I was reincarnated as a minor character in an erotic game, but I never expected to be doted on by the main heroines!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Love Ranking

(Đang ra)

Love Ranking

Keino Yuji

Và thế là bắt đầu một câu chuyện tình cảm hài hước, trong sáng với những diễn biến dồn dập, kể về hành trình của một anh chàng từ 'gà mờ' thành 'cao thủ' trong tình trường.

4 18

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

(Đang ra)

Yuusha Party wo Tsuihou sareta Beast Tamer, Saikyoushu no Nekomimi Shoujo to Deau

Suzu Miyama

Ẩn số lớn nhất?Cả Đội Anh Hùng không hề hay biết: Những chiến thắng vang dội trước đây của họ đều nhờ bàn tay vô hình của Rein!

29 75

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

(Đang ra)

Maryoku Cheat na Majo ni Narimashita ~ Souzou Mahou de Kimama na Isekai Seikatsu ~

アロハ座長 (Aloha Raichou)

Chise - phù thủy sáng tạo bất tử, trở thành một mạo hiểm giả và đi du hành khắp thế giới cùng với Tet, nữ golem bất tử do cô tạo ra với căn cứ là một vùng đất bình yên mà tự tay cô gây dựng.

41 7364

I Became the Cute One in the Problem-Solving Team

(Đang ra)

I Became the Cute One in the Problem-Solving Team

커리우유

Hình như hội nhân vật chính đang hiểu lầm gì đó thì phải.

22 669

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

(Đang ra)

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

皐月陽龍

Tuy nhiên, Souta không thể ngờ được rằng bản thân sẽ bị cô ấy đùa giỡn hết lần này tới lần khác.

70 6703

Tập 01 - Chương 20: Ba chúng tôi đi học cùng nhau

Sau khi lấy lời khai xong, chúng tôi rời khỏi đồn thì thấy một gia đình có ba người đang đợi.

“Mio!!”

“Mio!!”

“Onee-chan”

Đúng vậy, đó là gia đình của Akasaka-san.

Bố, mẹ, và cậu em trai nhỏ hơn cô ấy hai tuổi.

Vụ việc lần này đã được báo cho họ.

“Cảnh sát gọi điện bảo con đang bị tên nào đó stalker nên bố mẹ vội vàng chạy ra đây, bố mẹ lo cho con lắm đấy.”

“Sao con không nói cho gia đình một câu nào vậy!?”

Akasaka-san khẽ đáp:

“Tại.. Con không muốn làm phiền mọi người…”

Nhìn kỹ, tôi thấy cô ấy hơi run nhè nhẹ.

Chắc là vì sợ đây.

“Đừng giấu chứ, cứ nói với bố mẹ đi!” Bố cô ấy quát.

“Con xin lỗi ạ…”

Akasaka-san trông như sắp khóc.

Thấy vậy, bố cô ấy dịu giọng rồi ôm cô ấy thật chặt.

“May mà con không sao…”

Một lúc sau, ông quay sang tôi.

“Cậu là người đã cứu Mio?”

“Vâng, cháu là Sasao Yu ạ.”

“Cảm ơn cháu vì đã cứu con gái chú. Cảm ơn cháu nhiều lắm.”

“Cảm ơn anh!/cảm ơn cháu!” Mẹ và em trai cô ấy đồng thanh.

“Không có gì đâu ạ, cháu chỉ làm điều mình nên làm thôi ạ. Mọi người đừng bận tâm.”

“Nhưng như thế thì chú áy náy lắm.”

Sao tôi lại cảm thấy deja vu thế nhỉ.

“Sao cháu không đến nhà chú ăn bữa cơm nhỉ?”

“Cảm ơn chú ạ, nhưng cháu xin phép từ chối ạ.”

“Vậy à. Nhưng bất cứ lúc nào cháu cũng được chào đón.”

Ha, đúng là giống hệt tình huống với Kori-san mà.

“Sasao-kun, mai gặp lại nhé…”

“Ừ, mai gặp lại.”

Chia tay với gia đình Akasaka-san, tôi lên đường về nhà.

♰♰

Ngày 31 tháng 5, thứ Tư.

Chuẩn bị xong, tôi mở cửa ra thì...

“Chào buổi sáng, Sasao-kun.”

“Chào buổi sáng, hai cậu.”

Trước mặt tôi là hai cô gái xinh đẹp, Kori-san và Akasaka-san - Đang đứng đợi tôi.

“Sao hai cậu lại đến nhà tớ vậy…? Mà khoan đã, làm sao các cậu biết nhà tớ được!?”

“Akagawa-kun nhắn địa chỉ qua SNS cho tớ.” Akasaka-san đáp.

“Tiện thể tớ cũng hỏi cậu ấy luôn.” Kori-san thêm vào.

Trời đất quỷ thần ơi!!

Thằng cha đó lén lút cho người ta địa chỉ nhà tôi mà chẳng nói chẳng rằng gì luôn mà!?

Lẽ nào nó tính trước được tình huống này…

Không, chắc là tôi nghĩ nhiều quá…

Tôi hắng giọng, lấy lại bình tĩnh.

“Rồi, hai cậu đến tìm tớ có chuyện gì vậy?”

Chẳng cần hỏi tôi cũng đoán được rồi, nhưng cứ hỏi cho chắc đã.

“Cùng đi học chứ!” Kori-san nói, quàng cả hai tay vào cánh tay phải của tôi.

“Vậy tớ lấy bên kia nhé.” Akasaka-san cũng quàng tay vào bên trái.

“Khoan khoan… Hai cậu làm thế này thì đi khó lắm…”

“Yên tâm đi, bọn tớ sẽ hộ tống cậu mà.” Kori-san cười.

Yên tâm cái vẹo ấy…

♰♰

Vừa bước vào cổng trường, tôi đã cảm nhận được những ánh mắt sắc lẹm từ đám con trai.

Hầy, đúng như tôi dự đoán mà.

“Khốn thật, thằng đó lại đi với Hội trưởng nữa kìa!”

“Đã thế lần này bên cạnh nó còn có cả Akasaka nữa chứ!”

“Nó định xây hậu cung hay gì…?”

Này, bọn mày nói to thế, tao nghe hết đấy nhé!

Đúng lúc đó, Hiro xuất hiện.

“Yo, Yu. Cả hai bên tay đều có mỹ nhân, sướng nhé.”

“Câm mẹ đi, thằng khốn mày tiết lộ địa chỉ nhà tao đúng không!”

“Nói thế thôi, chứ nhìn mặt mày có vẻ khó chịu đâu.”

Lại thêm một câu thừa thãi nữa!

Đến giờ vào lớp rồi, nhưng Kori-san vẫn không chịu buông tay.

“Này, chuông báo sắp reo rồi đấy.”

“Cho tớ ở thế này thêm chút nữa đi…”

Akasaka-san thở dài nhìn cảnh đó.

“Này, Hội trưởng mà cũng làm nũng như thế à?”

“Làm nũng thì cũng có sao đâu. Tớ chỉ không muốn rời khỏi cậu ấy dù chỉ một giây.”

Kori-san nói như người yêu tôi vậy!?

Cả lớp xôn xao.

“Á, cô Tokigawa đến kìa!”

“Gì!? Đã muộn thế rồi à!?”

Kori-san hoảng hốt quay lại, nhưng chẳng thấy bóng dáng giáo viên đâu.

“Cậu… dám chơi tớ à…” Kori-san lườm Akasaka-san, mặt đầy tức giận.

“Đừng làm vẻ mặt đáng sợ thế chứ. Giờ nghỉ trưa cậu qua gặp cậu ấy là được mà. Sasao-kun có biến mất ngay đâu.”

“…Ừ, cũng đúng…”

Bị nói trúng tim đen, Kori-san tiu nghỉu rảo bước về lớp mình.

Cô ấy đúng là ngày càng bộc lộ cảm xúc nhiều hơn nhỉ…