Dorothy’s Forbidden Grimoire

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Majo to Youhei

(Đang ra)

Majo to Youhei

Chohokiteki Kaeru

Thế nên, gã quyết định dấn thân vào một chuyến hải trình đến một lục địa xa lạ, một vùng đất tuy đã được biết đến từ lâu nhưng chỉ mới có thể đặt chân đến trong những năm gần đây.

11 16

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Hoàn thành)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

615 2468

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

595 3027

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

288 6579

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

(Đang ra)

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

兎のしっぽ?

Khoảng cách tuổi tác chẳng là gì sất!Mục tiêu chính là một cuộc sống hạnh phúc bên tất cả mọi người!Xin trân trọng giới thiệu một tác phẩm hài-lãng mạn siêu quậy thuộc thể loại "cùng nhau sẻ chia hạnh

75 191

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

398 854

Web novel - Chương 441: Những Con Số Thiêng Liêng

Bờ Bắc Biển Chinh Phục, Telva.

Trong phòng khách sạn, Dorothy ngồi trên ghế, trầm tư suy nghĩ về cách đối phó với Người Vượt Tường cấp Bạch Tro. Nếu thông tin tình báo cô nhận được từ Beverly là chính xác, thì hiện tại một mình cô thật sự rất khó để chống lại bọn chúng. Cô chắc chắn cần phải đưa ra một kế hoạch tốt hơn.

“Tch… Chủ yếu là thời gian quá gấp, và không có mấy cơ hội để chuẩn bị. Nếu có thêm thời gian thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn rồi…”

Dorothy nghĩ thầm trong lòng. Nếu cô có đủ thời gian, cô đã có thể tìm ra cách để đưa đồng minh vào cuộc. Cho dù đó là Vania hay Nephthys, miễn là một trong số họ có mặt, toàn bộ tình hình này đã đơn giản hơn nhiều.

“Thiếu thời gian, thiếu nhân lực, mà nhiệm vụ thì nặng nề… lần này đúng là đau đầu.”

Dorothy xoa trán đầy phiền não. Nhưng rồi cô quyết định gác vấn đề đó sang một bên và tập trung vào một thứ khác—cụ thể là đọc những văn bản thần bí mà cô đã mua hôm nay.

Vì thận trọng, ngay khi phát hiện những văn bản thần bí này có khắc Ấn Ký Theo Dõi, Dorothy không đọc ngay, mà đợi đến khi giải quyết xong đám người theo dõi, và nắm rõ tình hình đại khái rồi mới quyết định đọc cả ba văn bản để trích xuất tâm linh từ đó.

Từ chiếc bàn nhỏ bên cạnh, Dorothy lấy ra những cuộn giấy rách nát. Trước đó cô đã xé bỏ phần bìa sau có khắc ấn ký và sử dụng chúng làm mồi cho bẫy. Bản thân các văn bản thì cô đã giữ bên mình suốt từ đó đến giờ. Giờ đây, cô đã sẵn sàng đọc chúng và trích xuất tâm linh—bởi vì chỉ khi có đủ tâm linh, cô mới có thể hy vọng đối mặt với Hội Hắc Kim.

Cô cầm văn bản thần bí đầu tiên và bắt đầu đọc. Rất nhanh, cô đã đọc xong văn bản đầu tiên.

Văn bản thần bí đầu tiên không có tiêu đề. Đó là một tập ghi chép được viết bởi một kẻ cướp mộ tên Baraal, người đã dành nhiều năm để cướp bóc các ngôi mộ ở Bắc Ufiga. Trong ghi chép của mình, ông ghi lại những nghiên cứu về cấu trúc và bẫy của các ngôi mộ khác nhau trong khu vực.

Trong đó, Baraal đã tổng hợp kinh nghiệm thực tiễn và phân tích các đặc điểm kiến trúc của các ngôi mộ ở Bắc Ufiga, kèm theo vô số ví dụ cụ thể. Đặc biệt, ông còn cung cấp các mô tả chi tiết về các bẫy chết người, chẳng hạn như cát lún, đá rơi, sàn bẫy, nỏ ẩn và tường phong ấn… Ông cũng giải thích nguyên lý vận hành và cách vô hiệu hóa những cơ quan ấy, kèm theo các bản vẽ tay do chính mình minh họa. Có thể nói là cực kỳ tỉ mỉ và chi tiết.

Tóm lại, đây có thể xem như một cuốn cẩm nang trộm mộ—một kết tinh từ nỗ lực nghiên cứu của một kẻ đào mộ vì khát vọng kho báu. Trọng tâm nghiên cứu của ông là các khía cạnh kỹ thuật của bẫy mộ cổ, khiến nó trở thành một văn bản thần bí trong lĩnh vực kỹ thuật. Nếu một kẻ trộm mộ có thể học thuộc và áp dụng nhuần nhuyễn những điều trong văn bản, nó sẽ giúp việc đối mặt với các cơ quan trong lăng mộ cổ bớt vất vả hơn nhiều.

Tất nhiên, Baraal cũng cảnh báo trong văn bản rằng: giỏi về bẫy không có nghĩa là người ta có thể đột nhập vào các ngôi mộ cổ ở Bắc Ufiga một cách an toàn theo ý muốn. Những nơi đó không chỉ đầy rẫy bẫy, mà còn có cả xác sống, sinh vật nguy hiểm và lời nguyền—những mối đe dọa thậm chí còn đáng sợ hơn nhiều so với bất kỳ cái bẫy nào.

“Lại thêm một ghi chép của một tay cướp mộ à… Hóa ra không phải ai đi cướp mộ đều là những kẻ chỉ biết dùng cơ bắp. Ngoài ông của Neph, còn có những kẻ khác thích ghi lại những phát hiện của mình… Chà, mà nghĩ lại thì cũng hợp lý. Nếu không chịu động não thì sao có thể sống sót trong môi trường khắc nghiệt đó chứ?”

Đọc xong văn bản thần bí đầu tiên, Dorothy thầm nghĩ. Sau đó cô trích xuất tâm linh của nó và thu được 3 điểm Đá và 1 điểm Khải Huyền.

Sau khi cô đã trích xuất tâm linh của cuốn sách đầu tiên, Dorothy cầm cuốn thứ hai lên và bắt đầu lật qua nó. Tuy nhiên, ngay khi cô vừa đọc qua dòng đầu tiên trên trang đầu tiên, lông mày cô đã khẽ cau lại.

Chữ viết tay trong văn bản thứ hai này… giống hệt như văn bản thứ nhất.

Nhận ra điều này, Dorothy bắt đầu cẩn thận kiểm tra văn bản thần bí thứ hai—và quả thật, cả hai đều được viết bởi cùng một người: kẻ cướp mộ Baraal.

“Vậy cả hai văn bản thần bí đều được viết bởi cùng một người… Chẳng lẽ mình vừa trúng cả mua một bộ sách à? Cái người tên Baraal này đúng là siêng năng thật—ông ta thậm chí còn viết tới hai văn bản thần bí… Đừng nói với mình cuốn thứ ba cũng là của ông ta nhé…”

Nghĩ vậy, Dorothy tiện tay lật xem văn bản thứ ba. Chỉ mới xem qua hai trang, cô đã nhận ra nét chữ trong đó cũng giống hệt như hai văn bản trước. Cả ba văn bản đều là tác phẩm của cùng một tác giả—kẻ cướp mộ Baraal.

“Hah, tuyệt vời, đúng là mua cả bộ sách của cùng một tác giả luôn này. Chắc ba cuốn này vốn để chung một chỗ, nên khi mình hỏi mua thì chúng tiện tay đưa luôn cả ba…”

Cười thầm, Dorothy đặt cuốn thứ ba sang một bên và tập trung vào việc kiểm tra cuốn thứ hai một cách cẩn thận.

Văn bản thần bí thứ hai này, cũng được viết bởi kẻ cướp mộ Baraal, cũng là dạng ghi chép nhật ký của ông. Tuy nhiên, nội dung của nó lại rất khác so với văn bản đầu tiên.

Dorothy nhận thấy rằng ghi chép này dường như đã được viết sau văn bản đầu tiên một khoảng thời gian khá xa. Nét chữ trong đây tròn trịa hơn, từ vựng phong phú hơn, cách hành văn cũng chững chạc và chuẩn mực hơn. Rõ ràng là trình độ viết lách đã được nâng cao, có thể thấy đây là kết quả của năm tháng tích lũy. Có lẽ khi viết văn bản này thì Baraal dường như đã lớn tuổi hơn đáng kể. Về nội dung, tập này không còn chỉ đơn thuần tập trung vào việc nghiên cứu bẫy mộ nữa, mà đã chuyển sang nghiên cứu về kiến trúc của Bắc Ufiga cổ đại.

Dorothy nhận thấy rằng, trọng tâm nghiên cứu của Baraal đã thay đổi. Không còn giới hạn ở các cơ quan bên trong các ngôi mộ cổ, nó giờ đã mở rộng ra các cấu trúc kiến trúc của chính các ngôi mộ—và thậm chí là nhiều cấu trúc khác nhau trên khắp các tàn tích của Bắc Ufiga. Mục tiêu nghiên cứu của ông không còn dường như là săn lùng kho báu, mà là thực sự hứng thú đến những thứ này.

Rõ ràng, kẻ cướp mộ được biết đến với cái tên Baraal, trong quá trình nghiên cứu các cơ quan mộ cổ, đã dần dần nảy sinh sự hứng thú với chính các ngôi mộ. Theo thời gian, sự hứng thú này đã mở rộng thành một niềm đam mê với tất cả kiến trúc cổ đại của Bắc Ufiga. Trong các ghi chép của mình, ông rất nhiều lần thán phục những sáng tạo đáng kinh ngạc của người Ufiga cổ đại. Sau khi tận mắt chứng kiến những kỳ công kỹ thuật đáng chú ý của họ, Baraal trở nên bị cuốn hút sâu sắc bởi kỹ năng kỹ thuật dân dụng và kiến trúc của họ.

Cuốn sổ tay thứ hai này là một bản tóm tắt nghiên cứu mà Baraal ghi lại sau khi chu du khắp các tàn tích Bắc Ufiga để khảo sát các di tích kiến trúc.

“Trời ạ… Một tay trộm mộ nhờ nghiên cứu cơ quan mà thành học giả luôn này. Từ việc nghiên cứu bẫy mộ đến nghiên cứu kiến trúc của cả nền văn minh cổ, cú chuyển hướng này cũng quá gắt rồi đấy... Đây có được xem là ‘học tập giúp thay đổi vận mệnh’ không nhỉ…”

Xem xong cuốn văn bản thần bí thứ hai, Dorothy thầm cảm khái như vậy trong lòng, đồng thời cũng nảy sinh hứng thú với kẻ cướp mộ Baraal này. Sau đó, cô đã trích xuất tâm linh trong văn bản.

Từ cuốn ghi chép thứ hai, Dorothy đã thu được 4 điểm Đá và 2 điểm Khải Huyền.

Sau khi trích xuất tâm linh xong, Dorothy đặt văn bản thứ hai sang một bên, rồi cầm lấy thứ ba lên, cũng được viết bởi Baraal. Nhưng chỉ sau khi đọc được một lúc, sắc mặt Dorothy đã dần trở nên nghiêm túc hơn hẳn.

Cuốn thứ ba của Baraal này dường như cũng đã được viết sau nhiều năm từ cuốn thứ hai. Trong ghi chép thứ ba này, văn phong của ông này đã hoàn toàn trở thành của một học giả; khó ai có thể tưởng tượng được, chủ nhân của những dòng chữ uyên bác như vậy lại từng là một tên trộm mộ chứ.

Không rõ đã trải qua bao nhiêu năm tháng, nhưng vào thời điểm ông viết cuốn sổ tay thứ ba này, Baraal đã trở thành một học giả thực sự của nền văn minh Bắc Ufiga cổ đại. Do đó, tập thứ ba này cũng là cuốn mang đậm tính học thuật nhất trong ba cuốn. Và, trước sự ngạc nhiên của Dorothy, cuốn ghi chép này không còn đơn giản chỉ nói về kiến trúc Ufiga.

Thông qua cuốn sổ tay này, Dorothy biết được rằng Baraal, khi đã bước vào tuổi già, đã dành nửa cuộc đời mình để nghiên cứu các tàn tích Ufiga. Và trong những năm cuối đời, sau khi phát triển một sự hiểu biết sâu sắc về kỹ thuật Ufiga cổ đại, ông lại chuyển sang quan tâm đến một lĩnh vực học thuật khác vốn là vai trò nền tảng cho kỹ thuật xây dựng đó: toán học.

Vâng—mặc dù bên ngoài, cuốn sổ tay thứ ba này chỉ tập trung vào kỹ thuật Ufiga, nhưng thực chất đó chỉ là điểm khởi đầu. Nội dung thực sự mà Baraal theo đuổi trong ghi chép thứ ba này chính là là toán học Ufiga cổ đại.

Trong ghi chép của mình, Baraal gọi nền văn minh Ufiga cổ đại là Triều Đại Thứ Nhất, và tuyên bố rằng triều đại này từng có một nền văn hóa rực rỡ huy hoàng. Sự huy hoàng đó không chỉ được phản ánh trong những tàn tích kỳ vĩ bị chôn vùi dưới cát vàng, mà còn qua trình độ kỹ thuật xây dựng tiên tiến, và đặc biệt là qua thành tựu toán học cao siêu đủ để thực hiện những công trình kỳ vĩ đó.

Theo nghiên cứu của Baraal, ông phát hiện ra rằng Triều Đại Thứ Nhất có trình độ toán học rất cao, thậm chí vượt qua cả thời đại công nghiệp ngày nay

Qua nhiều năm tích lũy nghiên cứu, Baraal nhận thấy Triều Đại Thứ Nhất sở hữu một hệ thống toán học hoàn toàn khác với hệ thống ngày nay. Hệ thống này thâm sâu đến nỗi bản thân ông chỉ có thể miễn cưỡng giải mã được một phần.

Trong quá trình giải mã hệ thống toán học độc đáo này, ông còn nhận ra rằng hệ thống toán học đặc biệt này có liên hệ mật thiết với tín ngưỡng của Triều Đại Thứ Nhất. Họ gọi hệ thống toán học của mình là "Những Con Số Thiêng Liêng."

Tôn giáo của Triều Đại Thứ Nhất không cuồng tín hay mù quáng. Ngược lại, nó duy lý, logic và chặt chẽ. Người dân của Triều Đại Thứ Nhất tôn kính Những Con Số Thiêng Liêng, tin rằng chúng là những công cụ cơ bản để vận hành và xây dựng thế giới. Họ tin rằng chỉ cần có thể hiểu đầy đủ Những Con Số Thiêng Liêng, người ta có thể giải cấu trúc thế giới và phân tích tất cả mọi sự vật, ngay cả các vị thần.

Baraal viết trong bản ghi chép rằng, trong thần thoại của Triều Đại Thứ Nhất, có nói về nguồn gốc của Những Con Số Thiêng Liêng. Tương truyền rằng chúng là một món quà mà tổ tiên của Triều Đại Thứ Nhất nhận từ một nhân vật thần thánh được gọi là Phán Quan của Thiên Đường. Trong thần thoại của họ, có đoạn miêu tả như sau.

“Tổ tiên của chúng ta đã từng chìm trong sự ngu dốt, nhai thịt sống và sống như những con thú, cho đến khi ánh sáng xé toạc bầu trời xua tan sự u ám.”

“Phán Quan của Thiên Đường đã sử dụng bầu trời như bức nền, tia chớp như cây bút, sấm sét như giọng nói, ban cho tổ tiên chúng ta sự khôn ngoan. Ánh sét khắc trên vòm trời ấy trở thành ký tự đầu tiên của chúng ta.”

“Và Những Con Số Thiêng Liêng chính là phần đầu tiên trong tất cả các ký tự được truyền dạy. Tiếng sấm đầu tiên cũng chính là con số ‘Một’ trong Những Con Số Thiêng Liêng. Do đó, mọi nghiên cứu về Những Con Số Thiêng Liêng đều là một lời cầu nguyện dâng lên Phán Quan của Thiên Đường.”

Ngồi trên ghế của mình, Dorothy đọc xong cuốn sổ tay thứ ba, tiếp thu những hiểu biết sâu sắc của Baraal về toán học của Triều Đại Thứ Nhất. Khi cô đọc xong, khuôn mặt cô trầm ngâm, đầu óc xoay vòng liên tục với vô số ý nghĩ. Nội dung lần này thực sự khiến cô không khỏi bất ngờ.

“Triều Đại Thứ Nhất… Phán Quan của Thiên Đường… Vậy ra Ufiga cổ đại được biết đến với cái tên Triều Đại Thứ Nhất, và Phán Quan của Thiên Đường là vị thần của họ. Trong văn bản thần bí mà tên xác ướp đọc lúc nguyền rủa gia đình Nephthys cũng đã đề cập đến ‘Phán Quan của Thiên Đường’ này…”

“Đánh giá qua thứ này, Phán Quan của Thiên Đường có khả năng là một vị thần thuộc lĩnh vực Khải Huyền. Theo thần thoại của Triều Đại Thứ Nhất, vị thần này đã dùng sấm sét để khai sáng cho tổ tiên loài người, dạy họ những ký tự đầu tiên, những con số đầu tiên, cách đếm đầu tiên… tất cả đều là do Phán Quan của Thiên Đường dạy bằng cách diễn hóa sấm chớp trên vòm trời. Vị thần này vừa là Thần Sấm, vừa là Thần Khai Sáng, vừa là Thần Toán Lý học—nếu không phải thần của Khải Huyền thì còn là gì nữa?”

Dorothy nghĩ thầm. Xét từ mọi khía cạnh, Phán Quan của Thiên Đường này có thể xem là một vị thần có liên hệ mật thiết nhất với cô, và cũng là vị thần Khải Huyền đầu tiên mà cô biết đến. Cô không ngờ mình lại biết được điều đó từ trong bản ghi chép của một kẻ cướp mộ quá cố.

“Triều Đại Thứ Nhất… chắc hẳn là tồn tại trong Kỷ nguyên thứ hai, phải không? Điều đó có nghĩa là Phán Quan của Thiên Đường này ít nhất là một vị thần từ Kỷ nguyên thứ hai—vô cùng cổ xưa. Nhưng rất có thể đến giờ đã lụi tàn rồi… Mình tự hỏi điều đó đã xảy ra theo cách nào…”

Nhìn vào văn bản thần bí trong tay, Dorothy thở dài. Thế nhưng, ngay khi cô chuẩn bị trích xuất tâm linh từ văn bản thần bí này, cô lại đột nhiên nhận ra một vấn đề: văn bản thần bí này có lẽ sẽ không mang lại bất kỳ tâm linh Đá nào mà cô đang cần.

“Nghĩ lại thì… cuốn này không thể thực sự được gọi là một văn bản thần bí Đá nữa rồi. Mặc dù nó mở đầu bằng việc nói về kiến trúc Ufiga cổ đại thông qua lăng kính kỹ thuật, nhưng phần lớn nội dung của nó hoàn toàn là về toán học—toán học cổ đại từ Triều Đại Thứ Nhất. Nếu kỹ thuật xây dựng có thể tính là lĩnh vực Đá, vậy toán học thì sao? Rõ ràng là thuộc lĩnh vực Khải Huyền. Tập thứ ba này không phải là một văn bản thần bí của Đá—nó là một văn bản của Khải Huyền…”

Nhìn bản ghi chép trong tay, Dorothy cảm thấy hơi đau đầu. Có vẻ như vì hai cuốn trước đều là văn bản thần bí của Đá, cộng thêm việc cuốn này ở phần mở đầu cũng có một chút nội dung liên quan đến kiến trúc công trình, nên người phân loại – có thể do không đọc kỹ toàn bộ – đã xếp nó vào văn bản thần bí của Đá. Nhưng thực chất, nó vốn phải là văn bản thần bí của Khải Huyền. Nói cách khác, lần này Dorothy đã mua nhầm sách.

Nếu cô trích xuất tâm linh từ cuốn sách này, cô sẽ thu được một lượng lớn tâm linh Khải Huyền. Nhưng vấn đề là, trong số tất cả tâm linh, Khải Huyền là thứ mà Dorothy cần ít nhất vào lúc này. Vậy nên lần rút tâm linh này với cô mà nói, sẽ là một thương vụ lỗ vốn, và không đáng để thực hiện.

“Sử dụng một văn bản Khải Huyền chỉ để trích xuất tâm linh… cảm giác thật không đáng chút nào… Mình có nên dùng nó để trao đổi kiến thức dị giới không nhỉ? Nhưng mà… mình có thể đổi được tri thức gì từ thứ này chứ…?”

Nhìn chằm chằm vào văn bản trong tay, Dorothy thoáng do dự. Thông thường, kiến thức cô nhận được từ các cuộc trao đổi có liên quan đến “nguyên liệu” mà cô đưa vào. Mà giờ thì cô cũng chẳng rõ văn bản toán học kết hợp với thần thoại sấm sét này có thể đổi tới mảnh tri thức gì. Trước đây, từng có lần cô dùng kiến thức trong thư viện để đổi kiến thức, kết quả nhận được toàn là mấy thứ chẳng dùng vào đâu.

“Tsk… toán học và thần thoại thần sấm sét… Với tổ hợp nội dung như vậy thì có thể đổi được kiến thức gì cơ chứ?”

Gãi cằm, Dorothy trầm ngâm suy nghĩ. Nhưng chưa bao lâu sau, ánh mắt cô sáng lên, như chợt nghĩ ra điều gì đó.

“Đúng rồi! Lần trước, khi mình giúp Hạ Thụ, mình đã từng đổi được kiến thức từ thế giới đó đó mà… Nếu đây là toán học cộng sấm sét, thì chẳng phải bên đó có một kiến thức hoàn hảo sao? Và nếu mình có thể rút ra kiến thức đó ngay bây giờ, nó phải gọi là tuyệt cú mèo. Vừa hay mình đang thiếu một thủ đoạn để đối phó với những tên khốn chợ đen đó…”

Dorothy vỗ tay cái bốp, phấn khích hẳn lên. Cô giờ đã nghiêm túc xem xét việc thực hiện một cuộc trao đổi kiến thức có mục tiêu.

“Nếu mình muốn trao đổi một kiến thức cụ thể… mình cần phải gia tăng độ liên kết giữa kiến thức trong tay và kiến thức mình muốn đổi. Mối liên kết hiện tại e là chưa đủ… nhưng không sao, mình có thể tự bổ sung thêm vài phần.”

Nghĩ đến đây, Dorothy bắt tay vào chỉnh sửa. Cô bắt đầu thêm thắt nội dung vào bản ghi chép này.

Tập thứ ba được viết bởi Baraal chủ yếu tập trung vào toán học từ Triều Đại Thứ Nhất. Nó bao gồm các ghi chú nhỏ về thần thoại thần sấm sét, dùng kỹ thuật công trình làm điểm khởi đầu.

Việc mà Dorothy sắp làm là học tập phần toán học trong đó, sau đó thử dùng các công thức toán học ấy để phân tích chính khả năng điều khiển sét của bản thân. Nói cách khác, là diễn giải quá trình phát điện, và làm sao để phát chuẩn hơn, mạnh hơn, chính xác hơn… bằng toán học. Sau khi dành thời gian thực hiện các phép tính và định hình lại các khả năng của chính cô thông qua logic toán học, cô đã tổng hợp những phát hiện của mình thành một chương mới trong văn bản của Baraal, biến nó thành một phần ứng dụng toán học của Triều Đại Thứ Nhất.

Cô thậm chí còn cố tình loại bỏ tất cả nội dung liên quan đến kỹ thuật, để lại một gói kiến thức tinh gọn và đúng trọng tâm.

Phiên bản mới của văn bản thần bí này giờ đây chủ yếu bao gồm ba nội dung chính: lý thuyết toán học, các phép toán thực tế phục vụ cho điều khiển sấm sét và một chút thần thoại thần sấm sét.

“Toán học. Phép toán. Phóng điện. Được rồi—mấy yếu tố này chắc cũng đủ rồi đấy. Nếu mình sử dụng cái này làm vật hiến tế, mình sẽ có thể trao đổi lấy kiến thức mà mình đang tìm kiếm.”

“Lần trao đổi trước, mình đã từng kết nối với thế giới đó, nên kiến thức khác từ thế giới ấy hẳn cũng có thể đổi được. Với mức độ ‘khớp’ cao như thế này, chắc sẽ không bị lệch đâu…”

“Không phải mười lần kéo. Chỉ một lần kéo duy nhất. Đến đây đi, một cú miracle single pull!”

Cứ như đang chơi game gacha, Dorothy bắt đầu một lần đổi kiến thức mới — và lần này, cô đặt cược vào một phép màu sẽ đến từ "một lần rút duy nhất".