I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

204 3876

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

(Đang ra)

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

Thư Ngữ Ăn Đất (吃土的书语)

Cái chức Ma Pháp Thiếu Nữ này, ông đây không làm nữa!

128 0

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

(Đang ra)

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

huigwihantedibeeo (희귀한테디베어)

Tóm lại, đây là một câu chuyện hài hước đầy sự hiểu lầm về một nhân vật 'hỏng bét' giả mạo.

1 0

Các nhân vật chính bị tôi sát hại

(Hoàn thành)

Các nhân vật chính bị tôi sát hại

EunMilhi (은밀히)

Nhưng bây giờ... không còn nữa.

252 0

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

(Đang ra)

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

红烧油焖虾 (Hồng Thiêu Du Môn Hà)

Mỗi cuộc hành trình trong Bách Thế Thư không chỉ là một trải nghiệm, mà còn mang đến cho hắn cơ hội hoàn thành nhiệm vụ để nhận được sức mạnh và phần thưởng. Đây chính là tia hy vọng duy nhất giúp hắn

21 1

Vợ tôi là Hổ

(Đang ra)

Vợ tôi là Hổ

Kanel

“Người được trời định làm chồng ta, chính là cậu.”

1 1

Tập 04 LN - Chương 2.2 Móc ngoéo nhé!

“Chị muốn xin lỗi một lần nữa.”

Ngay khi tôi vừa đến nhà Arisaka, tôi được chào đón bởi Aria-san, người đang ngồi nghiêm trang và cúi đầu xin lỗi.

Đó là một cử chỉ khiêm nhường hiếm thấy từ Aria-san, người lúc nào cũng toát ra vẻ tự tin. Tôi không khỏi thấy bối rối trước chuyện gì đang diễn ra.

“Ơm… chuyện này là sao vậy?”

Tôi đặt chiếc ba lô căng phồng xuống và quay sang nhìn Yorka để tìm lời giải thích.

“Tớ thấy chị gái nợ cậu lời xin lỗi nhiều nhất vì vụ bạn trai giả mạo,nên tớ nghĩ chị ấy nên xin lỗi đàng hoàng.”

“À, ra là vậy nên Aria-san mới ở đây.”

Cuối cùng thì tôi cũng hiểu ra.

“Sao cậu lại ngạc nhiên thế? Chẳng phải cậu đã biết chuyện này khi đến đây sao? Chỉ vì lần trước hai người gặp nhau ở quán bia ngoài trời thì không có nghĩa là có thể bỏ qua hết mọi chuyện đâu.”

“Ra vậy. Cậu chu đáo thật đấy.”

Thực lòng mà nói, tôi nghĩ mọi chuyện bây giờ cũng đã là quá khứ rồi.

“Này, Kisumi, đừng nhìn đi chỗ khác. Tớ biết là cậu đang nghĩ đến chuyện khác đấy.”

Yorka dùng cả hai tay giữ lấy mặt tôi và ép buộc tôi phải nhìn thẳng vào cô ấy.

“Không, chỉ là tớ nghĩ hôm nay sẽ chỉ có hai đứa thôi. Haha.”

Hóa ra là tôi đã hiểu lầm. Nghĩ kỹ lại, Yorka cũng chưa bao giờ nói rõ rằng hôm nay sẽ chỉ có hai đứa. Tôi đã để cho kỳ vọng của mình chạy quá xa và tưởng tượng viển vông.

Trời ạ, thật là xấu hổ. Tôi đã trông chờ hôm nay một cách hớn hở và chẳng hề mảy may nghi ngờ gì.

“Tớ chỉ muốn chắc chắn rằng cậu và chị tớ làm hòa với nhau thôi…”

Cậu ấy quan tâm đến chị gái đến mức nào chứ? Đúng là một cô gái tốt! Quả nhiên là người đã ngưỡng mộ chị gái suốt bao năm, có hơi hướng “chị phức” một chút!

Mà, tôi cũng yêu cái tính thẳng thắn đó của cậu ấy.

Và tôi cũng đang cố kìm lại ngọn lửa ham muốn bùng cháy từ hôm qua đến giờ.

“Khoan đã, chẳng lẽ cậu thực sự nghĩ đó là lý do tớ mời cậu sang nhà sao?” Yorka bỗng nhận ra có thể tôi đang nghĩ gì.

“Thì… khi được bạn gái mời sang nhà, nghĩ vậy cũng là tự nhiên mà, đúng không?”

“Kisumi, cậu đúng là đồ biến thái!”

“Tớ có nói rõ ngay lúc tỏ tình rồi là tớ muốn làm mấy chuyện như vậy. Cậu quên rồi à?”

Tôi buộc phải giả vờ bình tĩnh để nói cứng.

Đúng là tôi đã tự tưởng tượng hơi xa và để trí óc chạy lung tung, nhưng tôi đâu có phải kiểu nam sinh cao trung hời hợt mà dám thản nhiên bước vào nhà bạn gái như không có gì. Dù hôm nay là lần thứ hai, tôi vẫn thấy căng thẳng ngay từ lúc đặt chân đến căn hộ cao tầng nhà Yorka.

“Tớ cũng có xác nhận ngay khi mới bắt đầu hẹn hò rồi. Tớ nhớ, nhưng mà…”

Yorka cuống cuồng tìm lời để đáp lại. Vì tất nhiên, cho dù đang yêu, thì cũng sẽ thấy không thoải mái nếu đối phương đột nhiên lộ ra một mặt như vậy.

Thật sự rất gượng gạo.

Tôi đã quá nôn nóng, còn Yorka thì bị chững lại bởi diễn biến bất ngờ này.

“Ơm, chân chị tê hết cả rồi, chị chịu không nổi nữa.”

Aria-san, đôi mắt ngân ngấn nước, cuối cùng ngã khuỵu xuống vì đôi chân đã mất cảm giác.

“Chị ơi, em xin lỗi!”

“Aria-san, chị không sao chứ!?”

“Chị không đứng dậy nổi… chân đau quá…” Aria-san trông thực sự đau đớn.

Khi đôi chân đã hồi phục lại cảm giác, chúng tôi mới ngồi lại và tiếp tục cuộc trò chuyện.

Mà giờ thì tôi cũng chẳng còn gì để phàn nàn nữa.

“Em không giận đâu, nên chẳng có gì cần tha thứ cả.”

Sau khi tôi chân thành nói vậy, Aria-san rõ ràng trông nhẹ nhõm hẳn ra. Yorka cũng mang nét mặt tương tự, cả hai chị em họ đúng thật là một cặp chị em xinh đẹp khiến người ta khó mà rời mắt.

“Em đã nhờ Yorka đánh lạc hướng chị để em có thể thuyết phục ba mẹ của Kanzaki-sensei theo cách của riêng mình. Dù Yorka đồng ý giúp, nhưng em vẫn lo là sẽ làm căng thẳng tình chị em. Giờ chị thật sự mừng vì ba đứa mình có thể ngồi nói chuyện bình thường thế này.”

Khi gặp ba mẹ của Kanzaki-sensei ở khách sạn, tôi đã có một kế hoạch khác với phương án “bạn trai thế thân” mà Aria-san sắp xếp. Tôi chọn cách thuyết phục thông qua vài học sinh của Kanzaki-sensei, tức là câu lạc bộ Sena.

Để kế hoạch của tôi thành công, điều quan trọng là phải ngăn cản sự can thiệp khó lường của Aria-san. Đó là lý do tôi nhờ em gái của chị, Yorka, kéo dài thời gian giúp mình.

Ngoài Yorka ra, tôi chẳng thể nghĩ được ai khác có thể đứng ngang hàng với Arisaka Aria.

“Chị thật sự thấy nhẹ nhõm khi em nghĩ vậy, Sumi-kun.”

“Em đã nói rồi, làm gì có chuyện Kisumi lại ghét chị được.”

Giữa mối quan hệ chị em của họ, tôi không có chỗ để chen vào.

“Aria-san, nhân tiện đang nói chuyện, em có một thỉnh cầu.”

“Là gì vậy?”

Aria-san ngồi thẳng dậy, chờ đợi lời từ tôi.

“Xin chị đừng tự tiện cho lời khuyên nữa. Em hiểu rõ khả năng quan sát sắc bén của chị và những lời chị nói luôn chuẩn xác đến mức nào.”

“Ừ, chị hiểu rồi.”

“Chị không nên tùy tiện vạch trần bí mật của người khác và khuấy động mối quan hệ chỉ vì hứng thú hay bồng bột. Nếu làm được điều đó, chị thực sự sẽ là một người chị vô cùng đáng tin cậy. Chị có thể hứa với em không?”

“Được rồi, chị hứa!”

Aria-san thoải mái chìa ngón út ra.

865df38b-e7ad-4114-8a6b-e03fcbeb7b90.jpg

Tôi hiểu ý chị ấy và cũng móc ngón út của mình vào. Rồi, như một phản xạ tự nhiên, cả hai chúng tôi cùng hát vang:

“Pinky promise, nếu nói dối thì nuốt ngàn cây kim, pinky promise ♪”

“Cái này có hiệu nghiệm thật à?” Tôi bật cười trước cái cách trẻ con mà chúng tôi vừa hứa hẹn.

“Quan trọng là hình thức,” Aria-san đáp, đôi mắt vẫn nhìn vào ngón út của mình.

“Nhân tiện đây, cho chị tốt nghiệp khỏi cái danh hiệu Nữ hoàng Quỷ dữ đáng sợ đi nhé.” Aria-san nói bằng giọng điệu thường thấy, thoải mái.

“Ra là chị vẫn để bụng chuyện đó à.” Tôi nhận ra hơi muộn và thấy có lỗi.

“Dù nhìn kiểu nào thì đó cũng chẳng phải biệt danh hay ho dành cho một cô gái trẻ cả.”

“Xin lỗi.”

“Từ giờ, hãy coi nhau như người một nhà đi.”

“Người một nhà!?” Cả Yorka và tôi đồng thanh kêu lên đầy ngạc nhiên.

“Ý chị là sao?”

“Thì đấy. Sumi-kun, chẳng phải sau này em sẽ trở thành người trong nhà còn gì?”

“O-Onee-chan!?” Yorka hét lên, mặt đỏ bừng.

Phớt lờ ánh mắt lườm của Yorka, Aria-san vẫn thản nhiên nói tiếp: “Dù sao thì, với tư cách người giám hộ, chị sẽ không cho phép có bất cứ hành động ‘người lớn’ nào trong ngôi nhà này đâu nhé!”

“Chị đột nhiên nghiêm túc thế.”

“Thì chứ còn sao nữa. Nam nữ trẻ tuổi mà ngủ lại cùng nhau thì dễ nảy sinh chuyện lắm.”

“Chị suy diễn hơi xa rồi đấy!”

“Thế nếu Yor-chan nằm ngay trước mặt em, không chút phòng bị, thì em có cưỡng lại nổi không?”

“…E-Em sẽ cưỡng lại được.”

Aria-san khịt mũi.

“Ơm, Kisumi với em vẫn chưa đến mức đó. Tụi em mới chỉ hôn nhau hôm trước thôi. Không phải là em không muốn, mà là…”

Trong khi đó, Yorka đang đỏ mặt dữ dội, người ngọ nguậy đầy bối rối.

“Dù sao thì, với tư cách người giám hộ, chị sẽ không để bất kỳ sự tiến triển nào nhắm vào cô em gái dễ thương của chị khi chị còn ở đây! Hãy nhớ lấy điều đó trong lúc em ở lại tối nay.”

“Vậy thì được chứ?”

“Chẳng phải đó vốn là ý định của em sao? Chị không quan tâm trong ba lô của em có gì đâu. Chị chỉ nhắc thế thôi.”

Aria-san nheo mắt, nở một nụ cười đầy ẩn ý.

“M-Mấy món đồ của em không liên quan! Không phải như chị nghĩ đâu—”

“Hè mà, cứ thong thả đi. Yor-chan đã tốn công chuẩn bị bữa tối rồi. Nếu không ăn thì bọn chị lại tăng cân mất.”