"Xem ra chị đã tránh được vụ hôn nhân sắp đặt rồi nhỉ, Shizuru-chan."
"Em đã nói chuyện ổn thỏa với em gái chưa?"
Kỳ thi cuối kỳ đang đến gần, học sinh cao trung được cho về nhà ngay để tự học. Sau khi hoàn tất mọi việc, chỉ còn lại Aria và Shizuru ngồi trong quán cà phê ở sảnh khách sạn.
"Cuộc cãi vã chị em đầu tiên kết thúc với phần thua thuộc về em, đại khái vậy."
"Nhìn em có vẻ hài lòng dù thua đấy."
"Yor-chan lúc nào cũng mong manh, nhưng lại kỳ lạ và cố chấp khi đã quyết điều gì. Em ấy lệch lạc theo một kiểu khác so với em. Nhưng giờ có vẻ như em ấy đã có bạn bè biết lắng nghe lời nói của mình, thế cũng khiến em yên tâm rồi."
"Thế còn anh ta thì sao?"
"Chẳng cần nói cũng rõ."
Những phần bánh mà họ gọi được bưng ra bàn. Cả hai đều chọn bánh socola, Aria đi kèm cà phê đá, còn Shizuru thì uống trà.
"Em có muốn siro không, Aria? Chị biết em thích ngọt mà."
"Ừ, nhưng em cũng có thể uống cà phê không cần siro," Aria ngậm chiếc ống hút mảnh trong miệng.
"Ra vậy."
"Thế chẳng phải chị thích trà xanh hơn trà đen sao?"
"Trà đen hợp với bánh hơn. Với lại ở trường chị đã uống đủ trà xanh rồi."
"Chị biết không, trà đen và trà xanh thực ra đều làm từ cùng một loại lá, chỉ khác nhau ở mức độ lên men thôi."
"Chị biết," Shizuru nói, đưa nĩa lên miệng nhanh hơn thường lệ.
"Ô, ai đó đói bụng rồi à?"
"Từ sáng chị đã mặc kimono, hầu như chẳng ăn gì. Hơn nữa còn căng thẳng đến mức bữa trưa cũng không nuốt nổi. Nhưng quan trọng hơn—làm sao em lại có thể phản bội bọn chị như thế?"
"Em đã nhờ mẹ chị đừng tiết lộ ra ngoài mà..."
"Vậy thì, bao nhiêu phần trong chuyện này là kế hoạch của em?"
Shizuru liếc cô học trò cũ bằng ánh mắt trách móc.
"Em đến thăm nhà chị để tận mắt xem tình hình 'địch' ra sao, phòng khi cần thiết. Và nhân tiện, em cũng kể luôn chuyện cậu bạn trai đóng thế. Phản ứng của họ buồn cười lắm," Aria cười khúc khích nhớ lại.
"Em đúng là gan to, dám thao túng cả bố mẹ chị."
"Khi em nói rằng cô con gái cưng của họ đột nhiên ra tay với học trò rồi còn nhận cậu ta làm bạn trai, bà mẹ nghiêm khắc của chị suýt nữa thì hét toáng lên."
"Chị đâu có chủ động trước! Nhưng chị thừa nhận… cũng thú vị nếu được thấy mẹ chị trong bộ dạng đó."
Cuối cùng gánh nặng trên vai cũng trút bỏ, Shizuru dịu bớt nét mặt.
"Tất nhiên, tất cả chỉ là diễn thôi. Em chỉ muốn cho họ biết trước chị phản đối chuyện đó đến mức nào. Nếu Sumi-kun bị lộ ra là học sinh cao trung ngay trong buổi gặp mặt… nghĩ đến phản ứng của mẹ chị thôi em cũng rùng mình."
"Ừm… có lẽ vậy…"
"Chị lúc nào cũng hơi lo xa, Shizuru-chan. Mẹ chị tuy có bảo vệ quá mức, nhưng sẽ không ép buộc nếu con gái thật sự không muốn. Dù gì chị cũng là một giáo viên giỏi giang. Em nghĩ bà chỉ muốn gặp chị dưới danh nghĩa buổi nói chuyện hôn nhân sắp đặt thôi."
"Nếu ý định thật sự của bà rõ ràng hơn một chút thì mọi chuyện đã dễ dàng rồi."
"Em cũng hy vọng chuyện này sẽ giúp hai mẹ con bớt căng thẳng. Nếu Sumi-kun có thể thuyết phục họ trong vai trò hậu thuẫn thì tuyệt quá. Đồng thời em cũng mong chị sẽ phải hành động khi bị dồn ép. Tệ nhất thì em sẽ đứng ra dàn xếp nếu mọi chuyện vượt tầm kiểm soát."
"Vậy nên khi Hasekura-san và mấy người kia xuất hiện…"
"Ừ. Chuyện đó không phải do em sắp đặt, mà là bất ngờ đó Sumi-kun cùng mọi người thực hiện. Chị vẫn được học sinh yêu mến như trước, thật tuyệt! Xuất sắc quá!" Aria thoải mái vỗ tay khen ngợi.
"Nếu mọi chuyện không suôn sẻ, em định làm gì? Lúc đó chị gần như chẳng còn mặt mũi nào mà đứng lớp nữa."
"Thì em còn biết làm sao? Chẳng qua bị Yor-chan bất ngờ giữ chân lại thôi." Aria nhún vai, thản nhiên xoay bàn tay ra.
"...Bên phía em mọi chuyện ổn chứ?"
"Ừ, nhờ có mọi người giúp đỡ," Aria mỉm cười rạng rỡ đáp.
"Vậy thì chị yên tâm rồi."
"Thật ra em cũng chẳng làm được gì nhiều. Yor-chan đã tự mình vượt qua được, còn sự ủng hộ của Sumi-kun và mọi người cũng góp phần rất lớn." Aria cảm thấy gánh nặng trong lòng được trút bỏ khi những cảm xúc phức tạp với chị mình đã dần được hóa giải.
"À này, Aria, có điều chị muốn hỏi từ lâu. Sao em lại gọi Sena-san là 'Sumi-kun' vậy?"
Aria đột nhiên im lặng. "Em nhất định phải giải thích sao?"
"Đây là cơ hội tốt đấy."
Shizuru chờ câu trả lời từ cô học trò cũ, người lúc này lại đang đỏ mặt một cách khác thường.
"Thì… ban đầu em cũng chỉ gọi cậu ấy là Kisumi như mọi người thôi. Nhưng rồi em nhận ra 'Kisumi' nghe giống 'KISS ME' trong tiếng Anh. Thật ngượng, cứ mỗi lần gọi tên cậu ấy là như thể em đang đòi… một nụ hôn vậy."
"Ra là một lý do trong sáng thế. Nhưng có vẻ em vẫn còn giữ lại chút tình cảm thì phải." Shizuru bình thản buông lời nhận xét.
"Em không muốn nghe điều đó từ chị đâu!"
"Khi em nổi nóng thế này, trông chẳng khác gì em gái em cả."
Giờ đây khi Aria đã tốt nghiệp, khoảng cách cô trò giữa họ đã biến mất ,và cả hai vẫn giữ quan hệ như những người bạn thân thiết.