Web novel - Chương 101: Chèn ép (1)

Tại sao mỗi khi ở một mình thì cô ta luôn bị thương nặng hoặc gặp chuyện vậy?

“Cô ấy đã ở trong tình trạng rất tệ khi tôi bắt gặp. Chúng ta cần phải nhanh cho gọi bác sĩ, thế nên-”

Giọng nói đầy phiền toái của Albireo cứ ù ù trong tai anh, nhưng chẳng có chữ nào lọt vào đầu cả. Tình trạng của cô ấy tệ tới mức nào mới có thể khiến cô không thể tới chỗ anh được, dù là với ai đó mà cô quen biết?

‘Cô ấy với tên hầu trước có có chuyện gì với nhau?’

Nhưng tất cả những sự tò mò gớm ghiếc đang dâng lên trong cổ họng anh đã tan biến khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt mình.

Đằng sau một bụi rậm tối tăm, Albireo nhìn thấy một tên đàn ông đang cúi người ngó nghiêng tìm cái gì đó.

“Ô…? Gì thế này?”

Tiếng cười đùa, hòa lẫn cùng âm nhạc phát ra từ bên trong tòa nhà, nghe thật đốn mạt.

“Haha, cô ta có vẻ đã say rượu từ trước đó rồi, và giờ thì cô ta ở đây ngất xỉu như thế này sao?”

Ngay khi đó, Albireo, đang chạy kế bên Izar, thở ra một hơi nặng nề.

‘Chết tiệt!’

Phép tàng hình mà anh đã yểm lên nhằm bảo vệ cô đã tan biến. Nhưng trước khi Albireo kịp giơ tay lên làm bất kì điều gì, âm thanh của xương bị tác đông vang lên.

Gã đàn ông, người đang tiến tới cô gái nằm trên mặt đất, thậm chí còn không có thời gian để hét lên trước khi bị đánh cho lăn quay ra đất.

“Gah, ugh!”

Hắn hai mắt chớp nhoàng nhoàng, máu phun ra từ chiếc răng cửa rớt xuống đất.

Izar, người đã đánh gã đàn ông ấy bằng mu bàn tay, thậm chí còn không nhìn hắn lấy một cái, thay vào đó là khuỵu gối xuống trước người con gái đang ngất.

Từ đầu tới chân rồi cả trái tim anh, cảm giác như tất cả đều bị đóng băng vậy. Anh đã từng nghĩ rằng cô xinh đẹp quá mức không cần thiết khi họ cùng nhau ngồi trong xe ngựa. Thậm chí cả khi đã tiến vào sảnh tiệc, anh vẫn thấy thế.

Nhưng giờ, cô hệt như một đống bùi nhùi, một con thú nhỏ đã chết bị bỏ lại trong rừng.

“Phrysia.”

Anh vội vã quỳ xuống, nâng người cô lên tựa vào đùi mình.

Cô trong còn tím tái hơn cả lúc rời khỏi bữa tiệc cùng tên người hầu. Anh chưa từng cảm thấy cơn tức giận trào lên trong cổ họng mình nhiều đến thế.

Izar nhanh chóng trùm Phrysia bằng chiếc áo choàng của mình rồi bế cô lên. Cơ thể lạnh như băng của cô khiến đến cả cơ thể của anh cũng cảm thấy như bị đông cứng.

Nhưng trước khi tiến vào trong sảnh tiệc, Izar nhìn xuống gã đàn ông đang quằn quại trên mặt đất.

Chẳng phải hắn ta là tên ăn không ngồi rồi của nhà quý tộc nào đó đã tiếp cận Izar với vô số lời cảm ơn đó sao?

“Ngươi.”

“Đ-điện hạ.”

Dù hắn ta là một tên quý tộc có địa vị cao tại thủ đô. Nhưng tên con trai thứ ba này, đã bị cha mẹ mình ruồng bỏ, nước mắt nước mũi giàn dụa.

Trong lúc say xỉn, hắn đã nghe thấy tiểu thư Atria loáng thoáng nhắc về người chị của mình đang ở bên ngoài nôn mửa, nên hắn đã lang thang ra ngoài này.

Nghĩ rằng cô ta chỉ là đứa con hoang của một thường dân, hắn sẽ có thể trêu chọc cô chút ít để được thấy cô xấu hổ… Mặc dù hắn vì thế nào đó đã lại thấy hứng lên khi nhìn thấy cô bất tỉnh, che đi chỗ quần phồng lên của mình, hắn cúi gập người xuống mà cầu xin Izar.

“Điện hạ, tôi thề…! Tôi không hề có ý đồ nào xấu xa cả. Chỉ là do

Phu nhân bỗng nhiên xuất hiện, rồi...! Ugh!”

Mũi giày của Izar ;lao thẳng vào mũi của gã say. Lực tác động đã khiến cho máu mũi hắn phun ra, cùng với một cái răng khác sắp rớt khỏi hàm, bay ra khỏi miệng một cách thô bạo.

“Gah, ugh, nếu ngài còn tiếp tục, ugh!”

“Thì sao? Cứ đi mà bép xép với mấy tên khác nữa.”

Bàn tay đang giữ lấy Phrysia vẫn thật lạnh lùng, nhưng trái tim cùng lồng ngực của Izar giờ đã cháy bừng vì tức giận.

 “Nói với bọn chúng rằng ngươi đã bị đánh vì cố làm nhục vợ của Công tước Izar Arcturus rồi bị bắt quả tang ấy.”

“Kh-không, không phải thế, thực sự-!”

“Kể từ ngày hôm nay, gia tộc của ngươi sẽ không còn nhận được sự trợ giúp của nhà Arcturus nữa.”

“Guh… L-làm ơn, xin Điện hạ-”

Vốn dĩ các hiệp sĩ đã không thể chống lại được lũ quái thú. Chỉ có Izar và những hiệp sĩ tinh nhuệ của mình với có thể tiêu diệt chúng mà không đổ máu.

Thế nên, nếu không được trợ giúp, gia tộc đó chắc chắn sẽ phải tự mình xoay sở. Nhất là trong mùa xuân khi lũ quái thú hoành hành, hoặc là giữa tình thế ‘thay đổi bất thường’ này…

Nhưng với Izar lúc này thì chúng chẳng là gì cả. Anh cần phải quay trở lại dinh thự của Arcturus ngay lập tức.