Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

(Đang ra)

Những cô vợ khác chủng tộc của tôi không thể hòa thuận với nhau

이만두

Bọn tôi không cần phải ép mình để sống chung nữa…

34 1096

Tự do rồi còn theo ta làm gì?

(Đang ra)

Tự do rồi còn theo ta làm gì?

물길따라

Tôi thả tự do cho lũ nô lệ rồi, chẳng hiểu sao chúng cứ đuổi theo tôi.

21 459

Senpai, anh sẽ thuê em làm bảo vệ tại gia chứ?

(Đang ra)

Senpai, anh sẽ thuê em làm bảo vệ tại gia chứ?

Kei Futagami

Và kết quả là chuẩn như hàng Nhật.

4 40

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

15 237

Sử thi anh hùng không mong muốn của thiếu nữ

(Đang ra)

Sử thi anh hùng không mong muốn của thiếu nữ

Hifumi Shigoro

—Đây là câu chuyện về một thiếu nữ với tam quan có phần lệch lạc được những người tốt bụng và tràn đầy tình thương ở bên, cũng như hành trình kiếm tìm hạnh phúc dành cho mình.

19 278

Tập 1 - 5-1: Nắng, Đôi Khi Mưa Rào, Rồi Lại Giông Bão

"...Junna?"

Tôi bắt chuyện với Junna đang sánh bước cùng tôi dưới chiếc ô. Đôi mắt cô ấy mơ mơ màng màng nhìn ngắm cảnh đường phố, chợt tập trung vào tôi. Cô ấy chớp mắt,

"Ưm... Xin lỗi nhé, tôi đang bận nghĩ lại vài chuyện."

Cô ấy siết chặt cán ô trong tay lại, chiếc ô màu cẩm tú cầu khẽ lắc lư, những hạt mưa bắn ra tứ phía.

"Là nơi Shigure muốn đến nhỉ? À ừm thì..."

"Cậu sao thế?"

Tôi nhìn thẳng vào mắt Junna mà hỏi. Bất kể là khoảng thời gian chúng tôi ở cùng nhau trong phòng nghe nhìn, hay là trên đường về nhà sau giờ tan học hiện tại thì nhìn chung, cả ngày hôm nay Junna lúc nào trông cũng lơ đễnh như người mất hồn. Junna cúi đầu, siết chặt dây đeo hộp guitar của mình.

"Là về... Chuyện sáng tác nhạc..."

Cô ấy dừng lại một chút rồi trả lời.

"Đang vào giai đoạn then chốt rồi. Hạn chót cũng sắp đến. Dù tệ như nào thì chậm nhất cũng phải hoàn thành trước khi mùa mưa kết thúc."

"À ừ nhỉ. Đây là khoảng thời gian quan trọng nhất đối với YOHILA mà."

Ban nhạc YOHILA của Junna hiện đang chuẩn bị chính thức ra mắt công chúng. Ca khúc đầu tay đang được gấp rút sản xuất.

"Thật ngại quá, thế mà lại rủ cậu đi chơi vào lúc này..."

"Không, không phải thế. Tôi cũng muốn đi chơi với Shigure lắm, muốn ở bên cậu nhiều hơn cơ. Nhưng mà..."

"À ừ. Bây giờ cậu nên dành toàn bộ năng lượng cho âm nhạc mà, đúng chứ."

Tôi nói với giọng kiên định. Junna dừng bước. Tôi đi đến trước mặt cô ấy, nhìn thẳng vào mắt cô ấy và tiếp tục nói.

"Đừng bận tâm đến tôi, cứ dốc hết sức sáng tác đi đã."

"Shigure..."

Junna chớp mắt. Những chiếc xe lướt qua bên cạnh chúng tôi, mang theo một làn gió ấm áp. Mái tóc đen của Junna bay theo gió, để lộ lớp nhuộm màu cẩm tú cầu bên trong.

"Ừm, cậu nói đúng."

Junna cụp mắt xuống. Tóc mái và bóng ô phủ lên khuôn mặt cô ấy, khiến biểu cảm trông tối tăm và u ám. Những giọt nước nhỏ từ mép ô rơi xuống vũng nước dưới chân, tạo nên những gợn sóng.

"Vậy thì cứ làm thế đi. Từ ngày mai, tôi sẽ tập trung vào âm nhạc một thời gian..."

Ngẩng đầu lên khỏi bóng tối u uất, cô ấy nhìn tôi,

"Trong thời gian này, các buổi hẹn sau giờ học sẽ tạm dừng. Bước vào thời kỳ cai nghiện Shigure thôi."

Cô ấy nói với giọng điệu nhẹ nhàng mà sảng khoái, hiếm thấy bao giờ, như thể để xua đi sự u ám trong lòng.

"Giống như... cai rượu, cai thuốc lá vậy."

"Nghe như 'tình yêu bị cấm đoán' ấy, cứ sai sai kiểu gì ấy nhỉ?"

"Sai đâu mà sai. Rất hợp, thật sự rất hợp luôn."

"Rốt cuộc hợp ở đâu cơ chứ..."

Những lời đùa cợt như thường lệ khiến bầu không khí trở nên ôn hòa và thoải mái trở lại. Tôi khẽ mỉm cười rồi quay người lại.

Tôi dẫm lên vũng nước, rồi sải bước đi.

"Mà thôi, nói gì thì nói, tôi đang rất mong chờ đấy."

Tôi nói ra những suy nghĩ thật lòng của mình với Junna đang ở phía sau.

"Với tư cách fan của Junna, là fan của JUN... tôi đang rất mong chờ ca khúc mới của YOHILA."

"..."

Chẳng có lời hồi đáp. Đúng lúc đó, một chiếc xe tải chạy ngang qua làm nước bắn tung tóe, nhấn chìm cả giọng Junna. Tôi dừng bước, quay đầu nhìn lại.

Chiếc ô màu cẩm tú cầu lướt qua bên cạnh tôi.

"Ca khúc mới..."

Cô ấy nói với tôi qua chiếc ô.

"...Tôi nhất định sẽ hô biến ra kiệt tác tuyệt vời nhất."

Câu nói tràn đầy cảm xúc mạnh mẽ ấy, chẳng hiểu sao lại nghe vô cùng mong manh.

Như để xóa nhòa đi cái cảm giác lạ kỳ này, cơn mưa càng lúc càng nặng hạt hơn. Sau cùng tôi cũng chẳng nói thêm gì, chỉ lẳng lặng đuổi theo bước chân của Junna.