I was reincarnated as a minor character in an erotic game, but I never expected to be doted on by the main heroines!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Công chúa của trường chỉ cho tôi thấy vẻ ngượng ngùng của cô ấy

(Đang ra)

Công chúa của trường chỉ cho tôi thấy vẻ ngượng ngùng của cô ấy

雨音恵

Một mối quan hệ lén lút nhưng đầy rung động bắt đầu, khơi nguồn từ chỉ một bức ảnh – mở ra câu chuyện tình yêu hài hước và hồi hộp giữa tôi và nàng “công chúa của trường”.

10 43

Solo Leveling: Ragnarok

(Đang ra)

Solo Leveling: Ragnarok

Daul

Sự tồn tại của Trái Đất một lần nữa bị đe dọa, khi ‘Itarim’ – các Ngoại Thần, tìm cách thế chỗ mà Đấng Tối Cao để lại. Sung Jinwoo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi Beru, vua kiến bóng tối, đ

82 1042

Đàn chị xinh đẹp hơn tôi một tuổi nuông chiều tôi hết mực

(Đang ra)

Đàn chị xinh đẹp hơn tôi một tuổi nuông chiều tôi hết mực

Takuya Yuno - 結乃拓也

Một câu chuyện tình yêu ngọt ngào đến tan chảy giữa một nam sinh bình thường và đàn chị xinh đẹp hơn cậu một tuổi, người luôn cưng chiều và mê hoặc cậu theo cách không ai có thể cưỡng lại. Và câu hỏi

20 256

Ninpu Sentai Hurricaneger Novel

(Đang ra)

Ninpu Sentai Hurricaneger Novel

Những sự việc kỳ lạ bắt đầu xảy ra xung quanh các Hurricaneger ... Thoạt nhìn thì chúng có lẽ là những vụ đơn lẻ, tuy nhiên tất cả chúng đều là một phần trong âm mưu của pháp sư Jagaruda nhằm chinh ph

2 11

Tập 01 - Chương 22: Sự kiện này có xảy ra trong game đâu!? (3)

Đi dạo ở quanh sân, tôi thấy vài nhóm nữ sinh ngồi trên ghế đá, vừa ăn cơm hộp vừa rôm rả trò chuyện.

Người ta hay bảo là “Chỉ cần ba người phụ nữ với vài con vịt là có thể tạo một cái chợ”, nhưng với tôi, trông họ như những đóa hoa rực rỡ vậy.

Trong số đó, tôi thấy Ichinose-san, người cùng khối với mình, đang nói chuyện cùng với ba bạn nữ khác.

Hử?

Nhưng cảnh này… chẳng phải sẽ xuất hiện trong giai đoạn giữa của route nữ chính này trong nguyên tác sao?

Vậy mà giờ nó lại xuất hiện trong mạch truyện chính… nghĩa là…

Giờ thì tôi chắc chắn rồi.

Game này là sự kết hợp giữa nguyên tác và các rote “if”. Nếu thế, không thể loại trừ khả năng xuất hiện những route chưa được khai phá ngoài route của nữ chính.

Như route nhân vật phụ được thêm vào, hay đỉnh cao của game eroge - route harem.

Ừ thì, chắc nó không đến mức đó đâu…

Tôi nghĩ vậy…

------

Góc nhìn của Ichinose

Đang ăn cơm hộp cùng bạn tôi ở sân trường, tôi bất chợt thấy Sasao-kun đi ngang qua.

Hiếm thật(?).

Lần trước cậu ấy đã cứu Hội trưởng Kori, và lần này cậu lại cứu bạn cùng lớp của tôi - Akasaka-san, vậy mà tại sao bây giờ cậu ấy lại một mình ở đây? Lần đầu tiên tôi thấy cậu ấy đi một mình thế này đấy.

Nhìn kỹ thì, trông cậu ấy dường như đang đói bụng vậy.

Nghĩ vậy, tôi thấy thương cậu ta.

Nhưng hộp cơm của tôi đã hết rồi.

Liệu buổi học chiều, bụng cậu ấy có ổn không nhỉ…?

---

“Ha~…”

Giờ ra chơi.

Tôi thở dài thườn thượt, gục mặt xuống bàn. Tôi chẳng còn sức tập trung cho tiết sau nữa.

“Này, ổn không đấy?” Hiro thấy vậy liền lên tiếng.

“Ổn cái rắm… Mà này, giờ trưa mày chuồn đi đâu đấy!”

“Xin lỗi, xin lỗi. Lúc đấy tao cũng định vào cứu mày rồi, nhưng mà nghĩ lại thì nhảy vào chiến trường lúc đó thì lại nguy hiểm quá.”

“Dù mày có nói vậy thì…”

“Người thích lao vào chiến trường kiểu đó chắc chỉ có mấy đứa máu M thôi.”

Cũng đúng.

Chắc chẳng có ai biến thái đến mức lại thích mấy tình huống quái đản này…

Dù thế, là một người bạn thì mày cũng phải giúp tao một chút chứ…

Đã thế, bụng tôi giờ vẫn réo inh ỏi từ trưa đến giờ. Một lon cà phê làm sao mà đủ lấp đầy khoảng trống trong tôi chứ…

Tôi định kiếm cái gì đó lót dạ, nhưng với cái tình hình tài chính hiện tại thì chẳng có dư dả gì.

Ha~ Càng nghĩ mình lại càng đói…

---

Tan học, tôi vội chạy đến cửa hàng tiện lợi rồi mua tạm mấy cái bánh mì ngọt lót dạ, rồi lao đi làm thêm.

Trên đường về, tôi thấy một đứa trẻ tầm tuổi tiểu học đang lảng vảng quanh ở cổng công viên quen thuộc.

Giờ đã hơn 9 giờ tối rồi. Một mình ở đây nguy hiểm lắm.

Không do dự, tôi gọi cậu bé.

“Này, đêm hôm khuya khoắt thế này làm gì ở đây thế cu?”

Cậu bé giật mình.

Cũng đúng thôi, ai mà chẳng cảnh giác khi bị réo tên đầy bất ngờ bởi một người lạ chứ.

Nhưng...

“À, anh đang mặc đồng phục giống trường của Onee-chan này!”

“Hử? Ý em là bộ này á?” Tôi chỉ vào đồng phục.

Hóa ra chị cậu bé học ở Học viện Phượng Hoàng này à?

“Vâng! Khi lớn lên em cũng muốn học ở trường của Onee-chan!”

“Ồ, tốt đấy nhóc!”

Chẳng mấy chốc, chúng tôi đã trở nên khá thân thiết.

“À, em đứng ở công viên này đợi ai à?”

“Ưm, Onee-chan em bảo sẽ đến đón, nhưng em chờ mãi chẳng thấy chị ấy đâu…”

“Em đã đợi bao lâu rồi?”

“Chừng… hai tiếng ạ…”

“Hai tiếng á!?”

Dù thế nào thì cũng lâu quá rồi!

“Em có điện thoại không?”

“Không ạ… Mẹ với bố em bảo điện thoại dành cho trẻ con đắt lắm, không mua nổi ạ.” (Sao cu nó biết rõ tg thế nhỉ?)

“Vậy à…”

Dù vậy, ở lại đây cũng không ổn. Chị và gia đình của em ấy chắc lo lắm.

Đành vậy.

“Em biết số điện thoại nhà em không?”

“Biết ạ!”

“Vậy anh cho nhóc mượn điện thoại, gọi thử nhé?”

“Vâng!”

Cậu bé cầm điện thoại tôi và gọi.

“A, mẹ… Không, không phải chị ạ, con đang ở với một anh…”

Rồi cậu bé đưa điện thoại cho tôi.

Chắc muốn tôi nói chuyện.

“Moshi moshi…?”

“Anh kia, anh có ý gì!? Đừng bảo là anh định bắt cóc con tôi đấy nhé!?”

Trời ạ, gì mà căng thế!

“Nếu tôi có ý đồ xấu thì làm gì có chuyện tôi đưa điện thoại cho con trai cô. Cô đến công viên Hinonotani được không?”

“…Hả? Không phải công viên Hinotani à…?”

“Không, là Hinonotani…”

…À, tôi hiểu tại sao rồi.