Elf nuôi dạy trẻ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Latina-san the Brown Girl Wants My Body

(Đang ra)

Latina-san the Brown Girl Wants My Body

Kishima Kiraku

Đây chính là cách mà chuyện tình romcom đầy nhiệt huyết xoay quanh cô nữ sinh cao trung với làn da rám nắng bắt đầu!

7 15

Yukino, cô bạn cùng lớp lạnh lùng hôm nay cũng bị bệnh

(Đang ra)

Yukino, cô bạn cùng lớp lạnh lùng hôm nay cũng bị bệnh

天江龍

Một câu chuyện hài tình cảm với chàng trai chậm tiêu, cô nàng yandere, và mối tình đơn phương từ cả hai phía.

9 85

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

261 1515

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

338 4719

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

117 634

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

77 478

Wn - Chương 53 - Cora và Bathory (2)

“Vâ-Vâng, vâng ạ!?”

Như thể đã nghe nhầm, Bathory giật mình và vô thức thốt lên. Cora vẫn giữ vững ý kiến của mình với thái độ tự tin.

 “Ý chị đúng như lời nói đấy Bathory. Chị muốn chạm vào ngực em.”

Thực ra, Cora đã phải kiềm chế rất nhiều. Tính cả kiếp trước và kiếp này, bộ ngực phụ nữ duy nhất mà cô ấy từng chạm vào là của mẹ mình. Vì vậy nên tò mò là điều không thể tránh khỏi. Nếu muốn, cô có thể gọi một nữ hầu đến và lén lút chạm vào, nhưng vì ở kiếp trước Cora là một super alpha male, việc mất zin ngực theo cách hèn hạ đó bị coi là làm tổn thương lòng tự trọng. 

“Không được sao? Người duy nhất chị có thể tin tưởng là em…”

Chính vì thế, cô mới ngỏ lời với Bathory, người sẽ trở thành chính thất của mình. Biết là nói ra kiểu này chẳng có chút lãng mạn nào, nghe còn ngốc nghếch nữa là đằng khác. Nhưng cũng tại cứ hễ định lén đưa tay chạm vào thì đều bị Bathory chặn lại từ đầu. Cora cảm thấy Bathory đáng yêu vì sự đề phòng quá mức, nhưng cũng cảm thấy bực bội và thất vọng.

“Nh-Nhưng chị Cora, em vẫn còn là một trinh nữ chưa gả đi mà…”

Bathory cũng biết rõ. Rằng Cora đang để mắt tới ngực mình, nhưng với tình cảnh của cô thì không còn cách nào khác. Bathory là một quý tộc coi trọng sự trong trắng. Đối với một trinh nữ nhút nhát chỉ học về tình dục qua lý thuyết, việc để lộ làn da trần của mình cho người khác là một rào cản quá lớn.

“E-Em vẫn còn quá trẻ! Không chỉ em mà cả chị Cora nữa…”

Quyết định nhất là ở tuổi tác. Tuổi của Bathory và Cora lần lượt là hai mươi lăm và hai mươi bảy. Có thể xem là những người phụ nữ đã trưởng thành, nhưng đó là theo quan điểm của loài người.

‘Sao chị Cora lại có ham muốn tình dục sớm như vậy chứ?’

Cora và Bathory là những cá thể thuộc chủng tộc trường thọ sống tới hơn 3000 năm, phải qua 500 tuổi mới có thể kết hôn hợp pháp. Nếu lỡ kết hôn với một ma cà rồng hay Elf khoảng 400 tuổi thì sẽ không tránh khỏi bị chỉ trích là ấu dâm ở bất cứ đâu.

Làm sao những bên liên quan có thể nhịn được đến lúc đó ư? Vốn dĩ các chủng tộc trường thọ là những loài mà sự quan tâm đến tình dục chỉ phát triển sau hàng trăm năm. Điều này có nghĩa là nhịp sinh học của họ khác với loài người.

Mặc dù Bathory thích Cora, lý do họ vẫn chưa phải là người yêu không nằm ở đâu xa. Từ góc nhìn của một quý tộc sống lâu, cô thấy vẫn còn quá sớm để bắt đầu một mối quan hệ nghiêm túc với Cora. Còn chưa hẹn hò mà đã đòi sờ ngực? Quả là một đòi hỏi quá đáng.

“Nhưng mà, vì Bathory xinh quá nên chị muốn sờ thử…”

Tuy nhiên, sự phát triển thể chất của họ không bị chậm lại. Dù vẫn còn nét non nớt, Bathory đã là một người phụ nữ trưởng thành về mặt thể chất. Cặp đồi mềm mại căng tròn chính là một minh chứng sống động.

“Nếu em không đáng yêu đến thế này thì chị đã không làm vậy rồi.”

Bề ngoài thì hoa mỹ nhưng thực chất lại có vẻ rất gấp gáp. Xét cho cùng, Cora là một người phụ nữ đặc biệt với đồng hồ sinh học của loài người mà, phải không? Cô ấy muốn nhanh chóng trải nghiệm chuyện hiếm có (?) này bằng mọi giá.

“C-Chị Cora…”

Bathory của chúng ta, người đỏ mặt và thể hiện biểu cảm tiếc nuối trước những lời nói sáo rỗng có chủ ý này. Thật sự là một thiếu nữ trong sáng chẳng khác gì tờ giấy trắng.

‘Nếu chị Cora thật sự yêu mình đến mức đó thì…’

Dù có là vậy đi nữa.

“Em sợ lắm. Em vẫn chưa quen với mấy chuyện này. Em cũng chưa có thời gian chuẩn bị tâm lý.”

Ánh mắt sắc lạnh của High Elf không thèm nhìn phong cảnh mà chỉ nhìn chằm chằm vào cô khiến Bathory cảm thấy áp lực. Đối với Bathory, người vẫn còn là một đứa trẻ, việc Cora hành xử như một con sói có hơi đáng sợ.

“Nhưng đã bao nhiêu năm rồi? Chị đã hát bài ca muốn sờ ngực em suốt 5 năm rồi đấy…”

“Em rất biết ơn tình cảm chị dành cho em, nhưng chị có thể kiên nhẫn thêm một chút nữa được không ạ?”

“...Đến bao giờ?”

“Nếu chị đợi thêm khoảng một trăm năm nữa…”

“Cái gì!?”

Sự khác biệt về quan điểm là quá lớn. Với Cora, một người từng là con người ở kiếp trước, đây là khoảng thời gian chờ đợi không thể chịu đựng nổi. Đến nước này, cô không thể không cằn nhằn với cô gái nhỏ tuổi hơn mình.

“Ha, Tori, em cho phép các hầu gái chạm vào ngực em, sao lại kiêu căng với mỗi chị vậy?”

“C-Chị Cora nói thế là sao ạ!?”

Tiểu thư quý tộc cảm thấy oan ức và tủi thân. Lý do Bathory cho phép những người phụ nữ đó chạm vào ngực là vì họ là những nữ hầu riêng giúp cô thay quần áo. Vị trí của những người phụ nữ chỉ đơn thuần phục vụ chủ nhân và người mà mình nghiêm túc xem xét làm bạn đời không phải là khác nhau sao?

“Các hầu gái của em không có mối quan hệ như vậy với em mà? Chị biết rõ mà tại sao lại nói những lời như vậy?”

“Bathory cũng biết chị đã kiên nhẫn đến nhường nào mà, sao lại đối xử phũ phàng với chị vậy?”

“Nh-Nhưng mà…”

“Xì!”

“C-Chị Cora!”

Thế là khi mọi việc không theo ý mình, Cora liền lộ rõ bản chất. Cô khoanh tay, phồng má và quay ngoắt đầu sang chỗ khác.

‘Làm sao đây? P-Phải làm gì bây giờ?’

Người trong mộng đang làm nũng, cô gái trẻ trở nên lúng túng không biết phải xử lí thế nào. Phải làm gì đây? Nhưng giao phó cơ thể mình một cách bừa bãi thì lại…

‘Kế hoạch còn chưa đâu vào đâu cả…

Cảm giác như Cora đang định động tay vào cơ thể cô với một tâm thái quá nhẹ nhàng? Tất nhiên, Bathory tin rằng Cora không phải là người như vậy, và cô cũng biết rằng cô ấy là một người tốt bụng luôn đối xử dịu dàng với mình, nhưng cô vẫn hy vọng đối phương sẽ nghiêm túc hơn. Có quá ít yếu tố có thể đảm bảo mối quan hệ của họ. Cora tốt nghiệp thủ khoa học viện và gia nhập Huyết Quân đoàn ư? Chừng đó thì không đủ.

Giá như họ khác giới và có một đứa con, nó sẽ trở thành một sợi dây ràng buộc và một dấu ấn, nhưng đằng này lại không phải vậy. Giữa hoàn cảnh mà mọi thứ đều bất định, thứ duy nhất cô có thể tin tưởng chính là trái tim của Cora.

Trong tình huống này, Bathory cũng cảm thấy bất an khi phải trao đi tất cả của một trinh nữ.

“Chị Cora…”

Vì vậy, cô muốn đặt câu hỏi để tìm ra một điểm chung. Dù rằng chưa thể xác minh điều gì, dù rằng cả hai vẫn còn quá trẻ, Bathory sẵn lòng nhượng bộ một chút nếu người bạn đời của cô nói ra một lời chắc chắn.

Nàng High Elf với mái tóc trắng khẽ quay đầu lại. Bathory mỉm cười thật đẹp và đối mặt với tình yêu của mình.

“Nếu cứ tiếp tục gặp gỡ như thế này… thì chắc chắn một ngày nào đó chúng ta sẽ trở thành người yêu đúng không ạ?”

“Chuyện đó hiển nhiên còn gì?”

Lời đáp tuy cộc lốc, nhưng chính vì thế mà lại càng đáng tin hơn. Vì nó mang hàm ý tại sao lại hỏi một điều hiển nhiên như vậy?

Bathory nhẹ nhàng vuốt mái tóc bạc óng ả buông xõa như gió xuân. Vẻ ngoài của người phụ nữ tên Cora đáng yêu đến mức cô muốn lưu giữ nó trong một bức tranh treo mãi mãi.

Người thương của cô nói rằng cô xinh đẹp, nhưng trong mắt Bathory, Cora còn đẹp và quý phái hơn rất nhiều. Đến mức cô chẳng dám mơ rằng một người như thế lại thuộc về mình. Trong mối quan hệ này, người ở thế yếu chỉ có thể là cô, nên nếu bị ruồng bỏ, người bị tổn thương cũng sẽ là cô mà thôi.

“Em chỉ là lo lắng thôi ạ. Chị Cora là tất cả với em, nhưng em lại không chắc chị cũng như vậy…”

“Khụ…”

Cora đôi lúc vẫn liếc mắt đưa tình với thị nữ hay quý nữ khác. Dù biết người mà cô ấy luôn trở về là mình, nhưng Bathory vẫn không thể không lo lắng.

“Như chị biết, khi một quý nữ để lộ da thịt có nghĩa rằng cô ấy đã chấp nhận đối phương làm bạn đời của mình. Em cũng rất yêu chị Cora, nhưng để đưa ra quyết định thì vẫn còn quá sớm. Hay là chị Cora hoàn thành xong chuyện ở Huyết Quân đoàn rồi quay về chúng ta từ từ suy xét, chị thấy sao ạ?”

Cô gái trẻ ngắm nhìn dung mạo xinh đẹp của người thương và dốc bầu tâm sự những lời bấy lâu nay chưa dám nói. Điều Bathory muốn hỏi chính là: “Liệu chị có thật sự muốn cưới em không? Liệu chị có chắc rằng tình cảm ấy sẽ không thay đổi?”

“Ừ, chị đã suy nghĩ quá nông cạn rồi…”

Sự chấp thuận dễ dàng hơn mong đợi khiến Bathory mở to mắt ngạc nhiên.

“Chị hiểu cho em thật sao?”

“Là do chị quá nóng vội nên đã để cảm xúc lấn át lý trí. Không phải thật sự giận em đâu, chỉ là chị có hơi ích kỷ…”

Cora đã nhận ra sự bất an của cô gái nhỏ. Dù ngoài mặt tỏ ra rằng mình ổn, nhưng giọng nói của Bathory lại ươn ướt. Khi cô ấy giãi bày cảm xúc thật của mình với thái độ lo lắng, ngay cả một người lạnh lùng như Cora cũng không thể cứ thế tự tiện chạm vào ngực được.

‘Dẫu có mang đến hàng chục cô gái khác, sau cùng thì Bathory vẫn quan trọng hơn…’

Nghĩ lại thì, đúng là cô đã làm nhiều điều không phải với Bathory. Miệng thì nói sẽ xây dựng hậu cung, nhưng đây không phải là thế giới ảo mà là một thực tại khác. Kể cả khi đối phương cùng là nữ giới, việc không muốn chia sẻ người yêu của mình với người khác là điều đương nhiên. Và trong một tình huống chưa có gì đảm bảo, làm sao có thể trao đi thân thể? Bathory không phải là một cô gái dễ dãi.

Thực ra Cora cũng biết. Cô biết Bathory đang bất an vì tình cảm của họ dành cho nhau không đồng đều. Chỉ là nàng High Elf dự đoán rằng tình yêu sẽ tự nhiên nảy sinh khi thời gian trôi qua và họ thể hiện tình cảm.

“Nhưng cả bây giờ và sau này cũng vậy. Chính thất của chị chỉ có một mình Bathory thôi, biết không?”

Nói vậy không có nghĩa là Cora không coi trọng Bathory. Tình cảm cô dành cho Bathory là một sự pha trộn phức tạp giữa cảm xúc dành cho em gái và cảm xúc dành cho người khác giới.

“C-Chị Cora…”

Bathory cảm thấy có lỗi khi nhìn thấy người thương cười gượng và gãi đầu. Cô nghĩ rằng mình đã quá ép buộc quan điểm của bản thân lên người phụ nữ có tính cách đặc biệt, và cũng tự hỏi liệu người chưa sẵn sàng có phải là chính mình không.

“Vậy ba mươi năm thì sao ạ…?”

“Hả…?”

“Một trăm năm thì hơi quá đáng với chị Cora vì chị có nhịp sinh học khác biệt, nhưng ngay bây giờ thì em không thể làm được, nếu chị chịu khó đợi ba mươi năm nữa thôi, em cũng sẽ cố gắng bằng cách nào đó…”

Cô gái đỏ mặt như núi lửa và cúi gằm đầu xuống. Vì người mình yêu, cô đã quyết định từ bỏ một phần sự bướng bỉnh của mình.

“Haa…”

Tiếng thở dài thoát ra từ kẽ răng của Cora. Mặc dù cô ấy hiểu cảm xúc của Bathory, nhưng chờ đợi ba mươi năm theo quan điểm của con người là quá sức. Ý nghĩ bất kính ‘Sờ ngực thôi mà làm mình làm mẩy’ thậm chí còn trào lên trong lòng, nhưng cô đã quyết định nhẫn nại. Bởi vì cô cũng có trách nhiệm khi đã chọn một người thuộc chủng tộc trường thọ như Bathory làm chính thất.

“Chị hiểu rồi.”

Ngay khi nhận được câu trả lời đồng ý, người bạn thân đã mỉm cười rạng rỡ và nắm lấy tay cô.

“Hehe, Cora…”

Mới lúc nãy còn tưởng cô nàng sắp khóc vì tủi thân, giờ lại cười tươi như hoa rồi, thật là may mắn quá.

Cora đảo mắt qua lại vì cảm thấy ngượng ngùng. Cô thường hay nói mấy lời đường mật đầy tinh quái, nhưng lại khó thể hiện cảm xúc trong những bầu không khí chân thành như thế này.

Tuy nhiên, Bathory lại là một người phụ nữ hoàn toàn trái ngược với Cora.

“Cảm ơn chị, em biết ơn tất cả những điều chị đã dành cho em từ thuở ấu thơ. Khi thời điểm đến, em sẽ trao hết mọi thứ cho chị. Chỉ là vì em yếu lòng nên mới vậy thôi, xin chị đừng giận em nhé…”

Hình ảnh của cô bé ngày xưa tự nhiên chồng lên khuôn mặt của nàng ma cà rồng đang nói với đôi má ửng hồng vì thẹn thùng. Vẻ mặt u tối của cô gái nhỏ như gánh cả thế giới trên vai vì sự vô tâm của cha mẹ giờ đã không còn nữa. Trên gương mặt đó chỉ còn lại sự e thẹn và hạnh phúc.

‘Ừ, chờ thì chờ. Bathory đâu có đi đâu mất, chỉ là con bé cần thêm thời gian thôi mà.’

Đứng trước tấm lòng trong sáng của Bathory, lòng trắc ẩn trỗi dậy trong trái tim của nàng High Elf. Hái đi bông hoa do chính mình vun trồng trước khi nó nở rộ là một việc không nên làm. Phải đợi đến khi hoa chín muồi và đơm trái ngọt, vị của nó mới càng thêm đặc biệt.

“Chị Cora.”

Nghe tiếng cú mèo gọi tên mình, cô gái ngẩng đầu lên. High Elf đôi khi hành xử tự mãn như một người đàn ông đáng tin cậy, nhưng thực tế Bathory lại cao hơn Cora.

“Sao thế?”

Cơn giận đã nguôi đi phần nào, Cora đáp lại bằng một giọng bình thản. Âm thanh gọi tên cô ngọt ngào như đường vậy.

“Em yêu chị.”

Đây không phải là lần đầu tiên cô nghe thấy câu nói này. Bathory vẫn thường bày tỏ tình cảm của mình với cô như thế. Cora luôn thấy cô gái nhỏ theo sau mình từ bé rất đáng yêu, còn Bathory rất thích người chị Elf đã chăm sóc mình mà không cảm thấy phiền phức.

“Cảm ơn em.”

Hai cô gái với những cảm xúc hơi khác biệt tay trong tay và nhìn vào mắt nhau.

Khuôn mặt ửng hồng như trái đào, nụ cười e lệ dưới ánh hoàng hôn đỏ rực. Từng khoảnh khắc quý giá ấy sẽ trở thành một kỉ niệm đáng trân trọng mà nữ ma cà rồng trẻ tuổi không bao giờ có thể quên được cho đến tận cuối đời.

À húúúú