I was reincarnated as a minor character in an erotic game, but I never expected to be doted on by the main heroines!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

(Đang ra)

Trùng sinh: Song sinh nhà bên mới trưởng thành

Nhất Vũ Thiên Thanh; 一雨天青

"Không có ý gì cả, chỉ là thấy mẹ các em đối xử với anh rất tốt nên không muốn đổi mẹ vợ thôi."

286 1261

Tôi chuyển sinh thành một tên mob tà giáo trong con game eroge toàn một lũ cuồng dại liều chết

(Đang ra)

Tôi chuyển sinh thành một tên mob tà giáo trong con game eroge toàn một lũ cuồng dại liều chết

へぶん99

Tuy nhiên, hình như phe tôi chỉ toàn một lũ điên, sẵn sàng làm bất cứ điều gì để giành chiến thắng.

22 48

Nữ chính loli lại là kẻ liếm tôi điên cuồng nhất!

(Tạm ngưng)

Nữ chính loli lại là kẻ liếm tôi điên cuồng nhất!

东海神宫龙中杰 (Đông Hải Thần Cung Long Trung Kiệt)

Một câu chuyện đầy nghịch lý, hài hước và ngọt ngào, nơi thế giới xoay ngược, chính tà lẫn lộn,và tình cảm khởi nguồn từ những điều… chẳng ai ngờ tới.

30 105

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

(Đang ra)

Tôi bị bạn thuở nhỏ cắm sừng nhưng tôi muốn sống một cách hạnh phúc với dàn hậu cung ở thế giới nơi quan niệm về sự trong trắng bị đảo ngược

みどりの

Tatara Kyousuke, học sinh năm nhất cao trung, đã được Murakami-một người bạn cùng câu lạc bộ bơi lội cho xem một đoạn phim. Đó là đoạn phim làm tình của bạn gái Kyousuke, Himakawa Hina, với một người

43 373

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

(Đang ra)

Danshida to Omotte Ita osananajimi to No shinkon seikatsu Ga umaku Iki sugiru ken Ni tsuite

Hamubane

Từng chút một, mối quan hệ của họ dần thay đổi.

52 7067

Tập 01 - Chương 26: Tôi bán đồ ở chợ trời

Nghe tôi nói xong, Ichinose-san vẫn ngơ ngơ ngác ngác.

“Nói một cách đơn giản là, cậu bán đống đồ này qua những cửa hàng tái chế hoặc trên các ứng dụng chợ trời, kiếm chút ít tiền thì sao?” 

“Kiếm được tiền á!?”

Yuta reo lên, mắt sáng quắc như đèn pha ô tô. Thằng cu cắn câu rồi.

“Không phải là món nào cũng bán được đâu, nhưng biết đâu vẫn có người muốn mua. Quan trọng là tận dụng chúng để xoay sở thôi.”

“Nhưng... liệu nó có thật sự ổn không?” 

“Như tớ nói lúc nãy đấy, không phải tất cả đồ ở đây đều bán được. Nhưng không thử tí thì làm sao biết được? Tớ nghĩ chúng vẫn còn có chút giá trị đấy.”

“Ừm... cũng đúng. Cứ làm hết sức đã!” 

Sau đó, chúng tôi bắt tay phân loại những món đồ bỏ đi.

Quần áo và giày dép thì gửi ở cửa hàng tái chế, còn lại đăng bán hết trên các ứng dụng chợ trời. Hôm nay tạm dừng ở đây nhé.

------

Ngày hôm sau.

Tôi lại ghé qua nhà Ichinose-san.

Chụp ảnh món đồ, nhập mô tả món đồ đó lên ứng dụng... từ sáng đã tốn kha khá sức lực.

Mãi đến tận chiều tối, mọi thứ mới xong xuôi.

“Trời!? Đã muộn thế này rồi ư!?” 

“Ôi, mẹ cứ ngỡ mới có ba tiếng thôi chứ.”

“Chứng tỏ mọi người làm rất tập trung. Cảm ơn mọi người, vất vả rồi ạ.” 

“Không có gì đâu, cháu đừng bận tâm.” 

“Giờ chỉ còn chờ xem có bao nhiêu người mua thôi.”

“Ừm...” 

Tôi đoán là ít nhất nửa số đồ đó sẽ bán được.

Nhưng chuyện này đâu có dễ. Cứ thong thả chờ thôi.

----

“Vậy, cháu xin phép về ạ.” 

“Ơ!? Anh đã về rồi sao!?” 

“Trời tối rồi em ạ, mà anh ăn ké nhiều bữa thế này cũng khá kỳ...” 

“Vậy ạ...” 

“Nhưng sẽ có ngày anh em mình gặp lại mà.” 

“Khi nào anh quay lại ạ?” 

Ừm, câu này khó trả lời thật...

“Yuta này, đừng làm khó Sasao-kun nữa.” 

“Nhưng em muốn chơi với anh ấy nữa cơ!” 

“Đừng bướng nữa. Sang năm em lên cấp hai rồi đấy, học cách đối nhân xử thế đi.” 

“... Vâng ạ...” 

Cảm ơn Ichinose-san! Cô đã cứu tôi một bàn thua trông thấy đấy.

“Cảm ơn cậu nhiều nhé, tớ ban nãy bí cách trả lời quá.”

“Không có gì đâu. Tớ phải cảm ơn cậu mới đúng.” 

Bắt tay nhẹ cô ấy, tôi rời đi.

Trên đường về.

“... Hộc... hộc... hộc...”

Tiếng thở đều đặn vang lên từ phía sau.

Tôi nhường đường, định né sang bên lề.

“Á!”

Một cô gái vấp ngã phía sau.

Theo phản xạ, tôi đỡ lấy cô ấy.

“... Ừm, bạn ổn chứ?” 

“... À, mình ổn... cảm ơn bạn...” 

Hử? Giọng nói quen quen này là...

“Là Asuka... senpai ạ?” 

“Sasao-kun à... Sao em lại ở đây?” 

“Trên đường về sau khi có chút việc ạ. Còn senpai thì sao, chị đang tập luyện à?” .

“Ừm, đây là giải đấu cuối cùng của tôi sắp tới rồi. Ai cũng dốc hết sức nên tôi không được phép lơ là.”

“Nhưng chị đừng cố quá nhé. Lỡ chấn thương thì lại khổ.”

“Cảm ơn lời khuyên của em.” 

Nói xong, cô ấy chạy tiếp, nhanh như Henry vậy.

“Asuka-senpai... à.”

Route của Asuka có hai sự kiện diễn ra cùng một lúc.

Một là giải đấu cuối cùng mà cô ấy vừa nhắc đến.

Còn cái kia là...