I Was Reincarnated As The Older Brother Of A Villainess Destined to Die, So I Want To Change The Future By Raising My Younger Sister With My Own Hands ~I Am The Strongest In The World, But My Little Sister Must Be The Cutest In The World~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

(Đang ra)

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

Kurotome Hagane

Đây là bản ghi chép để đời về một chàng trai siêu khéo léo nhưng lại ngại giao tiếp, lui về ở ẩn tại Okutama. Về hành trình cậu trở thành thợ chế tác trượng phép, và từ một góc khuất hẻo lánh, dần làm

3 6

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

147 454

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

228 1950

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

(Đang ra)

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

Long quyển quyển

Một mình chị cả thôi ta đã không đối phó nổi, giờ cả năm cùng nhào đến thì… rốt cuộc các người muốn bức ta thành cái dạng gì đây?!

9 51

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

(Đang ra)

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

Shirano Tomo

Và thế là, bữa tối chan chứa những hạnh phúc của 2 người lại bắt đầu thêm một ngày nữa…

5 10

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

67 719

Vol 01 (Đã hoàn thành) - Chương 5: Nội chiến (6)

Một hiệp sĩ quỳ gối trước mặt tôi, Caron và Orca. Anh ta là một người đàn ông to con, khoảng giữa tuổi ba mươi, râu ria lởm chởm, vẻ ngoài khá thô kệch. Dù thái độ kính trọng, nhưng nét mặt thì lại có phần dửng dưng.

“Ngài Đội trưởng Hiệp sĩ đích thân đi trinh sát sao?”

Tôi thở dài thườn thượt, thốt lên đầy mệt mỏi.

Phải rồi. Người đàn ông đang quỳ trước mặt tôi chính là Đội trưởng Hiệp sĩ của Foranada — Brazelda.

Anh ta là một trong những Đội trưởng trẻ nhất trong số các gia tộc quý tộc, và tất nhiên là có lý do cả.

Khi tôi tiếp quản Foranada, việc đầu tiên là tôi giải tán toàn bộ Đội Hiệp sĩ. Dưới thời cha tôi — một kẻ bất tài — đội này đã mục nát đến tận gốc.

Phần lớn thành viên được tuyển thông qua các mối quan hệ đều đã leo lên tới cấp cao trong đội, và kết quả là, anh trai trẻ tuổi Brazelda mới được giao chức đội trưởng.

Brazelda xuất thân thường dân, tính cách thì thô ráp y như vẻ ngoài, nhưng anh ta là một người cực kỳ có năng lực. Dù không giỏi ma pháp, nhưng lại là một kiếm sĩ siêu hạng. Level của anh ta là 45 — thuộc hàng khá cao.

Nghe tôi hỏi, Brazelda cúi đầu đáp lại.

“Tôi là người giỏi trinh sát nhất lần này.”

“Brazelda-sama!”

Shion lên tiếng định quở trách hắn vì dám nói khi chưa được phép, lại còn ăn nói không đúng mực với con trai của lãnh chúa.

Nhưng tôi giơ tay ngăn lại.

“Không sao đâu, Shion.”

“Nhưng mà…”

“Đã bảo là không sao rồi.”

“…Vâng, tôi hiểu rồi.”

Cô ấy vẫn muốn nói thêm, nhưng thấy tôi nhấn mạnh lần nữa thì đành chịu, miễn cưỡng lui xuống.

Tôi hoàn toàn hiểu cảm giác của Shion. Một khi quý tộc mà bị xem thường thì coi như mất mặt. Bị thuộc hạ nói năng suồng sã là điều không thể tha thứ.

Nhưng với Brazelda thì ngoại lệ. Người có năng lực như anh ấy đâu dễ kiếm.

Thực tế thì, lực lượng quân sự của Foranada hiện rất yếu. Đội tinh nhuệ chúng tôi mang theo lần này, trừ Brazelda ra thì level cũng chỉ từ 37 đến 40. Còn lại thì chỉ loanh quanh level 25.

Thánh Quốc sử dụng hệ thống học viện để chiêu mộ nhân tài. Còn giới quý tộc địa phương như chúng tôi thì rất khó có người giỏi. Muốn mạnh lên thì chỉ còn cách tự đào tạo.

Chính vì thế, việc Đội Hiệp sĩ mục nát là cú đấm trời giáng vào chúng tôi. Do ban lãnh đạo cũ quá bê tha, thế hệ trẻ gần như không được bồi dưỡng gì cả.

Vậy nên, Foranada lúc này rất cần một người mạnh như Brazelda. Không chỉ để phòng vệ, mà còn để dẫn dắt lớp kế cận.

Vì thế, tôi sẵn sàng bỏ qua vài cử chỉ thô lỗ. Nhất là khi Brazelda tuy có vẻ ngoài gồ ghề, nhưng lại là người rất nghiêm túc. Anh ta không có ác ý gì cả.

“Thế tình hình sao rồi?”

Tôi hỏi kết quả trinh sát sau một thoáng im lặng.

Brazelda trả lời với vẻ thờ ơ quen thuộc.

“Bên đó yếu thế hoàn toàn. Họ cố thủ trong thành với số người còn sống sót, nhưng chẳng có khả năng phản công gì. Chỉ là vấn đề thời gian trước khi bị phá vỡ thôi. Dù có tới viện trợ thì cũng khó mà giữ được lãnh thổ của Nam tước.”

“Hiểu rồi. Vậy chúng ta nên ưu tiên giải cứu người sống sót trước?”

“Tôi nghĩ đó là lựa chọn đúng đắn. Trận này thua chắc rồi.”

“Vậy hãy chỉ đạo Hiệp sĩ đoàn tập trung sơ tán dân thường trước.”

“Tuân lệnh ngài.”

Tôi cứ tưởng mình đã hành động nhanh, nhưng hóa ra chỉ vừa kịp lúc. Kẻ địch tiến quân quá nhanh.

Sau khi quyết định phương án cho phần còn lại trong ngày, tôi đặt ra câu hỏi quan trọng nhất.

“Nam tước Byakudai vẫn còn sống chứ?”

Sự sống còn của Nam tước — người cầm cờ đầu — sẽ ảnh hưởng rất lớn đến hướng đi của trận chiến này.

Brazelda nghe vậy thì cau mày rõ rệt.

“…Tôi không chắc. Không thu thập được nhiều thông tin. Nhưng ngoài gia đình còn sót lại, thì việc tìm ra chính bản thân Nam tước là khá khó.”

“Tại sao?”

“Sĩ khí ở trại Nam tước tụt thảm hại. Tôi không nghĩ là vì họ thấy vô vọng—”

“Là vì thủ lĩnh của họ đã chết, đúng không?”

“Vâng.”

“Không thể nào… Cha hẳn vẫn còn sống mà…”

Nam tước rất có thể đã chết. Orca, người đang đứng cạnh tôi lắng nghe kết luận đó, mắt hoe đỏ, vẻ mặt tuyệt vọng hiện rõ mồn một.

Tôi muốn an ủi em ấy, hiểu rất rõ cảm xúc ấy… nhưng cuối cùng thì, chúng tôi đã không kịp.

Tôi đưa tay day trán, rồi hỏi về tia hy vọng cuối cùng còn sót lại.

“Nhưng mà... gia đình của Nam tước vẫn còn sống đúng không?”

Brazelda gật đầu mạnh.

“Tôi nghĩ vậy. Sĩ khí tuy thấp, nhưng không có cảm giác là họ đã buông xuôi. Mệnh lệnh vẫn được ban ra rõ ràng, chắc chắn là vẫn còn người chỉ huy.”

“Nếu thế thì có lẽ người con cả đã tiếp quản quyền chỉ huy rồi.”

Nam tước Byakudai có ba người con. Cậu con út — ai cũng biết — chính là Orca. Ngoài cậu ra còn có anh cả hai mươi tuổi và người anh thứ hai mười sáu tuổi.

Do người con thứ đang học tại học viện, nên khả năng cao là người anh cả — người thừa kế tiếp theo — đã đứng ra chỉ huy.

“Nếu là Caiser-nii thì hoàn toàn có thể! Anh ấy là người thông minh nhất trong ba anh em bọn em mà!”

Orca như bừng tỉnh khi nhớ tới sự tồn tại của người anh cả.

Cậu nhóc có vẻ rất tin tưởng người anh ấy. Nếu thực sự là một người đầu óc sắc bén, thì hoàn toàn có khả năng cầm cự thêm thời gian trong tình thế bị bao vây như hiện tại.

Vừa cập nhật lại thông tin về gia đình nhà Byakudai trong đầu, tôi vừa tiếp tục trao đổi với Brazelda.

“Còn phe địch thì sao?”

“Ba mươi bộ binh, hai mươi hiệp sĩ và năm pháp sư. Với lực lượng của chúng ta cùng Zechs-dono thì không có vấn đề gì ở mặt trận đó. Tuy nhiên, rắc rối lớn nằm ở tướng chỉ huy của địch.”

“Là ai?”

“Faebern. Wessel Airul ga San Faebern.”

“…Anh nói thật đấy à?”

Tôi bất giác thốt lên khi nghe cái tên Brazelda nhắc tới.

Faebern là một cái tên nổi tiếng. Đó là một gia tộc bá tước có truyền thống quân sự, thuộc phe ĐộcThần giáo, và nổi tiếng với sức mạnh quỷ dị. Một thành viên của nhà Faebern hiện tại còn đang giữ danh hiệu "Thánh Kiếm" — danh hiệu mạnh nhất ở Thánh Quốc.

Trong game, nhà Faebern từng nhiều lần xuất hiện với tư cách là địch thủ. Hầu hết đều có level trên 45, thường làm boss giữa game hoặc bán boss cuối game.

Tệ hơn nữa là bọn họ kiểu chiến binh điên, đánh đến chết mới chịu dừng. Thậm chí có lúc còn xuất hiện dưới dạng quái thường, nhưng cực kỳ khó chịu khi phải đối phó cùng lúc nhiều tên.

Mà rắc rối nhất chính là Wessel. Trong game, hắn là boss xuất hiện vào đầu năm ba tại học viện. Là người đứng đầu một nhánh của nhà Faebern, level khoảng 53, chuyên tấn công bằng ma pháp lửa và gió kết hợp với kiếm thuật thượng thừa.

Vì hiện tại đang là thời điểm trước khi hắn xuất hiện trong game, nên có thể level của hắn chưa cao đến vậy, nhưng dù thế nào thì cũng vẫn là một đối thủ khó nhằn.

Nếu có thể, tôi thật sự không muốn đánh với hắn. Hắn sẽ lao lên kiểu liều chết, dùng ma pháp lửa khuếch đại bằng gió trên lưỡi kiếm. Dù tôi có gây bao nhiêu sát thương đi nữa, hắn cũng chẳng biết sợ, buộc tôi phải lao vào cận chiến. Thật sự đáng sợ.

Trong game thì còn có màn hình ngăn cách, chứ giờ là đời thật rồi. Tôi phải đối mặt với hắn ngoài đời thực...

Không còn lựa chọn nào khác ngoài chiến đấu. Nếu hắn là tướng của phe địch, thì chắc chắn phải bị tiêu diệt. Với khả năng của tôi, tôi là người thích hợp nhất để xử lý chuyện này.

Brazelda dù nhiều kinh nghiệm, nhưng lần này đối thủ thuộc đẳng cấp khác. Còn tôi thì có lợi thế là dùng loại ma pháp mà địch chưa từng thấy. Cơ hội thắng của tôi vẫn cao hơn.

Mà, trong trường hợp xấu nhất, thì mình rút lui cùng với người sống sót cũng được. Bình tĩnh nào.

Tôi thở dài rồi quay sang nói với Brazelda:

“Để Faebern cho tôi lo.”

“Ngài nói thật sao?”

Brazelda tròn mắt ngạc nhiên.

Tôi từng nhiều lần giao đấu với hắn rồi, nên Brazelda hiểu rõ năng lực của tôi. Hẳn anh ta cũng biết đối thủ lần này mạnh hơn tôi.

Nhưng tôi không có sự lựa chọn nào khác.

“Tôi là người có cơ hội thắng cao nhất. Hay ngài Đội trưởng đây muốn bị thiêu sống?”

“Chỉ là đùa thôi mà… Nhưng tôi hiểu rồi, để tướng địch cho ngài.”

Brazelda co vai khi thấy tôi cười nửa miệng.

Anh ta cũng là người dày dạn trận mạc. Nếu tình hình chuyển biến xấu, chắc chắn sẽ tìm ra đường rút lui.

Tôi hít sâu một hơi rồi cất cao giọng.

“Kế hoạch như sau: Ba hiệp sĩ sẽ cùng tôi mở đường, làm rối loạn đội hình địch. Tôi sẽ dùng ma pháp để dọn dẹp đám lính, mấy người lo phần còn lại!”

Brazelda từng nói anh ta có thể xử lý mọi thứ trừ tướng địch. Nếu vậy, rất có khả năng [Áp Chế] sẽ có hiệu quả. Tôi có thể kết liễu hắn một mình. Ba hiệp sĩ kia sẽ là phương án dự phòng.

“Trong lúc đó, những người còn lại gồm Caron, Orca, Shion và Hiệp sĩ đoàn sẽ lẻn vào lâu đài của Nam tước. Hãy bảo vệ người sống sót và đưa họ đi sơ tán. Cố gắng tránh giao tranh, mục tiêu hàng đầu là rút lui an toàn!”

“““““““““Rõ!”””””””””

Tôi gật đầu khi mọi người đồng thanh đáp lại.

“Tướng địch là Wessel Airul ga San Faebern. Đúng vậy, người của nhà Faebern đấy. Nếu chạm trán hắn, hãy chạy ngay lập tức. Tôi sẽ đảm nhiệm việc đối đầu với hắn. Còn thắc mắc gì không? …Tốt. Chúng ta xuất phát sau 30 phút!”

Kế hoạch được chốt lại trong sự im lặng đồng thuận của cả nhóm.

Cuối cùng thì, sự can thiệp toàn diện vào cuộc nội chiến cũng chính thức bắt đầu.