“Sena-san. Arisaka-san. Tôi có chuyện muốn nói với hai em.”
Đó là ngày cuối cùng của kỳ thi. Trước khi buổi sinh hoạt cuối cùng kết thúc, bọn tôi được Kanzaki-sensei gọi đến. Hôm nay, hiếm hoi thay, Yorka lại ngoan ngoãn đi cùng.
“Tôi xin lỗi vì đã làm phiền hai em bởi chuyện riêng hôm trước. Và cảm ơn hai em.” Trong phòng CLB trà đạo, Kanzaki-sensei lần đầu tiên sau một thời gian lại tự tay pha trà cho bọn tôi.
“Em mừng vì mọi chuyện đã suôn sẻ.”
Tôi uống một ngụm matcha đắng, cảm thấy nhẹ nhõm, bao gồm cả việc đã qua được kỳ thi.
“Đừng có vội thở phào. Nếu điểm thi kém dù đã được tớ kèm cặp, thì tớ sẽ không tha thứ đâu.” Yorka nghiêm giọng cảnh cáo.
Bị rút cạn thời gian lẫn tinh thần bởi chuyện làm “bạn trai giả mạo”, tôi suýt nữa thì trượt vài môn.
Theo đề nghị của Yorka, bọn tôi đã tổ chức những buổi học nhóm cùng các thành viên khác của Sena Club để chuẩn bị thi. Nanamura và Sayu, vốn cũng lo lắng chuyện học hành, liền đồng ý, thế là gần như ngày nào sau giờ học bọn tôi cũng tụ tập.
Dù những lời chỉ dạy của Yorka khắt khe hơn bình thường, nhưng nhờ đó mà mọi việc dần quay lại quỹ đạo, và tôi thấy biết ơn vì điều đó.
“Chắc mọi chuyện sẽ ổn thôi… chắc là vậy.”
“Thật chứ?”
“Chuyện này thì em không có gì để biện hộ cả.”
Ngay cả Kanzaki-sensei cũng cười gượng.
“Thật đấy, làm giáo viên chủ nhiệm mà phiền quá mức.”
“Yorka!”
“Ôi trời, thôi nào. Bạn trai tớ đã bị ép làm người yêu giả, tớ có quyền than phiền chứ.”
Câu nói của Yorka khiến cả Kanzaki-sensei lẫn tôi đều lặng người
“Thế nên, cô vẫn sẽ tiếp tục làm giáo viên chủ nhiệm của bọn em, phải không?”
“Đương nhiên. Dù Arisaka-san có ghét tôi, tôi vẫn sẽ là giáo viên chủ nhiệm của em.”
“Vậy thì tốt, Kanzaki-sensei.” Giọng Yorka không còn sự gay gắt thường ngày nữa, cô ấy gọi thầy bằng giọng điệu bình thường.
“Arisaka-san…” Kanzaki-sensei nhìn Yorka với ánh mắt trầm ngâm.
“…Em ổn rồi.”
“Có vẻ vậy.”
Yorka chạm ánh mắt của Kanzaki-sensei và khẽ mỉm cười.
“Hai cậu đến muộn rồi, Sena, Arisaka-chan.” Khi Yorka và tôi bước ra khỏi phòng CLB trà đạo, Nanamura, Asaki-san, Miyachi và Sayu đã đứng chờ ở hành lang.
“Bọn mình có hẹn à, Nanamura?”
“Sena, thi xong thì tất nhiên phải có tiệc ăn mừng chứ. Đây là lẽ thường tình.”
Tôi thì chẳng hề biết chút “lẽ thường tình” nào vốn chỉ dành cho những kẻ giỏi giao tiếp như cậu ta.
“Ít ra thì cũng phải để ý chứ. Tớ đang đi với Yorka mà.”
“Đi một lần thôi thì có sao đâu?” Yorka lập tức chen vào đầy hăng hái.
“Ể, vậy cũng được à?”
“Dù sao thì trong kỳ nghỉ hè bọn mình cũng sẽ có cả đống thời gian bên nhau.” Yorka khẳng định chắc nịch, coi như toàn bộ kỳ nghỉ hè của tôi nghiễm nhiên thuộc về cô ấy.
“Ngây thơ quá đấy, Arisaka-san. Kisumi-kun sẽ không rảnh rỗi như thế đâu.” Asaki-san chen vào, giọng đắc thắng.
“Ý cậu là gì, Hasekura-san?”
“Ở Eisei, lớp trưởng sẽ bị lôi đi chuẩn bị cho lễ hội thể thao mùa thu và cả lễ hội văn hóa nữa.”
“Cái gì!? Không phải đã có ban tổ chức riêng cho mấy cái đó rồi à?”
“Không đủ người đâu, nên lớp trưởng cũng bị huy động. Tất cả là tại chị gái cậu mở rộng quy mô sự kiện quá mức.”
“Khoan, ý cậu là…” Mặt mũi Yorka lập tức biến sắc.
“Tất nhiên rồi, với tư cách là cộng sự, tớ sẽ có thừa thời gian ở bên Kisumi-kun trong kỳ nghỉ hè này!” Asaki-san nở nụ cười tự mãn, kiểu biểu cảm mà tôi chưa từng thấy ở cô ấy.
“Mou! Chị gái tớ lúc nào cũng cản đường cả!” Ảnh hưởng của Aria-san thật kinh khủng; ngay cả khi không có mặt, chị ấy vẫn có thể khiến Yorka điêu đứng.
“Cậu chỉ có thể tự trách mình thôi, vì là em gái của cái bà chị phiền phức đó.” Asaki-san, người vẫn còn cay cú Aria-san vì màn phũ phàng trong căn-tin, chẳng thèm nương tay với Yorka.
“Asaki-chan, cậu hăng quá rồi đó.”
“Asa-senpai, trông chị như sắp ra trận ấy.”
Miyachi và Sayu nở nụ cười khó xử.
“Không liên quan! Bạn gái của Kisumi là tớ!”
“Ừ thì, hiện tại là vậy thôi. Tình yêu thì làm gì có ngôi vị nào là vĩnh viễn.”
Yorka và Asaki-san cãi nhau nảy lửa ngay giữa hành lang, còn tôi thì hoàn toàn bị cho ra rìa.
“Sena nghĩ sao? Được nhiều người thích cũng phiền phức thật nhỉ?” Nanamura vỗ vai khoác tay qua người tôi đầy cảm thông. Cơ bắp của cậu ta nặng kinh khủng.
“Tớ không quan tâm! Tớ chỉ chung tình với Yorka thôi!”
“Tớ mong chờ kỳ nghỉ hè ghê.”
“Cậu lo mà tập bóng rổ cho yên đi.”
“Ai mà không cần xả hơi chứ. Tớ sẽ chủ động lên kế hoạch cho mấy sự kiện, nên cậu cứ chuẩn bị tinh thần đi!”
“Ồ, vậy thì tớ muốn đi du lịch! Sao không rủ nhau đi đâu đó một chuyến?”
“Ý tưởng hay đấy, Yukinami-chan!”
Sayu lập tức hưởng ứng.
“Tớ muốn đi xem pháo hoa!”
“Cũng tuyệt đó, Miyauchi!”
Và thế là, kỳ nghỉ hè của tôi đã được lấp kín lịch trình mà chẳng cần hỏi ý kiến.