I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

(Đang ra)

Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới (LN)

Goji Shoji

Haruka chỉ nhận được những kỹ năng lẻ loi còn sót lại, và cậu không thể lập nhóm vì kỹ năng “Cô Độc”. Ngay cả ở Dị Giới, cậu cũng phải một mình phiêu lưu.

204 3876

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

(Đang ra)

Tôi Mới Không Phải Ma Pháp Thiếu Nữ

Thư Ngữ Ăn Đất (吃土的书语)

Cái chức Ma Pháp Thiếu Nữ này, ông đây không làm nữa!

128 0

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

(Đang ra)

Tôi Đã Trở Thành Con Gái Của Ác Nhân Học Viện

huigwihantedibeeo (희귀한테디베어)

Tóm lại, đây là một câu chuyện hài hước đầy sự hiểu lầm về một nhân vật 'hỏng bét' giả mạo.

1 0

Các nhân vật chính bị tôi sát hại

(Hoàn thành)

Các nhân vật chính bị tôi sát hại

EunMilhi (은밀히)

Nhưng bây giờ... không còn nữa.

252 0

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

(Đang ra)

Ơ Kìa Tiên Tử, Đã Nói Chỉ Là Trải Nghiệm Nhân Sinh Thôi Mà!

红烧油焖虾 (Hồng Thiêu Du Môn Hà)

Mỗi cuộc hành trình trong Bách Thế Thư không chỉ là một trải nghiệm, mà còn mang đến cho hắn cơ hội hoàn thành nhiệm vụ để nhận được sức mạnh và phần thưởng. Đây chính là tia hy vọng duy nhất giúp hắn

21 1

Vợ tôi là Hổ

(Đang ra)

Vợ tôi là Hổ

Kanel

“Người được trời định làm chồng ta, chính là cậu.”

1 1

Tập 03 LN - Chương 10.3 Chiến lược của người thường

“Kisumi-kun! Anh có khách nè!”

Em gái tôi, Ei, xông thẳng vào phòng tôi mà chẳng buồn gõ cửa. Hôm nay năng lượng của em ấy còn cao hơn bình thường.

“Khách? Ai vậy?”

Khi tôi liếc về phía cửa, tôi thấy Yorka, Asaki-san, Miyachi, Sayu và Nanamura đang tụ tập ở đó.

“Mọi người…”

“Kisumi, ít nhất thì mặc quần áo vào đi chứ!” Yorka hét lên.

“—!?”

Tôi nhận ra mình chỉ đang mặc mỗi cái quần lót, liền vội vàng mặc quần áo vào.

“Sena, em gái cậu trông có tương lai sáng lạn đấy.”

“Tôi giết cậu nếu mày dám nói chuyện với em ấy.”

“Điều kiện đó nghiêm khắc quá đấy. Nhưng thôi được, học sinh tiểu học thì ngay cả với tớ cũng cấm kỵ.”

Trong khi Nanamura thản nhiên bước vào phòng, những cô gái khác cũng dè dặt theo sau.

Tôi chỉ mong họ đừng nhìn lâu quá; tôi cũng chẳng dọn dẹp gì mấy.

“Vậy, ờm, rốt cuộc là chuyện gì thế này? Mọi người lại đến chỗ tôi…” Tôi nhìn quanh, cảm thấy khó hiểu.

“Hinaka-chan nhắn cho em trên LINE hỏi có thể cùng mọi người đến thăm Kisumi-kun không, nên em đồng ý luôn!” Em gái tôi lại là người trả lời thay.

“Ei, em nên hỏi ý kiến anh trước. Với lại phải gọi anh là ‘onii-chan’ chứ.”

“Nhưng em thật sự muốn gặp Yorka-chan với Hinaka-chan mà!”

Mong muốn vui chơi thuần khiết của Ei dường như vượt lên trên mọi cân nhắc khác, nên em ấy vui vẻ gật đầu đồng ý. Nhưng mà nghĩ lại thì ngay cả tiếng chuông cửa tôi cũng chẳng nhận ra, không biết tôi có đủ khả năng mà phản ứng cho đàng hoàng không nữa.

“Với cả, từ khi nào Miyachi lại trao đổi liên lạc với Ei vậy?”

“Xin lỗi nhé. Thật ra năm ngoái tớ đã lén đến nhà cậu một lần rồi,” Miyachi thú nhận với một nụ cười ngượng ngùng.

“Đây đúng là tin mới với tôi đấy…”

“Bọn tớ vẫn thỉnh thoảng nhắn tin với nhau. Ei-chan gõ nhanh lắm!”

“Khoan, vậy người mà Ei nhắn tin vào hôm Aria-san đến trường chính là Miyachi à?”

“Đúng thế. Xin lỗi nhé, Sumisumi.”

“Ei không nói gì thừa thãi chứ?”

Tôi bắt đầu lo lắng về những câu trả lời ngây thơ của Ei có thể lỡ miệng tiết lộ quá nhiều.

“Đừng lo. Tớ có thể thấy Ei-chan thật sự rất thương cậu, nên ổn cả thôi.”

“Tớ vẫn thấy lo lắng…”

Tôi gồng mình trước các thành viên của Câu lạc bộ Sena mà Ei đã dẫn vào.

“Ei, bọn anh cần nói chuyện nghiêm túc. Em có thể ra ngoài một lát không?”

“Em không chịu! Em cũng muốn chơi với mọi người nữa. Em ghét bị bỏ rơi lắm!” Khi em gái tôi chu môi phụng phịu, Yorka cúi xuống để dỗ dành.

“Xin lỗi, Ei-chan. Chị với Kisumi vừa cãi nhau một chút. Bọn chị có thể nói chuyện để làm lành không?”

“Với Yorka-chan hả?”

“Ừ.”

“Là lỗi của Kisumi-kun hay của Yorka-chan?”

“Chắc là cả hai.”

“…Em không muốn Kisumi-kun lại trở nên như hồi nghỉ xuân nữa.”

“Hồi nghỉ xuân?”

“Ừ. Kisumi-kun suốt thời gian đó cứ hành động kỳ lạ. Anh ấy bồn chồn, làm nhiều thứ nhưng lại bỏ dở đột ngột. Rất đáng sợ.”

Chắc hẳn tôi đã làm em gái lo lắng khi cứ chờ phản ứng của Yorka sau lời tỏ tình của mình.

“Vậy nên, hai người phải làm lành đàng hoàng đi!” Ei kiên quyết nói với Yorka.

“Chà, em gái Sena đang lên lớp Arisaka-chan đấy,” Nanamura lẩm bẩm, lập tức bị Miyachi thúc cùi chỏ vào sườn. Nanamura bị đánh bất ngờ, đau gập cả người xuống.

“Ừ, bọn chị sẽ giải quyết.”

“Ei cũng thích Yorka-chan, nên hãy tiếp tục chơi cùng nhau như thế này nhé. Đây là lời hứa.”

Yorka xúc động ôm chặt lấy Ei. Sau khi Ei rời khỏi phòng, cuối cùng tôi lại đối diện Yorka lần nữa. “Yorka, cậu hãy nghe tôi rồi quyết định.”

“Tớ sẽ hỏi cậu vài câu, xin hãy trả lời thẳng thắn.” Ý định này từ đầu Yorka đã có rồi.

“Hiểu rồi.”

“Cậu đã ngoai tình với chị gái tớ chưa?”

“Không, tớ không làm thế.”

“Tối qua cậu đã làm gì?”

“Tớ có cuộc họp ở căn hộ của Kanzaki-sensei liên quan đến chuyện bạn trai giả mạo. Có ba người bọn tớ.”

“Hừm… thế mà cậu chẳng thèm cho tớ biết?”

“Tớ bận chuẩn bị và đã tắt điện thoại.”

“…cả đêm sao?”

“Cuộc họp kéo dài. Và sẽ rắc rối nếu tớ bị cảnh sát chặn lại khi mặc đồng phục mà còn đi lang thang lúc nửa đêm.”

“Nhưng cậu vẫn có thể về sớm hơn chứ. Thế tại sao sáng nay cậu lại ở riêng với chị gái tớ?”

“Bọn tớ chỉ ăn sáng thôi. Nếu cậu cần bằng chứng, tớ có hóa đơn ở quán cà phê đây.”

Yorka, người nãy giờ liên tục dồn dập chất vấn, hơi khựng lại.

“Còn ở nhà ga thì sao? Cậu đã… ôm chị tớ đúng không?”

“Tớ chỉ đỡ chị ấy khỏi vấp ngã thôi.”

“Trông như hai người đang hôn—”

“Bọn tớ không hề!” Tôi chen ngang thật to, khiến mọi người cùng thở phào nhẹ nhõm.

“Ki-senpai, em xin lỗi vì đã vội vàng kết luận,” Sayu lên tiếng xin lỗi tôi trước tiên.

“Cảm ơn em đã ở cạnh Yorka suốt buổi sáng, Sayu.”

“Xin anh đừng dùng sự tử tế kiểu này với con gái, vì nó dễ gây hiểu lầm lắm. Asa-senpai, chị thấy hài lòng chưa?” Sayu liếc sang Asaki-san, chờ phản ứng.

Từ sau sự cố ở căn-tin, giữa tôi và Asaki-san đã trở nên gượng gạo, cả hai chỉ chào hỏi xã giao qua loa. Lúc này được nói chuyện trực diện như thế này, tôi cảm thấy như một điều đáng lẽ phải xảy ra từ lâu.

“Tình cảnh của chị chưa thay đổi gì cả. Nếu có, thì đây mới chỉ là khởi đầu thôi.” Ánh mắt Asaki-san vẫn hướng thẳng vào tôi như thường lệ. Với sự minh bạch mới tìm được, chị ấy mỉm cười như thể cuối cùng đã buông bỏ mọi vướng mắc còn sót lại.

“Được rồi, giờ chuyện này đã sáng tỏ, chúng ta chuyển sang chủ đề tiếp theo nhé?”

Miyachi bước ra đứng giữa phòng.

“Tớ đã bàn bạc với mọi người trước khi đến đây. Bọn tớ cũng muốn Kanzaki-sensei tiếp tục làm giáo viên chủ nhiệm của mình sau này. Vì vậy, bọn tớ nghĩ sẽ hậu thuẫn cho cậu, Sumisumi.”

“Nói trắng ra là có nhiều người lo lắng chuyện cậu ở một mình với phụ nữ khác. Thế nên thay vì giúp đỡ, nó giống như đang đòi hỏi cậu phải chia sẻ thông tin rõ ràng hơn đấy,” Nanamura nói thẳng thừng.

Tôi cười gượng, “Cảm ơn. Tớ cũng nghĩ giống vậy.”

Đôi khi, thời điểm tệ nhất và thời điểm tốt nhất lại trùng nhau.

“Tớ không phản đối kế hoạch bạn trai đóng thế, miễn là nó có thể ngăn được hôn ước của Kanzaki-sensei. Nhưng đây là một canh bạc rủi ro, dựa trên những lời nói dối tinh vi. Cho dù kế hoạch của Aria-san có vẻ hứa hẹn, cũng chẳng có gì đảm bảo nó sẽ thành công. Vì thế, tớ muốn mọi người chuẩn bị sẵn tinh thần cho những tình huống bất ngờ.”

Tôi tìm kiếm sự hỗ trợ của họ trong việc thực hiện kế hoạch chống lại cuộc hôn nhân sắp đặt.

“Yorka, tớ biết cậu không mấy hứng thú với chuyện này vì nó là vì Kanzaki-sensei. Nhưng tớ cần cậu,” tôi nhấn mạnh, sự hợp tác của cô ấy là then chốt cho kế hoạch.

Sau đó tôi trình bày giả thuyết của mình với mọi người.

“Tớ cũng có chuyện muốn bàn với Kisumi.”

Sau khi thảo luận, mọi người, bao gồm cả Yorka, cuối cùng cũng đồng ý.

“Kisumi-kun, với tư cách lớp trưởng, tớ đồng ý với kế hoạch của cậu cho Kanzaki-sensei. Nhưng tớ có một câu hỏi.”

“Là gì vậy, Asaki-san?”

“Tớ hiểu lý do cậu khăng khăng tin Arisaka-san vì chị ấy đã giúp cậu vào trường chúng ta. Nhưng tại sao cậu lại quyết tâm vào Eisei đến mức đó ngay từ đầu?”

“Gần nhà, và nếu nghĩ đến kỳ thi đại học thì nên chọn một ngôi trường có tiêu chuẩn cao,” tôi trả lời qua loa.

“Thật sự chỉ có vậy? Nghe như một lý do yếu ớt cho việc học tập điên cuồng,” Asaki-san nheo mắt nhìn tôi.

“Có nhất thiết tớ phải nói ra không?”

“Tớ muốn biết.”

Các thành viên Câu lạc bộ Sena cũng đang chờ câu trả lời của tôi.

Vì tôi đã kéo mọi người dính líu sâu đến mức này, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nói thật.

“Là vì em gái tớ. Hai năm trước, em ấy mới học lớp hai, còn trẻ con hơn bây giờ nhiều. Em ấy đã làm ầm lên vì không muốn tớ rời nhà nếu đi học cấp ba xa. Lúc đó tớ đã hứa sẽ vào ngôi trường gần nhất, mà trường đó chính là Eisei. Tớ phải làm vì Ei, và Aria-san đã giúp điều đó thành hiện thực,” tôi thú nhận trong khi cố kìm nén sự ngượng ngùng.

“Kisumi đúng là một thằng cuồng em gái.”

“Kisumi-kun là đồ cuồng em gái.”

“Sumisumi, cậu thật sự là siscon hả?”

“Ki-senpai, anh là một siscon chính hiệu.”

“Sena, em gái cậu sớm muộn gì cũng sẽ rời tổ thôi.”

Phản ứng từ cả năm người đều đúng như dự đoán.

“Vậy nên tớ mới không muốn nói gì cả! Đến lúc tớ đỗ vào đây thì cái đứa từng khóc lóc ăn vạ lại đã hoàn toàn quên béng mất rồi!”

Khi tiếng cười tràn ngập căn phòng, Ei rụt rè bước đến cửa và hỏi, “Mọi người làm lành rồi chứ?”