I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

204 3876

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

(Đang ra)

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

Thư Ngữ Ăn Đất (吃土的书语)

Cái chức Ma Pháp Thiếu Nữ này, ông đây không làm nữa!

128 0

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

(Đang ra)

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

huigwihantedibeeo (희귀한테디베어)

Tóm lại, đây là một câu chuyện hài hước đầy sự hiểu lầm về một nhân vật 'hỏng bét' giả mạo.

1 0

Các nhân vật chính bị tôi sát hại

(Hoàn thành)

Các nhân vật chính bị tôi sát hại

EunMilhi (은밀히)

Nhưng bây giờ... không còn nữa.

252 0

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

(Đang ra)

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

红烧油焖虾 (Hồng Thiêu Du Môn Hà)

Mỗi cuộc hành trình trong Bách Thế Thư không chỉ là một trải nghiệm, mà còn mang đến cho hắn cơ hội hoàn thành nhiệm vụ để nhận được sức mạnh và phần thưởng. Đây chính là tia hy vọng duy nhất giúp hắn

21 1

Vợ tôi là Hổ

(Đang ra)

Vợ tôi là Hổ

Kanel

“Người được trời định làm chồng ta, chính là cậu.”

1 1

Tập 04 LN - Chương 1.3 Mùa hè, khi tình yêu trở nên sâu đậm

Rời khỏi rạp chiếu phim, cái nóng bên ngoài vẫn ngột ngạt. Với Godzilla đang thò đầu xuống từ một tòa nhà, tôi và Ei quyết định lang thang quanh Shinjuku.

Chúng tôi ghé vào một trung tâm game, tiêu kha khá cho máy gắp thú. May mắn sao, cuối cùng cũng gắp được con thú nhồi bông mà Ei muốn. Sau đó, chúng tôi dạo qua vài hiệu sách lớn và cửa hàng quần áo, đến lúc ấy thì mặt trời đã bắt đầu lặn.

Khi tôi đang lưỡng lự không biết có nên ăn ngoài để khỏi phải nấu ở nhà không, điện thoại tôi reo lên.

Là Yorka gọi đến.

“Đúng lúc thật. Ei, anh nghe máy Yorka một chút nhé.”

“Yorka-chan à!? Em cũng muốn nói chuyện!”

“Ngồi yên đi, Ei.”

Bỏ ngoài tai cô em đang nhảy nhót phấn khích sau một ngày vui chơi, tôi bắt máy.

“Alô, Yorka?”

Yorka không buồn chào hỏi, lập tức nói ra lời cầu khẩn, giọng cô vang lên đầy gấp gáp.

“Kisumi, cứu tớ với. Cậu có thể đi ăn tối cùng tớ tối nay không?”

Dù đã cố nén lại, tôi vẫn cảm nhận được rõ ràng sự hoảng loạn trong giọng cô.

“Có chuyện gì vậy? Ổn chứ?”

“Có hơi rắc rối một chút. Nhưng làm ơn, tớ thật sự cần cậu đến. Cậu đang ở đâu thế?”

“Tớ đang ở Shinjuku. Đi thì không vấn đề gì, nhưng tớ đi cùng với Ei. Giờ thì không thể đến ngay được.”

Nếu chỉ có mình tôi, hẳn tôi đã lao đi không chút do dự. Nhưng kéo theo Ei – một học sinh tiểu học – đến chỗ có thể xảy ra rắc rối thì không ổn. Để em ấy tự về nhà bằng tàu điện cũng chẳng yên tâm. Nhưng lờ đi tiếng kêu cứu của bạn gái thì lại càng không được. Nếu tôi đi, chắc chắn phải đưa Ei về trước đã.

“Thật ra, Ei-chan đi cùng cũng không sao đâu! Bọn tớ cũng đang ở Shinjuku này! Với cả onee-chan nói sẽ bao bữa tối, nên mọi chuyện ổn cả!”

“…Ờm, không phải cậu với Aria-san lại cãi nhau chứ?”

Tôi nghiêng đầu trước lời mời có phần ép buộc bất thường của Yorka, tiện thể xác nhận lại.

“Hả? Không, tớ với onee-chan vẫn ổn. Không phải chuyện đó đâu. Chỉ là… sẽ có một người khác đến. Tớ thấy gặp người đó một mình thì ngại quá, nên muốn Kisumi ở cạnh…”

Giọng Yorka trên điện thoại bỗng hạ xuống, mất đi sự cứng cỏi ban đầu. Nghe rõ ràng cô ấy đang thật sự lúng túng. Người mà Yorka không muốn đối mặt một mình, rốt cuộc là ai?

Một người mà Aria-san quen biết, đồng thời cũng là người mà Yorka không ưa.

“…Là Kanzaki-sensei sao?”

“Cậu biết bằng cách nào vậy?”

“Ừ thì, liên quan đến cậu thì tớ đoán khá dễ. Dù sao thì, tớ là bạn trai cậu mà.”

“Ừm, đúng rồi, Kisumi! Cậu thật sự hiểu tớ ghê!”

Cậu ấy có vẻ rất vui khi tôi đoán trúng ngay lập tức.

“Nhưng mà Yorka, hôm mình đến phòng câu lạc bộ trà đạo sau kỳ thi cuối kỳ, chẳng phải cậu đã gọi Kanzaki-sensei bằng tên sao? Tớ tưởng hai người đã làm lành rồi chứ.”

Trước đó, Yorka luôn coi Kanzaki-sensei là kẻ thù không đội trời chung và chưa bao giờ gọi thẳng tên cô.

“Ư-Ừm, bọn tớ có giải tỏa được vài hiểu lầm và không còn căng thẳng như trước, đúng là thế. Nhưng điều đó đâu có nghĩa là tự nhiên trở nên thân thiết ngay được! Tớ vẫn khá ngại người khác mà.”

Yorka nói đúng. Chỉ vì hiểu lầm được hóa giải thì cũng không có nghĩa là sự khó xử sẽ biến mất ngay lập tức.

Dù sao thì, bạn gái tôi – Arisaka Yorka – Tuy là cô gái xinh đẹp nhất trường nhưng lại rất ghét giao tiếp xã hội.

Nhờ có mối quan hệ của chúng tôi, vòng tròn mối quan hệ xã hội của cô ấy đã mở rộng, và cô cũng đã có những người bạn đáng tin cậy. Tuy nhiên, để cải thiện kỹ năng giao tiếp thì đâu phải chuyện một sớm một chiều.

Con đường phát triển nhanh nhất chính là đi từng bước một, chậm rãi và chắc chắn.

“Để em nói chuyện với Yorka-chan đi. Tớ cũng muốn nói chuyện với chị ấy nữa!” Ei vừa nhún nhảy bên cạnh, vừa nài nỉ.

“Nào, cậu là bạn trai tớ, lại còn là lớp trưởng nữa. Cậu là cầu nối hoàn hảo giữa tớ với sensei đó.”

Giọng nũng nịu của Yorka qua điện thoại khiến tôi hơi lạnh sống lưng.

Mặc dù đang bị cuốn theo không khí háo hức của kỳ nghỉ hè, nhưng vốn dĩ vai trò lớp trưởng của tôi là để hỗ trợ Yorka – cũng chính là mong muốn từ Kanzaki-sensei. Thế nhưng, vì mong muốn của cô giáo về việc Yorka mở rộng quan hệ xã hội đã được thực hiện phần nào, tôi gần như đã quên mất điều đó.

Nhưng Yorka vẫn là Yorka.

Với lễ hội văn hóa sắp tới vào mùa thu, và nhiều tương tác hơn với những người ngoài nhóm thân thiết như Sena Club, việc giữ quan hệ tốt với người khác là điều cần thiết.

Bản thân tôi cũng hy vọng Yorka sẽ tham gia vào lễ hội văn hóa năm nay bằng cách nào đó.

“Này, Kisumi-kun!”

À, đây chính là cơ hội để tôi thể hiện khả năng hòa giải của mình.

Trước tiên, tôi nên thử thu hẹp khoảng cách giữa cậu ấy và giáo viên chủ nhiệm một chút.

Tôi quyết định hành động.

“Yorka, Ei muốn nói chuyện với cậu, nên tớ đưa máy cho con bé nhé. Nếu cậu đồng ý thì chúng ta sẽ cùng nhau đi ăn tối.”

“Được rồi.”

Tôi đưa điện thoại cho Ei, con bé lập tức giật lấy một cách háo hức.

“Alooo, Yorka-chan? Là em, Ei nè~!”

Vừa nói chuyện vui vẻ, Ei vừa liếc nhìn tôi.

“Em muốn đi ăn tối với Yorka-chan. Bọn mình đi nhé?” Ei nhìn tôi với đôi mắt đầy hy vọng.

Khi tôi làm dấu OK bằng ngón tay, Ei lập tức đáp lại đầy phấn khích:

“Bọn em sẽ đi!”