Houkago, Famiresu de, Kurasu no Ano Ko to

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

20 65

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

(Đang ra)

Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Kamitsuki

Và Siana có một bí mật, hóa ra, cô ấy thực ra là một nàng công chúa...!?

108 1023

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

(Đang ra)

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Mizuki Mizushiro

Junna, người chỉ xuất hiện trong những ngày mưa ướt át, luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, nhưng rồi lại bất ngờ quấn quýt không rời, không có cảm giác gì về khoảng cách. Thế rồi một ngày nắng, Shigure

38 313

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

62 1099

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

(Đang ra)

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

Tokiumi Yui

Cuốn tiểu thuyết khép lại hành trình của loạt truyện Your Lie In April cho ta kinh qua góc nhìn của năm nhân vật, Kaori, Tsubaki, Takeshi, Emi và Wataru về Kousei, mang đến cho ta nhiều mẩu chuyện mới

2 11

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

434 50222

Phần 1-Học kì đầu tiên - Chương 12 - Thứ gì đó cản đường

Sau khi tận hưởng phần thưởng là nước ngọt và bánh kẹo, tôi đi về nhà cùng với Natsuki, mặc dù biết rằng chẳng thể đi chơi đâu vào giờ này nữa.

Tôi phải về nhà, nhưng đôi chân lại dẫn vào nhà hàng như một thói quen.

"Người tớ đau nhức quá."

Kazemiya ngồi chung với tôi đang xử lý cơn khát của mình bằng một ly nước dưa lưới.

Lý do cô ấy chọn nước dưa lưới thay vì trà như thường ngày có lẽ là do cô ấy vừa uống trà ở trường rồi.

"Tôi đã sử dụng rất nhiều sức lực mà thường ngày chả dùng tới."

"Tôi cũng thế."

Khác với kiểu mệt mọi khi với làm thêm xong. Ngồi xuống mà tôi cảm tưởng như mông mình dính chặt vào ghế của nhà hàng vậy.

"Kazemiya là..."

"Hả?"

"Thôi không có gì, quên nó đi."

"Điều đó là bất khả thi."

Cô ấy nói đúng, đã quá muộn để bảo cô ấy quên những gì tôi nói rồi.

"Gì vậy, nói đi mà."

"Tớ định hỏi một thứ có vẻ liên quan đến cá nhân cậu, vì vậy nên tôi không hỏi nữa. Chúng ta đã đồng tình là sẽ không hỏi đến vấn đề cá nhân mà đúng không?"

Liên minh này lập ra là để phàn nàn với nhau.

Không hơn, không kém, không xía vào chuyện của nhau. Đó là thỏa thuận từ trước.

"À..."

Kazemiya trầm ngâm một hồi, sau khi suy nghĩ gì đó...

"Vậy thì, sao chúng ta không làm thế này đi? Narumi hỏi tớ, và ngược lại tớ sẽ hỏi Narumi một câu hỏi gì đó liên quan đến cá nhân cậu.....nhớ không, chúng ta đã làm điều tương tự vào ngày thành lập liên minh."

"Cậu thấy ổn với điều đó hả?"

"Vì cậu là Narumi. Tôi đang rất tò mò rằng sẽ như thế nào nếu chúng ta làm như thế."

Vì cậu là Narumi

Tôi đã tính hỏi lại Kazemiya, nhưng tôi lại không làm thế.

"....Ok, sẽ ổn cả thôi."

"Vậy thì. Narumi, hỏi tớ câu hỏi cá nhân đi."

"Không có gì to tát lắm, nhưng mà...Kazemiya, cậu đã để cho lời đồn tồn tại xung quanh cậu lâu nay. Vậy nên tớ thắc mắc tại sao cậu lại giải quyết hiểu lầm đó vào ngày hôm nay. Chỉ thế thôi."

Đó là vấn đề cá nhân của Kazemiya.

Tôi không quá quan tâm về việc cô ấy nghĩ gì về những tin đồn, hay là cô ấy có muốn xóa bỏ những hiểu nhầm đó không. Đó là lựa chọn của Kazemiya, đó không phải là thứ để tôi can thiệp.

Nhưng nó lại gây tò mò cho tôi. Mặc dù đó làm xâm phạm, mặc dù đó là phá vỡ quy tắc chung.

"....À, về chuyện đó thì"

"Nếu nó là lý do khó nói thì cậu không cần phải kể cho tôi đâu."

"Không, tôi không có lý do đó đâu, chỉ là...."

Kazemiya nói lắp bắp, trông có vẻ lúng túng. Cô ấy đặt môi lên ống hút để uống nước dưa lưới trong khi ly nước đã gần hết từ bao giờ.

"...Cậu không thích những tin đồn nhỉ?"

"...?Tôi á?"

"Cậu nói rồi còn gì."

"Tôi có, tôi có nói như thế thật. Nhưng không lẽ..."

"...Nó không tốt à?"

"Không không, nhưng nó có ổn với cậu không vậy. Lời đồn chính là lớp phòng thủ của Kazemiya mà."

"Điều đó đúng. Nhưng mà tớ không thể làm ngơ được, nếu điều đó làm bạn của tớ bực mình. Chỉ có thể thôi."

Nếu Kazemiya mà đã nói 'chỉ có thể thôi' thì tức là chỉ có thế thôi đó.

Tôi sẽ không đi xa hơn thế này nữa. Mặc dù còn tùy vào hoàn cảnh, nhưng bất kể có là liên minh hay không thì đây là phép xã giao bắt buộc trong mọi mối quan hệ để tránh hỏi những câu hỏi làm khó đối phương.

"À thì xong chủ đề này rồi đấy. Tiếp theo tới lượt tớ."

"Ừ, hỏi gì cũng được."

"Hừmmmm... tớ không nghĩ ra được câu hỏi nào hết."

"Hỏi gì cũng được cơ mà."

"Mặc dù vậy, tớ nghĩ sẽ tốt hơn nếu không nói những lời vô tâm."

"Tớ tin cậu mà."

"Hừmmmm..., để xem nào..."

Cô ấy đảo mắt sang chỗ khác, tránh mặt tôi.

"Vậy thì...Tên em gái cậu là gì vậy?"

"Tên em ấy hả. Ừ thì...mặc dù đó cũng là thông tin cá nhân nhưng mà tại sao thế."

"Gia đình cậu đã biết về tôi rồi, trong khi đó tôi lại chẳng biết gì về họ cả."

"À...Đúng nhỉ."

Cái tên 'Kazemiya Kohaku' đã được biết tới bởi cuộc gọi lần trước cho nhà Narumi... à không, bây giờ là nhà Tsujikawa mới đúng, đó là do hộ khẩu. Ngay cả em gái tôi cũng biết tới cái tên 'Kazemiya Kohaku' (mặc dù em ấy không biết cô thông qua cuộc nói chuyện điện thoại mà thông qua những lời đồn)

"....Được rồi, tớ sẽ nói vì tớ tin tưởng Kazemiya. Nhưng mà tớ nhắc cậu là đừng đi kể lung tung cho mọi người đấy."

Kazemiya vừa gật đầu vừa nói "Okok, tớ hứa." Chỉ chờ tôi tiết lộ.

"Tsujikawa Kotomi. Đó là tên em gái kế của tôi."

"Tsujikawa Kotomi nhỉ, học sinh năm nhất phải không?"

"Đúng rồi, cậu biết nhiều thật đấy."