I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

204 3876

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

(Đang ra)

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

Thư Ngữ Ăn Đất (吃土的书语)

Cái chức Ma Pháp Thiếu Nữ này, ông đây không làm nữa!

128 0

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

(Đang ra)

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

huigwihantedibeeo (희귀한테디베어)

Tóm lại, đây là một câu chuyện hài hước đầy sự hiểu lầm về một nhân vật 'hỏng bét' giả mạo.

1 0

Các nhân vật chính bị tôi sát hại

(Hoàn thành)

Các nhân vật chính bị tôi sát hại

EunMilhi (은밀히)

Nhưng bây giờ... không còn nữa.

252 0

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

(Đang ra)

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

红烧油焖虾 (Hồng Thiêu Du Môn Hà)

Mỗi cuộc hành trình trong Bách Thế Thư không chỉ là một trải nghiệm, mà còn mang đến cho hắn cơ hội hoàn thành nhiệm vụ để nhận được sức mạnh và phần thưởng. Đây chính là tia hy vọng duy nhất giúp hắn

21 1

Vợ tôi là Hổ

(Đang ra)

Vợ tôi là Hổ

Kanel

“Người được trời định làm chồng ta, chính là cậu.”

1 1

Tập 04 LN - Chương 1.4 Mùa hè, khi tình yêu trở nên sâu đậm

“Một quán bia vườn à? Thật bất ngờ.”

Địa điểm ăn tối được chỉ định hóa ra lại là tầng thượng của một cửa hàng bách hóa. Quán bia vườn được dựng trên tầng thượng đang nhộn nhịp với dân thành thị, sinh viên đại học và các gia đình đang tận hưởng buổi tối dưới ánh hoàng hôn của thành phố.

“Này, Kisumi-kun! Ở đây có lễ hội gì đang diễn ra vậy?”

Tôi mơ hồ nhớ lại hồi trước từng cùng bố mẹ ăn tối ở quán bia vườn khi Ei còn nhỏ, nhưng dường như Ei không hề nhớ. Đây coi như là lần đầu tiên của em ấy, nên Ei đang tỏ ra rất phấn khích.

Giờ nghĩ lại, khung cảnh ngoài trời với những người lớn vừa chuyện trò vừa nhâm nhi đồ nhắm cùng men rượu quả thực có bầu không khí lễ hội, gợi nhớ đến những lễ hội mùa hè.

“Không hẳn là lễ hội, nhưng tối nay chúng ta sẽ ăn tối ngoài trời.”

“Nghe vui quá!”

Chúng tôi báo với quầy lễ tân về đặt bàn dưới tên Arisaka và được dẫn đến chỗ ngồi.

“Mọi người thật sự tụ tập đông đủ rồi.”

Ngồi ở bàn là bạn gái tôi, Yorka, chị gái cô ấy Aria-san, và giáo viên của chúng tôi, Kanzaki-sensei. Nhìn thấy cả ba người cùng ngồi với nhau khiến tôi không khỏi nở nụ cười gượng.

Mối quan hệ giữa từng người trong số họ đều phức tạp và đan xen sâu sắc, và đây là lần đầu tiên tôi thấy cả ba ngồi chung một bàn.

Yorka và hai người kia tỏ ra đặc biệt chú ý đến Ei, người tôi mang theo.

“Cảm ơn cậu đã đến, Kisumi. Và chào Ei-chan,” Yorka nói, trông thấy rõ sự nhẹ nhõm khi chúng tôi xuất hiện.

“Woa, em gái của Sumi-kun dễ thương ghê! Thảo nào em lại làm việc chăm chỉ vì em ấy. Lại đây nào, cô bé. Ngồi cạnh chị đi!”

Năng lượng của Aria-san cao bất thường. Khi nhìn sang, tôi để ý cốc bia mà cô gọi trước đó gần như đã cạn. Tác phong của cô chẳng hề thay đổi so với lần gặp cách đây khoảng hai tuần.

Aria-san từng làm gia sư bán thời gian ở trung tâm luyện thi tôi theo học hồi trung học cơ sở, và là người đã giúp tôi vượt qua kỳ thi vào Eisei High. Chúng tôi tái ngộ khi tôi đến thăm nhà Arisaka lần đầu, gặp lại cô với tư cách bạn trai của em gái cô.

Sau đó, theo gợi ý của Aria-san, tôi đã đồng ý đóng giả bạn trai để ngăn cản cuộc hôn nhân sắp đặt của Kanzaki-sensei. Với sức ảnh hưởng áp đảo, thậm chí vượt cả Yorka, cô đã khuấy đảo đủ kiểu trong các mối quan hệ của chúng tôi.

“Aria, chị đang quá suồng sã rồi. Em gái của Sena-san có thể thấy khó xử đấy. Làm ơn bình tĩnh lại một chút.”

Người mang nét đẹp Nhật tóc đen, giáo viên chủ nhiệm của tôi, Kanzaki Shizuru, nhẹ nhàng nhắc nhở học trò cũ của mình. Cô cũng là bạn của Aria-san và đã duy trì tình bạn ấy kể từ khi tốt nghiệp.

“Con là Sena Ei, em gái của Kisumi-kun. Rất vui được gặp mọi người!”

Không cần tôi nhắc, em gái tôi đã tràn đầy năng lượng chào hỏi cặp đôi xinh đẹp Aria-san và Kanzaki-sensei mà chẳng chút ngại ngần. Dù là vì còn nhỏ hay vì tính cách hướng ngoại, con bé chẳng hề có dấu hiệu lúng túng dù đây là lần đầu gặp mặt.

Dù thế nào đi nữa, với tư cách anh trai, tôi chỉ mong Ei sẽ trân trọng tính cách hòa đồng này của mình trong tương lai.

Cả ba đều chào đón Ei bằng những nụ cười ấm áp. Trong khi tôi ngồi cạnh Yorka, Ei nhanh nhẹn chọn chỗ giữa Aria-san và Kanzaki-sensei.

“Tớ thấy cậu có vẻ lo lắng đấy, Yorka,” tôi thì thầm với cô, ghé sát lại gần hơn.

“Làm sao tớ có thể vui trong tình huống thế này được. Cứ như một buổi họp phụ huynh vậy,” cô đáp, giọng hạ thấp.

Có lẽ thấy khó chịu, Yorka kín đáo nắm tay tôi dưới gầm bàn.

“Cậu có thể nhân cơ hội này để gắn kết hơn với cô giáo của chúng ta mà.”

“Tớ chẳng muốn gặp giáo viên chủ nhiệm ở ngoài trường đâu. Với lại, tớ cũng muốn gặp Kisumi nữa.”

“Nếu vậy thì tớ rất vui khi nghe điều đó với tư cách bạn trai của cậu.”

“Tất nhiên rồi. Xin lỗi vì hôm nay chúng ta không thể đi chơi cùng nhau.”

“Đừng bận tâm. Cũng lâu rồi tớ mới ra ngoài với Ei mà.”

“Cậu có thích bộ phim không?”

“Có chứ, nhưng rồi tớ bị Ei trêu khi thấy tớ rơm rớm nước mắt.”

“Chỉ cần cậu thấy vui là được.”

“Thế còn cậu thì sao?”

“Tớ đi mua sắm, cả đồ cho chuyến đi sắp tới nữa.”

“Cậu lúc nào trông cũng thời trang cả. Đặc biệt là chiếc vòng cổ kia, đẹp thật đấy. Rất hợp với cậu.”

Tôi không thể không chú ý đến chiếc vòng bạc đơn giản trên cổ Yorka. Sợi dây mảnh mai đeo một viên đá nhỏ nhưng tinh xảo. Thiết kế tinh tế ấy tôn lên khí chất trưởng thành của Yorka một cách hoàn hảo.

“À, cái này là quà của một người đặc biệt tặng tớ đấy!”

“Wow, người đó có gu thật.”

“Kisumi tặng tớ đó~!. Giờ nó như bùa hộ mệnh của tớ rồi.”

Bạn gái tôi khẽ chạm vào mặt dây chuyền bằng những ngón tay thon dài. Khi tôi còn đang xúc động bởi lời cô nói, chợt cảm nhận được ánh mắt ai đó nhìn về phía chúng tôi.

Aria-san và Kanzaki-sensei đang dõi theo. Ei cũng ngước lên từ dưới gầm bàn, nơi em đang thò đầu ra nhìn trộm.

“…Kisumi-kun và Yorka-chan đang thả thính kìa. Còn nắm tay nhau nữa.”

“Không phải thế đâu, Ei-chan! Chỉ là—”

“Không cần biện minh cho mấy chi tiết thừa thãi đó đâu!”

Bị lời nhận xét của Ei làm giật mình, tôi và Yorka vội vàng buông tay nhau ra.

“Kisumi-kun, gọi đồ uống đi. Ei muốn nước cam.”

“Cho em coca!”

Tôi lập tức đáp lại mà chẳng buồn nhìn menu.

“Dù là mùa hè thì tận hưởng cũng được, nhưng kín đáo thôi, được chứ?”

Với vẻ hơi ngượng, Kanzaki-sensei đưa ra lời khuyên rồi giơ tay gọi nhân viên phục vụ.

“Mới đến mà hai người đã rơi vào thế giới riêng rồi. Với lại Sumi-kun, em đến muộn đấy. Lúc nãy có khá nhiều gã định bắt chuyện với bọn tớ,” Aria-san chu môi.

“Tôi xin lỗi vì đã để các mỹ nhân phải chờ.”

“Hmm, em thẳng thắn bất thường nhỉ,” Aria-san nheo mắt.

“À thì, em ý thức được cái vinh hạnh khi được ngồi giữa những người đẹp thế này mà.”

Với dàn phụ nữ xinh đẹp thế kia, không lạ gì khi đàn ông bu quanh. Dù họ trông có vẻ khó tiếp cận, nhưng trong cái nóng mùa hè, bầu không khí cởi mở và thêm chút men bia, không ít người dũng cảm lại gần bắt chuyện. Và sự hiện diện của tôi giống như hương vòng chống muỗi, khiến họ phải dè chừng.

“Phản ứng của em bình thường quá, chán ghê,” Aria-san tỏ ra không hài lòng.

“ Em rồi cũng phải quen thôi chứ.”

Cái câu nói nhan sắc chóng phai, chỉ ba ngày là chán chắc chắn chỉ là lời đồn. Nhưng đúng là sự thân quen sẽ tạo ra cảm giác thoải mái, khi những cuộc trò chuyện cứ thế mà trôi chảy, và mối liên kết ngày càng sâu sắc.

“Đúng là kiểu hưởng thụ xa xỉ. Vậy thì tớ chẳng thèm để tâm đến cảm xúc của cậu nữa đâu.”

“Ngược lại chứ, hãy quan tâm nhiều hơn. Bị bất ngờ suốt cũng mệt lắm.”

Yorka và Kanzaki-sensei cùng gật đầu đồng tình với sự chân thành trong lời tôi nói.

“Êh~ đó là vì có em, Sumi-kun, nên chị mới có thể thoải mái là chính mình mà không cần giữ kẽ.”

“Chị, đừng trêu Kisumi quá. Em sẽ giận đấy,” Yorka cảnh cáo với một nụ cười đầy uy hiếp.

“Uwa, Yor-chan, nụ cười dễ thương của em lúc này hơi đáng sợ đó nha. Chị hứa sẽ không làm gì kỳ quặc đâu.”

“Với chị thì em chẳng thể nào giữ kẽ được.”

“Đừng lo, em gái chị là người quản trọng nhất mà.”

“Thật không?” Yorka liếc chị mình với ánh mắt đầy ngờ vực.

“Thôi nào, tin chị đi! Chị yêu quý em như một người chị gái luôn yêu thương em mình” “Được rồi, em tin chị đấy.”

“Yor-chan, em thật ngọt ngào! Chị cũng yêu em nữa!” Aria-san kêu lên rồi dốc cạn ly bia trong một hơi, “Aah, không gì tuyệt bằng uống bia mùa hè, nhất là ở ngoài trời.”

Cô ra hiệu cho nhân viên phục vụ đang tiến lại gần để gọi thêm đồ uống—nước ngọt cho tôi và Ei, còn cô thì thêm một ly bia nữa.

“Sensei cũng bị gọi đến đây bất ngờ à?” tôi quay sang hỏi Kanzaki-sensei.

“Đúng vậy, Aria liên lạc với tôi trong giờ làm và rủ đi ăn tối cùng.”

Kanzaki-sensei ngồi thẳng lưng giữa không khí náo nhiệt của vườn bia.

“Hai người thường xuyên đến bia vườn không?”

“Chỉ vào mùa hè thôi, Aria thích ăn ở nhà hàng có sân thượng ngoài trời. Hôm nay Aria đặt bàn nên tôi nghĩ sẽ chỉ có hai chúng tôi, nhưng mà…”

“Thì ra lại là một bất ngờ nữa của Aria-san, nhỉ?”

Khi tôi đoán, Kanzaki-sensei gật đầu có phần áy náy.

“Là một giáo viên, tôi thật sự không thể tán thành tình huống này. Tôi vốn sẽ không cho phép học sinh vị thành niên, nhất là em gái của Sena-san, đến quan bữa vườn. Tôi xin lỗi.”

“Ôi, đừng lo quá mà. Hôm nay chỉ là buổi tụ tập bình thường thôi. Cứ coi như ăn mừng kết thúc học kỳ, và để bỏ qua chuyện cũ đi!”

“””Đừng có lấp liếm dễ dàng như thế chứ!!!”””

Cả ba người còn lại đồng loạt phản đối, không cho Aria-san thoát tội.

“Em suýt trượt kỳ thi cuối kỳ vì vụ bạn trai đóng thế đấy!”

“Em cũng bị căng thẳng lắm chứ bộ!”

“Ai mà ngờ em lại lén báo tin cho bố mẹ chị sau lưng…”

Tất cả chúng tôi nhân dịp này trút ra bao ấm ức bị dồn nén từ lâu.

Kanzaki-sensei đã bàn bạc với Aria-san để từ chối cuộc hôn nhân sắp đặt do bố mẹ cô ấy đề ra. Kế hoạch táo bạo được nghĩ ra là giới thiệu tôi như bạn trai đóng thế để ra mắt phụ huynh.

Đầu tháng Bảy, vào ngày thực hiện kế hoạch, Kanzaki-sensei đã thành công thoát khỏi cuộc hôn nhân sắp đặt đó dù có vài biến cố bất ngờ. Hôm đó cũng là ngày Yorka và Aria-san có trận cãi vã chị em đầu tiên, dường như đã tháo gỡ được khúc mắc tồn tại nhiều năm giữa họ.

Mà nói “dường như” là vì Yorka kiên quyết không chịu kể chi tiết họ cãi nhau chuyện gì, dù tôi có gặng hỏi thế nào đi nữa.

“Chị em thì cũng có bí mật mà ngay cả bạn trai cũng không được biết chứ!”

Cô phòng thủ một cách lạ lùng, thế nên tôi đành thôi không hỏi thêm nữa. Có lẽ đúng là có những chuyện cần phải được giữ kín.

Dù vấn đề hôn nhân sắp đặt đã được giải quyết, nhưng cả chúng tôi và Kanzaki-sensei ngay sau đó đều bận rộn với kỳ thi cuối kỳ. Vì vậy, những lời phàn nàn về hành động giấu giếm của Aria-san cũng bị tạm gác lại cho đến bây giờ.

“Thì thôi, dù là để than phiền về chị hay để bàn chuyến đi chơi, bất kỳ cái cớ nào để tụ tập cũng đều được. Miễn là mục đích chính vẫn là vui vẻ cùng nhau,” Aria-san nói một cách đầy thuyết phục khi đồ ăn và thức uống được mang ra bàn.

Từ salad đến carpaccio, thịt bò nướng, rồi cả những món kinh điển như gà viên chiên, khoai tây chiên, edamame, và nhiều món khác, bàn ăn tràn đầy những món hợp với không khí vườn bia.

“Rồi, giờ Sumi-kun và em gái đã có mặt, cùng cụng ly nào—cạn ly!” Aria-san hô to khi ly chạm vào nhau.

“Sao Aria-san lại làm chủ mọi việc thế này?”

“Chị, hôm nay chị phấn khởi hơn thường ngày rất nhiều luôn ấy.”

Đúng như Yorka chỉ ra, ngay cả tôi cũng thấy Aria-san có vẻ hứng khởi bất thường. Cô ân cần chăm sóc Ei ngồi cạnh, và Ei cũng nhanh chóng thân thiết với cô.

Rõ ràng Aria-san đang tận hưởng bầu không khí mới lạ của bia vuo ,vừa vui vẻ vừa thưởng thức hết các món ngon được bày ra. Ly bia thứ hai nhanh chóng cạn và cô liền gọi thêm ngay.

Không lẽ có chuyện gì đặc biệt khiến cô ấy hào hứng thế này?

“Aria, tiết chế lại đi. Đây cũng chẳng phải chỗ của tôi đâu.”

“Shizuru-chan, chị có khỏe không vậy? Hôm nay uống chậm thế.”

“…Chị đã rút kinh nghiệm với rượu rồi. Sẽ kiêng một thời gian, nên đừng bận tâm.”

Khi tôi liếc qua ly của Kanzaki-sensei, nó hầu như còn nguyên.

“Ơ, chị khó chịu vì Sumi-kun thấy chị ở nhà hả?”

“Aria!” Kanzaki-sensei đập bàn cái rầm, rõ ràng khó chịu.

Cô đang nhắc đến buổi sáng sau cuộc họp chiến lược ở nhà sensei. Vẫn còn mệt do dư âm rượu đêm trước, Kanzaki-sensei không biết tôi đang ngủ trong phòng khách và bước ra từ phòng tắm chỉ quấn một chiếc khăn. Nhưng vì bất ngờ khi thấy tôi, tay cô trượt khiến chiếc khăn suýt bung ra.

Phản ứng đó thực sự không ổn đâu, sensei.

“Khoan, Kisumi thấy cái gì vậy? Nói rõ xem!”

Yorka, nhận thấy điều khả nghi, lập tức lên tiếng.

Aria-san lúc này mới nhận ra lỡ miệng, mặt đầy hoảng hốt.

“Aria-san, che giấu cho chị đi!”

“Êh, chị lúc đó còn lơ mơ ngủ, chả nhớ gì cả~”

“Chắc chắn là chị đang nói dối!”

“Cái này ngon ghê,” Ei, đang mải mê ăn uống, chẳng để tâm đến tình cảnh khó xử của anh trai.

Sau một hồi vội vàng giải thích rằng sự cố ở nhà Kanzaki-sensei chỉ là tai nạn, tôi mới dỗ được Yorka bình tĩnh lại phần nào.

“Cậu đúng là toàn vướng mấy tình huống kỳ quặc với phụ nữ. Cậu còn từng ôm chị tớ ở nhà ga nữa cơ.”

Dù thế, Yorka vẫn chưa hoàn toàn bị thuyết phục. Trong khi Yorka ném những ánh nhìn sắc lẻm, Aria-san lại giả vờ không để ý.

Kanzaki-sensei thì co người lại, khuôn mặt đầy xấu hổ vì sự sơ suất của mình.

“Đừng để tâm quá, Shizuru-chan.”

“Chị đang cố quên chuyện đó mà…”

“Với lại, chẳng phải chuyện đó xảy ra cũng vì chị uống quá nhiều hôm đó sao?”

Kanzaki-sensei lườm Aria-san một cái thật dài, nhưng rồi cũng im lặng khi bị nói trúng.

Nhìn cảnh hai người trò chuyện tự nhiên như vậy, tôi bật cười: “Thấy hai người vẫn thân thiết thế này cũng yên tâm thật.”

“Chị đã tránh được hôn nhân sắp đặt . Nhưng nói rõ luôn nhé, chỉ là ‘về kết quả’ thôi!”

Dù nét mặt Kanzaki-sensei không đổi, lời lẽ vẫn ẩn chứa chút bực bội.

“Rồi rồi, miễn là kết quả tốt đẹp . Chị nên biết ơn mới phải.”

Trong tâm trạng vui vẻ, Aria lại buông thêm một câu dư thừa.

“…Lòng biết ơn của chị là dành cho Sena-kun và mọi người. Em chỉ là phần dư thừa thôi, Aria.”

Kanzaki-sensei cảnh cáo cô không nên lấn lướt quá. Aria-san cười gượng, hiểu ra thông điệp.

“Đừng nói gay gắt vậy chứ. Em hứa sẽ lái xe cẩn thận trong chuyến đi mà.”

“Này, em để ý từ nãy rồi, sao chị lại cứ nhắc đến chuyến đi thế?” Yorka tò mò hỏi. Tôi cũng đang thắc mắc y như vậy.

Như một lời cảm ơn vì đã giúp né được vụ hôn nhân sắp đặt, nhóm bạn chúng tôi—bao gồm tôi, Yorka và mọi người—được mời đến biệt thự nghỉ mát của gia đình Kanzaki-sensei để nghỉ hè.

Nhưng tại sao tôi lại có cảm giác Aria-san cũng sẽ tham gia chuyến đi này?

“Aria, em thật sự không định giải thích lại à?”

Thấy phản ứng của chúng tôi, Kanzaki-sensei trông đầy bất lực.

“Hehe, đó mới là bất ngờ thật sự của chuyến đi này!” Aria-san mỉm cười đắc thắng.

“Khoan, thật hả!?”

“Đúng vậyy!, chị cũng đi.”

“Không thể nào…”

Tôi ngạc nhiên trước câu khẳng định thẳng thắn của Aria-san, nhưng lại dễ dàng chấp nhận một cách kỳ lạ. Có lẽ tôi đã quá quen với những cú sốc bất ngờ từ cô ấy.

“Chẳng phải chính chị là người đầu tiên đề nghị chọn biệt thự nhà Shizuru-chan làm điểm đến sao?”

Nghĩ lại, đúng là chúng tôi đã nói chuyện đó ở sảnh khách sạn trước khi gặp bố mẹ Kanzaki-sensei.

“Người đề nghị thì phải có trách nhiệm chứ.”

Aria-san hoàn toàn hưởng ứng, trông đầy khí thế.

“Nhưng thái độ quá mức hăng hái của chị làm em hơi lo lắng.”

“ Cười nhiều hơn đi, Sumi-kun. Em đa nghi quá đấy.”

Aria-san có khả năng kỳ lạ trong việc khéo léo lái câu chuyện, đến mức cuối cùng chúng tôi chấp nhận ý kiến của cô ấy mà không nhận ra. Tùy tâm trạng của cô ấy, chuyến đi hè vui vẻ này rất có thể sẽ rẽ sang hướng khó lường.

Khoan, tại sao tự nhiên tôi lại thấy sợ chuyến đi này thế nhỉ?

“Còn ý kiến của mọi người thì sao?”

“Chị chẳng quan tâm, miễn sao ổn là được.”

Tôi không lo lắng về Aria-san!! Đây chính là lý do những người tự tin và chủ động đúng là một kiểu khác hẳn!!

“Onee-chan, chị thật sự sẽ đi sao?” Yorka kinh ngạc, như thể vừa nghe thấy tiếng sét giữa trời quang.

“Không phải là chuyện đương nhiên sao? Ít nhất thì cũng để chị xin lỗi vì chuyện đã qua.”

Xét đến thói quen bốc đồng của Aria-san, như vụ "bạn trai thế thân" với Kanzaki-sensei, cả tôi lẫn Yorka đều không tránh khỏi cảnh giác.

Thấy chúng tôi lo lắng, Kanzaki-sensei xen vào trấn an.

“Chúng ta không thể nhét hết mọi người vào một xe, nên cần thêm người lái.”

“Aria-san, chị thật sự biết lái xe chứ?”

“Thật là, coi thường quá đấy. Tất nhiên là chị có bằng lái rồi!”

Có vẻ không hài lòng với phản ứng của tôi, Aria-san lục túi và tự hào chìa bằng lái ra.

“…Ừ thì, ít nhất trông cũng không phải đồ giả.”

Tôi từng nghe nói ảnh trên bằng lái lúc nào cũng xấu, thế mà tấm của Aria-san lại cực kỳ xinh đẹp.

“Kisumi-kun, anh sắp đi du lịch à?” Ei, vốn bị bỏ ngoài cuộc trò chuyện, bất ngờ hỏi.

“Ừ, với bạn bè của anh.”

“Không công bằng! Em cũng muốn đi!” Ei phụng phịu.

“Đừng có ích kỷ vậy.”

“Nhưng em cũng muốn đi chuyến này! Em muốn chơi cùng bạn của Kisumi-kun nữa!”

Mỗi lần câu lạc bộ Sena tụ tập ở nhà tôi, mọi người đều quan tâm đến Ei. Đã quen được coi là một thành viên trong nhóm, con bé không hề thích cảm giác bị bỏ lại phía sau.

“Kisumi, chúng ta phải làm sao đây?”

“Sao không cho em gái em đi cùng luôn nhỉ? Đúng không, Shizuru-chan?”

“Tôi nghĩ cũng không sao, vì vẫn còn dư phòng…”

Ngoại trừ tôi, ai nấy đều tỏ ra đồng ý việc cho Ei đi cùng.

“Này, được chứ, Kisumi-kun?”

Đối diện ánh mắt năn nỉ của em gái, tôi buộc phải nói thẳng sự thật.

“Ei, ngày đi du lịch, em sẽ đi ngủ lại nhà bạn.”

Nghe tôi nhắc, vẻ mặt Ei thoáng chùng xuống.

“Nhưng em vẫn muốn chơi với Yorka-chan và mọi người cơ!”

Con bé cứng đầu như thường lệ. Sao nó lại muốn chơi với bạn của anh trai đến mức này chứ?

“Dù em có nói thế thì…”

“Vậy… lễ hội thì sao? Lễ hội ở đền ấy. Năm nay mình cùng đi hết, không chỉ Kisumi-kun thôi!”

Ei đang nói đến lễ hội mùa hè ở ngôi đền gần trường, mà hằng năm tôi đều đưa nó đi.

“À, em nói lễ hội mùa hè tổ chức thường niên ở ngôi đền gần trường hả?”

“Nghe hoài niệm thật. Hồi đó chị cũng đi với mấy người trong hội học sinh sau khi chuẩn bị cho lễ hội văn hóa. Đó là lần đầu chị trải nghiệm lễ hội truyền thống, vui cực luôn.”

Cả Kanzaki-sensei lẫn Aria-san, vốn là cựu học sinh, đều biết rõ lễ hội đó.

“Kisumi, nếu vậy thì sao mình không mời luôn tất cả thành viên câu lạc bộ Sena? Tớ cũng muốn đi nữa.” Yorka tỏ ra đầy hào hứng.

“Tớ không phản đối, nhưng sẽ đông lắm đấy. Cậu chắc chứ?”

“Cậu sẽ bảo vệ tớ, đúng không?”

Tất nhiên, khi người bạn gái mình yêu nói vậy thì chẳng có cách nào từ chối cả.

Tôi chợt nhận ra việc tận hưởng kỳ nghỉ hè của một cặp đôi đặc biệt đến nhường nào. Mỗi sự kiện mùa hè đều trở nên hoàn toàn khác khi có người mình thương ở bên cạnh. Tôi thấy biết ơn vì được trải qua cùng Yorka.

Sang năm, chúng tôi sẽ phải đối mặt với kỳ thi đại học, nên đây là năm cuối cùng có thể vui chơi mà không phải lo lắng gì. Chính vì thế, tôi muốn tận hưởng trọn vẹn để không có chút hối tiếc nào.