Chuyển ngữ từ bản Đài Loan - Nguồn: Light Novel Kingdom.
Ảnh: kerorokun. Scan: Yōko. Nhập liệu: Ōgō Kakahi. Chỉnh sửa ảnh: kaaala.
Ngày 27 tháng 12.
Không khí lạnh tràn về, phòng khách Ký túc xá Mạo Hiểm lạnh đến thấu xương.
“♪※Ngủ… thêm vài giấc nữa… hừ hừ hừ hừ… hừ hừ tháng…♪”
(Chú thích của người dịch: đây là một đoạn trong bài đồng dao Nhật Bản “Oshōgatsu” – “Tết Nguyên Đán”, lời của Higashi Kume, nhạc của Takiguchi Rentarō.)
“Ấy chết, hình như cảnh này mình đã gặp rồi thì phải! Với lại, rõ ràng cậu biết lời mà sao không hát cho tử tế!”
Tiểu thư Akane Mahōzawa của Tập đoàn Mahōzawa đang ngâm nga, liền bị Hatate Sōta “trao” cho một tràng cằn nhằn nảy lửa. Có vẻ Akane rất thích thú khi bị Sōta cằn nhằn, đôi mày cô nàng chợt giãn ra vui vẻ, liền khoe chiêu vừa học được từ Kikuno Shōkanji gần đây: bóc quýt rồi đút cho Sōta đang ngồi cạnh bên bàn sưởi kotatsu. Dù Sōta đã “khước từ” bằng câu “Không cần đâu”, nhưng cuối cùng vẫn phải đầu hàng trước Akane, người đã dựng lên lá cờ “Sōta không há miệng thì không chịu bỏ qua”, rồi bị ép ăn quýt. Lúc này, ngón tay Akane lỡ chạm nhẹ vào môi Sōta, dù cô nàng vội vàng rụt tay lại trong sự bối rối, nhưng cũng khẽ mỉm cười e ấp, rồi trân trọng ôm bàn tay ấy vào ngực.
— Cờ hiệu (flag).
Cờ tử vong, cờ tình yêu, cờ tình bạn… Trên thế gian này tồn tại những điều kiện siêu nhiên có thể dẫn đến một hiện tượng đặc thù nào đó, và chúng được gọi là “cờ hiệu”.
Hatate Sōta sở hữu một năng lực thần bí, có thể nhìn thấy đủ loại cờ hiệu thông qua thị giác. Hơn nữa, cậu còn có thể ngay lập tức cảm nhận bằng trực giác những lời nói và hành động có thể cắm cờ hay bẻ cờ.
“…Ưm.”
Thấy cặp đôi Akane và Sōta đang tíu tít bên bàn kotatsu, Công chúa thứ nhất của Công quốc Bladefield, Nanami K. Bladefield, đang định bước vào phòng khách bỗng liếc nhìn hai người một cái rồi vội vàng cáo lui.
Tōzoku Yama Megumi, chàng trai dễ thương nhất Ký túc xá Mạo Hiểm, đang ngồi đối diện Sōta, liền trông thấy cảnh này và lo lắng hỏi Sōta:
“Sōta-kun, cậu và Nanami cãi nhau à?”
“Cãi nhau ư! Không được! Để Akane, người được mệnh danh là ‘nếu có ai hòa giải tốt hơn sẽ nhường đường’, đứng ra giảng hòa cho!”
“Dù đúng là kiểu của Akane đấy, nhưng nghe cứ thấy bất an kiểu gì ấy!”
Akane chẳng hiểu sao lại giơ nắm đấm lên, tỏ vẻ đầy khí thế như đang chuẩn bị đấu quyền anh, nói trắng ra là trông cô nàng rất hung hăng. Từ “tanteki” (nói trắng ra) có phát âm khá giống “tonteki” (thịt heo cốt lết), nhưng chuyện này chẳng liên quan gì tới bây giờ. Đừng nói mấy chuyện không liên quan chứ!
“Chúng mình không có cãi nhau đâu. Không có gì… đáng lo đâu.”
“Đúng vậy! Học sinh Ký túc xá Mạo Hiểm không thể cãi nhau được!”
“Mù quáng tin tưởng quá đấy!”
Akane tin một cách vô căn cứ rằng Ký túc xá Mạo Hiểm vô cùng hòa bình, khiến Megumi phải bất ngờ.
Ngay lúc đó…
“A~ Sō!”
Một cô gái búi tóc lệch một bên bất ngờ ôm chầm lấy Sōta từ phía sau.
“…Chị Kiku.”
“A! Sō, lưng em hơi lạnh đấy? Chị cho mượn áo khoác len nhé.”
Đó là Shōkanji Kikuno, người chị không hề có quan hệ huyết thống hay pháp lý với Sōta. Nếu là một người anh không hề có quan hệ huyết thống hay pháp lý với Sōta — Anh là ai thế!
Vì suýt chút nữa thì một nhân vật mới (người anh) bỗng dưng xuất hiện, khiến tôi hơi bối rối, nhưng Kikuno chẳng liên quan đến chuyện đó, cô ấy cởi áo khoác len của mình khoác cho Sōta xong, lại ôm lấy cậu từ phía sau, cọ cọ rồi nói:
“Hì hì hì, Sō ấm quá~… Thôi, chị đi đây. Sō nhớ cẩn thận đừng để bị cảm nhé? Sō thân nhiệt hơi thấp, chị lo lắm.”
“Em bảo là em không sao mà…”
Kikuno xoa đầu Sōta xong, liền đi về phía bếp.
“…………”
“…………”
Akane và Megumi im lặng tiễn Kikuno.
“…Sōta-kun, cậu và Kikuno-senpai có chuyện gì à?” Megumi hỏi.
“………………Không… Không có gì mà?”
“Vừa rồi cậu ngừng lâu thế là sao hả…?”
“Thậm chí phải nói là, Sōta-kun và Kikuno-senpai nên thỉnh thoảng cãi nhau một chút thì hơn.” Akane nhận xét.
“Sao lại khác với lời vừa nói thế!”
“Hộc! Mình hình như nói quá lời rồi!” Akane, người vốn đang buồn bực vì Kikuno vô tình có những hành động thân mật quá mức, giờ lại hoảng hốt vì những gì mình vừa thốt ra.
“Mà nói đi cũng phải nói lại, chiều chuộng quá mức rồi.”
“Mà nói đi cũng phải nói lại, chiều chuộng quá mức rồi đấy.”
Megumi và Akane liên tục gật đầu, đồng tình với nhau.
Cuối năm ở Ký túc xá Mạo Hiểm, mối quan hệ giữa các học sinh nội trú đang diễn ra những biến đổi tinh tế, lay động trái tim thiếu nữ và cả những người không phải thiếu nữ…