Golden Time

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

84 192

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

63 92

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

353 1948

Thanh sĩ Tokyo

(Đang ra)

Thanh sĩ Tokyo

Nặc Hữu Tiểu Trần

Tôi là một nô lệ cho công ty, có quan niệm sống, giá trị sống và quan niệm tình yêu hoàn toàn bình thường. Thế nhưng, thế giới quan của tôi đã hoàn toàn sụp đổ sau khi linh hồn bất ngờ xuyên không.

33 80

Free Life Fantasy Online: Immortal Princess

(Đang ra)

Free Life Fantasy Online: Immortal Princess

Akisuzu Nenohi

Tsukishiro Kotone nhận được một bản game này từ em gái của mình. Trong thế giới của FLFO, Kotone quyết định trở thành một zombie, một trong những chủng tộc Phi Nhân Loại của game, vốn rất khó để thành

126 286

The Young Lady Blessed By The Gorilla God

(Hoàn thành)

The Young Lady Blessed By The Gorilla God

Shirohi

Đây là câu chuyện kể về hành trình cô gái nhỏ giải quyết tất cả mọi vấn đề và sự cố chỉ bằng sức mạnh cơ bắp thuần túy.

84 5

Ngoại Truyện - Nijigen-kun Bản Đặc Biệt - Chương 4

[IMAGE: ../Images/..]

**Lời Bạt**

Cuốn ngoại truyện về Nijigen-kun này không hề nằm trong kế hoạch ban đầu. Nó ra đời và được đăng tải không định kỳ trên Tạp chí Dengeki Bunko, đơn giản chỉ vì một lý do: tôi (tác giả) thấy viết nó rất vui! Giờ đây, khi cuốn sách này có thể đến tay quý độc giả dưới dạng sách bỏ túi, trong lòng tôi đan xen nhiều cảm xúc: vừa vui mừng khôn xiết, vừa xen lẫn chút ngượng ngùng như khi đang hát karaoke say sưa một mình thì bỗng quay lại thấy mẹ đã đứng sau lưng tự lúc nào...

[IMAGE: ../Images/..]

Chân thành cảm ơn tất cả quý độc giả đã dành thời gian đón đọc! Tôi xin gửi lời tri ân sâu sắc nhất từ tận đáy lòng. Nếu thế giới của Nijigen-kun có thể mang lại cho các bạn dù chỉ một chút niềm vui, thì đó chính là niềm hạnh phúc lớn nhất của tôi.

Khi tôi bắt tay vào viết thiên truyện cuối cùng, "Tạm biệt Nijigen-kun", cũng là lúc tôi đối mặt với một tình huống khẩn cấp. Lịch trình đã vô cùng eo hẹp, và tôi buộc phải hoàn thành mọi thứ với tốc độ tối đa ngay từ ngày hôm sau. Đúng vào khoảnh khắc đó, khi đang thực hiện bài tập giãn cơ trước khi ngủ – một thói quen hằng ngày – tôi nhận thấy cổ họng mình bị nghẹn khi ưỡn ngực ra sau. Có một cảm giác cộm cộm khó chịu, như thể có một viên sỏi nào đó đang chèn trong cổ họng. Tôi tự nhủ, hay là mình bị cảm? Nhưng tôi không có lấy một giây phút rảnh rỗi để ốm. Tôi súc miệng, uống thuốc cảm phòng ngừa rồi đi ngủ. Lúc đó khoảng nửa đêm.

[IMAGE: ../Images/..]

Năm tiếng sau, vào lúc 5 giờ sáng, tôi bỗng "Choàng!" tỉnh giấc mà không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào.

[IMAGE: ../Images/..]

Cổ họng tôi đau nhói. Không, không chỉ là đau nhói. Đó là một cơn đau khủng khiếp không thể chịu nổi, chưa từng trải qua bao giờ. Vì quá đau nên tôi không thể ngủ tiếp được, đành trong cơn hoảng loạn ngậm kẹo ngậm ho, súc miệng liên tục, nhưng chẳng những không đỡ hơn mà còn đau đớn hơn vì bị kích thích. Dần dần, tôi bắt đầu khó thở. Ngậm kẹo cũng không nuốt được nước bọt, muốn súc miệng cũng không thể "khò khò khò..." vì cổ họng bị tắc nghẽn. Tôi tò mò không biết cổ họng mình tệ đến mức nào, nhưng khi soi gương thì chẳng thấy gì. Chỉ có một điều rõ ràng ngay cả với mắt thường là: cổ họng sưng tấy đến mức niêm mạc hai bên và phía trên vòm họng phồng lên, gần như bít kín đường thở... Hả, việc này, việc này, trước khi là bệnh tật thì... chẳng phải mình đang gặp nguy hiểm sao...?

[IMAGE: ../Images/..]

[IMAGE: ../Images/..]

Trong cơn đau đớn và sợ hãi tột độ, tôi đã vội vã đến phòng khám tai mũi họng ngay khi bệnh viện mở cửa vào buổi sáng. Mẫu niêm mạc họng của tôi được lấy để nuôi cấy. Kết quả cho thấy tôi bị nhiễm khuẩn liên cầu và mắc bệnh viêm amidan kèm viêm hạch bạch huyết. Đây là loại vi khuẩn "cỏ con" mà trẻ em hay mắc phải... mà khoan, hình như tôi cũng từng mắc bệnh này rồi mà. Đã trưởng thành thế này rồi mà vẫn bị con vi khuẩn "cỏ con" đó đánh bại... Sau đó, khi bình tĩnh nhìn lại amidan của mình, tôi thấy chúng đã hoàn toàn "ra đi" rồi. Chúng đã "kết thúc" rồi. Hai chiếc amidan duy nhất trên thế giới của tôi. Chúng đã cháy rụi và trở thành những cái xác trắng buồn thảm.

[IMAGE: ../Images/..]

Cuối cùng tôi phải nằm liệt giường một tuần, và ngay cả khi đã bắt đầu viết lại, tôi vẫn phải tiếp tục uống kháng sinh thêm một tuần nữa. Giờ đây, đã gần một tháng kể từ khi phát bệnh, khi tôi nghĩ mình đã khỏe hẳn... thì cổ họng lại sưng tấy vì vi khuẩn tấn công trở lại, và tôi lại phải uống một đống kháng sinh. Tôi tự hỏi, liệu lợi khuẩn đường ruột của mình có chết hết rồi không nhỉ?

[IMAGE: ../Images/..]

Thôi được rồi, quý vị độc giả! Cảm ơn mọi người rất nhiều vì đã đồng hành cùng tôi đến cuối cùng! Và xin gửi lời cảm ơn đến Komatsu Eiji-sensei cùng với Yuasa-sama, người phụ trách dự án, tôi rất mong sẽ tiếp tục nhận được sự giúp đỡ của mọi người trong tương lai.