thấy không hợp tí nào…”
Bị tổ hợp lạ lùng ấy làm cho cười khổ, Sōta lại bị Akane búng một cái vào trán.
“Không được đâu nhé, Sōta-kun!”
“Ơ? Lý do mình bị mắng là gì vậy?”
“Á! Á! Xin lỗi! Lại đây ôm một cái nào. Ôm~ Vì Sōta-kun gọi thẳng tên chị nên chị mới không nhịn được mà mắng em đó.”
“Chị…?”
“Đúng vậy. Chị là Akane-neechan, thường gọi là Akane-nee đó, Sōta-kun.”
“Akane-nee!?”
Diễn biến cốt truyện gây sốc mang đến cho Sōta cú sốc.
“Rồi chị là Rin-nee đó, Sōta.”
“Rin-nee!? Sao chị gái lại nhiều lên vậy!”
“Bậc vĩ nhân ngày xưa cũng từng nói, nếu đã thích chị gái thì cứ để chị gái nhiều lên là được thôi.”
“Thật ư!? Khoan đã, chẳng lẽ chị là Megumi-nee…?”
“Hì hì hì, Sōta-kun, cậu có thể làm nũng với Megumi-nee đó nha?”
“Vẫn còn Serika-nee nữa đó!”
“Bản thân tôi là Mi-nee đây!”
“Chị là Naru-nee mà.”
“Lão thân là Mugi-nee đó nha.”
“Chị là Miyuki-nee đó~”
“Chị là Hakua-nee. Hakua-nee.”
“Nhiều quá!”
Đối mặt với cảnh tượng bạo lực số đông này, Sōta suýt nữa thì giơ tay đầu hàng.
“Vẫn còn Kurumiko-nee đó, anh trai.”
“Chị gái bé hơn cả mình! Lại còn gọi mình là anh trai! Rõ ràng là chị gái mà!”
Mối quan hệ mâu thuẫn đặc trưng của giấc mơ khiến Sōta gào lên thất thanh.
“Vẫn còn chị gái người máy này nữa đó, Sōta-san.”
“Mua thật rồi sao! Đã bỏ ra ba mươi mốt nghìn năm trăm yên mua phụ kiện biến em gái người máy thành chị gái người máy sao!?” (Chú thích: Vui lòng tham khảo tập 2, trang 41.)
“Vâng. Đã cập nhật xong, biến thành chị gái người máy – Ruri-nee rồi. Một khi đã nâng cấp thì không thể khôi phục lại được nữa đâu.”
“Sao cứ có cảm giác như không còn cách nào cứu vãn được nữa vậy!”