Isekai Kakusei Chouzetsu Create Skill

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thanh sĩ Tokyo

(Đang ra)

Thanh sĩ Tokyo

Nặc Hữu Tiểu Trần

Tôi là một nô lệ cho công ty, có quan niệm sống, giá trị sống và quan niệm tình yêu hoàn toàn bình thường. Thế nhưng, thế giới quan của tôi đã hoàn toàn sụp đổ sau khi linh hồn bất ngờ xuyên không.

4 10

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước: phần Học viện Hoàng gia

Riku Nanano

Đây là câu chuyện về những ngày tháng ngắn ngủi nhưng đầy đậm nét—khi chúng tôi vẫn còn là những chồi non, mới bắt đầu chặng đường của mình.

8 13

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

30 40

Reincarnated in The World of a Yuri Game as a Man Who Got Sandwiched by Yuri

(Đang ra)

Reincarnated in The World of a Yuri Game as a Man Who Got Sandwiched by Yuri

Ryo Harakuza

Đây là câu chuyện về một gã trai vốn chỉ là kẻ ngáng đường, cho đến khi cậu ta phá nát thế giới game Yuri theo một cách hoàn toàn khác.

114 126

Ngày mai, hãy tới trên đôi chân trần

(Đang ra)

Ngày mai, hãy tới trên đôi chân trần

Misaki Saginomiya

Một câu chuyện tình yêu, bắt đầu từ khoảnh khắc kết thúc, và từ đó thanh xuân một lần nữa được sống lại.

18 38

10000 Ngày Làm Cô Dâu Bên Những Thiên Thần Thuở Ấu Thơ

(Đang ra)

10000 Ngày Làm Cô Dâu Bên Những Thiên Thần Thuở Ấu Thơ

Yusaku Igarashi

“Đã 10.000 ngày kể từ lần đầu chúng ta gặp nhau.”Ba người bạn thuở nhỏ. Một cô dâu.

8 42

Tập 102 - 200 - Tập 144: Hòn đảo cô độc phía Đông

"Ư, lạnh quá..."

Vừa chuyển dịch đến nơi, chào đón Ryuya là một cơn lạnh buốt thấu xương khiến cậu bất giác co rúm lại, cùng với khung cảnh trắng xóa phủ đầy tuyết.

"Chỗ này vẫn lạnh như thường lệ nhỉ."

"Sư phụ, đây là..."

"À, đây là Shimazu, hòn đảo biệt lập ở phía Đông. Là nơi Akane sinh ra và lớn lên, nơi hậu duệ của Oni… hình như là vậy, đang sinh sống."

Thật ra, từ trước Ryuya đã lờ mờ đoán được rồi, ngay từ cái lúc cô ấy vận trang phục đậm chất Nhật Bản hay có sừng ấy. Giờ thì xem ra, phán đoán của cậu hoàn toàn chính xác.

Nơi họ đặt chân tới có một cổng Torii sơn son đỏ chót, phía sau là những bậc đá nối tiếp nhau. Tuy chỉ mới đến lối vào, nhưng bất kể nhìn thế nào, nó cũng giống hệt một ngôi đền thờ.

"Cứ đi thẳng theo những bậc đá này là đến thôn làng của Akane. Đương nhiên ta không hề báo trước việc mình sẽ tới, nhưng con bé rất hiền lành, chỉ hai người bọn ta thì chắc cũng không đến nỗi nào đâu."

"Sư phụ cũng không định khuyên bảo cô ấy sao ạ?"

"Kẻ muốn đi, ta không níu giữ. Con bé muốn rời môn phái thì cứ rời, muốn ở lại thì cứ ở. Nhưng nếu Takaya mà bảo muốn nghỉ, ta sẽ dốc toàn lực ngăn cản đấy!"

"Cái kiểu thiên vị ấy cũng có vấn đề đấy chứ ạ..."

Đối với sư phụ thì có lẽ vậy, nhưng với Ryuya, Akane là người đã góp phần không nhỏ vào sự trưởng thành của cậu từ trước đến nay.

Ngay cả 'Shirogane', người bạn đồng hành vẫn luôn kề vai sát cánh cùng Ryuya cho đến tận bây giờ, cũng là do cậu và cô ấy cùng tạo ra, và cũng chính Akane là người đã đặt tên cho nó.

Vào cái ngày tiệc mừng chiến công ấy, Akane đã nói với Ryuya rằng "Cậu đã thay đổi rồi", nhưng cậu biết, điều đó không đúng.

Ryuya vẫn chưa hề thay đổi chút nào. Vẫn cứ mãi là một đứa trẻ yếu đuối, ỷ lại, không thể tự mình đứng vững nếu không có ai đó để nương tựa, không có sự giúp đỡ từ bạn bè.

Cậu biết mình không thể mãi mãi là một đứa trẻ được. Thế nhưng, Ryuya vẫn rất cần cô ấy.

Người chị đồng môn luôn dõi theo và đôi lúc lại mắng mỏ, trách cứ cậu.

"Chủ nhân ơi, Mike không gặp được Akane nữa sao? Akane đi rồi, Mike buồn lắm."

"Không sao đâu Mike. Nếu chúng ta cùng nhau cầu xin, Akane nhất định sẽ quay về mà."

Vừa vỗ về cái đầu của Mike đang lo lắng bám víu lấy mình, Ryuya vừa dõi mắt nhìn về phía những bậc đá ẩn hiện dưới màn mây tuyết dày đặc.

"...Takaya, một tuần nữa ta sẽ đến đón con ở đây. Đừng lo lắng chuyện bên này, con cứ làm điều mình muốn đi."

"Sư phụ, con cảm ơn người."

"Không sao, vì các đệ tử quan trọng của ta mà. Thỉnh thoảng cũng phải ra dáng bậc phụ huynh một chút chứ."

Nói rồi, Ever lại một lần nữa dịch chuyển tức thời, quay về nơi mà mọi người ở Syllat và Liselotte đang chờ đợi.

Còn lại, chỉ có Ryuya và người hầu của cậu, Mike.

"—Mike, đi thôi. Chúng ta sẽ đi đón người còn thiếu."

"Vâng, Mike cũng muốn sớm gặp Akane."

Dẫm chân lên tấm thảm tuyết trắng muốt vẫn không ngừng rơi xuống, một người một linh thú chầm chậm leo lên những bậc đá dốc.