Houkago, Famiresu de, Kurasu no Ano Ko to

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Long Tộc

(Đang ra)

Long Tộc

江南

Tác phẩm truyền tải thông điệp rằng, dù có là một "đứa trẻ thất bại", thì cuộc đời vẫn luôn tồn tại những khả năng khác. Ai cũng có thể trở thành anh hùng.

34 412

魔術師クノンは見えている

(Đang ra)

魔術師クノンは見えている

南野海風

Trên đời này có thực sự tồn tại việc nhân sinh của 1 ai đó thay đổi hoàn toàn chỉ vì 1 câu nói.Kunon grion , kẻ mang trong mình lời nguyền khiến cậu bị cướp đi thị lực từ lúc được sinh ra với 1 cái tê

161 4260

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

46 343

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

(Đang ra)

Khi mà tôi đang tư vấn tình cảm cho cậu bạn thân, bỗng dưng cô gái nổi tiếng nhất trường trở nên thân thiết với tôi

Tetsubito Jusu

Một câu chuyện hài lãng mạn bắt đầu với hai người bạn giúp đỡ câu chuyện tình cảm của nhau!

35 231

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

(Đang ra)

Cô bạn xinh đẹp người lai trong lớp tôi đã trở thành em gái kế. Tôi đã vô tình tán tỉnh em ấy lúc nào chẳng hay.

Ukiha Mayu

Dưới một mái nhà, câu chuyện tình yêu hài hước về sự chinh phục ngây ngô chính thức bắt đầu!

30 265

Phần 1-Học kì đầu tiên - Chương 23 - Làm tốt rồi...

Với sự hỗ trợ mạnh mẽ, tôi bắt đầu học để cho bài kiểm tra cuối kì.

Đúng là chủ tịch hội học sinh có khác, Raimon là một học sinh xuất sắc. Cô ấy đã luôn nằm trong top những học sinh giỏi nhất kể từ khi nhập học tại ngôi trường này. Khi tôi hỏi về bất kì phần nào mình gặp vướng mắc, cô ấy cũng giải thích cực kì chi tiết, đơn giản, dễ hiểu. Nhờ có cô ấy mà tôi tiến bộ khá nhiều. Mặc dù có hơi phiền một xíu vì cô ấy không thể dành nhiều thời gian cho tôi do mắc công việc của hội học sinh.

Tôi học chung với Natsuki ở nhà, Natsuki là một trong những học sinh đứng đầu lớp nên dĩ nhiên, nó rất thông minh, Nó rất giỏi trong việc xử lý vấn đề. Nó có cách giải bài và phương pháp học tập khác biệt so với Raimon nhưng đó lại là thứ tôi có thể tận dụng.

"Mày đã hùng hổ bỏ nhà ra đi nhỉ?"

"Ừa, sao vậy?"

"Tự nhiên muốn xem cảnh đó ghê."

"Bỏ đi mày."

"A, chỗ này mày sai rồi này."

"Ể, không thể nào..."

"Mày tính nhầm bước giữa rồi."

"Ử nhỉ, mày nói đúng."

Tôi tẩy đi phương trình trên vở và giải lại một lần nữa.

"Thế nào?"

"Hoàn hảo rồi đó."

Khi không có Raimon và Natsuki bên cạnh thì tôi học với Kazemiya ở nhà hàng gia đình.

Trước kia, tôi chỉ làm việc này sau khi hoàn thành công việc làm thêm của mình, nhưng bây giờ đã gần đến giai đoạn chạy nước rút cho bài kiểm tra rồi nên tôi đi thẳng tới nhà hàng ngay sau khi tan học và ở đó cho đến những giây phút cuối cùng.

Ở đây, giải lao thì có thể ăn gì đó, có thể ăn tối luôn.

"Điểm của Kazemiya cao quá, cậu học giỏi nhỉ?"

"Cũng bình thường thôi, phần lớn nhờ có Shiori dạy tớ."

"Gia sư giỏi nhất khối cơ à."

"Sang chảnh quá, nhỉ?"

"Nhưng chỉ nhiêu đó không không thể giúp cậu vào top đầu được. Bình thường cậu cũng cố gắng lắm đúng không?"

"À thì... tớ hay học một xíu trước khi đi đến trường ấy."

"Ghê vậy. Đối với tớ thì trừ khoảng thời gian này ra thì tớ không bao học vào buổi sáng cả."

"Nó chỉ là một thói quen thôi."

"Thói quen á?"

"Một thói quen vô dụng từ hồi tớ còn cố gắng hết sức để không thua chị mình. Một thói quen kéo dài tới tận bây giờ.... Nhưng giờ tớ mừng vì còn giữ thói quen ấy."

"Cho tớ biết tại sao được không?"

"Bởi vì nhờ vậy mà tớ có thể dạy cho Narumi."

Kazemiya cười một nụ cười tinh nghịch và xuýt nữa thì tôi đã ngẩn người ra trước khuôn mặt ấy. Không không, bây giờ không phải lúc để làm việc đó.

"Nói tiếp đi, rồi tớ sẽ vượt qua cậu cho xem."

"Và lúc đó sẽ đến lượt Narumi dạy tớ."

"Ồ, cứ chờ đấy."

"Thì tớ sẽ chờ mà."

Kỳ lạ thật, thỉnh thoảng nói chuyện với Kazemiya như thế này không những không làm phiền tôi mà còn giúp tôi tập trung hơn trước.

Ngoại trừ những âm thanh quen thuộc trong quán, tiếng bút chì kim lướt nhẹ trên giấy nghe thật dễ chịu.

"...Tớ nghĩ tớ còn học chăm hơn cả hồi thi tuyển sinh nữa."

"Trùng hợp thật, tớ chưa bao giờ cố gắng thế này kể từ hồi thi tuyển sinh cấp 2"

"Nó hỏi lý do được không?"

"Không sao, vì là Kazemiya nên được."

"Vậy thì kể tớ nghe đi, tớ muốn biết thêm về Narumi."

"Không phải câu chuyện thú vị gì cho cam. Người bố chết dẫm...người bố cũ của tớđề cao năng lực lên hàng đầu ấy. Giống như kiểu 'Con tao thì phải giỏi, nếu mày không giỏi thì không phải con tao'."

Chỉ cần nghĩ đến người đàn ông đó cũng khiến tôi bực bội.

Nhưng hiện tại, tôi lại đang nói rất bình tĩnh...có lẽ là vì tôi đang kể cho Kazemiya.

"Ông ấy giống mẹ tớ thật."

"Ừ, tớ cũng nghĩ vậy."

Kazemiya và tôi cùng cười như chẳng có gì to tát xảy ra.

"Vì thế, hồi thi vào cấp 1, tớ đã thi trượt. May mà có mẹ bảo vệ và tớ được tha thứ. Khi tớ thi vào cấp 2, tớ đã cố sống cố chết mà học. Ngoài ra thì tớ còn làm đủ mọi thứ điên rồ để làm bố hài lòng. Cứ thế chăm chỉ làm một đứa con ngoan. Muốn chúng minh rằng mình là người có giá trị.

Giờ nghĩ lại, đó là một trang lịch sử đen tối.

"Và rồi, tôi đậu kỳ thi tuyển sinh, nhưng vẫn không được."

"Cậu không được công nhận sao?"

"Thì, tớ trượt kì thi tuyển sinh cấp 1 nên bố bảo phải đạt top đầu ở kì tuyển sinh cấp 2.... Lúc đó bố bảo 'Mày còn định làm tao thất vọng đến bao giờ nữa?'. Nhiêu đó thôi. Chuyện cũ nhảm nhí."

".... Tớ hiểu rồi."

Kazemiya im lặng một lúc, rồi cô ấy lấy ra một cây bút đỏ từ trong hộp bút của mình.

"Narumi, cho tớ mượn tay cậu xíu."

"Hở, được thôi nhưng mà tay bên nào?"

"Tay bên nào cũng được."

"Vậy thì tay trái đi."

Tôi đưa tay trái vì tay trái không cần bút, và rồi Kazemiya nhẹ nhàng cầm lấy tay tôi.

Cái chạm nhẹ nhàng và ấm áp ấy khiến tim tôi đập mạnh.

Trong khi đang lo lắng cô ấy sẽ phát hiện ra mình đang nóng lên thì đầu bút đỏ bắt đầu trượt trên lòng bàn tay tôi.

Cô ấy vẽ một hình xoắn ốc và những cánh hoa xung quanh.

"Cậu làm tốt lắm."

"....Hả, c-cậu đang làm gì vậy?"

"Tớ nghĩ nên tặng cậu phần thưởng cho sự nỗ lực thôi."

"Cái gì thế này. chẳng hiểu gì cả..."

...Thật sự, mình rất hợp với Kazemiya.

Chắc vì thế.

Cái câu nói mà tôi đã muốn nghe từ lâu lắm rồi. 

".........."

Chết rồi, tôi không thể nhìn thẳng vào mặt Kazemiya lúc này.

Tầm nhìn tôi bị mờ đi. Nước mắt rơi xuống. Chết rồi, sao tôi lại muốn khóc thế này.

Kazemiya không nói gì thêm cả.

Cô ấy chỉ ngồi bên tôi cho đến khi tôi ngừng khóc.

"...sau khi kiểm tra cuối kì, chúng ta sẽ có kì nghỉ hè đúng chứ?"

"Đúng rồi."

"Chúng ta đã vất vả vào kỳ này rồi, vậy sao không đi chơi coi như một phần thưởng nhỉ?"

"Chung với nhau á?"

"Đương nhiên rồi. Tớ sẽ mời cậu."

"Mời thêm cả Shiori và Natsuki nữa."

"Ừa, tớ sẽ mời thêm họ nữa,...nhưng sẽ vào dịp khác vậy."

"...tớ và Narumi thôi á?"

"Cậu không thích à?"

"Không tớ thích lắm."

Tôi cảm thấy nhẹ nhõm hẳn sau khi nghe Kazemiya nói thế.

"Có chỗ nào cậu muốn đi không?"

"Cậu sẽ dẫn tớ đi đâu."

"Cậu muốn đi đâu thì tớ đi đó."

"Vậy thì...đi hồ bơi đi."

"Gì nữa không?"

"Lễ hội mùa hè nữa."

"Ý kiến hay đó. Tớ sẽ tìm hiểu."

"Rồi thì đi dạo phố bình thường.... À, còn có cả công viên giải trí nữa. Tớ rất muốn đi một địa điểm sẽ khai trương vào mùa hè này."

"Tớ sẽ note lại vào vở."

Xé một trang giấy, tôi ghi lại phần thưởng cho kì nghỉ hè này.

"Okay, xong rồi."

"Tớ rất ngóng kì nghỉ hè năm nay đấy."

"Tớ thì năm nào cùng mong cả."

"Tớ không có nhiều việc để làm ấy."

"Vậy thì năm nay cậu sẽ bận rộn rồi."

"Tớ chưa bao giờ bận rộn vào kì nghỉ hè cả."

Khi nhìn thấy nụ cười của Kazemiya, tôi đã quyết trong lòng.

Nếu Kazemiya cần sự giúp đỡ trong tương lai, tôi sẽ hỗ trợ hết mức có thể.

(Tớ không biết có thể làm điều gì, nhưng nếu có thể làm cậu cười thì tớ sẽ làm bất kì điều gì.)

Trong khi suy nghĩ về tương lai gần, ngày cứ chầm chậm trôi qua.

Và ngày thi cuối học kì đã đến.

OIP.GKZMWcPB_05AKojlXaa8rwAAAA?pid=Api&P=0&h=180

Cái này là Hanamaru nè

hanamaru là một hình vẽ đơn giản mang ý nghĩa động viên, cổ vũ hoặc khen ngợi công sức của người khác trong văn hóa Nhật Bản