"Vậy là mẹ có thai anh Daisy vào ngày hôm đó ạ?"
Stella nhìn mẹ mình với ánh mắt tò mò. Chuyện mẹ gặp cha ở trường hiệp sĩ khá là thú vị. Nghĩ lại thì chuyện yêu đương của người khác vốn luôn thú vị, nhất là chuyện của mẹ cô, người ghét đàn ông.
"Không, mẹ không có thai Daisy vào ngày hôm đó. Mà sao tự nhiên lại nói chuyện có thai?"
"Vậy sao? Hôm sau mẹ có thai à?"
"Đã bảo là không mà?"
"Vậy mẹ quan hệ lần đầu khi nào?"
"Cái gì, mẹ kiếp?"
Có những điều nên nói và không nên nói với cha mẹ, vậy mà cô con gái thứ hai lại hỏi mẹ mình quan hệ lần đầu khi nào? Đúng là một con ranh dở hơi.
"Sao mẹ phải kể chuyện đó cho con? Và có đứa con nào lại tò mò chuyện lần đầu của cha mẹ mình không?"
"Mẹ là người phụ nữ đẹp nhất mà con từng gặp đó ạ? Một người phụ nữ như vậy lại sinh con thì thật vi diệu! High Elf còn được loài người coi như một sinh vật thần thoại cơ mà?"
'Con ranh này đã 180 tuổi rồi mà sao lại nói mấy lời này?'
Đúng như lời Stella, High Elf gần như là một chủng tộc thần thoại. Tuy nhiên, cuối cùng thì họ vẫn là phàm nhân nên tập tính vẫn như loài người cả thôi. Có lẽ vì quá ngưỡng mộ dòng dõi cao quý của cha mẹ mà nó cứ mơ mộng linh tinh.
"Dù sao thì, câu chuyện đến đây là hết."
"Ế? Tại saooo!?"
"Muốn nghe nữa thì hãy lấy chồng đi."
"Aaaa! Không thích! Kể con nghe đi mà!"
"..."
'Bị điên à?'
Làm nũng kiểu gì thì vẫn là Stella, không tài nào thấy nó dễ thương được. Cora nuốt ngược những lời chửi rủa vào trong lòng và lờ đi, mặc kệ cô con gái có quậy phá cỡ nào.
'Mình định khuyên nó lấy chồng nhưng lại tốn thời gian vô ích.'
Khi con bé đòi nghe chuyện tình của cha mẹ, Cora cứ tưởng là cuối cùng Stella cũng chịu yên bề gia thất. Ai ngờ kể ra thì nó nghe chả mấy nghiêm túc, đã vậy còn khiến cô phô bày những mặt đáng xấu hổ của bản thân.
Dù Cora đã quyết tâm sống như một 'người mẹ', nhưng người duy nhất mà cô muốn thể hiện khía cạnh 'phụ nữ' của mình chỉ có Kasta mà thôi.
"Quả nhiên, con phải gặp một người phụ nữ như mẹ, giống như cha đã từng làm vậy."
Đầu của Cora quay sang hướng đối diện. Không chỉ có Stella đang nghe chuyện, Racine cũng đang lén ngồi xuống ghế và lắng tai nghe.
Khác với Stella, Racine thông minh có lẽ đã nhận ra điều gì đó? Rằng giá trị của một người phụ nữ không nằm ở vẻ ngoài mà ở tấm lòng yêu thương? Cora hỏi bâng quơ với một chút kỳ vọng.
"Sao con lại nghĩ như vậy?"
"Mẹ không phải là trinh nữ sao?!"
"Ơ...?"
"Quả nhiên con phải kết hôn với trinh nữ."
Lại trật lất rồi. Cô phải thất vọng bao nhiêu lần nữa đây? Không, có lẽ chính cô mới là kẻ ngốc vì đã kỳ vọng.
"Haiz, lại cái chuyện trinh nữ đó nữa à?"
"Đương nhiên rồi!"
Ước gì thằng bé nhận ra điều gì đó mang tính xây dựng hơn, vậy mà cái điều nó nói ra lại là 'Mình nhất định phải lấy trinh nữ!', thật là một sự giác ngộ đáng tiếc.
"Racine, trong số những người phụ nữ không còn trinh mà chưa kết hôn cũng có nhiều người tốt và tử tế."
"Phụ nữ không còn trinh mà vẫn tốt thì chỉ có người đã chết thôi!"
"...Stella, con nói gì với em nó đi."
Cora cầu cứu đứa con thứ hai. Cô hy vọng nhà nữ quyền sẽ phán xử cái tên cuồng trinh nữ thái quá này.
"Hả? Phụ nữ không giữ trinh tiết trước hôn nhân chẳng phải là ngu ngốc sao?"
Hửm?
Đây rốt cuộc là chuyện gì vậy? Một nhà nữ quyền mà lại nói những lời như thế.
"Tại sao lại ngu ngốc?"
"Phải chứng minh sự trong trắng bằng trinh tiết thì đàn ông mới không thể làm gì được chứ? Sau này họ có thể nghi ngờ sự trong sạch và bám víu vào việc đứa bé có khả năng không phải là con ruột. Trong xã hội quý tộc, nó còn ảnh hưởng đến việc phân chia tài sản sau ly hôn nữa."
"Haizz."
"Haizz? Sao mẹ lại thở dài vậy?"
"Vì con quá xinh đẹp."
"Hì hì, con cũng biết mà."
"..."
Cứ tưởng là đang đề xướng thuyết trinh tiết cao siêu gì đó, nhưng hóa ra chỉ là lòng tham vật chất nông cạn mà thôi.
"Thưa mẹ, con không nói ra những lời này một cách thiếu suy nghĩ đâu."
"Con có nghĩ gì thì mẹ cũng không muốn nghe."
"Chẳng phải vì mẹ là một trinh nữ trong trắng chỉ yêu mỗi cha nên chúng ta mới có một gia đình tuyệt vời như thế này sao?"
"Gia đình tuyệt vời...?"
Gia đình tuyệt vời là gì nhỉ? Cô không rõ lắm, nhưng cái nhà khốn kiếp này chắc chắn không phải như vậy.
"Thứ gì trong cái nhà này khiến con nghĩ là nó tuyệt vời hả?"
"Anh cả là hoàng đế."
"Ừm...?"
"Anh cả là hoàng đế!"
"Ơ...?"
Ra vậy. Nói về Daisy thì đúng là không có gì để bàn cãi. Nhưng nếu một gia đình bình thường trúng số 1000 tỷ thì có thể gọi là gia đình tuyệt vời không? Cô cũng không rõ nữa.
"Con đã tiến hành một nghiên cứu lấy mẫu từ những thanh niên và phụ nữ trong làng, và con nhận ra rằng phụ nữ có ít kinh nghiệm tình dục hơn thì tỷ lệ ly hôn thấp hơn và mức độ hài lòng trong hôn nhân cao hơn. Áp dụng điều này vào mẹ thì con càng thêm chắc chắn."
Ồ, có chuyện như vậy sao? Nhưng Cora chẳng hứng thú gì với thông tin đó cả. Cô không biết Racine đã làm gì trong khoảng thời gian không đi săn, thì ra là nó đã làm những nghiên cứu vô bổ như vậy. Cái thằng điên này.
Dẫu sao thì điều Racine muốn nói là, vì mẹ là một trinh nữ chung thủy chỉ yêu mỗi cha nên gia đình mới ổn định, và một đứa trẻ như Daisy mới được sinh ra và trưởng thành xuất sắc. Nhưng dù vậy thì lập luận vẫn còn lỏng lẻo lắm, phải không?
"Racine, thật lòng thì mẹ không rõ lắm, nhưng có vẻ như việc còn trinh hay không và việc có một gia đình tuyệt vời không liên quan nhiều đến nhau."
"Vô lý! Phụ nữ có kinh nghiệm nhiều hơn thì khả năng tuổi tác cao hơn. Và việc họ chưa kết hôn ở tuổi đó có nghĩa là họ có khuyết điểm hoặc ngưỡng hạnh phúc cao không cần thiết. Những người như thế dễ cảm thấy nhàm chán và có xu hướng ngoại tình."
"Haa, cái đó thì liên quan gì đến việc anh con là hoàng đế?"
"Một người phụ nữ lăng loàn và dơ dáy như vậy thì làm sao có thể sinh ra một nhân vật xuất chúng thế kia được! Quan trọng không phải là gốc gác mà là môi trường nuôi dạy. Theo nghiên cứu mới đây của con, nếu kết hôn với một trinh nữ thì sẽ có những lợi ích..."
"Aaa, làm ơn dừng lại đi! Mẹ hiểu rồi! Trinh nữ là nhất, được chưa!?"
"Ừm, mẹ hiểu thì tốt rồi."
Có rất nhiều điểm để phản bác thuyết trinh tiết của Racine, nhưng Cora thậm chí còn không dám bắt đầu. Bởi vì cô đã đủ căng thẳng rồi, và cũng không muốn lãng phí thêm năng lượng nữa. Vả lại, cái thằng cha đó lại thông minh đến mức có thể biến một triết lý vớ vẩn thành 'chân lý'.
'Đầu óc sắc sảo lắm nhưng tiếc là toàn dùng vào mấy chuyện trời ơi đất hỡi.'
Nhớ lại không ít lần bị thuyết phục một cách vô thức khi tranh luận với Racine thì việc cãi nhau chẳng có ý nghĩa gì. Cora cũng không thể nói 'Thế còn các con thì sao?' vì sẽ chỉ tự trách mình đã thất bại trong việc nuôi dạy con cái. Và thằng khấc đó chắc chắn sẽ nói 'Con thì sao chứ?'.
'Giá như nhân cách của nó bằng một nửa của anh nó thì tốt biết mấy.'
Không hiểu vì sao lại thích trinh nữ đến vậy? Không biết thằng con giống ai nữa, nhưng cái mức độ quá đáng này khiến cả người mẹ cũng phải cau mày.
"Mẹ ơi, nhanh đi tắm thôi! Hôm nay trời nóng nên khó chịu quá."
"...Được."
Một trong những niềm vui nho nhỏ của Cora sau một ngày làm việc mệt mỏi là được ngâm mình trong nước nóng rồi thốt lên "Quá đã!".
'Bên trái là đồ dở hơi, bên phải cũng là đồ dở hơi.'
Cora cảm thấy nhức đầu vì thực tế ảm đạm nên vội vàng đứng dậy. Bữa tối cũng đã xong từ lâu, phải nhanh chóng tắm rửa rồi đi ngủ thôi.
Để lại Racine đang rửa bát phía sau, hai mẹ con rời khỏi căn nhà gỗ. Họ không đến phòng tắm mà đến một nhà tắm công cộng gần đó.
Nhưng kỳ lạ thay, nhà tắm lại nằm ngay bên cạnh. Và một dòng chữ lớn được khắc trên tấm biển ở lối vào:
[ Nghiêm cấm bất cứ ai khác ngoài Cha và Mẹ được vào ]
'Càng nghĩ càng thấy nó được làm tốt thật đấy.'
Đây là một nhà tắm rộng rãi do người con trai cả dày công làm ra vì biết mẹ mình thích tắm. Không tốn tiền mà là một suối nước nóng thủ công được làm trực tiếp từ gỗ. Dù ở lối vào có ghi lời cảnh báo cấm tất cả các anh em, nhưng Cora yếu lòng vẫn thường xuyên đưa bọn trẻ đến.
"Anh Daisy cũng keo kiệt ghê á! Đúng không mẹ?"
"Nếu con bằng một nửa của Dodo thì đã được tự do ra vào rồi ấy chứ?"
"Dodo? Dodo giờ đã bị loại khỏi nhóm rồi! Em ấy bị loại vì đã không giữ vững được 'niềm tin' của mình!"
"...Niềm tin gì?"
"Niềm tin đấu tranh chống lại sự bất công của thế giới. Dodo thiếu dũng khí đó."
"Chậc..."
Việc Dodo không tham gia nhóm nữa là điều đương nhiên. Chẳng qua chỉ là lợi dụng nó một thời gian ngắn để thu hút sự chú ý của Cretas thôi mà.
"Ý chí thật yếu kém! Giới trẻ ngày nay chỉ muốn làm việc dễ dàng thôi!"
"Ý chí yếu kém chẳng phải là hành vi của con không kiếm nổi một đồng nào à?"
"Mẹ! Kiếm tiền không phải là hành động duy nhất tạo ra giá trị đâu!"
"Không, tiền là nhất. Kiếm tiền đi, lẹ lên."
"Haizz, ghét cái nhà này thật. Người hiểu biết chỉ có con và anh Daisy thôi."
Cora không thể không nhăn mặt trước những lời nói vớ vẩn của con gái mình.
'Nói nhảm gì vậy? Con điên này lại đặt Daisy và nó ngang hàng á?'
Nhưng cô chẳng buồn đáp lại nữa.
'Nhanh vào trong thôi.'
–Cạch
Mở chốt cửa và bước vào, một khung cảnh nội thất lộng lẫy và ngăn nắp hiện ra. Chỉ có hai chỗ để thay quần áo. Đương nhiên. Suối nước nóng này là do Daisy làm cho cha mẹ nên mọi thứ đều chỉ có hai phần.
Cẩn thận tiến sâu vào nhà tắm. Có một người quản lý kiểm tra chất lượng nước và cơ sở vật chất 365 ngày nên Cora không cần phải chuẩn bị gì cả. Rõ ràng việc nhận những thứ này là không đúng, nhưng…
'Đây là món quà con dành cho cha, không phải cho mẹ.'
Người con cả nói rằng đây là món quà dành cho Kasta thì làm sao cô có thể từ chối được? Lúc đó cũng đúng vào ngày sinh nhật của Kasta. Dẫu sao thì, nhà tắm này có lẽ là món xa xỉ duy nhất mà Cora được hưởng.
Cora cởi vội quần áo và lao vào, lướt qua những bồn tắm dài. Khác với Stella quấn khăn quanh người, hành động của cô ấy cực kỳ luộm thuộm.
–Tõm!
"Khư~ quá đã!"
Cora không chọn loại bồn tắm nào mà cứ thế nhảy vào bồn tắm gần lối vào nhất. Miễn nước ấm là được rồi, phải không? Cora không phải là người phụ nữ tinh tế như bao người khác.
"Mẹ ơi, mẹ là ông chú à? Có khuôn mặt xinh đẹp như vậy mà sao lại hành xử như thế?"
"Cl."
"Miệng cũng thô tục nữa."
"Cl."
"Nếu cha thấy cảnh này thì chắc chắn sẽ nói gì đó."
"Muốn ăn đòn không?"
"..."
Cora không bao giờ thể hiện khía cạnh luộm thuộm này trước Kasta. Khi cô và chồng đến đây, cô cũng quấn khăn quanh người như Stella và hành xử như một cô gái. Không phải cố tình làm vậy, mà là tự động như thế.
"Haa..."
Giải tỏa căng thẳng khiến đầu óc lờ đờ. Ngâm mình trong nước nóng thoải mái như thế này thì không có gì sướng bằng. Cora thầm ca ngợi lòng hiếu thảo của Daisy. Nếu đúng như lời Racine nói rằng Daisy lớn lên thành một người đàn ông như vậy là vì mẹ là trinh nữ thì thật may mắn.
'Nhưng Racine, nếu không có cha con, mẹ đã là trinh nữ cả đời rồi.'
Vì vậy việc so sánh mẹ mình với những người phụ nữ khác là vô nghĩa. Và nếu muốn đạt được ước muốn của mình thì hãy trở thành một người đàn ông xuất chúng như cha con. Không đúng, cô muốn ở bên Kasta ngay cả khi anh ấy bất tài.
High Elf từ từ suy ngẫm về lý do tại sao cô lại yêu Kasta và hồi tưởng về quá khứ hạnh phúc. Có lẽ cô sẽ ngủ thiếp đi như thế này? Nhưng cũng không sao cả. Là một siêu việt giả, cô có thể ngủ dưới nước mà không gặp vấn đề gì.
"Mẹ đã sống 500 năm rồi mà ngực không chảy xệ chút nào nhỉ? Dáng cũng đẹp nữa. Chắc cha thích mẹ vì điều này?"
Nói cái quái gì vậy? Trước đêm tân hôn, cô chưa bao giờ để Kasta thấy bộ ngực trần của mình cả? À, không phải. Hồi trước làm khuân vác thỉnh thoảng có để lộ. Nhưng lý do Kasta yêu cô tuyệt đối không phải vì ngực.
Dẫu sao thì, Cora là một Elf có tuổi thọ hơn 3000 năm. Điều đó có nghĩa là cô ấy vẫn còn là một cá thể còn rất trẻ chưa đến tuổi trưởng thành. Không thể nào có chuyện ngực bị chảy xệ dù chỉ một chút.
'Bực mình thật…?'
Dù con gái cứ hỗn láo buông lời bình phẩm thân hình của mẹ mình, nhưng chẳng phải Cora đã quyết sẽ phớt lờ nó cho đến khi ngủ sao? Cora định cứ thế tận hưởng bồn tắm nước nóng và ngủ thiếp đi, mặc kệ con gái có nói gì. Stella chắc cũng sẽ tự ra ngoài nếu thấy nóng.
Tuy nhiên, Stella không phải là một đứa con bình thường. Cô nhìn chằm chằm vào ngực mẹ mình với ánh mắt tò mò rồi…
"Mẹ là phụ nữ đã có chồng rồi mà OO lại màu hồng? Sao màu lại nhạt hơn con gái còn trinh chứ? Cha không OO khi làm tình sao?"
"Này, con chó cái!!!"