Hundred

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

(Đang ra)

Những Cô Bạn Sẵn Lòng Làm Chuyện Ấy Nếu Bạn Yêu Cầu (LN)

Kagami Yuu

Một bộ romcom nóng bỏng, tinh nghịch tuổi học trò xoay quanh cô nàng đáng yêu nhất lớp và cậu bạn thân của mình!

23 185

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

(Đang ra)

I won't Allow You to Have a Romantic Comedy With Someone Else

Rakuto Haba

Một câu chuyện tình yêu học đường đầy hài hước và lãng mạn — bắt đầu từ khi tôi có được người yêu!

131 1299

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

(Đang ra)

Ác Tâm Trong Cô Nàng Không Giới Hạn

Mubineko

Nghĩ đến thôi đã khiến toàn thân tôi chỉ còn lại nỗi sợ hãi ghê tởm.

88 1517

Mayoi Neko Overrun!

(Đang ra)

Mayoi Neko Overrun!

Matsu Tomohiro

Câu chuyện xoay quanh Takumi Tsuzuki, một chàng trai trẻ dành thời gian bên người bạn thuở nhỏ Fumino Serizawa tại quán cà phê Mèo Đi Lạc, và cùng bạn bè tại Học viện Umenomori. Một ngày nọ, chị gái c

93 3

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

(Đang ra)

Ma Vương dường như hợp tác cùng Dũng Giả để xâm lược thế giới khác

Zecil

Ma Vương Silvia và những người bạn đồng hành của cô sẽ gián tiếp cứu các thế giới khác để ngăn chặn điều đó, nhưng mà—.

28 9

Nguyền Kiếm Cơ

(Đang ra)

Nguyền Kiếm Cơ

Luo Jiang Shen, Carrot Sauce

Một học sinh cao trung tên là Lily, trong thân xác tuyệt mỹ, cao ráo của một người Tiền bối, đã đến với một thế giới Heian song song đầy hắc ám và bí ẩn. Thiếu nữ đơn độc tự mình trải nghiệm Bách Quỷ

1743 22474

Tập 13: Noblesse Oblige - Chương 3

Tấn Công Thứ Tư / Ba Nữ Danh Ca / Mặt Trăng, Trái Đất và Vũ Trụ

「Trận chiến không chỉ diễn ra bên kia những đám mây, mà đã bắt đầu ngay trên Trái Đất──」

Đó là chuyện xảy ra ngay trước bình minh.

Thời khắc lũ Savage tiếp cận Trái Đất──.

Trước thềm cuộc đại xâm lược lần thứ tư của Savage trong lịch sử nhân loại──《Cuộc Tấn Công Thứ Tư》, ở nhiều nơi trên thế giới, lũ Savage vốn đang ngủ sâu trong những vùng đất mà loài người chưa từng đặt chân đến hay những khu vực chưa được khám phá đã phản ứng với luồng năng lượng mạnh mẽ được giải phóng từ không gian vũ trụ, tỉnh giấc và bắt đầu nổi điên.

Trong số đó còn có cả《UNKNOWN》──.

Liddy đang ở trong phòng họp chiến lược tại Little Garden, thông báo cho các Slayer đang rải rác khắp nơi thông qua hình ảnh và âm thanh rằng, có thông tin về sự xuất hiện của những loại Savage mà nhân loại chưa từng giao chiến.

「Khả năng cao là trong số những con Savage tấn công từ vũ trụ xuống Trái Đất cũng có cả《UNKNOWN》. Nhiều người trong số các cô cậu đã quen với việc chiến đấu với Savage. Nhưng tuyệt đối không được lơ là!」

Trên màn hình trước mặt, hình ảnh các Slayer thuộc Little Garden đã phân tán đến khu vực phụ trách của mình được chiếu lên.

Tất cả đều đồng thanh đáp lời sau khi nghe Liddy nói.

Trong số đó có cả các thành viên của đội Selections cũng sắp sửa xuất kích cùng họ──Kuzura Mirai và Kurumi Sango đang mặc Variable Suit chờ sẵn trên boong tàu, cùng với các tân binh khoa Võ nghệ như Isurugi Ryuto và Aira Elsvaty──cũng như hai học viên năm hai là Liu Xue Mei và Noah Sheldon.

「Ta biết có những người không được ngủ nhiều, nhưng hãy cố gắng chịu đựng. Giờ thì mỗi người hãy thực hiện nhiệm vụ của mình! Để không làm hổ thẹn những đồng đội đang chiến đấu trên Mặt Trăng, chúng ta, những người ở lại, hãy bảo vệ vững chắc Trái Đất này! Hãy cho lũ Savage thấy được sự kiên cường và lòng kiêu hãnh của nhân loại! Và sau trận chiến, tất cả chúng ta hãy trở về Little Garden và mở tiệc mừng chiến thắng!」

※※※

Cùng lúc đó, trên Mặt Trăng, Sakura và Karen đã quay trở lại sân khấu của hội trường nơi họ đã biểu diễn vài giờ trước.

Khác với lúc đó, hàng ghế khán giả giờ đây trống trơn.

Phần lớn khán giả đã sơ tán đến nơi trú ẩn, còn các Slayer thì đã vào vị trí để chuẩn bị cho trận chiến sắp tới với Savage.

Từ cánh gà sân khấu nhìn ra, trong tầm mắt của Sakura chỉ có những gương mặt quen thuộc của các Slayer như Clovan, Nakri, Latia và Erica.

Họ là những người đã tập trung lại đây để bảo vệ hai nữ danh ca sẽ dùng tiếng hát của mình để thu hút lũ Savage.

Chính vì vậy, ai nấy đều đã mặc Variable Suit và triển khai Hundred, sẵn sàng cho bất cứ điều gì có thể xảy ra.

…Tuy nhiên, mới chỉ vài giờ trôi qua kể từ trận chiến với Serivia.

Dù các Slayer có khả năng hồi phục vết thương nhanh chóng, nhưng không ai trong số họ hồi phục hoàn toàn.

Có người đã nghỉ ngơi trong những căn phòng được điều chỉnh để tăng tốc độ hồi phục, hoặc vào trong các khoang chữa trị, nhưng không chỉ Vital mà cả năng lượng cũng chưa hồi phục được một nửa.

Dù vậy, họ không thể ngồi yên.

Họ muốn làm gì đó.

Vì vậy, họ đã tức tốc đến đây và đề nghị được làm nhiệm vụ bảo vệ cho Sakura và Karen, những người sẽ đóng vai trò mồi nhử Savage, giống như những cuộc đại xâm lược gần đây, cùng với các Slayer của các quốc gia khác đang bảo vệ bên ngoài hội trường và các Slayer của Little Garden đang có mặt tại đây.

Tuy nhiên, Fritz, người bị thương nặng, và Touka, không phải là Slayer, đã không thể tham gia. Cánh tay phải của Fritz bị tổn thương nghiêm trọng, không ở trong tình trạng có thể chiến đấu, còn Touka cũng không thể vung kiếm một cách bình thường.

Cả hai đang được đội ngũ y tế điều trị trong khu vực của Little Garden.

「Karen-chan, em ổn chứ? Em làm được không?」

Sakura hỏi Karen, người đang ngồi trên một chiếc ghế xếp đặt ở cánh gà sân khấu, cúi gằm mặt và đan hai tay vào nhau như đang cầu nguyện.

Cả hai đã được kể lại mọi chuyện xảy ra trong trận chiến với Serivia.

Kể cả việc anh trai của Karen, Hayato, đã biến mất cùng với em gái của Claire, Liza, vào trong cánh cổng không-thời gian và hiện đang mất tích.

Họ nghe chuyện đó từ Charlotte chỉ mới khoảng hai giờ trước.

Để tránh những người không nên biết nghe được, họ đã được gọi đến phòng thí nghiệm của Mei Mei trong khu vực Little Garden.

「Không thể nào, Hayato-kun lại… Nói dối phải không…!」

Đầu óc Sakura trống rỗng sau khi nghe câu chuyện.

Đương nhiên, cô không thể che giấu sự bàng hoàng của mình.

「Này, Mei Mei. Có thật không vậy!?」

Cô đến gần Mei Mei đang đứng bên cạnh và gặng hỏi.

「…Vâng, là thật ạ.」

「Không thể nào…」

Sakura khuỵu xuống đất như thể toàn bộ sức lực đã bị rút cạn.

Người đã trở thành chỗ dựa tinh thần cho mình, lại đột nhiên mất tích──.

Nước mắt tự nhiên trào ra.

Nhưng cô không thể khóc.

Bởi vì bên cạnh cô còn có một người chắc chắn còn đau buồn hơn.

Cô bé đó──.

An ủi Kisaragi Karen, em gái của Kisaragi Hayato, mới là việc cô phải làm bây giờ.

Tự nhủ với lòng mình như vậy, Sakura đứng dậy và nhìn về phía Karen.

Cô đã nghĩ rằng Karen cũng sẽ ngồi bệt xuống đất và gào khóc thảm thiết như mình lúc nãy.

Nhưng không phải vậy.

Dù những giọt lệ vẫn còn vương trên mi, Karen lại phá lên cười lớn.

「Aha, ahahaha…」

「Karen-chan?」

Thậm chí cô đã nghĩ rằng Karen có lẽ đã suy sụp vì cú sốc.

Nhưng cũng không phải vậy.

「Vậy sao ạ, anh hai đã gặp chuyện như vậy… Em nghĩ điều đó rất giống anh hai.」

Vừa dùng ngón tay lau đi giọt nước mắt, Karen vừa nói tiếp.

「Anh hai đã nói rằng anh ấy nhất định sẽ trở về, phải không ạ? Vậy thì, anh ấy nhất định sẽ trở về cùng với chị Liza. Vì anh hai là người luôn giữ lời hứa──」

──Đúng vậy.

Sakura nghĩ rằng Karen nói đúng.

Vì anh ấy đã nói rằng nhất định sẽ trở về.

Hơn nữa, còn có Liza Harvey, Variant đầu tiên của nhân loại, đi cùng.

Khả năng xảy ra kỳ tích là hoàn toàn có thể.

Vì vậy, Sakura nói.

「…Ừ, chúng ta hãy tin tưởng. Vào sự trở về của Hayato-kun và Liza──」

「Vâng ạ!」

Sau khi nghe báo cáo, hai người họ cũng được Mei Mei và Charlotte cho biết về kế hoạch sắp tới.

Giống như cuộc tấn công xảy ra vào đêm trước Giải Đấu Võ Thuật Toàn Thế Giới và lễ kỷ niệm nhân loại tiến lên Mặt Trăng, họ đã nhận được yêu cầu dùng tiếng hát của mình để thu hút lũ Savage.

『Lý do cũng giống như cuộc tấn công đêm trước buổi lễ. Mặc dù ai cũng ít nhiều bị tiêu hao sức lực sau trận chiến với Serivia, nhưng phần lớn các Slayer ưu tú hiện đang ở trên Mặt Trăng. Chúng ta muốn hạn chế tối đa việc để Savage rơi xuống Trái Đất.』

「Chuyện đó thì dĩ nhiên là tôi biết rồi.」

Nghe lời giải thích của Charlotte, Sakura đáp lại với thái độ như thể đó là điều hiển nhiên.

『Hai cô sẽ hát chứ?』

「Tất nhiên rồi!」

Trả lời ngay lập tức, Sakura quay sang nhìn Karen.

「Karen-chan thì sao?」

「Em cũng sẽ hát.」

Karen trả lời một cách quả quyết.

「Cùng với chị Sakura.」

Nghe câu trả lời đó, Sakura nở một nụ cười hài lòng.

※※※

Kế hoạch sẽ được thực hiện sau hai tiếng rưỡi──.

Cho đến ba mươi phút trước đó, cả hai được nghỉ ngơi trong những căn phòng riêng đã được chuẩn bị sẵn.

「…Hayato-kun, không biết anh ấy có ổn không…」

Trở về phòng, Sakura nằm dài trên giường, nhìn lên trần nhà và lẩm bẩm.

──Nhất định sẽ trở về.

Giống như Karen, cô muốn tin vào những lời đó, nhưng không thể ngăn được cảm giác bất an len lỏi trong lòng.

(Ở một mình, tâm trạng mình cứ nặng nề thế nào ấy, hay là mình qua chỗ Karen-chan nhỉ.)

Nếu ở cùng nhau, có lẽ họ sẽ yên tâm hơn và có thể chợp mắt được một chút, cô đã nghĩ vậy.

Khi Sakura ra khỏi phòng và định gõ cửa phòng Karen thì chuyện đó đã xảy ra.

Từ bên trong phòng, có tiếng thút thít vang ra.

Nghe thấy vậy, Sakura dừng tay lại.

(…Karen-chan…)

Lúc nãy con bé đã cố tỏ ra mạnh mẽ, nhưng có lẽ em ấy vẫn cảm thấy đau khổ và buồn bã.

Tiếng gọi 「Anh hai」 cũng lẫn trong tiếng nức nở.

(Cũng phải thôi… Dù sao đó cũng là người thân ruột thịt duy nhất của em ấy…)

Sau một thoáng do dự, Sakura quay trở lại phòng mình.

Có thể cô đã an ủi hoặc giúp Karen khuây khỏa được.

Nhưng đó cũng chỉ là tạm thời.

Cuối cùng thì những cảm xúc đó, chính bản thân mình phải tự giải quyết, và cô cũng vậy.

Nếu không làm vậy, có lẽ cô sẽ không thể hát được sau đó.

(Mình đã định dựa dẫm vào Karen-chan. Như vậy là không được. Mình mới là người phải dẫn dắt Karen-chan chứ──)

Việc cô phải làm bây giờ không phải là một mình chán nản và khóc lóc.

Cũng không phải là an ủi lẫn nhau.

Những cảm xúc buồn bã hay đau khổ, cứ gửi gắm hết vào những ca khúc, lời ca và tiếng hát của mình.

Đó mới chính là ta,《Vu Nữ Cơ của Xứ Sở Mặt Trời Mọc》, Kirishima Sakura.

──Xem ra, quyết định lúc đó đã không sai.

「Em không sao ạ.」

Khi được Sakura hỏi thăm ở cánh gà sân khấu, Karen đã thả lỏng vẻ mặt căng thẳng và mỉm cười đáp lại. Rồi cô nhướng mày, nhìn thẳng vào mặt Sakura và nói tiếp với vẻ mặt nghiêm túc.

「Em sẽ chiến đấu. Em nghĩ đó là việc em nên làm bây giờ. Nếu không, em sẽ không thể đối mặt với anh hai, người đã liều mạng chiến đấu để bảo vệ thế giới này.」

Nghe những lời đó, Sakura thở phào nhẹ nhõm.

Karen đã có thể tự mình vượt qua được.

「Karen-chan, em thực sự đã mạnh mẽ hơn nhiều rồi đấy. Quả không hổ là ái đồ của chị.」

「…Cảm ơn chị ạ.」

Được mỉm cười dịu dàng, Karen ngượng ngùng mỉm cười đáp lại và nói tiếp.

「Với lại, nếu chúng ta hát bằng cả tấm lòng, có thể tiếng hát của chúng ta sẽ đến được với anh hai. Em có cảm giác rằng Hundred chắc chắn sẽ biến ước nguyện của chúng ta thành hiện thực. Bởi vì, Hundred đã biến ước mơ của em──ước mơ trở thành ca sĩ──thành sự thật mà.」

Karen nắm chặt chiếc Hundred đã lấy ra bằng cả hai tay.

「…Đúng vậy.」

Hundred sẽ biến ước nguyện của chủ nhân thành hiện thực.

(Karen-chan đã như vậy, và mình cũng vậy.)

Vì vậy──.

「Karen-chan──chúng ta hãy hát bằng cả tấm lòng nhé.」

「Vâng ạ!」

Tâm tư của Sakura và Karen đã hòa làm một.

Chính lúc đó.

「Hai người, cho tôi nói chuyện một chút được không?」

Một cô gái lên tiếng và tiến lại gần.

Cô ấy không phải là Variant.

Cũng không phải là Slayer.

Chỉ là một con người bình thường.

Vậy mà cô ấy lại là một nữ danh ca nổi tiếng ngang tầm với《Vu Nữ Cơ của Xứ Sở Mặt Trời Mọc》Kirishima Sakura──《Thiên Thần Quyến Rũ》, Carol Caroline.

「Carol-san, không phải chị đã đi sơ tán cùng với mọi người sao… Tại sao chị lại ở đây…」

「Hơn nữa, bộ trang phục đó──」

Điều khiến Sakura phải dụi mắt là Carol đang mặc bộ trang phục màu cam, đáng yêu như một thiên thần, mà cô thường mặc khi hát trên sân khấu.

「Tôi nghe nói hai người sắp hát, nên tôi đã ra khỏi nơi trú ẩn. Và thay bộ đồ này.」

「Chị nói thay đồ…」

Sakura hỏi ý cô là gì.

「Tôi lại muốn giúp đỡ hai người.」

「Chuyện đó, chẳng lẽ giống như lần đó…?」

Karen tiếp lời hỏi.

Đúng vậy──.

Đó là lúc diễn ra Giải Đấu Võ Thuật Toàn Thế Giới.

Khi Sakura và Karen hát để thu hút lũ Savage.

Carol đã giúp Souffle điều chỉnh âm thanh.

Karen đã nhớ lại chuyện đó.

「Không, lần này hơi khác. Nếu giống nhau thì tôi đã không mặc bộ trang phục này mà ra đây, phải không?」

「Vậy có nghĩa là, với tư cách là một trong những nữ danh ca đại diện cho nhân loại Trái Đất, chị cũng muốn hát cùng chúng tôi, đúng chứ?」

「Phải, đúng là vậy.」

Carol trả lời câu hỏi của Sakura một cách quả quyết, rồi nói tiếp với ánh mắt nghiêm túc.

「Tôi gần như không mang virus Variant. Vì vậy, tôi không thể hát những bài hát có thể tác động đến các Slayer hay Savage. Chuyện đó tôi biết. Nhưng, tôi muốn chiến đấu cùng hai người──tôi muốn hát cùng hai người. Vì vậy, tôi đã đến đây.」

「Ừm, chị Sakura…」

Cảm nhận được ý chí mạnh mẽ trong ánh mắt của Carol, Karen đã muốn hát cùng cô, nếu có thể.

Nhưng cô không có quyền quyết định.

Vì cô vẫn chỉ là người đi theo Sakura mà thôi.

Nhưng, Karen nhìn Sakura như muốn cầu xin, rằng cô muốn làm như vậy.

Thế rồi, Sakura khẽ bật cười một cách thích thú──.

「Can đảm lắm. Nếu không làm vướng chân chúng tôi thì rất hoan nghênh.」

「Chị Sakura!」

Vẻ mặt lo lắng của Karen bỗng trở nên rạng rỡ.

「…Mà nói đi nói lại, chị có biết hát bài của chúng tôi không vậy?」

「Cô nghĩ chúng ta đã xuất hiện cùng nhau trong bao nhiêu chương trình và buổi hòa nhạc rồi hả. Dĩ nhiên là tôi hát được rồi. Tôi còn từng đạt 95 điểm ở quán karaoke đó!」

「Ồ, cảm ơn vì tiền bản quyền nhé. Nhưng mà, nếu đã tự hào như vậy thì phải được 100 điểm chứ. 95 điểm là cái gì vậy.」

「Với điểm karaoke thì như vậy là đủ rồi còn gì!」

「Nhân tiện thì tôi đã đạt 98 điểm với bài hát của chị đấy. Karen-chan trước đây cũng được 96 điểm phải không?」

「A, ờm… Đúng là vậy ạ…」

「Ực… Mà, chuyện đó không quan trọng. Vậy thứ tự bài hát thế nào? Chị có thể cho tôi biết không?」

「Về chuyện đó, vì chị cũng tham gia, nên chúng ta hãy thay đổi chương trình một chút. Trộn lẫn bài hát của tôi, bài hát của Karen-chan, cộng thêm bài hát của hai chúng tôi và bài hát của Carol một cách hợp lý──chừng đó là đủ để cả Savage và các Slayer không thấy chán rồi. Souffle, không sao chứ?」

『Nếu các cô thấy ổn thì tôi không có vấn đề gì.』

Souffle ở phòng điều hành đáp lại với vẻ mặt có chút chán nản.

「Vậy quyết định thế nhé. Việc chia đoạn thì chúng ta cứ dùng ánh mắt ra hiệu là được. Chúng ta đều là dân chuyên nghiệp mà, kiểu gì cũng làm được thôi. Còn nữa, phải rồi──nhân tiện, chúng ta hãy đặt tên cho chiến dịch này là Live Chiến Dịch『Trinity』đi.」

「Live Chiến Dịch.」

「Trinity…」

Karen và Carol lặp lại cái tên đó.

Trinity là một từ có nghĩa là ‘số ba’.

「Thế nào, một cái tên chiến dịch hay phải không?」

「Vâng, em nghĩ là hay ạ!」

Karen trả lời ngay lập tức.

Tiếp đó, Carol cũng trả lời.

「…Chà, cũng tạm được nhỉ?」

Carol có vẻ cũng không phản đối.

「Vậy thì quyết định vậy nhé. Souffle, thay đổi chương trình live sẽ mất bao lâu?」

『Để xem, tôi nghĩ có thể xong trong năm phút.』

Sau khi trả lời, Souffle liên lạc với Mei Mei đang ở trong phòng họp chiến lược trong khu vực Little Garden.

『Mei Mei, lùi thời gian bắt đầu khoảng năm phút có được không?』

『Vâng ạ. Chừng đó thì tôi nghĩ không có vấn đề gì đâu.』

Cuộc trò chuyện đó, Sakura cũng nghe thấy.

「Năm phút, à. Hơi sát nút, nhưng trong khoảng thời gian đó… nhân tiện, có một việc tôi muốn làm.」

『Cô lại định làm trò gì thừa thãi nữa phải không?』

「Ufufu…♡」

Linh cảm của Souffle, người đã quá quen với việc bị Sakura xoay như chong chóng, đã trúng phóc.

Với nụ cười tinh nghịch, Sakura vẫy tay gọi Carol.

「Carol-san, lại đây một chút được không?」

「…Ể?」

「Cứ lại đây đi mà.」

「Kyaa!」

Sakura kéo Carol, người đang tỏ vẻ ngạc nhiên không hiểu chuyện gì, vào phòng thay đồ.

『Rốt cuộc là chuyện gì vậy nhỉ?』

「Ai biết?」

Cả Souffle và Karen đều không hiểu ý định của Sakura.

Đúng năm phút sau──.

Cánh cửa phòng thay đồ mở ra, Sakura bước ra và cất tiếng.

「Souffle, chuẩn bị xong chưa?」

『Rồi, vừa xong đây.』

「Thuyết phục hơi mất công một chút, nhưng xem ra vẫn kịp giờ. Nào, ra đây đi.」

「Ưư…」

「…Ể?」

Nhìn thấy Carol bước ra với vẻ ngượng ngùng, Karen phải dụi mắt.

Carol đang mặc Variable Suit dùng để luyện tập của Sakura──loại cơ bản dành cho Slayer của Little Garden.

Đương nhiên, Souffle cũng rất kinh ngạc.

『Sakura, chuyện này là sao? Carol-san đâu phải là Slayer…』

「Tôi nghĩ thử một màn trình diễn thú vị một chút. Tôi cũng đã cập nhật dữ liệu trang phục live rồi. Kiểm tra thử đi.」

『Kiểm tra ư…』

Souffle nhìn vào chiếc máy trước mặt.

『Đúng là đã cập nhật… này, khoan đã, Sakura. Chuyện như thế này──』

「Không phải là không thể. Tôi đã làm những chuyện tương tự nhiều lần rồi, chắc chắn sẽ thành công thôi.」

『Nhưng, tại sao lại làm chuyện này…』

「Dù khán giả là mười vạn người hay chỉ một người, cũng không có gì thay đổi. Bất kể sân khấu nào, tôi cũng sẽ dốc toàn lực để làm khán giả ngạc nhiên, để họ vui vẻ. Đó là lòng kiêu hãnh của một nữ danh ca, Kirishima Sakura. Chuyện đó, Souffle hiểu rõ hơn ai hết, phải không?」

『…Nhắc mới nhớ, đúng là vậy thật…』

Souffle thở dài một cách chán nản.

『Hiểu rồi. Cứ làm theo ý cô đi.』

「Karen, Carol, đi thôi.」

Theo lời Sakura, cả ba bước ra sân khấu.

Người đầu tiên nhận ra điều đó là Latia đang ngồi ở hàng ghế khán giả.

「Ồ, có vẻ như sắp bắt đầu rồi.」

Sau câu nói đó, các Slayer trong hội trường đều hướng mắt về phía sân khấu.

「…Này, tại sao cả Carol cũng ra đó, lại còn mặc Variable Suit nữa chứ?」

Đương nhiên, Latia tỏ ra rất ngạc nhiên.

Các Slayer khác cũng bắt đầu xì xào.

Bởi vì ai cũng biết Carol không phải là một Slayer.

(Ufufufu, mọi người đều ngạc nhiên nhỉ.)

Việc khán giả ngạc nhiên và bối rối khiến Sakura cảm thấy vô cùng thú vị.

(Từ giờ, mình sẽ còn làm mọi người ngạc nhiên hơn nữa!)

Giọng của Souffle vang lên trong tai nghe của ba người.

『Vậy thì, bắt đầu đây. Các cô, hãy cho mọi người thấy một sân khấu tuyệt vời nhất nhé!』

Nghe lời của Souffle, Sakura, Karen và Carol nhìn nhau gật đầu.

Trên tay mỗi người đều nắm chặt một chiếc Hundred──.

「Ca Cơ Giáng Lâm!」

「Thánh Phù Triển Khai!」

「Bách Vũ Trang Triển Khai!」

Những hạt ánh sáng lấp lánh bao bọc lấy cơ thể của cả ba, tạo nên trang phục của mỗi người.

Sakura là bộ trang phục vu nữ màu hoa anh đào.

Karen là bộ trang phục màu tím đáng yêu như một nàng tiên.

Và──.

(Tốt, thành công rồi!)

Màn bất ngờ đã thành công mỹ mãn.

Trên người Carol, trang phục cũng đã được tạo ra một cách hoàn hảo.

Một bộ trang phục tương tự với bộ cô vốn mặc.

Đó là chiếc váy màu cam được lấy cảm hứng từ hình ảnh thiên thần.

「May quá… Nghe nói nếu thất bại là sẽ trần như nhộng, nên tôi đã sợ lắm đấy.」

「Ahaha, dù hơi gấp gáp nhưng thành công là tốt rồi.」

Nhìn Carol có vẻ nhẹ nhõm, Sakura mỉm cười hài lòng.

Tất nhiên, Carol không hề trở thành Slayer.

Sakura cũng không hôn cô ấy để truyền virus Variant.

Chiếc Hundred mà Carol nắm chặt chỉ là ảo ảnh.

Một hình ảnh giả được tạo ra bằng công nghệ trình chiếu.

Vậy thì trang phục của Carol là gì?

Thắc mắc đó là điều đương nhiên.

Đó là sản phẩm kết hợp giữa khả năng của Sakura điều khiển Variable Suit từ xa để biến đổi nó và công nghệ trình chiếu.

Đây chính là điều Kirishima Sakura muốn làm.

Sự biến hình ngoạn mục của《Thiên Thần Quyến Rũ》Carol Caroline──.

Màn bất ngờ vũ trang triển khai của ba người.

Kết quả là đại thành công.

Các Slayer (khán giả) cũng vô cùng ngạc nhiên.

Chính vì vậy, tâm trạng cô rất tốt.

Cơn buồn ngủ ít ỏi cũng đã tan biến ngay khi bước lên sân khấu.

Chắc chắn màn bất ngờ vừa rồi cũng đã thổi bay cơn buồn ngủ của các Slayer (khán giả) ở đây.

Tất nhiên, tiếng hát sắp tới của cô cũng sẽ thổi bay cơn buồn ngủ.

Sakura cất cao giọng đầy hứng khởi.

「Nào, hãy cất tiếng hát lên!」

Tình cảm dành cho Hayato, tình cảm dành cho Liza.

Và, tình cảm dành cho các Slayer đang chiến đấu với Savage.

Họ gửi gắm biết bao tâm tư vào giai điệu.

Họ hòa mình vào giai điệu.

Sakura màu hoa anh đào, Karen màu tím và Carol màu cam, cả ba cùng cất tiếng hát.

※※※

「Cuối cùng cũng bắt đầu rồi nhỉ.」

Nghe thấy tiếng nhạc vang lên, người hướng mắt về phía hội trường là một Slayer của Vương quốc Francois──một người phụ nữ xinh đẹp và cao quý đã tham gia Giải Đấu Võ Thuật Toàn Thế Giới và đảm nhiệm vai trò đội trưởng──với mái tóc nâu gợn sóng và chiếc kẹp tóc hoa huệ tây,《Công Chúa Kỵ Sĩ Huệ Tây》Muriel Chanteur.

Cô đang mặc Variable Suit và chờ sẵn bên ngoài khu vực của Vương quốc Francois để chuẩn bị cho trận chiến sắp tới với Savage.

Lúc đó, một thông báo từ Bộ Chỉ Huy Chung Căn Cứ Lunaltia được truyền đến.

Đó là tin báo Savage đang tiếp cận.

Sau khi nghe tin, cô quay sang nói với cấp dưới đứng bên cạnh mình──người đã đảm nhiệm vai trò đội phó của đội Francois tại Giải Đấu Võ Thuật Toàn Thế Giới, Louise Crousel.

「Xem ra, Savage sắp rơi xuống gần khu vực của chúng ta rồi. Louise, vào trạng thái chiến đấu.」

「Vâng, thưa Muriel-sama!」

Đáp lại, Louise nắm chặt chiếc Hundred trong lòng bàn tay.

Muriel cũng tương tự, nắm chặt chiếc Hundred của mình.

「Bách Vũ Trang Triển Khai!」

「Bách Vũ Trang Triển Khai!」

Louise hét lên trước, triển khai Hundred dạng Chevalier──《Thiểm Quang Phủ Kiếm》với lưỡi kiếm khổng lồ giống như một chiếc rìu.

Tiếp đó, Muriel hét lên và triển khai Hundred dạng Phalanx──《Linh Hồn Kỵ Sĩ Hộ Vệ Vô Nhiễm》có hình dạng một cây thương khổng lồ.

Cả hai cùng tiến vào trận chiến với Savage.

Các Slayer khác đang chuẩn bị chiến đấu tại căn cứ Lunaltia cũng vậy.

Tất cả đều triển khai Hundred, với tiếng hát của Sakura, Karen và Carol sau lưng, họ tiến ra chiến trường.

Dù là người đã tham gia Giải Đấu Võ Thuật Toàn Thế Giới hay chưa, cũng không có gì khác biệt.

Tất cả đều chiến đấu──.

Liều mình để bảo vệ những người thân yêu, và Trái Đất.

Tất nhiên, điều đó cũng không thay đổi ở không gian vũ trụ, cách căn cứ vài chục cây số.

Ở đó, Emilia, Claire và Nesat đang giao chiến ác liệt với lũ Savage.

※※※

「Yaaaaaa──!」

Lưỡi kiếm khổng lồ của Emilia phá hủy cả lớp lá chắn phòng thủ lẫn lõi của một con Savage loại thường.

Cách đó khoảng năm mươi mét, lưỡi kiếm khổng lồ của Nesat vung lên, khiến cơ thể của một con Savage loại thường khác nổ tung.

Con Savage đó bung ra một đôi cánh được tạo từ hạt vật chất để hãm lại, mở phần đầu ra và định phản công Nesat, nhưng bên cạnh nó còn có hai con Savage khác đang tấn công Claire. Thấy vậy, Claire nhếch mép cười.

「Vừa hay quá nhỉ.」

Nói rồi, cô biến chiếc khiên đang dùng để chặn đòn pháo kích của Savage thành một khẩu Buster Cannon và bắt đầu nạp năng lượng.

「Ta sẽ kết liễu các ngươi trong một đòn!」

Luồng tia năng lượng dày và mạnh mẽ được bắn ra cùng tiếng hét, bao trùm lấy cơ thể khổng lồ của ba con Savage, phá hủy hoàn toàn cả lớp lá chắn và lõi của chúng.

「Tính cả đám này là 37 con rồi.」

Phù… thở dài một hơi. Claire nói một cách đắc thắng.

Lúc đó, Emilia lên tiếng với giọng điệu trêu chọc.

「Hừm, 37 con à.」

Liếc Emilia với vẻ mặt khó chịu, Claire nói.

「Cách nói đó của cô là có ý gì.」

「Chỉ là tớ đang nghĩ số của tớ vẫn nhiều hơn thôi.」

Emilia nhe răng cười một cách đắc thắng.

Nhìn thấy bộ dạng đó, Claire bực mình và hỏi Emilia.

「Thế thì, chị đã hạ được bao nhiêu con rồi?」

「Đến giờ là bốn mươi hai con. Nhưng vẫn còn sung sức lắm. Năm mươi hay sáu mươi con nữa tôi cũng cân được.」

「Vậy thì, tôi sẽ hạ bảy mươi, thậm chí tám mươi con cho mà xem!」

「Thế thì tớ sẽ hạ nhiều hơn nữa! Nesat thì sao?」

「Ể, tớ...?」

Có lẽ cô không ngờ mình lại bị hỏi.

Nesat lộ vẻ bối rối.

(L-làm sao đây...)

Nesat mới chỉ hạ được mười hai con Savage.

Vì vậy, cô không thể nói rằng mình sẽ hạ được nhiều hơn hai người họ, và vốn dĩ cô cũng chẳng có ý định cạnh tranh với họ về chuyện đó.

「Ờ, ừm... T-tớ cũng sẽ cố gắng để không thua hai cậu!」

Đó là câu trả lời mà Nesat đưa ra.

「Ừ, phải có tinh thần đó chứ!」

Nghe câu trả lời của Nesat, Emilia mỉm cười rạng rỡ.

Nhìn vẻ mặt đó, Nesat thở phào nhẹ nhõm, nghĩ rằng câu trả lời của mình có lẽ không sai. Đúng lúc đó.

『Thiệt tình, các cô đúng là...』

Charlotte chen vào đường truyền, giọng xen lẫn một tiếng thở dài ngao ngán.

Xem ra, cô đã nghe cuộc nói chuyện của ba người.

『...Nhưng mà, cứ giữ vững tinh thần đó nhé. Số lượng Savage tấn công cũng đã giảm rồi. Cứ đà này mà tiếp tục đi.』

「Shalo cũng nhớ tìm kiếm Hayato nhé.」

「Cả việc tìm kiếm em gái tôi nữa đấy, xin nhờ cả vào cô!」

『Dĩ nhiên rồi, tôi biết mà. Tôi đang cùng nhóm Chris tìm kiếm cật lực đây. Thôi, tôi quay lại công việc của mình...』

「Chờ một chút...」

Ngay khi Charlotte định ngắt đường truyền, Nesat đột nhiên lên tiếng khiến cô ngạc nhiên hỏi.

『Lạ thật đấy. Cô mà lại xen vào như vậy. Có chuyện gì thế?』

「Ừm...」

Nesat hơi đỏ mặt, ngượng ngùng nói.

「Klovan và Nakri, họ vẫn ổn chứ?」

『À, ra là chuyện đó. Họ đang bảo vệ các Diva rất cẩn thận. Có một con Savage loại Nỏ pháo rơi xuống gần đó, nhưng các Slayer có mặt tại hiện trường đã hợp sức tiêu diệt xong rồi. Hiện tại không có vấn đề gì cả.』

「Vậy sao...」

Nesat mỉm cười, lòng thấy nhẹ nhõm.

「A, Nesat, nhìn phía trước kìa!」

Tiếng của Emilia vang lên.

Tiếp theo là tiếng của Claire.

「Đám Savage tiếp theo đến rồi đấy.」

Nghe vậy, Nesat nhìn theo hướng mắt của Claire.

Khoảng mười con Savage đang lơ lửng ở đó.

「...Có con lạ chưa từng thấy kìa.」

Nesat bất giác lẩm bẩm.

Phần lớn trong số chúng cũng giống những con Savage khác.

Là những con không thể thấy ở trên mặt đất...

Những con Savage bay lượn trong không gian vũ trụ bằng một đôi cánh hạt.

Lần đầu nhìn thấy, cô đã rất ngạc nhiên, nhưng các chuyển động khác của chúng không khác gì Savage bình thường.

Thế nên, trong lúc chiến đấu ở vũ trụ thế này, cô cũng đã quen dần.

Tuy nhiên, có một con...

Khác với những con Savage loại thông thường, có một con mang hình dáng tựa chim đại bàng.

「Thì đã sao chứ? Lõi của nó lộ ra kia kìa, chỉ cần phá hủy nó là xong thôi. Phải không, Hội trưởng?」

「Phải...」

Claire nhếch mép cười nói.

「Để tôi ra tay hạ gục nó ngay đây!」

Nói rồi, Claire tăng tốc về phía đám Savage.

「A, Hội trưởng chơi ăn gian! Đợi đãaaaa!」

Emilia tăng tốc đuổi theo Claire đang dẫn trước.

Nghe cuộc đối thoại của hai người từ Little Garden, Charlotte cười khổ, 「Thiệt tình」.

「Tạm thời, thấy hai người họ vẫn khỏe mạnh là tôi yên tâm rồi. Nesat không nghĩ vậy sao?」

『Ừm, nhưng mà...』

「Cô định nói là họ chỉ đang cố tỏ ra mạnh mẽ thôi chứ gì? Dù vậy, vẫn còn hơn là chán nản rồi mắc sai lầm liên tục. Xin lỗi nhé, nhưng cô hãy hỗ trợ hai người họ giúp tôi. Trông cậy vào cô đấy.」

『...Em hiểu rồi. Vì vậy, tiến sĩ hãy... chuyện của Hayato...』

「Dĩ nhiên, tôi biết mà.」

Sau khi ngắt đường truyền, Charlotte thì thầm.

「Cả việc tình cảm của cô dành cho Hayato-kun cũng giống hệt hai người họ nữa.」

※※※

Trong khi đó, cùng lúc ấy...

Tại Trái Đất, trận chiến với lũ Savage cũng sắp bắt đầu.

Tại sân huấn luyện ngoài trời của đơn vị Slayer thuộc quân đội Đế quốc Britannia.

「Trên Mặt Trăng, Công chúa Emilia và các đồng bào của chúng ta đang liều mạng chiến đấu. Nghe nói còn có những người thuộc các quốc gia và tổ chức khác thậm chí còn không được ngủ đủ giấc. Chúng ta, những người may mắn có được thể trạng tốt, không thể chiến đấu một cách đáng hổ thẹn được. Đây chính là lúc để thể hiện thành quả huấn luyện hàng ngày – thể hiện sức mạnh của đơn vị Slayer quân đội Đế quốc Britannia! Rõ chưa!」

Douglas Edward Wenz, đội trưởng đơn vị Slayer thuộc Lực lượng hợp nhất Đế quốc Britannia, giương cao thanh kiếm trong tay lên trời, khích lệ tinh thần các Slayer đang xếp hàng trước mặt.

Đáp lại, các Slayer của Britannia đồng thanh hô vang, 「Rõ!」

Hiện tại, ước tính có khoảng hai trăm con Savage sẽ rơi xuống Trái Đất.

Dự đoán rằng khoảng mười con trong số đó sẽ rơi xuống Đế quốc Britannia.

「Tất cả vào vị trí! Trận chiến bắt đầu!」

※※※

Đã sáu giờ trôi qua kể từ khi có thông báo về cuộc tấn công của Savage.

Ngay khi đợt tấn công đầu tiên sắp đổ bộ xuống Trái Đất.

Một trong những đơn vị Slayer của Little Garden...

Biệt đội A, do Hội trưởng Hội học sinh đời thứ hai, Lidy Steinberg, chỉ huy, đang ở trong một khu rừng rậm ven sông, cách khu Sunshine State một quãng.

Bởi vì dự kiến sẽ có Savage rơi xuống địa điểm này.

Ở Liberia trời đã sáng.

Tuy nhiên, tầm nhìn trong rừng rậm khá hẹp.

Vì vậy, Lidy đã di chuyển đến một khu đất cao có tầm nhìn thoáng đãng, ngắm nhìn bầu trời nơi mặt trời vừa ló dạng.

Cùng di chuyển lên khu đất cao với cô và cũng đang ngước nhìn bầu trời là Isurugi Ryuto, một học sinh mới của Little Garden được phân vào biệt đội A – một thiếu niên tóc đen đến từ Hoàng quốc Yamato, vóc người nhỏ nhắn, khuôn mặt đáng yêu, đâu đó có nét giống Hayato, và Aira Ersvati, một cô gái tóc bạc thắt hai bím đến từ gia tộc quý tộc của Vương quốc Suveria, tự xưng là hậu duệ của ma cà rồng (Vampire).

Nhiệm vụ được giao cho cả ba dĩ nhiên là tiêu diệt những con Savage sẽ rơi xuống đây.

Vì thế, tất cả đều đang mặc Variable Suit.

Nhắm mắt lại, vài giây sau...

Lidy lẩm bẩm.

「Xem ra chúng đến rồi.」

「Đến rồi ạ? Là Savage sao?」

Ryuto lộ vẻ ngạc nhiên, nhìn vào khuôn mặt vừa mở mắt của Lidy.

Tiếp đó, Aira lên tiếng.

「Ở đâu chứ? Ta chẳng thấy gì cả...」

Cô đưa tay phải lên trán che nắng, tiếp tục nhìn lên trời.

Dù có nheo mắt cũng không thể nhìn thấy bóng dáng Savage.

「Đừng chỉ xác nhận bằng mắt như thế.」

Nói rồi, sau một tiếng thở dài ngao ngán, Lidy bắt đầu chỉ dẫn cho hai người.

「Hãy cảm nhận năng lượng của Savage bằng toàn bộ cơ thể.」

「Năng lượng của Savage...」

「Cảm nhận bằng toàn bộ cơ thể... ạ?」

Chớp chớp mắt, Aira và Ryuto lặp lại những gì Lidy nói.

「Đúng vậy. Nhắm mắt lại. Gạt bỏ mọi tạp niệm. Tập trung và cảm nhận năng lượng bằng toàn bộ cơ thể. Làm vậy, các cậu sẽ cảm nhận được sự tồn tại của một khối năng lượng đang dần tiến lại gần từ không gian. Thử đi.」

「E-em hiểu rồi.」

「Ừm...」

Sau câu trả lời của Ryuto, Aira cũng gật đầu và làm theo lời chỉ dẫn, nhắm mắt lại.

Khoảng mười giây trôi qua.

「Thế nào, cảm nhận được chưa?」

Vài giây sau câu hỏi đó.

Aira trả lời.

「...Cuối cùng cũng cảm nhận được... Nắm bắt được rồi!」

Tiếp đó, Ryuto cũng trả lời.

「Em cũng vậy. Em cảm nhận được một luồng năng lượng ghê rợn! Hơn nữa, là hai luồng ạ!」

「Tốt. Vậy thì mở mắt ra đi. Chắc là sắp nhìn thấy bằng mắt thường được rồi đấy.」

「A...」

「Đúng thật.」

Đúng như lời Lidy nói, khi mở mắt ra, họ thấy hai con Savage đang tiếp cận, dù chỉ nhỏ như hạt gạo.

Ngay sau đó, những chiếc vòng đeo trên tay cả ba vang lên.

Đó là tín hiệu liên lạc từ sở chỉ huy.

『Mọi người nghe rõ không?』

Giọng nói vang lên là của Charlotte.

『Đợt tấn công đầu tiên sắp đến rồi, các cô cậu đã xác định được sự tồn tại của chúng chưa?』

「Chúng tôi đã xác nhận được hai con bằng mắt thường.」

Người trả lời là Lidy.

Tiếp đó, cô hỏi.

「Theo kế hoạch, chỉ có hai con đó sẽ rơi xuống đây thôi phải không ạ?」

『Ừ, đúng vậy. Phía biệt đội B của Mirai cũng có hai con đang rơi xuống. Tuy nhiên, đó chỉ là đợt đầu tiên thôi. Sẽ sớm có đợt thứ hai gồm ba con nữa. Vị trí chính xác thì vẫn chưa rõ, nhưng chúng sẽ không rơi xuống quá xa vị trí của các cô cậu đâu.』

「...Hiểu rõ. Trước hết, chúng tôi sẽ tiến hành tiêu diệt hai con đã phát hiện, nhưng không phải cả hai đều là loại thông thường... phải không ạ?」

『Quả là Lidy. Cô cảm nhận bằng năng lượng rồi à? Đúng vậy đấy.』

Charlotte cho biết một con là loại Nỏ pháo, con còn lại là loại thông thường.

Tuy nhiên, nó có kích thước hơi lớn hơn bình thường.

Thời gian dự kiến chúng đến nơi gần như cùng lúc.

Các cuộc tấn công bằng tên lửa từ mặt đất hay máy bay sẽ không được triển khai, vì ưu tiên tấn công các con Savage khác rơi xuống cùng thời điểm.

Đó cũng là một minh chứng cho thấy năng lực của các Slayer như Lidy đã được tin tưởng.

「Tôi đã hiểu tình hình. Cảm ơn tiến sĩ Charlotte. Chúng tôi sẽ chia làm hai ngả để tiêu diệt lũ Savage.」

『Kế hoạch chi tiết tôi giao cho cô đấy. Dù gì thì cô cũng là Hội trưởng rồi mà.』

「...Xin đừng tạo áp lực cho tôi như vậy.」

『Xin lỗi, xin lỗi, chúc may mắn nhé.』

Cùng với những lời đó, Charlotte ngắt kết nối.

「Thiệt tình...」

Sau một tiếng thở dài.

Lidy liền truyền đạt kế hoạch của mình cho Aira và Ryuto.

「Vậy thì, đây là kế hoạch... mà thực ra cũng chẳng gọi là kế hoạch gì cho cam.」

Có lẽ do bị Charlotte tạo áp lực, Lidy vừa gãi thái dương một cách ngượng ngùng, vừa nói tiếp.

「Ừm, tôi sẽ xử lý con loại Nỏ pháo. Hai cậu hãy xử lý con loại thông thường.」

Đúng như lời mở đầu, nó thực sự chẳng phải là một kế hoạch.

Aira và Ryuto.

Đây là một kế hoạch dựa trên sự tin tưởng vào sức mạnh của hai người...

...Không, đây là một mệnh lệnh.

「Với sức của hai cậu thì một con Savage loại thông thường chẳng là gì, xử lý nhanh thôi... Tuy nhiên, tuyệt đối không được lơ là. Trên chiến trường, chuyện gì cũng có thể xảy ra.」

「Vâng!」

「Chuyện đó thì dĩ nhiên ta biết.」

Sau câu trả lời của Aira và Ryuto, Lidy nói.

「Vậy thì, bắt đầu chiến dịch!」

Tách khỏi Lidy, Ryuto và Aira bắt đầu di chuyển đến điểm rơi dự kiến.

Chưa đầy hai phút sau đó.

Aira dừng lại và nói.

「Sắp đến rồi...」

「Vâng, chúng ta đợi ở đây nhé.」

Ryuto cũng dừng lại và nhắm mắt.

Aira cũng nhắm mắt theo.

Dù có nhìn lên trời cũng không thể thấy được gì qua tán lá rậm rạp của cây cối.

Tuy nhiên, tiếng gầm rú và áp lực gió truyền đến tai...

Cùng với mức năng lượng, cả hai hiểu rằng con Savage đã ở rất gần.

「Nó đến đấy!」

Hét lên, Aira cúi rạp người xuống.

Ryuto cũng làm tương tự.

Ngay sau đó...

Một tiếng ĐÙNG! va chạm vang lên, mặt đất rung chuyển, cây cối xào xạc.

「Hướng đó!」

Cảm nhận được hướng rơi của con Savage, Aira lao đi.

Ryuto cũng đuổi theo sau.

Ngay lập tức, họ đã thấy được con Savage.

Có vẻ nó vừa mới hồi phục sau cú va chạm, toàn thân nó phát ra những hoa văn huỳnh quang sáng rực khi nó nâng phần thân trên lên và bắt đầu dùng xúc tu trên đầu để dò xét tình hình xung quanh.

「...Đúng là có hơi to hơn loại thông thường, nhưng trông nó cũng chỉ như một con Savage bình thường... chắc không có gì đặc biệt.」

Đó là nhận xét của Aira sau khi nhìn thấy con Savage.

「...Vì vậy, Ryuto. Cậu cứ đứng đó xem đi. Để lấy hên. Con loại thông thường đó, để một mình ta xử lý.」

「Hả!? Một mình sao... Này, Aira-san!?」

Không đợi Ryuto trả lời, Aira giải phóng năng lượng từ thiết bị bay hình đôi cánh trên lưng và tăng tốc tức thì, lao đến chỗ con Savage.

「Ê ê ê ê...」

Đúng là con Savage này, như lời Lidy nói, chỉ là loại thông thường có kích thước hơi lớn hơn một chút...

Không khác nhiều so với những con Savage họ đã từng tiêu diệt nhiều lần trước đây.

Dù vậy, tuy không quá lo lắng, nhưng như lời Lidy dặn lúc chia tay, thật sự không biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Vì thế, Ryuto bắt đầu chạy theo Aira.

「Aira-san, đợi đã!」

Dù vậy, cậu không thể nào bắt kịp Aira đang ở phía trước.

「Xuất hiện đi, hỡi các quyến thuộc của ta!」

Tiếp cận con Savage trước, Aira nhảy lên một gò đất cao gần đó và tạo ra bốn con dơi xung quanh cơ thể mình.

Dĩ nhiên, chúng không phải là những con dơi bình thường.

Chúng là vũ khí của Hundred loại Dragoon của cô, 《Nữ hoàng thống trị bóng đêm (Darkness Queen)》 – những pháo đài bay.

「Bắn!」

Bốn con dơi bao vây cơ thể khổng lồ của con Savage, tuân theo mệnh lệnh của Aira, bắt đầu bắn phá từ miệng.

Kế hoạch của Aira là dùng sát thương đó để cầm chân con Savage.

Tuy nhiên...

「...Cái gì!?」

Aira bất giác thốt lên.

Ngay khi chùm tia chạm vào lớp vỏ thép của con Savage, chúng liền phân tán thành các hạt và biến mất.

Dĩ nhiên là không gây ra bất kỳ sát thương nào cho con Savage.

(Chuyện gì thế này? So với những con Savage khác, nó có khả năng kháng tia năng lượng cao hơn à?)

Cô không có thời gian để hoang mang.

Con Savage vẫn giữ nguyên tư thế nâng phần thân trên, bỗng mở toác phần đầu ra.

Aira dĩ nhiên biết đó là tín hiệu cho một đòn pháo kích.

Và mục tiêu chính là cô.

(Gay rồi...!)

Ngay khi Aira nghĩ vậy.

Một bóng người lướt ngang qua.

Đó là Ryuto đang vung thanh Hundred loại Chevalier của mình, 《Long Nha (Ryuga)》.

「Hây daaaaa!」

Ryuto dùng 《Long Nha》 chém vào con Savage.

Đòn tấn công không gây ra nhiều sát thương, nhưng đã chặn được đòn pháo kích và thu hút sự chú ý của con Savage về phía mình.

「...GRÀOOOOO!」

Con Savage có vẻ tức giận vì bị tấn công.

Nó rống lên một tiếng vang trời rồi vung cặp càng về phía Ryuto.

「...Hự!」

Ryuto dùng kiếm đỡ lấy cặp càng và lên tiếng.

「Aira-san! Hình như con Savage này có khả năng kháng các đòn tấn công năng lượng mạnh hơn những con khác... Nhưng mà!」

Ryuto dồn năng lượng vào 《Long Nha》, đẩy lùi cặp càng rồi chém thẳng vào con Savage.

Đòn đó khiến cơ thể khổng lồ của con Savage chao đảo.

「Được rồi! Xem ra khả năng kháng của nó chỉ cao hơn một chút thôi. Nếu dồn toàn bộ năng lượng tấn công, chúng ta có thể xuyên thủng cả lớp khiên phòng ngự lẫn lõi của nó!」

Quả đúng như lời Ryuto nói.

Vệt chém từ thanh kiếm của cậu vừa rồi đã hằn sâu trên lớp vỏ thép của con Savage.

「Nói cách khác, toàn bộ cơ thể nó chỉ được bao bọc bởi một lớp khiên mỏng thôi sao.」

「Đúng vậy! Vì thế, Aira-san. Cứ thế này, em sẽ đánh bật con Savage văng vào vách đá đằng kia, chị hãy nhân cơ hội đó dồn toàn lực bắn phá lõi của nó! Như vậy chắc chắn sẽ tiêu diệt được nó!」

「Ngư... Ta vốn muốn tự mình giải quyết, nhưng đã đến nước này thì đành chịu! Bị ra lệnh đúng là khó chịu thật, nhưng cứ làm vậy đi!」

「Cảm ơn chị... Vậy, em ra tay đây!」

Ryuto dồn năng lượng vào 《Long Nha》, vung kiếm thật mạnh, tấn công con Savage đang cố lấy lại thăng bằng và định vung càng lần nữa.

Theo đúng kế hoạch, con Savage bị đánh bật về phía sau.

「Ngay bây giờ, Aira-san!」

「Ta biết rồi!」

Aira hướng về phía con Savage, xòe rộng năm ngón tay phải và ra lệnh cho bốn con dơi.

「Đi đi, các quyến thuộc của ta!」

Cùng với mệnh lệnh đó, bốn con dơi đồng loạt bay về phía lõi của con Savage và hợp thể lại trên đường đi...

Trở thành một con dơi khổng lồ, chúng đã đến được chỗ cái lõi.

「Ha ha ha... Thế là hết!」

Khi Aira dõng dạc hô lên, con dơi khổng lồ bắn ra một chùm tia cực mạnh, xuyên thủng cả khiên phòng ngự (Shelter) lẫn lõi của con Savage.

「Thấy chưa, thế nào!」

Con Savage im bặt.

Aira ưỡn ngực, hai tay chống hông, nở một nụ cười đắc thắng.

Ngay lúc đó, chiếc vòng trên tay cô đột nhiên reo lên.

「...Rốt cuộc là chuyện gì vậy?」

Aira nhíu mày khó hiểu.

Giọng nói phát ra từ chiếc vòng là của Lidy.

『Hai người, tình hình thế nào rồi?』

「Gì chứ, là Lidy à. Ta vừa mới tiêu diệt xong con Savage đây. Là ta chứ không phải Ryuto nhé...」

Aira nhấn mạnh một cách đắc ý và cười lớn.

Một bóng đen khổng lồ đổ xuống.

Ngay lập tức cảm nhận được điều gì đó, Ryuto hét lên.

「Aira-san, nguy hiểm! Đằng sau, là Savage!」

「...Hả?」

Bị Ryuto gọi, Aira quay lại và nhận ra có một con Savage ngay sau lưng mình.

Hơn nữa, con Savage cô thấy đang vung càng xuống...

「...Hảảả!?」

Aira kịp thời nhảy lùi lại để né cặp càng, nhưng phía sau không có chỗ đứng.

Khoảng cách đến mặt đất phải đến vài chục mét...

「Uwaaaaaa!」

Cứ thế này, cô sẽ bị đập lưng xuống đất mất.

Phải dùng đôi cánh trên lưng, cũng là thiết bị bay, để làm gì đó.

Vừa nghĩ đến đó, giọng Ryuto đã vang lên.

「Aira-san, cứ giữ nguyên như vậy!」

「...Cái gì!?」

Không có thời gian để suy nghĩ xem điều đó có nghĩa là gì.

Mặt đất đã ở ngay gần.

「...Ư...」

Cơ thể bị va chạm, Aira khẽ kêu lên.

Tuy nhiên, tiếng kêu không lớn, và cú va chạm cũng không hề mạnh.

Thậm chí còn gần như không đau.

Thứ cô cảm nhận được là hơi ấm của con người.

「...Aira-san, chị có sao không?」

Nghe giọng nói tiếp theo, Aira giật mình.

「Ng-ngươi làm cái gì thế...!」

Trong đôi mắt của Aira đang hoảng hốt là khuôn mặt của Ryuto ở ngay bên cạnh.

Cô hiểu ra mình đã được Ryuto đỡ lấy và cứu thoát.

Mặt Aira đỏ bừng lên như phát ra tiếng "bụp".

「...Làm gì ạ, em chỉ cứu Aira-san thôi mà...?」

Ryuto chớp chớp mắt trả lời.

「À, c-cứu giúp gì chứ, ta tự mình cũng có thể... mà thôi! Chuyện đó thì ta cảm ơn... nhưng mà, cái đó... T-tay ngươi...!」

「...Tay?」

Cố nén sự xấu hổ, Aira nhìn xuống ngực mình.

Lúc này, Ryuto dường như mới nhận ra tay mình đang chạm vào ngực và mông nhỏ của Aira.

「A, em xin lỗi!」

Ryuto cũng đỏ mặt y hệt Aira, tỏ vẻ lúng túng.

「À, ừm... như chị biết đấy, em chỉ yêu một mình Touka-san... với lại, đây chỉ là tai nạn thôi... Hơn nữa, cái đó... em thấy nó cứng hơn em nghĩ, nên không nhận ra đó là chỗ đó...!」

「Này, nói thế với một thiếu nữ là thất lễ lắm đấy! Mà còn vòng vo nữa! Tóm lại, mau thả ta xuống. Rồi chúng ta xử lý con Savage kia!」

「A, vâng ạ!」

Vội vàng đặt Aira xuống, Ryuto ngay lập tức dùng thiết bị liên lạc ở cổ để liên lạc lại với Lidy.

Để tiếp tục cuộc trò chuyện bị gián đoạn.

「Xin lỗi, Hội trưởng Lidy. Vừa rồi, có thêm một con Savage nữa xuất hiện...」

『...Quả nhiên là vậy. Tôi cũng đang chiến đấu nên không để ý, xem ra đợt thứ hai đã rơi xuống rồi. Vừa nãy tôi định báo cho các cậu chuyện đó nhưng... Bên tôi cũng có thêm một con nữa vừa rơi xuống, tôi sẽ tiêu diệt nó ngay rồi đến hội quân. Con Savage mới rơi xuống đó, hai cậu tự mình xử lý được không?』

「Vâng, chúng em sẽ thử!」

Trả lời xong và kết thúc cuộc gọi.

Ryuto nhặt thanh 《Long Nha》 dưới đất lên, thủ thế hướng về phía con Savage.

「Ừm, Aira-san, không hẳn là để xin lỗi, nhưng chị hãy nghỉ một chút đi ạ. Lần này, hãy để em ra đòn kết liễu. Em có một thứ muốn thử...」

「Hả? Ngươi nói cái gì...」

「Có thể nói là em đã luyện tập bấy lâu nay chính vì ngày hôm nay.」

「Luyện tập... sao?」

Nhìn vào tấm lưng của Ryuto, Aira nuốt nước bọt.

Tấm lưng đó trông to lớn và đầy tự tin hơn hẳn ngày thường.

"Phù..." Ryuto hít một hơi thật sâu, tập trung.

Rồi cậu siết chặt chuôi thanh 《Long Nha》 đang cầm.

Việc cậu sắp làm.

Là chiêu thức đã được người phụ nữ cậu yêu...

Và cũng là sư phụ của mình, Kenzaki Touka, dạy cho – Bí kỹ của phái Kenzaki, 《Tàn Ảnh Trảm (Zan'eizan)》.

「Đến ta còn làm được. Kiếm thuật của cậu cũng không tồi, chắc chắn cậu cũng sẽ làm được thôi.」

Trong lúc luyện tập kiếm thuật.

Touka đã nói một cách đơn giản như vậy, nhưng Ryuto mãi vẫn không thể thực hiện thành công.

Tuy nhiên, sau một tháng luyện tập chiêu thức đó.

Cậu cuối cùng đã thành công.

Đó là vài ngày trước khi Touka lên đường đến Hoàng quốc Yamato để hộ vệ Công chúa...

Công chúa Ruri.

Cho đến nay, 《Tàn Ảnh Trảm》 mới chỉ thành công đúng một lần duy nhất đó.

Dĩ nhiên, cậu chưa từng sử dụng nó trong thực chiến.

Dù vậy...

(Mình có cảm giác là sẽ làm được...!)

Không, là phải làm được.

(Rồi sau khi hạ gục con Savage, lúc Touka-san từ Mặt Trăng trở về, mình sẽ được chị ấy khen!)

Tự cổ vũ bản thân, Ryuto đạp đất, nhảy về phía con Savage.

Cậu nhắm vào lõi của con Savage và vung 《Long Nha》 xuống.

「Nhận lấy này! Bí kỹ phái Kenzaki – 《Tàn Ảnh Trảm》!」

...Tuyệt vời.

Một đòn của Ryuto đã phá hủy khiên phòng ngự của con Savage và nghiền nát cả lõi của nó.

Con Savage sụp đổ từ chân xuống và bất động.

「Aira-san, thế nào ạ! Hoàn hảo chứ?」

「À, ừ...」

Khoảnh khắc khiên phòng ngự bị phá hủy.

Cô đã bất giác thốt lên một tiếng "Ồ..." đầy kinh ngạc.

Chính vì vậy, Aira đã thẳng thắn khen ngợi Ryuto.

「Thấy bộ dạng vừa rồi của ngươi, chắc Touka-senpai cũng sẽ ngạc nhiên lắm đấy. Có khi cô ấy sẽ phải lòng ngươi cũng nên.」

「Ể... T-thật sao ạ. E he he...」

Ryuto đưa hai tay lên đôi má đỏ bừng, tỏ vẻ ngượng ngùng.

Nhìn bộ dạng đó, Aira ngao ngán nói.

「Rút lại lời vừa rồi... Ngươi là con gái đấy à... Bộ dạng đó đúng là hết nói nổi. Touka-senpai mà thấy chắc chắn cũng sẽ hết nói nổi luôn.」

「C-cái gì! Thế thì cái bộ dạng xấu hổ lúc nãy của Aira-san cũng là thứ mà không chỉ Claire-sama mà cả Sango-senpai cũng phải hết nói nổi nếu nhìn thấy đấy!」

「Ồ-ồn ào quá, ngươi!」

Ryuto và Aira nhe răng gầm gừ, lườm nhau.

Một giọng nói vang lên.

「Hai người, sao lại cãi nhau thế...?」

Đó là giọng của Lidy, người đã đến hội quân sau khi kết thúc trận chiến với hai con Savage.

「A, Hội trưởng Lidy! Em xin lỗi!」

Vừa nhìn thấy Lidy, Ryuto vội vàng cúi đầu.

「Này, Aira-san cũng xin lỗi đi!」

「Kh... Tại sao ta lại phải...」

Aira không phục.

Dù vẫn giữ vẻ mặt "là lỗi của ngươi", cô cũng cúi đầu xuống.

Nhìn hai người họ, Lidy thở dài ngao ngán.

「Thiệt tình... Trận chiến vẫn sẽ còn tiếp diễn đấy. Còn quá sớm để lơ là.」

「Dĩ nhiên chúng em hiểu ạ. Em thực sự xin lỗi.」

「...Thôi được rồi. Con Savage thứ hai cũng đã hạ rồi chứ? Trông hai người không bị thương gì nặng, chúng ta di chuyển đến địa điểm tiếp theo thôi. Tiến sĩ Charlotte đã chỉ định địa điểm rồi. Aira, đi thôi.」

「À, dĩ nhiên rồi!」

Theo sự dẫn dắt của Lidy, Ryuto và Aira bắt đầu di chuyển đến chiến trường tiếp theo.

※※※

「Aira-han và Ryuto-kun có vẻ đang làm tốt cùng Hội trưởng Lidy đó. Vượt qua trận chiến với hai con đầu tiên và hai con tiếp theo – tổng cộng là bốn con, họ đang hướng đến địa điểm kế tiếp.」

Sau khi kết thúc cuộc gọi với Lidy.

Người lên tiếng với đồng đội bên cạnh là cô gái có mái đầu bob, đội trưởng đội B thuộc Lực lượng Võ sĩ (Slayer) Little Garden, Kuzura Mirai.

Cách đội A do Liddy, Aira và Ryuuto tạo thành một khoảng, thành viên của đội B gồm có bốn người: Kuzura Mirai và Kurumi Sango đang mặc Variable Suit với thiết kế lấy tông trắng làm chủ đạo của chi nhánh Yamato, Hoàng quốc công ty Warslan── và Noah Sheldon cùng Liu Xuemei đang mặc Variable Suit với thiết kế cơ bản của Little Garden.

Giống như đội A, các thành viên đội B cũng vừa mới giao chiến với Savage cách đây không lâu, nên tất cả đều đang triển khai Hundred của mình.

「Hừm, họ làm tốt lắm nhỉ. Nhưng hiện tại số lượng vẫn ngang nhau. Chúng ta cũng không thể thua được đâu.」

Sango là người nói ra điều đó sau khi nghe báo cáo từ Mirai.

Vừa cười khúc khích, Mirai vừa đáp lời.

「Đó là với tư cách chị gái của Aira-chan sao?」

「L… làm gì có! Ngay cả Claire-sama và những người khác cũng đang cố gắng trên mặt trăng. Chúng ta cũng phải nỗ lực── ý em là vậy đó!」

「Đúng là vậy nhỉ.」

Noah là người xen vào từ bên cạnh.

Cô nói tiếp.

「Hayato-kun và Emilia-san cũng đang cố gắng trên mặt trăng, chúng ta cũng phải nỗ lực thôi.」

「…Ừm, cố lên nào.」

Xuemei gật đầu bên cạnh Noah, lẩm bẩm với giọng nhỏ như thể tự nhủ với bản thân.

「Là đàn chị, chúng ta không thể cứ mãi kéo chân họ được.」

Hai người Noah và Xuemei đã từng ra chiến trường chiến đấu với Savage vài lần và cũng đã hạ gục chúng.

Dẫu vậy, nỗi sợ hãi khi ra trận vẫn còn rất lớn.

Cho đến hiện tại, họ đã chạm trán và giao chiến với bốn con Savage, nhưng cả Noah và Xuemei gần như chẳng làm được gì.

Người lập được chiến công là hai đàn em mới nhập học đã gia nhập đội tuyển chọn (Selections)── Kuzura Mirai, người chiến đấu với Savage bằng Hundred loại Shooter 『Băng Trụ Phá Ma (Hama no Tsurara)』, và Kurumi Sango, người chiến đấu bằng Hundred loại Dragoon 『Long Kỵ Sĩ Đỏ Thắm (Drag-Red)』.

Dù là tân sinh viên, hai người họ đã được huấn luyện làm Võ sĩ (Slayer) từ trước cả Xuemei và Noah, cũng như có kinh nghiệm chiến đấu với Savage phong phú hơn.

Dù sao thì trong 『Cuộc Chạm Trán Lần Thứ Ba (Third Attack)』, họ đã cùng Kisaragi Hayato chiến đấu ở Yamato và lập được chiến công.

Vì vậy, việc họ yếu hơn cũng là điều đương nhiên, nhưng cứ mãi dựa dẫm vào hai người thì thật xấu hổ và đáng thất vọng với tư cách là đàn chị của Little Garden.

Họ cũng có mong muốn được góp sức.

Vậy nên, Xuemei đã tự mình đề nghị.

「Mirai-chan, Sango-chan. Lũ Savage tiếp theo, có thể để cho bọn chị xử lý được không?」

Noah dường như cũng có cùng suy nghĩ.

「Nếu cứ mãi dựa dẫm vào hai em thì bọn chị sẽ không thể trưởng thành được. Vì vậy, làm ơn!」

Nói rồi, Noah chắp hai tay trước ngực và cúi đầu.

Tiếp đó, Xuemei cũng cúi đầu theo.

Bị hai đàn chị cúi đầu, Mirai và Sango lộ vẻ bối rối, bất giác nhìn nhau không biết phải làm sao.

Người mở lời là Mirai.

「À, chuyện đó thì không sao đâu ạ. Tụi em cũng hơi mệt sau trận vừa rồi. Phải không, Sango?」

「Ơ, à, vâng, đúng vậy. Xin giao lại cho các tiền bối ạ.」

「Cảm ơn cả hai em.」

「Bọn chị sẽ cố gắng!」

Nói rồi, Xuemei nắm chặt cán của cây Hundred loại Phalanx 『Tuyết Nguyệt Hoa (Setsugekka)』── Noah cũng nắm chặt cán của cây Hundred loại Chevalier 『Bạch Ngân Đột Kiếm (Croucass)』 của mình.

※※※

「Tình hình ở Đế đô có vẻ nghiêm trọng nhỉ.」

Người lẩm bẩm khi đang xem TV trên giường bệnh trong tư thế ngồi dậy là Kizaki Ryouko, viện trưởng của một cơ sở nuôi dưỡng trẻ mồ côi ở khu Motomatsu, Hoàng quốc Yamato.

「Có vẻ như mới chỉ có vài con rơi xuống thôi.」

Người đáp lại là một người đàn ông vừa bước vào phòng của Ryouko trong cơ sở──.

Võ sư của võ đường kiếm thuật gần đó, Kenzaki Ryuusei.

「Mà, các Võ sĩ (Slayer) sẽ giải quyết được thôi. Ở Đế đô có rất nhiều người mà.」

Nói rồi, Ryuusei tiếp tục.

「Lũ trẻ đã sơ tán đến hầm trú ẩn xong rồi. Tiếp theo là đến lượt bà đấy. Nào, lên đi.」

「À, cảm ơn nhé.」

Cõng Ryouko, người đã tắt TV, rồi tắt điện trong phòng, Ryuusei bắt đầu bước đi.

Dưới tầng hầm của cơ sở nuôi dưỡng trẻ mồ côi có một hầm trú ẩn chống Savage. Đó là thứ do công ty Warslan xây dựng cùng với cơ sở.

「Khu vực lân cận này thì sao?」

「Hiện tại không có gì thay đổi. Nhưng mà, người ta nói khả năng Savage rơi xuống những nơi đã từng bị rơi trong quá khứ là rất cao. Sắp đến giờ đi ngủ rồi. Cẩn thận vẫn hơn.」

Tại sao khả năng Savage rơi xuống những nơi đã từng bị rơi trong quá khứ lại cao?

Những thường dân như Ryouko không biết chi tiết.

Chỉ có lời đồn rằng ở nơi đó tồn tại thứ gì đó thu hút Savage.

Vì vậy, Ryuusei bỏ qua lời giải thích chi tiết và tiếp tục.

「Mà, nếu Savage đến thì tôi sẽ lo liệu.」

Sau khi đến hầm trú ẩn dưới lòng đất, Ryuusei đặt Ryouko xuống tấm nệm đã được chuẩn bị sẵn, rồi nhìn về phía thanh kiếm dựng ở góc tường.

Thanh kiếm do người anh quá cố, Kenzaki Hokuto, rèn nên──.

Đó là một trong những thanh kiếm được khắc tên của anh trai ông, 『Hokuto』, và được tạo ra bằng cách cải tiến Variable Stone.

Tất nhiên là cần phải có kỹ năng kiếm thuật cao, nhưng nếu sử dụng thanh kiếm đó, ngay cả người không phải Võ sĩ (Slayer) cũng có thể chiến đấu với Savage.

「Chăm sóc trẻ con hay nấu nướng tôi đều không giỏi. Việc tôi có thể làm chỉ là dạy kiếm thuật và chiến đấu mà thôi.」

Chuyện này xảy ra sau 『Cuộc Chạm Trán Lần Đầu (First Attack)』, khi toàn bộ nhân loại trên Trái Đất biết đến sự tồn tại của Savage.

Trước cả khi Hundred được phát triển và các Võ sĩ (Slayer) đảm nhận việc tiêu diệt chúng.

Ryuusei đã dùng thanh kiếm này để cùng anh trai mình chiến đấu với Savage.

「…Dẫu vậy, trận chiến cuối cùng cũng đã bao nhiêu năm rồi nhỉ? Anh cũng có tuổi rồi, chiến đấu với Savage chẳng phải là quá liều lĩnh sao?」

「Gì chứ, để phòng khi bất trắc, từ sáng tôi đã vung kiếm luyện tập rồi. Hơi mỏi lưng một chút, nhưng tôi vẫn đang ở độ tuổi bốn mươi. Thời kỳ sung sức nhất của đàn ông── hử, cái gì vậy?」

Một âm thanh vang lên từ túi của Ryuusei.

Đó là cuộc gọi đến PDA.

Ông lấy ra xem thì thấy là từ căn cứ Motomatsu, chi nhánh Yamato của công ty Warslan.

「…Chẳng lẽ Savage đã xuất hiện sao?」

Ryuusei đã dặn dò căn cứ Motomatsu rằng nếu có bất kỳ biến cố nào xảy ra gần cơ sở thì hãy liên lạc cho ông.

Trong lúc sự lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt lũ trẻ, Ryuusei bắt đầu cuộc gọi với Mika, chỉ huy căn cứ Motomatsu.

「Quả nhiên là Savage đã xuất hiện à… Ta hiểu rồi. Vậy thì ta cũng sẽ đến đó. Gì chứ, ta sẽ không làm gì liều lĩnh đâu. Không vấn đề gì.」

Sau khi ngắt cuộc gọi, Ryuusei cầm lấy thanh 『Hokuto』.

「Xem ra Savage đã rơi xuống gần đây, lệch một chút so với vị trí tính toán. Nếu cơ sở hay võ đường bị phá hủy thì phiền lắm. Ta đi đây.」

「Không thể giao cho các Võ sĩ (Slayer) của căn cứ được sao?」

「Đi từ đây đến đó nhanh hơn. Dù có hạ được hay không, trước hết ta ra tay thì thiệt hại sẽ ít hơn.」

「…Xin lỗi nhé. Anh nhớ cẩn thận đấy. Nếu không có anh, lũ trẻ cũng sẽ gặp khó khăn.」

「À──」

Sau khi vỗ về những đứa trẻ đang sợ hãi, run rẩy bằng những lời như 「Đừng lo」, 「Ta sẽ giải quyết ngay thôi」, 「Các con cứ ngủ ngon đi」, và xoa đầu chúng để trấn an, Ryuusei rời khỏi hầm trú ẩn.

「Nào, đi thôi.」

Savage được cho là đã rơi xuống một khu rừng cách cơ sở khoảng một km về phía đông.

Mặt trời đã lặn từ lâu, nên không thể nhìn thấy nó bằng mắt thường.

Ryuusei chạy, hướng về phía đó.

(…Sắp đến nơi rồi sao?)

Sau khoảng năm phút chạy.

Ông dừng lại, nhắm mắt, tập trung để không bỏ sót dù chỉ là một âm thanh nhỏ nhất.

Để dò tìm khí tức của Savage.

「Hướng này.」

Một âm thanh yếu ớt vang lên.

Xác định đó là tiếng động do Savage gây ra, Ryuusei bắt đầu chạy.

Xem ra, phán đoán của ông không sai.

Một lúc sau, ông đã có thể nhìn thấy ánh sáng của Savage trong tầm mắt.

(Cảm giác đó, kích thước không lớn lắm… Loại thông thường── Normal Type sao…)

Dựa vào kinh nghiệm trong quá khứ, chắc chắn là vậy.

Ryuusei từ từ giảm tốc độ khi đến gần Savage, và dừng lại ở khoảng cách khoảng năm mươi mét.

Con Savage đứng dậy, vừa xoay người vừa di chuyển đôi râu dài sang hai bên.

Đó là hành động thăm dò tình hình xung quanh.

Nhưng may mắn là, có vẻ nó vẫn chưa nhận ra Ryuusei.

(…Chờ sơ hở rồi tấn công sao…)

Khoảnh khắc Savage quay lưng lại, ông sẽ tấn công từ phía sau để hạ gục nó, rồi phá hủy lõi (core) bằng một đòn duy nhất── đó là kế hoạch mà Ryuusei đã vạch ra.

Nhưng, Savage đột nhiên dừng lại và mở rộng phần đầu.

Đó là tín hiệu của một đòn pháo kích.

(Không ổn…!)

May mắn là nó không hướng về phía cơ sở, nhưng ở hướng đó cũng có khu dân cư.

Dù khoảng cách khá xa, khả năng gây ra thiệt hại vẫn rất lớn.

Hủy bỏ kế hoạch.

Ryuusei ngay lập tức quyết định hành động và tấn công.

「Ha!」

Đầu tiên, ông lao đến chỗ Savage và nhảy lên.

Vừa xoay người, ông vừa lấy đà vung kiếm từ bên cạnh.

Một trong những tuyệt kỹ của phái Kenzaki── 『Toàn Phong Trảm (Senpuuzan)』.

Dù không thể gây sát thương cho lớp vỏ thép, đòn đó đã khiến con Savage bị hất văng về phía sau và đâm vào vách đá.

Kết quả là ông đã ngăn được đòn pháo kích của Savage, và bây giờ phần đầu của nó cũng đang cúi xuống.

Dù không theo đúng kế hoạch, nhưng tình hình có thể xem là mỹ mãn.

(Cảm giác chiến trường này── thật hoài niệm!)

Ryuusei nhận ra máu trong toàn thân mình đang sôi sục.

Ông còn có cảm giác như thời gian đã quay ngược về lúc đó.

「Đòn này── kết thúc!」

Ryuusei lại lao đến chỗ Savage, nhảy lên nhắm vào lõi (core) ở phần đầu.

Giống như đòn vừa rồi, nếu chỉ chém bình thường thì đừng nói đến lõi, ngay cả lớp màng phòng ngự (shelter) cũng không thể phá hủy được.

Nhưng, đòn tấn công này thì khác.

「Nhận lấy, tuyệt kỹ phái Kenzaki── 『Tàn Ảnh Trảm (Zan'eizan)』!」

Tuyệt chiêu mà Ryuusei đã tạo ra để phá hủy lõi (core) của Savage── một đòn liên kích sử dụng dao động riêng, làm tăng tác động lên hơn hai lần.

Xuất sắc, chỉ với một đòn, Ryuusei đã phá hủy lõi (core) cùng với lớp màng phòng ngự (shelter).

Con Savage đổ sụp từ dưới chân lên, và ngừng hoạt động.

「Thật… thật là mỏi lưng quá… ơ…」

Trong khi gập người và đấm vào cái lưng đang đau nhói, Ryuusei nhận ra có vài tiếng bước chân đang đến gần từ xa.

Tiếp đó là ánh sáng của đèn pin.

Khi nhìn về hướng đó, ông liền thấy ba cô gái mặc Variable Suit màu trắng của Lực lượng Võ sĩ (Slayer), chi nhánh Yamato của công ty Warslan.

「…Ryuusei-san?」

Cô gái có vẻ là đội trưởng đứng giữa ba người đã dừng lại và lên tiếng ngay khi chiếu đèn pin vào Ryuusei.

「Ồ, lâu rồi không gặp… Hình như là người của Warslan──」

Ryuusei đã từng được mời đến căn cứ Motomatsu vài lần để hướng dẫn kiếm thuật. Ngược lại, các Võ sĩ (Slayer) của căn cứ Motomatsu cũng đã từng đến võ đường và cơ sở nuôi dưỡng trẻ mồ côi để tuần tra.

Ông nhớ đã từng chào hỏi cô gái có mái tóc bob trước mặt, nhưng đã hoàn toàn quên mất tên cô.

「Tôi là Ibuki Rinka.」

「Hahahaha! Ồ, đúng rồi. Rinka. Xin lỗi nhé, quên tên một mỹ nữ thế này thật không giống tôi chút nào.」

「…! Chuyện đó không sao đâu ạ… nhưng mà…」

Dù biết đây chỉ là lời khen sáo rỗng của một kẻ hay đùa giỡn, nhưng Rinka vẫn bối rối khi được gọi là mỹ nữ, cô hắng giọng một tiếng để lấy lại bình tĩnh.

Rồi cô chiếu đèn pin vào xác của con Savage và hỏi Ryuusei.

「Cái này, là do Ryuusei-san làm sao ạ?」

「À──」

Ryuusei vừa nhếch mép cười vừa nhìn con Savage và trả lời.

「Thế nào, dù không phải Võ sĩ (Slayer) mà vẫn hạ được Savage, ngầu chứ hả? Gừng càng già càng cay đấy. Sao nào, yêu chưa?」

「Yêu hay không thì chưa biết, nhưng quả là đáng nể ạ… nhưng mà…」

「…Hửm?」

「Cái tư thế đó của chú là sao vậy ạ…?」

Có lý do khiến Rinka lộ vẻ bối rối.

Đó là vì Ryuusei đang cúi người và ôm lưng.

「Haizz, xem ra tuổi tác không chừa một ai. Lưng đau quá không đi được. Giờ không có con Savage nào khác rơi xuống đúng không? Nếu được thì cõng ta về cơ sở được không?」

「…Nếu cõng chú, chú sẽ sàm sỡ, đúng chứ?」

Rinka biết Ryuusei là người như vậy.

Cô cũng đã nghe nhiều chuyện về những lần ông giở trò trong lúc hướng dẫn kiếm thuật.

「Hahaha, bị phát hiện rồi à. Nhưng mà, tôi không đi được thật đấy. Nên nhờ cô vậy.」

「Thật là… Nếu chú mà chạm vào bất kỳ chỗ lạ nào, tôi sẽ ném chú xuống tại chỗ đấy.」

Dĩ nhiên, trên đường trở về cơ sở, Ryuusei đã bị ném xuống đất sau khi dùng tay chạm vào ngực của Rinka, người đang cõng ông.

※※※

Không phải Little Garden, mà là các Võ sĩ (Slayer) thuộc một tổ chức quân sự tư nhân (Private Military Company) khác, công ty Al-Salaam, cũng đang chiến đấu với Savage ở vùng sa mạc của khu vực Khmer.

Họ bắt đầu chiến đấu từ lúc mặt trời lặn, và trận chiến kéo dài liên tục sau mỗi vài giờ.

Lúc này đã là nửa đêm.

「Yo, con thứ năm rồi!」

Sau khi dùng nắm đấm phá hủy lõi của Savage, người đập nắm đấm vào lòng bàn tay trước ngực và hét lên đầy khí thế là Melek, người đàn ông cơ bắp cuồn cuộn sử dụng Hundred loại Martial Arts, đội trưởng của Al-Salaam trong Đại hội Võ sĩ Toàn thế giới.

Bên cạnh anh là Beher, người đàn ông nhiệt huyết sử dụng Hundred loại Chevalier, người đã cùng Melek chiến đấu chống lại Kurovan, Nesat và Nakuri trên toàn thế giới; và Amir, cô gái mảnh khảnh, ít nói, tóc dài, sử dụng Hundred loại Shooter.

Và còn có Jia, cậu thiếu niên đã bị thương trong trận chiến với Kurovan trong 『Chiến dịch Chim trong lồng』 nhưng đã hồi phục── cậu sử dụng Hundred loại Crusher giống với Kurovan.

Ban đầu, Hundred của Jia là một thanh kiếm hình lưỡi liềm loại Chevalier giống của Behel, nhưng sau khi hồi phục từ vết thương, hình dạng và tính chất của nó đã thay đổi.

Melek nói rằng có lẽ đó là do sự ngưỡng mộ đối với Kurovan, và bản thân Jia cũng nghĩ vậy.

「…Jia, sao thế?」

「Không, em chỉ đang nghĩ chắc Kurovan-san và mọi người vẫn đang chiến đấu ở đó.」

Jia trả lời khi được Amir hỏi.

Ánh mắt cậu hướng về phía mặt trăng.

Đó là một vầng trăng tròn rất đẹp.

「Ra là vậy.」

Behel cũng nhìn lên mặt trăng và nói.

「Dù gì thì chúng cũng đã chiến đấu với bọn khủng bố và lập được chiến công lớn. Chúng ta cũng không thể thua được.」

「Các cậu, không có thời gian để nói chuyện đâu. Nhìn hướng ngược lại đi.」

Melek xen vào từ bên cạnh.

Ở phía đó, có thể thấy những vật thể giống như sao băng đang rơi từ trên trời xuống.

Jia hét lên.

「Savage!」

「Đúng vậy.」

Gật đầu, Melek tiếp tục.

「Theo thông tin từ trụ sở, cuộc tấn công sắp kết thúc. Các cậu, không được lơ là cho đến phút cuối cùng!」

「…Vâng.」

「Ừ.」

「Tất nhiên rồi ạ!」

Amir, Behel và Jia đều đáp lại lời kêu gọi của Melek một cách dứt khoát.

「Vậy thì, đi thôi!」

Melek đạp đất lao về phía Savage.

Theo chỉ thị của anh, Amir và Behel cũng bắt đầu di chuyển.

Trước đó, Jia nhìn lên mặt trăng một lần nữa và thầm nghĩ.

(Kurovan-san, em cũng sẽ cố gắng để không thua anh!)

Jia đạp đất, lao theo ba người họ.

※※※

「Kết──」「thúc rồi!」

Emilia và Claire đồng thanh hét lên, và những chùm tia bắn ra từ khẩu Buster Cannon trên tay mỗi người đã phá hủy lõi của con Savage dạng bay có hình dạng một con bướm khổng lồ.

Con Savage dạng bay im lặng.

「…Xung quanh không có phản ứng của Savage…」

Nesat lẩm bẩm sau khi kiểm tra xung quanh.

Một thế giới tối đen như mực.

Thứ duy nhất có thể thấy là ánh sáng của các vì sao.

Ánh sáng phát ra từ Savage không thể thấy ở bất cứ đâu.

「Vậy sao.」

Nghe báo cáo của Nesat, Claire thở phào một tiếng…

「Đúng là 『(Unknown)』, một đối thủ phiền phức, nhưng chúng ta đã làm được.」

「…Vậy, con vừa rồi là do ai hạ? Tôi, hay là Hội trưởng?」

「Vì là cả hai cùng lúc, nên xem như chúng ta cùng nhau hạ gục là được rồi.」

「Thế thì số lượng hạ gục không bằng nhau sao? Cả con vừa rồi tôi là một trăm hai mươi hai── Hội trưởng cũng vậy đúng không?」

「Chuyện đó bây giờ không còn quan trọng nữa. Hơn nữa, vẫn chưa chắc là đã kết thúc đâu──」

Lúc đó, một cuộc gọi đến.

Là từ Charlotte.

『Chào các em, vất vả rồi. Làm tốt lắm. Hiện tại, không phát hiện thấy bất kỳ phản ứng nào của Savage. Cứ coi như sẽ không có đợt tấn công tiếp theo.』

「Thật sự con vừa rồi là con cuối cùng sao ạ?」

『Tạm thời là vậy. Cho nên, hãy quay trở về căn cứ Lunaltia. Vital thì không nói, nhưng lượng viên nang oxy và năng lượng cũng sắp cạn kiệt rồi đúng không? Vừa đúng lúc đấy.』

「Hiểu rồi ạ. Vậy thì, chúng tôi sẽ quay về──」

「Hội trưởng, đợi đã.」

「…Có chuyện gì sao?」

「Sharo, Hayato đâu rồi?」

『Rất tiếc, hiện tại vẫn chưa tìm thấy cậu ấy.』

「Vậy sao…」

『Tất nhiên, tôi không có ý định từ bỏ. Việc tìm kiếm sẽ tiếp tục.』

Những lời đó của Sharo không đến được tai Emilia.

「…Hayato…」

Emilia lẩm bẩm như vậy, và chỉ lặng lẽ──.

Trong một lúc, cô cứ mãi ngắm nhìn thế giới đen kịt chỉ có những vì sao lấp lánh.

※※※

「──Thế này là hết!」

『Thiên Thương Hắc Ám (Midgardschlange)』 của Liddy xuyên qua và phá hủy lõi (core) của con Savage dạng nỏ.

Con Savage dạng nỏ rú lên một tiếng rồi đổ sụp từ dưới chân, im lặng.

「Tính cả lớn nhỏ thì đây là con thứ mười lăm. Xem ra không còn con nào nữa rồi.」

Liddy rút 『Thiên Thương Hắc Ám (Midgardschlange)』 ra khỏi lõi (core) và nhìn quanh.

Nơi này là một vùng đầm lầy thoáng đãng nên có thể nhìn rất xa, nhưng không thấy bóng dáng của Savage ở đâu cả.

「Mà trời cũng nóng và chói chang quá nhỉ…」

Mùa hè.

Lại gần đến giữa trưa, nên cũng là điều đương nhiên.

Lúc đó, Ryuuto và Aira cùng đội tiến lại gần.

Ngay trước khi Liddy hạ gục con Savage dạng nỏ, hai người họ cũng đã hạ gục hai con Savage loại thông thường.

「Con mà Hội trưởng Liddy vừa hạ là con Savage cuối cùng, đúng không ạ?」

「Ừ, chắc là vậy.」

Liddy trả lời câu hỏi của Ryuuto.

Tiếp đó, Aira hỏi.

「Vậy là hết rồi sao?」

「Tạm thời là vậy. Tuy nhiên, vẫn còn bên của Mirai. Nếu bên đó chưa xong, chúng ta phải đến giúp…」

Nói rồi, Liddy dùng máy liên lạc để liên lạc với đội bốn người của Mirai, Sango, Xuemei và Noah đang chiến đấu ở một nơi cách đó không xa.

「Mirai, tình hình bên đó thế nào?」

『À, Liddy-han. Bọn em đang giao chiến với con Savage loại thông thường cuối cùng── a, vừa đúng lúc Noah-san kết liễu nó xong. Thế là xong hết phần của bọn em rồi.』

「Vậy sao, bên này cũng vừa tiêu diệt hết rồi.」

『Giá mà cuộc tấn công kết thúc ở đây thì tốt quá nhỉ.』

「Nhưng vẫn chưa có thông báo cuộc tấn công đã ngừng lại. Cứ ở yên đó chờ lệnh──」

『Liddy, vất vả rồi.』

Ngay khi Liddy định nhắc nhở rằng còn quá sớm để nghỉ ngơi, một cuộc gọi từ Charlotte đã xen vào. Cuộc gọi với Mirai vì thế mà bị ngắt.

Vừa ngạc nhiên, Liddy vừa hỏi.

「…Tiến sĩ Charlotte, sao đột ngột vậy?」

『À, xin lỗi. Hình như cô đang nói chuyện với Mirai-kun. Lát nữa tôi sẽ xin lỗi cậu ấy. Vào vấn đề chính đây. Đang nói chuyện với Mirai-kun nghĩa là cô đã biết Noah Sheldon vừa hạ gục một con Savage, đúng không?』

「Tôi vừa mới nghe chuyện đó xong.」

『Xem ra đó là con Savage cuối cùng rồi.』

「Cuối cùng là của khu vực này sao ạ?」

『Không, là trên toàn Trái Đất, kể cả mặt trăng. Khoảng nửa ngày kể từ khi bắt đầu chiến dịch. Chúng ta đã vượt qua cuộc tấn công lớn nhất trong lịch sử nhân loại của Savage. Vụ sát hại Judal Harvey của cựu Võ sĩ (Slayer) Đế quốc Rasiya, Elena Sklonikova── và chuỗi trận chiến bắt đầu từ vụ khủng bố của Giáo hoàng Thánh Giáo Hội (Puritaria), Celivia Notre-Dame Paolo III, giờ đây đã được đặt dấu chấm hết.』

「…Vậy sao.」

Liddy mỉm cười nhẹ nhõm và gọi Aira cùng Ryuuto đang ở bên cạnh.

「Hai người, có thể giải trừ vũ trang rồi đấy.」

「Nghĩa là──」

「Ừ, trận chiến đã kết thúc.」

Liddy vừa giải trừ vũ trang vừa trả lời.

Vẻ mặt của Ryuuto liền rạng rỡ hẳn lên.

Aira cũng vậy.

Trong khi liếc nhìn hai người giải trừ vũ trang, Liddy lấy lại vẻ mặt nghiêm túc và hỏi Charlotte.

「Vậy, thiệt hại về người cuối cùng của Little Garden là bao nhiêu?」

『Ở Trái Đất có ba người bị thương nhẹ. Người bị thương nặng hiện tại cũng chỉ có hai người thôi.』

「Vậy sao…」

Tin có người bị thương nặng thật đáng buồn. Nhưng trong cuộc tấn công quy mô lớn nhất từ trước đến nay mà không có ai thiệt mạng, có lẽ nên mừng rỡ vì điều đó.

『Có những tổ chức chịu thiệt hại lớn hơn nhiều. Cũng có những quốc gia có thường dân bị thiệt mạng. Thông tin về những chuyện đó đang được tổng hợp, nên trước hết hãy quay về Little Garden đi. Báo cáo chi tiết sẽ nói sau.』

「Tôi hiểu rồi. Mọi người chắc cũng thiếu ngủ, và nhiều người còn đang phân tán ở các nơi. Có lẽ sẽ tổ chức vào tối mai, nhưng xin tiến sĩ hãy chuẩn bị cho tiệc mừng chiến thắng. Tôi đã hứa với mọi người rồi.」

『Tiệc mừng chiến thắng, à…』

「Vâng, thật tiếc là không thể tổ chức cùng mọi người ở căn cứ Lunaltia.」

『Liddy, về chuyện đó…』

「…?」

Rõ ràng là Charlotte không mấy hứng thú.

Giọng của bà cũng trầm xuống.

Điều đó làm Liddy lo lắng và hỏi.

「Chẳng lẽ, ở căn cứ Lunaltia đã xảy ra chuyện gì sao…?」

Trong báo cáo vừa rồi, không có nói gì về thiệt hại ở căn cứ Lunaltia.

Nếu vậy, chỉ có thể nghĩ như thế.

『…………』

Sau khoảng năm giây im lặng.

Charlotte mới nặng nề mở lời.

『À thì, tôi định đợi cô trở về Little Garden rồi mới nói chuyện này──』