I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

204 3876

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

(Đang ra)

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

Thư Ngữ Ăn Đất (吃土的书语)

Cái chức Ma Pháp Thiếu Nữ này, ông đây không làm nữa!

128 0

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

(Đang ra)

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

huigwihantedibeeo (희귀한테디베어)

Tóm lại, đây là một câu chuyện hài hước đầy sự hiểu lầm về một nhân vật 'hỏng bét' giả mạo.

1 0

Các nhân vật chính bị tôi sát hại

(Hoàn thành)

Các nhân vật chính bị tôi sát hại

EunMilhi (은밀히)

Nhưng bây giờ... không còn nữa.

252 0

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

(Đang ra)

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

红烧油焖虾 (Hồng Thiêu Du Môn Hà)

Mỗi cuộc hành trình trong Bách Thế Thư không chỉ là một trải nghiệm, mà còn mang đến cho hắn cơ hội hoàn thành nhiệm vụ để nhận được sức mạnh và phần thưởng. Đây chính là tia hy vọng duy nhất giúp hắn

21 1

Vợ tôi là Hổ

(Đang ra)

Vợ tôi là Hổ

Kanel

“Người được trời định làm chồng ta, chính là cậu.”

1 1

Tập 04 LN - Chương 2.1 Móc ngoéo nhé!

“Này, Kisumi, mai cậu có muốn sang nhà tớ không?”

Đó là điều Yorka bất ngờ hỏi khi hai đứa đang ăn cơm hộp cô ấy chuẩn bị trong phòng mỹ thuật như thường lệ.

Dù đã là kỳ nghỉ hè, tôi – với vai trò lớp trưởng – vẫn phải đến trường họp ban điều hành lễ hội văn hóa. Yorka, quan tâm như mọi khi, mang cơm hộp đến tận nơi cho tôi.

Ngay cả khi đang mặc đồng phục, ăn trưa ở trường mà đột nhiên được rủ sang nhà qua đêm, tôi cũng không hề hoảng hốt. Bạn gái tôi vừa đưa ra một đề nghị táo bạo, vậy mà tôi vẫn cố giữ thái độ điềm tĩnh, không để lộ vẻ bối rối.

Đã khoảng bốn tháng từ khi Yorka và tôi bắt đầu hẹn hò. Sau vô số buổi hẹn, chúng tôi mới vừa trao nhau nụ hôn đầu tiên cách đây không lâu. Giờ khi đã bước thêm một bước lớn, tôi cũng chẳng lạ gì nếu Yorka – vốn hay ngại ngùng – lại muốn tiến xa hơn cả tôi. Với nụ hôn ấy, tôi tưởng mình đã bất khả chiến bại.

—Không, nói vậy là dối lòng.

Thực ra, tôi vẫn chẳng theo kịp những diễn biến bất ngờ này.

Liệu có ổn không khi mọi chuyện diễn ra quá thuận lợi thế này? Chính cái sự suôn sẻ quá mức ấy khiến tôi bất an.

Hồi tôi tỏ tình với Yorka, đã phải chờ suốt kỳ nghỉ xuân mới nhận được câu trả lời. So với việc bị treo lơ lửng như thế, tất nhiên tình hình hiện giờ tốt hơn nhiều. Nhưng khi mọi thứ tiến triển nhanh đến mức chóng mặt, tôi lại thấy mình thật nhát gan.

Đơn giản vì Yorka là người quan trọng nhất trên đời với tôi. Cũng chính bởi cô ấy quan trọng đến thế, trong lòng tôi mới nảy sinh đủ thứ lo lắng vô ích.

Thế nhưng…

“Tớ thích lắm. Tất nhiên là tớ sẽ sang!”

Tôi thực sự rất vui.

Với lời mời từ bạn gái, trong từ điển của tôi chưa từng tồn tại chữ “không”. Nói “đồng ý” là lựa chọn duy nhất.

Nếu chần chừ bây giờ, tôi sẽ đánh mất cơ hội. Làm sao có thể phí hoài một dịp hiếm hoi như thế?

“Câu trả lời nhanh gọn ghê!”

“Tớ từng từ chối lời mời nào của cậu chưa?”

“Chưa, nhưng mà lời mời lần này hơi đột ngột~,” Yorka khúc khích, “Thật ra lý do tớ rủ cậu là—”

“Không cần phải giải thích hết đâu. Tớ hiểu rồi.”

Yorka còn định giải thích một cách nghiêm túc, nhưng tôi đã cắt ngang. Tôi không muốn biến cuộc trò chuyện thành kiểu để con gái phải giãi bày mọi thứ từ đầu đến cuối. Một thằng con trai thực thụ thì phải biết tự cảm nhận không khí.

“Cậu hiểu được ý tớ á?, thật là kỳ diệu,” Yorka thốt lên, thật sự ngạc nhiên.

“Chúng ta là một đôi mà. Chuyện đó là lẽ đương nhiên thôi, đúng không?”

“Cậu thật đáng tin cậy.”

“Giao cho tớ đi,” tôi đáp ngắn gọn.

Nếu tôi nói thêm, tôi sợ mình sẽ không kìm được sự phấn khích lẫn hồi hộp.

Tôi cố giữ cho nét mặt khỏi nở thành nụ cười, nhưng tim thì đập rộn ràng. Cảm giác như nó muốn bật tung khỏi lồng ngực vậy.

“Ừm? Được rồi đó. Tớ sẽ nấu cơm tối và đợi cậu.”

Khác với tôi, Yorka vô cùng điềm tĩnh. Vì chính cô mời tôi, có vẻ như mọi chuyện đã nằm gọn trong đầu cô ấy.

Nếu vậy thì tôi không thể để mình bẽ mặt như một thằng đàn ông vụng về được.

“Ừm.”

“...Kisumi, sao tự nhiên cậu đổ mồ hôi thế? Để tớ chỉnh điều hòa xuống .”

“Ừm.”

“Kisumi?”

“Ừm.”

Tôi quyết không lãng phí hơi thở. Hay nói đúng hơn, tôi không thể nói được.

Trong đầu tôi như có một lễ hội giữa con người phấn khích và con người thận trọng, khiến khó mà tập trung.

“Cậu có sốt không?” Yorka đứng lên tiến lại gần tôi, đặt tay lên trán, “Mặt cậu có nóng nhưng tớ không nghĩ cậu bị sốt đâu.”

Ngay trước mặt tôi là vòng ngực khá đầy đặn của Yorka, thật ấn tượng với một cô gái ở lứa tuổi chúng tôi. Các cúc trên áo đồng phục như sắp bung ra.

To. Thật sự to!

Khi ở cạnh Yorka, mọi lần chạm nhẹ vào bắp tay trên của cô đều làm tim tôi loạn nhịp. Lúc ôm cô, tôi luôn vô thức cảm nhận được khối lượng áp vào mình.

Do đồng phục mùa hè mỏng hơn, cảm giác ấy càng rõ rệt.

Chạm vào nó sẽ như thế nào nhỉ?

Tôi nuốt nước miếng.

“Khoan đã, nhìn chằm chằm vậy đáng sợ lắm đấy.”

Hình như tôi đã nhìn quá rõ ràng. Yorka vội che ngực lại.

Chết tiệt! Khi mọi chuyện bắt đầu trở nên thực tế, bản năng nam tính vốn bị tôi giấu kín bỗng muốn trỗi dậy. Tôi phải bình tĩnh lại, quay về với hình ảnh một quý ông lịch thiệp.

Đừng để bị cám dỗ bởi mùa hè, Kisumi!

“Tớ hơi xao lãng một chút thôi.”

“Đừng nói như kiểu vô tình thế, biến thái.”

“Thì sao chứ? Tớ thích những gì tớ thấy mà!”

“Cậu bắt đầu bạo rồi đấy hả?”

“Ít ra thì tớ chỉ nhìn cậu thôi, không nhìn mấy cô khác”

“Nếu cậu làm vậy, tớ sẽ móc mắt cậu. Cả hai cái luôn.”

“Tớ chỉ có hai con mắt quý giá thôi!”

Yorka nói một câu nghe rùng rợn mà vẫn thản nhiên. Tôi nói hết lòng mình để làm cô ấy dịu lại.

Dù sao thì tối nay tôi sẽ ngủ ở nhà cô ấy. Lịch trống dần được lấp đầy — một điều đáng mừng.

Tối hôm sau, tôi chuẩn bị xong và đến nhà Arisaka.